Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 39: Chiếm Lấy Sư Tôn (19)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày các đệ tử mới nhập môn, theo lý thì mọi người phải ăn uống no say rồi ngủ một mạch tới sáng rồi mới phải, sao nửa đêm rồi lại có đệ tử lai vãng bên khu tắm rửa thế này?

Nhưng thực tế không bao giờ là mình nghĩ gì thì nó sẽ xảy ra y như thế, ba bốn nam đệ tử từ đằng xa đi đến đây vẫn cứ nói chuyện rôm rả, sau đó ngày càng đến gần bên hồ nước và bắt đầu cởi y phục ra tắm rửa, Lăng Tiêu còn nghe loáng thoáng được một vài đệ tử đang bất bình về vụ việc sáng nay.

Đại khái đó là một thiếu niên có dáng người cao gầy, hắn ta vừa tháo đai lưng ra vừa phàn nàn với đám người bên cạnh, giọng điệu tỏ vẻ bất bình thay thiếu niên đằng trước: "Thật là không công bằng mà! Khó khăn lắm chúng ta mới lặn lội được đến đây để bái kiếm tiên Mộc Ưu Quân làm sư tôn, cuối cùng thì người lại chọn một tên oách con chẳng có chút thiên phú gì về làm đệ tử! Cẩm Ngọc sư huynh, lần này huynh không được để yên đâu, huynh phải gửi tin về Thiên An Tông để làm cho rõ chuyện này mới được!"

Thiếu niên được gọi là Cẩm Ngọc khẽ lắc đầu, đáp lại: "Không cần, tới nước này cũng không thay đổi được gì, chúng ta không cần làm nhọc lòng các trưởng lão, vả lại làm đệ tử của dược thần Bách Hiểu Sinh cũng không tồi."

"Nhưng mà.."

"Trường Lam, khi chúng ta đến thì nghi lễ nhận đệ tử đã kết thúc rồi, người hiểu chứ?"

Ồ, nghe tới đây Lăng Tiêu không nhịn được mà nhướng mày, nếu cậu nhớ không lầm thì trước khi bước vào môn phái tất cả mọi người đều phải ở dưới chân núi làm đệ tử ngoại lai suốt mấy năm trời, sau đó thông qua khảo nghiệm rồi mới chính thức được nhận làm đệ tử của tông môn thì phải.

Nhưng mấy người này lại bảo họ đến muộn, tức là họ không cần thông qua khảo nghiệm và mấy bước làm tạp dịch kia, Thục Sơn Phái bây giờ cũng cho đi cửa sau sao?

Lăng Tiêu tự hỏi một chút, sau đó quay sang cẩn thận mà quan sát thiếu niên tên Cẩm Ngọc kia, đại khái là người cũng như tên, hắn ta đứng ở giữa đám người như hạc giữa bầy gà, thân hình cao ráo, diện mạo tuấn tú, y phục màu vàng nhạt lại sấn đến làn da của hắn, khiến ngũ quan của hắn càng thêm nổi bật, tuy rằng sở hữu một làn da trắng nõn, nhưng mà nó không làm cho người kia trở nên nhu mì, mà hắn lại mang cho người khác một vẻ đẹp nam tính khó cưỡng.

Đại khái như câu thơ: Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song.

Nó quả thật rất xứng với khí chất lẫn dung mạo của hắn.

Mà Cẩm Ngọc sau khi đã nhắc nhở người bên cạnh xong thì cũng bắt đầu cởi y phục ra để tắm rửa, hắn ta cởi áo khoác bên ngoài, còn lại thì mặc mỗi bộ quần áo trắng mỏng bên trong rồi nhấc chân xuống nước.

Chỉ là khi ngón chân hắn vừa chạm tới mặt nước, con mắt hắn lại trở lên cực kỳ sắc bén: "Ai?"

Cẩm Ngọc nghiêng đầu sang bên cạnh, vừa nói vừa làm một đạo quyết bay thẳng tới chỗ tảng đá Lăng Tiêu đang lấp.

"Còn không mau đi ra."  m thanh của Cẩm Ngọc trở nên lạnh băng, đại khái là không vui khi có kẻ đứng nghe trộm mình nói chuyện.

Lăng Tiêu chậm chạp bơi ra ngoài, tới gần chỗ Cẩm Ngọc rồi nắm hai tay lại đưa ra phía trước hành lễ.

"Sư huynh."

"Là ngươi!" Đám người đi cùng Cẩm Ngọc đồng thanh lên tiếng.

Cẩm Ngọc rũ mắt mà đánh giá Lăng Tiêu một lúc lâu: "Ngươi là đệ tử của kiếm tiên Mộc Ưu Phong."

"Là ta."

"Ngươi nghe lén bọn ta nói chuyện?"

"Không phải."

"Vậy nửa đêm cớ gì ngươi lại xuất hiện ở đây?"

Ngươi được tới mà ta không được tới? Lăng Tiêu âm thầm trợn trắng mắt, nhưng vẻ ngoài lại vờ như không có việc gì, cậu vẫn tỏ ra cung kính mà đáp lại: "Nửa đêm nóng trong người không ngủ được, đệ tử đành đi tới đây để tắm rửa, không ngờ lại làm phiền tới các vị sư huynh, mọi chuyện khi nãy chỉ là hiểu lầm, nếu các vị sư huynh thấy không vui thì xin hãy thứ tội cho kẻ đã vô ý gây ra chuyện này."

"Sao có thể." Nói rồi Cẩm Ngọc liền đưa tay ra nâng cánh tay của cậu, sau đó rất có phong độ mà rằng: "Là chúng ta đã vô ý quấy rầy sư đệ mới đúng, nếu đã vậy rồi thì ta xin tự giới thiệu, ta tên Cẩm Ngọc, đến từ Thiên An Tông, là đệ tử của dược thần Bách Hiểu Sinh, xin hỏi quý danh của sư đệ."

Câu này vốn hỏi thừa, khi Lăng Tiêu được nhận làm đệ tử của Mộc Ưu Quân thì tên cậu đã sớm vang khắp cả cái Thục Sơn Phái này rồi mới đúng, Cẩm Ngọc không lý nào không biết tên cậu, nhưng Lăng Tiêu vẫn làm trò mà trả lời hắn: "Đệ tử tên Chức Dương, là đệ tử thứ hai của kiếm tiên Mộc Ưu Quân, rất hân hạnh khi sư huynh đã bỏ qua sự vô ý khi nãy."

Rồi hai người đứng trò chuyện một lúc, sau cùng Lăng Tiêu phải lấy cớ để chuồn đi trước, hôm nay cứ coi như không phải ngày của cậu đi, xui xẻo như vậy cũng coi như là đủ rồi, nhưng thật trớ trêu thay, là sáng sớm hôm sau cậu lại gặp phải hắn ta.

Mà lần này Cẩm Ngọc còn rất tự nhiên đi tới chào hỏi cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top