Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 71

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nối tiếp nhà chính Kim Gia ở bên trong vườn hoa, trước mắt chính là biển thực vật lạ lùng , cảnh tượng xanh um tươi tốt.

Tất cả thực vật trong vườn , tất cả chỗ trồng đều là căn cứ theo sở thích của bà nội Kim.

Sáng sớm, kèm theo ánh mặt trời nhu hòa từ từ tung khắp vườn hoa. Đặt mình vào trong hoa viên mà tán gẫu, tuyệt đối là một chuyện vô cùng thích thú.

Lúc này, tâm tình bà nội Kim tốt vô cùng.

Hai người con gái nhà Lee gia có quan hệ nhiều đời với Kim Gia, lại tới chỗ bà làm bạn cùng bà. Ba người ngồi vây quanh ở bàn trà trong hoa viên, uống chút trà, tâm sự, lại trở về việc nhà. Khiến cho tâm tình của bà không khỏi cảm thấy một hồi thỏa mãn.

Đứa nhỏ này, quả nhiên vẫn là người phụ nữ từng trải. Bà có một con trai, có một cháu trai, nhưng bọn họ ai cũng sẽ không tới theo bà. Bình thường ngay cả điện thoại cũng không có, huống chi là chủ động thăm. May mắn hai đứa con gái Lam gia hiểu chuyện, gần như mỗi Chủ nhật cũng sẽ tới đây theo lão thái bà này nói chuyện phiếm uống trà. Nếu mà ba cũng có một hai cháu gái biết điều hiểu chuyện như vậy, thật là tốt biết bao?

Ba người nói chuyện vui vẻ, thời gian ngược lại là trôi qua rất nhanh. Cùng nhau chơi cờ, cùng đọc sách, thời gian một ngày đã trôi qua hơn phân nửa rồi. Cho đến khi ông nội từ sân đánh Golf tư nhân của Kim thị trở lại chủ trạch, Lee Min Young và Lee Minji mới cáo từ rời đi.

Đối với việc Min Young và Minji rời đi, bà nội Kim hơi có chút không thôi. Thật vất vả mới thân thiết nói đến chuyện việc nhà, kết quả ông cụ trở lại, liền đem hai cô gái vừa ý như vậy đuổi đi.

Bà nội Kim từ trong vườn hoa vừa đi vào chủ trạch, ông nội Kim đang trong phòng khách lau chùi cây gậy chơi golf liền hết sức lãnh đạm mở miệng. "Để hai đứa con gái Lee gia về sau ít đến đi." Ông không thích hai người con gái kia của Lee gia, bất luận họ khéo léo hay là bản tính vẫn là giả vờ, ông đều không thích.

"Lại làm sao vậy?" Bà nội Kim không vui nhíu mày, một phút trước tâm tình còn khá tốt, nhất thời liền bị ông nội Kim phá hư sạch sẽ.

"Cũng không nhìn một chút nơi này là địa phương nào, là nơi họ tùy tiện có thể tới sao?" Ông nội Kim tiếp tục lau gậy chơi golf của mình, ngay cả nhìn cũng không có nhìn bà nội Kim một cái. Giọng điệu của ông, tuyệt không phải thương lượng. Mà là một loại ra lệnh không được kháng cự.

Bà nội Kim không khỏi phản bác. "Họ vì sao không thể tới? Kim Gia cùng Lee gia không phải vẫn là thế giao sao? Vậy con gái Lee gia vì sao không thể tới?" Lee gia cũng không phải là thế giao của bà, rõ ràng là thế giao của Kim Gia. Bà tốn công chiêu đãi cháu gái bạn thế giao của ông, bà còn chưa nói cái gì. Ông vì sao mất hứng? Ba người bọn họ chẳng qua cũng chỉ là uống chút trà tâm sự, rốt cuộc ông lại ngại chuyện gì?

"Thế giao? Hừ! Chẳng lẽ bà không nhìn ra hai đứa nó muốn làm nữ chủ nhân của Kim Gia sao? Nếu không, họ mới sẽ không chịu khó chạy tới đây hỏi thăm bà như vậy." Ông nội Kim hừ lạnh một tiếng, chán ghét nhìn vợ mình một cái.

Bà nội Kim lạnh lùng cười một tiếng, hỏi ngược lại: "Vậy thì sao, dù sao là thế giao, hai nhà biết gốc biết rễ, cưới một trong hai đứa nó về còn tốt hơn nhiều so với cưới một đứa cháu dâu không biết một chút gì về thân thế?"

"Lee gia coi là cái gì? Ngay cả một phần ba của Kim Gia cũng không bằng." Ông nội Kim nhíu lông mày, trong ánh mắt mơ hồ hàm chứa một cỗ tức giận.

Bà nội Kim không sợ hãi chút nào ánh mắt uy hiếp của ông nội Kim, nhíu mày, không khách khí hỏi: "Nhà mẹ Taehyung như thế nào? Người con dâu này không phải là chọn theo ý của ông sao? Kết quả thì thế nào rồi hả?" Bởi vì Kim Thị rất giỏi, cho nên cuộc sống không thể giống như người bình thường như thế sao? Đây đều là những thứ logic gì? Nhìn bi kịch hôn nhân của con trai bà xem, cái ông cụ thông thái rởm này chẳng lẽ còn muốn hại đứa cháu trai duy nhất của bà sao?

Ông nội Kim không cho rằng bi kịch hôn nhân của cha mẹ Taehyung có cái gì không ổn, đúng tình hợp lí trả lời: "Không thể cung cấp một trăm phần trăm lợi ích, bỏ thì bỏ, không có gì đáng giá đáng tiếc." Hôn nhân không có ích lợi, giữ lại làm gì?

"Tôi không biết, con dâu là ông chọn, cháu dâu nên để tôi chọn." Bà nội Kim nói gì cũng không chịu nhượng bộ, ông cụ không đau lòng con trai của mình không đau lòng cháu của mình, bà đau lòng. Nói gì bà cũng muốn cháu của mình trôi qua vui vẻ một chút. Bà không muốn phải nhìn bi kịch hôn nhân của cha mẹ thằng bé lần nữa, không ngừng kéo dài mãi.

"Nếu như là hai đứa con gái Lee gia kia, tôi tuyệt không đáp ứng!" Giọng nói ông nội Kim cứng rắn, những chuyện thế này, ông cũng sẽ không thỏa hiệp. Thân là người của Kim Gia , tại sao có thể hoàn toàn không suy tính lợi ích cho tập đoàn Kim thị.

"Tùy ông." Bà nội Kim lười sẽ cùng ông nội Kim tranh luận tiếp, thở phì phò xoay người đi thư phòng của bà. Cầm điện thoại lên, liền ấn số điện thoại của ba Taehyung .

Thời điểm nhận được điện thoại của bà nội Kim, ba Kim đang trên đường đi đến nhà mẹ Taehyung. Ông vốn không muốn tới cửa thăm hỏi, nhưng mẹ Kim chợt quyết định không hề rời đi nữa. Chọn khu vực yên tĩnh, đặt mua một căn phòng, định cư ở trong cùng một thành phố. Sau khi do dự một hai tháng, ông quyết định hay là đi gặp mặt bà một lần. Nói chuyện của Taehyung một chút.

Bất luận giữa trưởng bối có bao nhiêu ân oán, vì là con chung của bọn họ, ít nhất bọn họ nên để xuống thành kiến đối với nhau một lần nữa, một lòng chỉ suy tính chuyện đứa nhỏ.

Nhưng mặc dù như thế, khi trên đường đi đến nhà mẹ Kim, tâm tình của ba Kim vẫn có chút thấp thỏm. Đang lúc cảm thấy do dự không xác định. Điện thoại di động của ông lại vô cùng kịp thời vang lên. Lấy điện thoại di động ra nhìn, trên màn ảnh hiện ra số điện thoại của chủ trạch Kim Gia . Điều này làm cho ông càng thêm do dự không ngừng.

Đổi lại là trước kia, ông nhất định sẽ trực tiếp cắt đứt. Suy nghĩ một chút dường như có lẽ đã có rất thời gian dài ông không có liên lạc với bà nội Đông Lí, liền ôm một tia hi vọng nhấn nút trả lời. Nếu như là ông nội Kim, ông sẽ lập tức cắt đứt.

"Alo."

"Tại sao lâu như thế mới nghe điện thoại, trong mắt con có còn người mẹ này hay không?" Bà nội Kim vốn là một bụng tức, kết quả gọi điện thoại cho ba Kim nửa ngày mới tiếp thông, điều này làm cho bà càng cảm thấy bực mình rồi. Một vị lão gia tử, làm cho một nhà đang yên lành ngay cả con ruột mình, cháu trai ruột cũng tránh cùng e sợ không kịp. Cuộc sống này trôi qua còn có ý nghĩa gì nữa?

Ba Kim giọng nói bình thản mà hỏi: "Có chuyện gì không?"

Bà nội Kim bất đắc dĩ, suy nghĩ một chút, quyết định trước tiên nói rõ chuyện của Taehyung, rồi lại nói đến chuyện của ba hắn. "Mẹ hỏi con, chuyện con trai con, con mặc kệ không để ý?"

"Làm sao vậy?" Ba Kim không khỏi có chút lo lắng. Kể từ khi Taehyung trưởng thành, bà nội Kim cũng chưa từng nói với ông những lời như vậy.

"Con biết Lee gia có hai người con gái đi, hai đứa thường xuyên đến thăm cụ bà như mẹ, ta mới không có cảm giác mình là một phế nhân ngồi ăn rồi chờ chết." Bà nội Kim đi thẳng vào vấn đề, nhưng nói thì nói, bà khống chế không được tức giận có chút bất bình. Rõ ràng mình có con trai có cháu trai, kết quả lại kém hơn cả người ngoài.

"Mẹ." Ba Kim không muốn đem đề tài kéo xa, mấu chốt câu chuyện rốt cuộc ở nơi nào, thật ra thì tất cả mọi người rõ ràng. Nhưng nếu không thể giải quyết hoàn toàn, cần gì phải nhắc tới?

Bà nội Kim nặng nề thở dài một cái, trực tiếp nói: "Ba con vừa rồi nói với ta, về sau không cho hai đứa con gái Lee gia tới đây nữa. Nói Lee gia không xứng với Kim Gia , muốn tìm con gái gia đình nào đó xứng với con trai của con. Con hiểu ý của ta không?" Nếu Taehyung cũng không thích hai đứa con gái họ Lee kia, bà sẽ không cưỡng bách nó. Nhưng nếu như ông cụ nhất định phải cứng rắn nhét người không thích hợp cho nó, lần này nói gì bà cũng sẽ không đáp ứng.

"Ông ấy đã có đối tượng?" Ba Kim khép lại lông mày, trải qua bi kịch hôn nhân của ông và mẹ Taehyung , tại sao phong cách làm việc của ông nội Kim vẫn không có bất kỳ thay đổi? Ông là con trai ông ấy, ông ấy phá hủy hạnh phúc của ông, ông không có gì đáng nói. Nhưng Taehyung chỉ là cháu của ông ấy, ông ấy tại sao có thể ngay cả hạnh phúc của nó cũng muốn hủy diệt?

"Không biết, dù thế nào đi nữa ông ấy cũng không thích hai đứa con gái họ Lee kia." Bà nội Kim còn đang tức giận, càng nghĩ càng tức giận. Con gái nhà họ Lee có cái gì không tốt hay sao? Hào phóng thỏa đáng, đoan trang lại hiền lành, ông cụ có cái gì không hài lòng hay sao?

"Con hiểu rồi." Trong lòng ba Kim có suy nghĩ. Nếu ông cụ đã nhắc tới, thì chứng tỏ ông ấy đã có tính toán. Thời gian nhiều nhất nửa năm, đại khái ông ấy sẽ tự mình chọn một ứng cử viên mà ông ấy vừa ý. Nói cách khác, Taehyung nhiều nhất chỉ có thời gian nửa năm tự do.

Bà nội Kim vốn định cúp điện thoại, đột nhiên lại muốn hỏi một chuyện, vội vàng mở miệng hỏi: "Đúng rồi, nghe nói mẹ của nó trở lại đã được một thời gian, hơn nữa còn định cư ở đây, hai ngươi đã gặp mặt sao?" Tức giận khiến bà thiếu chút nữa quên hết chuyện này. Chuyện quan trọng như vậy, bà cũng không thể quên.

"Không có." Ba Kim nửa thật nửa giả, mặc dù ông đang ở trên đường đi đến nhà mẹ Taehyung. Chỉ là, bọn họ vẫn chưa từng gặp mặt, cũng là sự thật.

"Ân oán hai người hay là buông xuống đi. Taehyung dù sao cũng là con của hai đứa. Các con cũng đã thua thiệt nó nhiều năm như vậy rồi, còn muốn tiếp tục thua thiệt nữa sao? Thật muốn để thằng bé hận các con cả đời sao?" Thật không biết người của Kim Gia là như thế nào? Rõ ràng có thể trôi qua vô cùng hạnh phúc, cố tình bị ông cụ ngoan cố đó, khuấy đảo từ trên xuống dưới khiến tất cả mọi người không được bình yên. Ông ấy khuấy tới khuấy lui như vậy thật sự vui vẻ sao? Cũng đã là người sắp chết rồi, sao vẫn còn máu lạnh cố chấp như vậy?

Ba Kim gật đầu một cái. "Con hiểu." Một điểm này, ông biết. Đây cũng chính là mục đích ông muốn tới cửa thăm hỏi.

Nói xong chuyện của Taehyung , bây giờ có thể nói về chuyện của ba Kim rồi. Bà nội Kim lập tức không khách khí rống lên ở trong loa. "Có rãnh rỗi thì trở lại xem mẹ của ngưoi, ngươi cảm thấy ta còn có thể sống bao lâu? Đừng chờ ta chết ngươi mới biết khóc."

"Mẹ!" Ba Kim mất hứng cau lại lông mày, ông thật sự không thích nghe thấy lời này.

"Ngay cả chuyện này, tự con làm đi." Nói xong, tâm tình bà nội Kim khó chịu trực tiếp cúp điện thoại. Nói không được thì bỏ đi, bà mới sẽ không cầu xin nó.

Cúi mắt nhìn, yên lặng nhìn điện thoại còn nằm trong lòng bàn tay. Tất cả do dự của ba Kim đều ở một khắc này bị quét sạch. Xấu nhất cũng chỉ là ầm ĩ cùng mẹ Taehyung một trận. Ầm ĩ thì ầm ĩ đi, dù thế nào đi nữa bọn họ đã nhiều năm không có cãi nhau rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top