Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 93 : Về Nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc dù Taehyung đối với chuyện Jisoo muốn tác hợp mẹ của cô cùng đầu chú bếp cũng không có tỏ thái độ, vậy mà khi hành động, thế nhưng hắn lại là một trăm phần trăm ủng hộ.

Kể từ khi mẹ Kim đã tới nhà Taehyung  lần đầu tiên về sau, hắn thường sẽ để chú đầu bếp sau thời gian tan ca thuận tiện đưa những thứ gì đó đến nhà trọ Jisoo. Dùng đến cái này gia tăng thời gian chung đụng cùng cơ hội gặp mặt cho chú đầu bếp và mẹ Kim*. Thậm chí, hắn còn có thể cho chú đầu bếp nghỉ. Để chú đầu bếp đi chỉ giáo tài nấu nướng cho mẹ Kim*.

Jisoo mặc dù rất hi vọng mình mẹ có thể đối với chú đầu bếp ưu tú động lòng, nhưng cô lại không nghĩ ra cái biện pháp tác hợp tốt. Nếu không có Taehyung ở đây, cô cũng chỉ có thể là con ruồi không đầu giống nhau đi loạn.

Cũng không biết là Taehyung và Jisoo tích cực tác hợp có tác dụng, hay là mẹ Kim* rốt cuộc nghĩ thông suốt. Giằng co một thời gian ngắn, mẹ Kim* cuối cùng là thuyết phục Kang Sung Ho . Để cho hắn tôn trọng lựa chọn của Jisoo, không cần trở lại quấy rầy cô.

Sung Ho cũng không phải sảng khoái bình thưởng, ngày thứ hai cũng không xuất hiện nữa rồi. Tựa hồ thật sự đã rời đi rồi.

Jisoo lại đợi một đoạn thời gian, xác định về sau Sung Ho cũng không có xuất hiện nữa, quyết định mang theo bảo bối trở về phòng trọ của mình.

Taehyung ôm bảo bối trong ngực, nhìn Jisoo đang bận việc trước bếp lò, không nhịn được hỏi: "Cô hiện tại trở về có tốt không?" Thời gian Jisoo cùng bảo bối cũng đã ở nhà hắn hơn một tháng, hắn đã thành thói quen có cô cùng bảo bối làm bạn. Nếu như Jisoo mang theo bảo bối đi, vậy trong nhà lại chỉ còn một mình hắn rồi. Hắn cũng không sợ tịch mịch, ngày trước, hắn vẫn là tịch mịch. Chỉ là, hắn giống như có một ít. . . . . . Không nỡ để cô rời đi.

"Có cái gì không tốt hay sao? Kang Sung Ho không phải đã đi rồi sao?" Jisoo vừa bận việc, vừa đáp lời. Nếu như lúc này cô ngẩng đầu lên, cô sẽ thấy, thái độ Taehyung phức tạp hơi có chút quái dị.

Taehyung mấp máy môi, thuận miệng mà đáp: "Tôi là nói, cô không phải là đang tác hợp mẹ cô cùng chú đầu bếp sao? Cô hiện tại trở về, sẽ không ảnh hưởng đến bọn họ sao?"

"Tôi trở về mới tác hợp cho bọn họ tốt hơn, anh chỉ cần để chú đầu bếp lấy lấy cớ chăm sóc tôi cùng Yeonie , để cho chú ấy trực tiếp đến nhà trọ tôi đi, như vậy mẹ tôi cùng chú đầu bếp có thể ngày ngày ở cùng một chỗ." Nói xong, Jisoo đắc ý cười cười, chuyện này cô cũng sớm đã lên kế hoạch tốt lắm. Nếu không phải là cô liều mạng cũng muốn đem mẹ cô tác hợp cho chú đầu bếp, cô thật sự là có điểm không nghĩ trở về. Không thể phủ nhận, ở nhà Taehyung xác thực rất thoải mái. Một điểm này, cái phòng trọ nho nhỏ của cô tuyệt đối là không có cách nào đánh đồng.

Taehyung không nói gì, hắn không tìm được lý do có thể để phản đối.

Vừa nghĩ tới kế hoạch hoàn mỹ của mình, tâm tình của Jisoo liền vô cùng tốt. Cô vừa bận việc, vừa hừ cười nhỏ. Giống như vô cùng đang mong đợi có thể sớm trở về.

Taehyung ôm bảo bối, nhìn Jisoo tâm tình khá vô cùng, trong lòng hơi có chút không có cảm giác. Hắn rất muốn hỏi, đối với việc rời đi nhà hắn, cô cứ như vậy cao hứng sao? Chẳng lẽ khi cô ở nhà hắn còn chưa đủ thoải mái sao?

Nhưng cuối cùng, Taehyung không hỏi ra miệng. Hắn yên lặng xoay người đi ra phòng bếp, mang theo bảo bối đi vườn hoa.

Giữa hè, nhất là thời điểm vạn vật sức sống bừng bừng. Vườn hoa một mảnh tươi tốt phồn thịnh, rừng cây cành lá rậm rạp. Tức thì mặt trời chói chang nhô lên cao, gió nhẹ đưa tới cũng là một chút cảm giác lạnh lẽo. Khí hậu như vậy, thật hợp lòng người.

Nhưng là, cảm xúc của Taehyung , lại vô lý có chút xuống thấp. Hắn, không muốn Jisoo rời đi. Hắn rất muốn nói thật với cô, nhưng lại sợ Jisoo sẽ bị dọa đến. Cô vẫn như vậy không có tim không có phổi, không chừng lại suy nghĩ lung tung. Còn nữa, nếu cô một lòng muốn tác hợp mẹ của cô cùng chú đầu bếp. Nhưng nếu hắn không để cho cô đi, cô nhất định sẽ mất hứng. Hắn không hy vọng cô mất hứng.

Tác phong của Jisoo tuyệt đối là mười phần hành, nghĩ đến liền bắt đầu lập tức hành động. Cơm trưa mới ăn xong, cô liền gấp không thể chờ tìm Lim Ji Hoon tới, để cho hắn đưa cô cùng bảo bối về nhà. Thời điểm tới đây, cô cũng không có mang hành lý gì, cho nên lúc trở về cũng giống nhau có thể rất dễ dàng. Về phần Taehyung  đặt mua gì đó cho cô cùng bảo bối, chờ sau này thời điểm cô cùng bảo bối trở lại cho vợ con hắn lại dùng là được.

Đưa mắt nhìn xe Ji Hoon , chở Jisoo cùng bảo bối đi mất, Taehyung cơ hồ là cố nén mới không có xông lên phía trước ngăn lại xe Ji Hoon . Một loại chân tình xa lạ, ở trong đầu của hắn chậm rãi quanh quẩn. Làm cho hắn không hiểu, rồi lại khó có thể kháng cự.

Chỉ là, mang theo bảo bối vội vàng về đến nhà Jisoo cũng không có nhiều thoải mái. Ở nhà Taehyung trụ hơn một tháng, trong lúc nhất thời, đối với nhà trọ của cô, ngược lại trở nên hết sức xa lạ. Nhưng là, vì tác hợp mẹ cô cùng chú đầu bếp, bất luận có nhiều khó khăn, cô đều có thể chịu được. Chỉ cần giải quyết đại sự cả đời của mẹ cô, vậy cô về sau có thể thanh tỉnh cái tai rồi.

Vậy mà, Jisoo vạn vạn không nghĩ tới, Kang Sung Ho căn bản cũng không có rời đi. Cô về đến nhà ngày thứ hai, đơn độc mang theo bảo bối đi ra ngoài tản bộ thì liền bị Sung Ho cùng mấy tên thủ hạ của hắn ngăn ở trong công viên.

"Em là tự mình đi theo anh, hãy để cho anh mời em?" hắn mặt không chút thay đổi nhìn Jisoo đã có hơn một tháng chưa từng thấy qua mặt, cả người phát ra một cỗ khí cường thế. So với âu phục hưu nhàn hắn mặc trên ngừoi, hoàn toàn không phải cùng một loại cảm giác.

Jisoo lạnh lùng cười một tiếng, dùng một loại giọng giễu cợt hỏi ngược lại: "Có lựa chọn thứ ba sao?" Bất luận loại nào, cũng cũng không phải là cô tự nguyện. Vậy hắn cần gì phải hỏi này nọ? Dối trá không che giấu.

Sung Ho hết sức dứt khoát lắc đầu một cái, đáp lời: "Không có."

"Vậy anh còn nói cái gì?" Jisoo nghiêng đầu sang chỗ khác, lười phải nhìn Sung Ho  một cái. Cô thật sự không hiểu, rốt cuộc là hắn điên rồi hay là cô không bình thường. Tại sao bất luận cô đối với hắn như thế nào, hắn đều không rõ ràng ý tứ trong lời nói của cô? Hắn miễn cưỡng cô như vậy thú vị sao? Quay đầu lại, hắn cái gì cũng không thể lấy được.

"Mời." Sung Ho đưa ta ra hiệu xin mời, xoay người đi tới bãi đậu xe.

Jisoo không nói một lời, cùng yên lặng đi theo. Cô cũng biết mẹ cô làm việc không đáng tin cậy, cô ăn no rỗi việc mới có thể nghĩ đến muốn trở về căn hộ nát của cô. Nếu không, cô hiện tại nhất định là đang nhàn nhã tự đắc vùi ở nhà Taehyung , hưởng thụ chú đầu bếp làm cho cô thức ăn ngon.

Khi Jisoo ở bãi đậu xe thấy ba chiếc xe riêng màu đen giống nhau thì lòng của cô không khỏi chìm xuống. Rất dễ nhận thấy, Kang Sung Ho đến có chuẩn bị. Điều này cũng có nghĩa, cho dù Taehyung cùng Jennie liên thủ muốn làm cái gì, cũng không còn biện pháp mạnh mẽ làm được. Bởi vì, Sung Ho bị ép tới đường cùng, rất có thể sẽ làm ra hành động quá khích gì. Tới khi đó, an toàn của cô và bảo bối cũng sẽ không có bất kỳ đảm bảo hữu hiệu nào.

Dọc theo đường đi, Sung Ho không nói một lời. Jisoo cũng không tự nhiên sẽ nhiều chuyện đi nói gì với hắn. Nếu không phải là trước mặt nhiều người như vậy, cô tuyệt đối sẽ có khả năng liều mạng cùng Sung Ho. Nếu bạo lực có thể để người ta thanh tỉnh mà nói, cô thật muốn đem Kang Sung Ho trực tiếp đánh cho tỉnh táo lại. Nhìn hắn có phải hay không còn muốn tiếp tục để tâm vào chuyện vụn vặt.

Đáng được ăn mừng chính là, Sung Ho cũng không có trực tiếp đem Jisoo mang tới phi trường đi. Chỉ là đến trước một khu biệt thự như khách sạn ở vùng núi ngoại thành.

Nơi hắn lựa chọn, là một biệt thự xa nhất yên lặng nhất. Mặc dù xa hoa giống nhau, lại an tĩnh có chút tĩnh mịch.

Từ sau khi Jisoo bị đưa đến phòng ngủ mà Sung Ho vì cô an bài, vẫn đóng cửa không ra. Trừ đút cục cưng ăn cái gì đó, cô thủy chung cự tuyệt ăn cơm. Cô không muốn liên lụy Taehyung , cũng không muốn phiền toái Jennie . Còn nữa, coi như lần này Taehyung cùng Jennie cứu cô đi ra ngoài, cũng chưa chắc có thể hoàn toàn giải quyết chuyện này. Cô đang đánh cược, đánh cược Kang Sung Ho có thể hay không ích kỷ không quan tâm sống chết của cô. Cô lấy chính tính mạng của mình để đánh cuộc, cô xem hắn có phải thật sự muốn đánh cược tính mạng của cô mới bằng lòng bỏ qua.

Sung Ho vẫn cố nén không để ý tới Jisoo, nhưng khi hắn biết được cô đã cả ngày cũng không có ăn gì, hắn vẫn là không nhịn được chạy tới phòng ngủ của Jisoo, muốn khuyên cô ăn cơm. Cô giận dỗi như vậy, sẽ không sợ thương tổn đến đứa bé sao?

Bàn tay cầm tay cầm của cánh cửa, chuẩn bị đẩy cửa vào thì Sung Ho không nhịn được chần chờ một chút. Suy nghĩ một chút, hắn đầu tiên là giơ tay lên gõ cửa, mới đẩy cửa đi vào.

Lúc này, Jisoo đang ôm bảo bối ngồi ở bên cửa sổ chơi đùa. Bảo bối bị cô trêu chọc y y a a cười không ngừng. Không biết, Jisoo kỳ thật rất đói. Cô vẫn luôn ham ăn uống, suốt cả một ngày không ăn gì, với cô mà nói, tuyệt đối là một loại hành hạ. Nếu không phải đối phương là Kang Sung Ho , cô thật là có chút không kiên trì được.

Thấy Jisoo nửa ngày cũng không nhìn mình một lần, Sung Ho chỉ có thể trực tiếp nói ý đồ đến đây. "Tại sao không ăn cơm?" Hắn biết mình hỏi một câu nhảm nhí, hắn biết rõ nguyên nhân Jisoo không chịu ăn cơm. Nhưng hắn vẫn không thể không hỏi.

"Thế nào, tôi ngay cả điểm này cũng không có tự do sao? Như vậy xin hỏi, tôi không phải cũng không thể đi nhà cầu?" Jisoo liền mí mắt cũng không giơ, cặp mắt thủy chung dịu dàng nhìn chăm chú vào bảo bối trong ngực cô, giống như Sung Ho  ngay cả không khí cũng không bằng. Lòng dạ biết rõ vấn đề, cần gì phải lãng phí hơi sức cùng nước miếng?

"Em đã cả ngày chưa từng ăn gì." Sung Ho từng bước từng bước đi từ từ đến gần Jisoo, rõ ràng rất muốn đến gần, nhưng bước chân không cách nào khống chế có chút do dự. Hắn vẫn là không muốn quá miễn cưỡng cô.

"Tôi thích, tôi cao hứng, tôi nguyện ý, tôi vui vẻ, không thể được sao?" Jisoo vẫn ngay cả nhìn cũng không nhìn hắn một cái, tự nhiên trêu chọc bảo bối ở trong ngực.

"Em như vậy sẽ làm bị thương đến Yeonie ?" Sung Ho nhẹ giọng nhắc nhở, nếu Jisoo đói bụng, chịu liên lụy sẽ chỉ là đứa bé. Cô bây giờ là một người mẹ, bảo vệ con mình chẳng lẽ không phải quan trọng nhất sao? Cô thật sự yên tâm đem con của mình giao cho người khác dưỡng dục chăm sóc sao?

Jisoo làm bộ nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của Sung Ho , "Không có a, Yeonie vẫn luôn ăn ngon ngủ ngon, hoàn toàn không có bị tổn hại a." Sung Ho có thể nhịn được thời gian một ngày không đến để ý cô, xem ra vẫn có sự nhẫn nại nhất định. Không biết, nếu như cô hai ngày không ăn cơm, hắn sẽ phản ứng như thế nào. Chờ qua ba bốn ngày về sau, hắn lại là phản ứng như thế nào đây? Chỉ mong cô còn có thể dùng hai chân của mình từ trong phạm vi hắn khống chế đi ra ngoài.

"Em lấy thân thể chính mình cùng anh đánh cược, cực khổ cũng chỉ là chính em." Sung Ho mấp máy môi, khắc chế giọng điệu của mình. Jisoo đang cùng hắn giận dỗi, hắn càng ép, cô chỉ càng nghịch phản.

Nghe vậy, Jisoo ngẩng đầu lên, đối với Sung Ho khẽ mỉm cười, trả lời: "Tôi cao hứng, tôi thích."

"Em cùng hắn căn bản cũng không yêu nhau, tại sao lừa anh một lần lại một lần?" Sung Ho bất đắc dĩ xoay người, nhưng không cách nào kiềm chế hỏi vấn đề ở chỗ sâu nhất trong lòng hắn. Tiếp nhận hắn, thật sự khó như vậy sao? Nhưng nếu trong lòng Jisoo có người khác, hắn có thể lý giải. Nhưng cô ai cũng không thương, tại sao thì không thể thử tiếp nhận hắn?

"Tôi và anh ấy yêu hay không yêu, căn bản cũng không phải là vấn đề mấu chốt, vấn đề là, tôi không thương anh, tôi đối với anh không có một chút tình cảm nào. Hơn nữa, nói thật, bị anh ép buộc như vậy, tôi thật đúng là có chút yêu ba Yeonie ." Jisoo vẻ mặt thành thật nhìn Sung Ho , nếu đối với suy nghĩ của hắn mà nói, cô cùng Taehyung có yêu nhau thật hay không quan trọng như vậy, cô có thể thành toàn hắn. Cùng lắm thì, cô cùng Taehyung thật sự yêu nhau là được. Không phải là yêu sao? Này còn không đơn giản.

Sung Ho không quay đầu lại, giống như một loại vùng vẫy giãy chết trả lời: "Hắn không thương em."

"Làm sao anh biết anh ấy không yêu tôi?" Jisoo có chút buồn cười, mặc dù hắn không phải bác sĩ, nhưng cô cơ bản đã có thể khẳng định, đầu óc Sung Ho tuyệt đối có vấn đề.

"Nếu như hắn yêu em, hắn không tiếc mạng của mình tới cứu em cùng Yeonie ." Sung Ho vừa nói, vừa đi về phía cửa phòng ngủ. Hắn biết, hắn không thể nào thuyết phục Jisoo ăn cái gì. Đợi đến thời điểm cô thật sự không chịu được, có lẽ. . . . . . Tự cô sẽ ăn.

"Nếu như mà tôi thương Taehyung , tôi cũng giống nhau vậy không tiếc mạng của mình để bảo vệ an toàn của anh ấy." Jisoo hướng về phía bóng lưng Sung Ho, vô cùng kiên định khạc ra sự trả lời của mình. Kỳ quái, cô cũng chỉ là vừa mới bắt đầu suy tính, có muốn hay không thật sự cùng Taehyung yêu nhau. Làm sao trong lòng lập tức lại có một loại không khỏi kiên định? Giống như, cô đã yêu Taehyung vậy.

Lời của Jisoo, khiến  Sung Ho rời đi bước chân khẽ dừng một chút. Nhưng chỉ chốc lát, hắn liền sải bước rời khỏi phòng ngủ Jisoo. Nếu như yêu cùng không thương thật sự có thể đơn giản như thế, vậy hắn cũng sớm đã buông tha tình cảm với Jisoo. Chính là bởi vì tình cảm cũng không phải hắn muốn quên là có thể quên được, hắn mới sẽ không buông tay được. Hắn thậm chí đã từng nỗ lực muốn yêu Park So Hee . Vậy mà, bất luận hắn cố gắng như thế nào, giấu ở chỗ sâu nhất trong lòng hắn chính là cái người kia, thủy chung đều là Jisoo.

Sung Ho vốn tưởng rằng Jisoo nhiều lắm là kiên trì một ngày rưỡi hoặc là hai ngày, sẽ không chịu được tự mình ăn cơm. Nhưng là rất dễ nhận thấy, hắn tính toán sai lầm. Toàn bộ ba ngày, Jisoo trừ uống nước, thậm chí ngay cả trái cây cũng có thể nhịn được không ăn một miếng. Bất luận hắn dùng thức ăn ngon dẫn dụ như thế nào, cô cũng không có hợp tác.

Coi như trước hắn cũng không rõ ràng Jisoo là nhất thời giận dỗi, hay là nghiêm túc. Ba ngày đi qua, hắn cũng có thể rõ ràng. Chỉ là đây cũng không phải là hắn nghĩ muốn hiểu rõ ràng. Hắn lo lắng, rồi lại bất lực. Phương pháp duy nhất có thể giải quyết chuyện Jisoo tuyệt thực, hắn không phải là không biết. Hắn từng không chỉ một lần muốn đi làm, nhưng hắn không làm được.

Hắn thật không làm được. Nếu hắn có thể làm được, hắn và Jisoo như thế nào có thể sẽ đi tới bước này?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top