Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Kim Seokjin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phải chăng tình đầu là mối tình đẹp nhất?
Phải chăng yêu đơn phương là tình yêu đáng nhớ nhất?
Là bởi vì năm đó, mối tình đầu của bạn lại chính là đơn phương 1 chàng trai tên Kim Seokjin nên có lẽ đến cả đời cũng chẳng thể quên!
Chàng trai hiền lành tốt bụng lớp trên, hàng ngày đi học ngang qua nhà bạn, cái dáng người cao nghiêng trong nắng sớm, bờ vai ấm áp, nụ cười ngây ngô. Kim Seokjin đã vô tình gây thương nhớ, lại vô tình chẳng nhận ra hàng ngày có 1 cô bé cứ lẽo đẽo ôm cặp đi theo sau chỉ để được nhìn anh lâu hơn.
Cái rung động đầu đời sao mà đáng nhớ, là bồi hồi xao xuyến mỗi khi nghĩ đến anh, là cảm giác rõ ràng là trái tim của mình nhưng lại để người khác làm chủ, không dám mong mỏi quá nhiều, chỉ dám mong rằng mỗi ngày được nhìn thấy anh, đi sau anh như thế.
Nhưng yên bình thường trôi qua nhanh , anh đã là học sinh cuối cấp, sắp phải đi xa để học đại học, hôm đó đi về bạn vẫn đi sau, lòng trăm mối bộn bề, sao mà muốn khóc quá! Vì đó đã là lần cuối được đi sau lưng anh như vậy, mai mốt thôi là anh đi mất rồi, tình này còn chưa dám ngỏ, chẳng lẽ chôn giấu nó sau bước chân anh mãi mãi vậy sao? Nghĩ một hồi hóa ra bạn gục mặt khóc thật!
Vừa thút thít vừa cúi mặt đi bạn vô tình đụng vào ngực anh, bạn ngượng ngùng lùi lại, anh mỉm cười đợi bạn đi cùng, đây là lần đầu tiên bạn đi ngang bằng với anh, tim bạn đập loạn nhịp giữa 1 khoảng im lặng của cả hai, lát sau anh mới lên tiếng.
- Anh sắp phải đi học xa rồi!
Bạn xót xa gật đầu.
- Sẽ không hàng ngày đi qua con đường này nữa..
Bạn lại im lặng gật đầu.
- Anh muốn em bên cạnh anh thế này chứ không phải cứ đi sau lưng anh - Anh mỉm cười nhìn xa.
- Nhưng anh đi rồi, em có còn cơ hội để đi bên anh thế này nưa đâu! - Bạn buông 1 câu trĩu nặng.
- Vậy thì đợi anh về, có được không? - Anh nhìn bạn bằng ánh mắt buồn và đẹp hơn cả nắng chiều.
Bạn gật đầu đồng ý rồi bật khóc trong hạnh phúc, vậy là mối tình đơn phương này đã được đáp đền, vậy là giữa hàng trăm sự lựa chọn tốt hơn anh vẫn chọn bạn.
- Anh xin lỗi vì để đến tận hôm nay mới nói ra, là vì anh đơn phương nên phải dùng ngần ấy tháng năm để gói gém đủ can đảm mà nói rằng " Anh yêu em!"
Hóa ra trên đời này lại có chuyện buồn cười như thế, bạn đơn phương anh nên mỗi ngày chỉ dám đi sau lưng anh, còn anh cũng thầm thương bạn mà tuyệt đối không dám quay lại, nếu như hôm đó không đủ can đảm mà nói ra, thì có phải cả hai đã đi qua nhau, bỏ lại góc trời đó 1 mối tình đơn phương không hồi đáp?
" Gửi anh Kim Seokjin! Chỉ là 1 chiều thu nghiêng nghiêng nhạt nắng, em vô tình thấy nụ cười của anh đẹp hơn tât thảy nắng vàng, vậy mà lòng thương rồi bình yên đến lạ! Anh là chàng trai làm thanh xuân em rực rỡ và đáng quí, không dám mong anh đáp trả, chỉ mong sau này còn có thể nhớ rằng quãng thời gian tươi đẹp nhất đời em đã đi sau anh, một người chiều thu hôm đó đã mỏi mòn đuổi theo bóng lưng anh đến tắt cả nắng chiều!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top