Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Jungkook x Ami

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

M ì n h g ặ p n h a u n h é ?
____________________________

Hôm nay là một ngày đầu xuân không khí ở Seoul đã xuống âm vài độ. Jeon JungKook mới sáng sớm đã ủ rũ ra khỏi nhà xem như tâm trạng anh hôm nay cực kỳ tệ thì phải. Bạn mới đầu còn cảm thấy hơi lạ nhưng cũng nhanh chóng chạy theo anh. Ngước nhìn khuôn mặt đó của anh đôi môi đỏ vì trời lạnh khuôn mặt trắng không tỳ vết bạn khẽ thở dài một hơi. Suốt những ngày qua khi bạn không ở bên cạnh anh đã nhịn đói hay sao mà lại gầy hơn trước rất nhiều.

" Kookie nếu anh mà cứ gầy như bộ xương thế này thì em sẽ khóc hết nước mắt đó." Bạn thở dài

JungKook không nói gì cứ vậy mà bước đi như người vô hồn bạn chẳng biết làm gì ngoài việc đi bên cạnh JungKook. Hết con đường này lại đến con đường khác anh đột nhiên ghé vào một quán cà phê. Anh gọi cho mình một ly cà phê đen đậm và một ly matcha.

" Matcha lúc nào cũng là món đồ uống em thích nhất nhỉ?" Anh mỉm cười

" Còn anh uống cà phê không cho đường vào thì làm sao mà nuốt nổi cơ chứ." Bạn hờn dỗi liếc anh

" Wow...đắng thật" Sau khi uống lấy một ngụm anh liền lấy nhăn mặt

" Đã bảo rồi mà...chưa bao giờ nghe lời em cả" Bạn đưa tay lau phần cà phê dính trên mặt cho anh

" Xem ra uống nhiều thì sẽ cảm thấy nó ngon hơn." Anh đút tay vào túi quần ánh mắt chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ nhấp từng ngụm nhỏ cà phê

" Anh lúc nào cũng như vậy..." Bạn thở dài ảo não nhìn anh

" Anh yêu em nhiều lắm...Ami à..." Anh từ lúc nào đã nhìn vào người ngồi đối diện anh mà người đó chẳng ai khác là bạn.

Sau đó thời gian cứ thế trôi qua anh vẫn nhìn bạn chăm chú như vậy đột nhiên giọt nước mắt anh rơi. Bạn nhìn thấy như vậy liền hốt hoảng đưa tay mình lên lau cho anh

" Kookie anh làm sao lại như vậy?"

Anh vẫn không trả lời bạn ánh mắt mang theo tia u ám nhìn bạn chằm chằm. Bạn thực sự lúc này bối rối không biết nên làm gì thì lại nghe được tiếng xì xào xung quanh. Mọi người trong quán lúc này tâm trung sự chú ý của mình vào bạn và anh họ nói gì đó mà bạn không nghe rõ được bọn họ nói rất nhiều. Bạn thật sự vì những lời nói đó thì có chút hỗn loạn trong đầu.

Thật may mắn vì cuối cùng anh cũng quyết định đứng dậy ra khỏi quán. Bạn cũng nhanh chân chạy theo anh ôm lấy cánh tay của anh. Không là gì cả chỉ là lại đi dạo giữa trời xuân xem cảnh vật cũng làm bạn cảm thấy hạnh phúc vô cùng.

Đi mãi cho đến khi trời tối xuống anh cũng không có ý định dừng lại. Gần đến nhà bạn rồi làm sao đây sắp phải rời xa anh rồi bạn nuối tiếc ôm lấy cánh tay anh thật chặt liếc nhìn anh như một chú cún nhỏ.

Anh dừng lại không đi nữa anh rẽ vào một tiệm hoa bên đường không lâu sau trên tay anh là một bó hoa hồng. Bạn nhìn anh mỉm cười hạnh phúc nhưng khuôn mặt anh vẫn không chút biểu cảm đi lên phía trước. Bạn tức giận nhìn anh nhưng cũng nhanh chóng chạy theo anh.

" Con người anh thật là kì quái." Bạn khoác lấy cánh tay anh nũng nịu

Càng đi tim bạn đập càng mạnh không biết vì sao bạn lại cảm thấy sợ hãi.

" Kookie anh à mình đi đâu vậy?...mình về nhà đi anh." Bạn níu lấy cách tay anh rưng rưng nước mắt nhưng anh lại bỏ ngoài tai những lời nói đó rồi cứ vậy đi tiếp.

Càng ngày càng bạn càng thấy sợ ôm chặt lấy cánh tay anh run rẩy. Nơi mà anh đang đi đến là nghĩa trang đã khuya vậy rồi anh còn vào đây làm gì nữa? Bạn đứng xem từng hành động của anh

" Ami...hôm nay đáng lẽ ra là ngày cưới của chúng ta đúng chứ? Hạnh phúc đã ở ngay trước mặt rồi tại sao lại vụt mất?" Anh đặt bó hoa xuống bên cạnh một ngôi mộ rồi thất thần ngồi cạnh bên nó mà tâm sự.

Bạn đờ người ra khi thấy hành động đó của anh. Bạn không thể tin vào mắt mình bạn bước đến gần hơn gần hơn nữa bạn kinh hãi nhìn vào tấm hình trên ngôi mộ đó. Người con gái cười tươi như hoa đó chẳng phải là bạn sao? Nước mắt bạn rơi rớt từng hạt một đôi chân như không còn sức sống. Bạn nhẹ nhàng chạy tới ôm anh vào lòng mình kí ức từng mảng từng mảng quay về với bạn.

______ ( 49 ngày trước )______

" Này Jeon Jungkook anh còn gì muốn giải thích nữa?" Bạn ném một cái phong thư ra trước mặt anh.

" Em lại ghen tuông vớ vẩn nữa rồi. Ami đừng đưa chuyện này đi xa quá được không?" Anh liếc nhìn phong thư rồi lại đẩy nó trở về vị trí của bạn.

Bạn yêu anh rất nhiều đối với bạn anh như tất cả những gì bạn có. Bạn luôn lo sợ sẽ có một ngày anh bỏ rơi bạn. Có lẽ nỗi sợ đó quá lớn ngày dần tích tụ bạn như một người phụ nữ cực đoan lúc nào cũng phải dè chừng quản thúc anh mỗi ngày. Chuyện ghen tuông của bạn xảy ra như cơm bữa lúc đầu anh còn dỗ dành nói rõ mọi chuyện nhưng bây giờ thì lại không anh hờ hững không quan tâm đến những lúc bạn ghen nữa. Chẳng biết là vì cái gì cũng chẳng biết lúc đó bạn nghĩ gì mà lại đi thuê người theo dõi anh. Mỗi hành động của anh bạn đều nắm được một cách chi tiết.

" Đi xa quá? Jeon Jungkook nếu như anh không làm gì có lỗi thì tại sao lại không dám nói rõ với tôi?" Bạn tức điên lên cầm lấy phong thư đổ ra bên trong ấy là những tấm ảnh của anh được chụp với mọi góc độ. Anh đang cầm một bó hoa đưa cho một người con gái khác vẻ mặt anh hạnh phúc tươi cười với cô ta.

Nhìn thấy chúng anh không thèm giải thích cũng chả buồn cất tiếng nói điều đó làm cho bạn tin chắc chắn rằng cảm giác của bạn là đúng. Nước mắt bạn không tự chủ được mà cứ rơi.

" Chuyện này là thật sao Kookie? Ngày cưới cũng đã quyết định rồi bây giờ anh bỏ em sao Kookie?" Tiếng nấc nghẹn ngào của bạn càng ngày càng lớn hơn.

" Em thôi ngay cái việc này đi. Anh cũng là con người cũng cần có tự do riêng của mình! Anh nói cho em biết nếu em vẫn còn muốn giam lỏng anh như vậy nữa thì anh không thể chắc chắn với em được rằng cái đám cưới này sẽ diễn ra đâu!" Anh nghiêm mặt day day thái dương trả lời bạn.

" Được thôi! Anh muốn thế nào thì thế đấy đi! Đi mà cưới cô gái trong hình đi!" Nghe anh nói vậy bạn liền bị tổn thương nặng nề nước mắt nước mũi tèm lem chạy ra khỏi công ty.

Bạn đi rồi anh vẫn không thèm đuổi theo bạn. Anh lấy trong túi ra một bao thuốc lá châm lửa. Từng làn khói thuốc theo đó mà bay đi cứ như tâm sự trong lòng anh cũng được vơi đi. Suy nghĩ cho bình tĩnh lại anh trách mình tại sao lại có thể nói ra những lời có tính sát thương như vậy với bạn. Đúng thật là anh có đưa cho người phụ nữ khác một đóa hoa hồng nhưng người phụ nữ ấy là chủ của cửa hàng hoa hồng. Ngày hôm đó anh muốn mua cho bạn 99 đóa hồng để thay cho lời cảm ơn vì bạn đã chịu đồng ý làm vợ anh. Nhưng khi nhận hoa rồi anh lại đếm thấy thiếu mất đi vài bông nên đem đến cửa hàng đổi lại cho dủ 99 đóa hoa. Thật sự tình cảm anh dành cho bạn nhiều hơn cả tình cảm gia đình nhưng ngày hôm nay có lẽ do anh bị áp lực từ công việc nên có chút nóng nảy.

" Sếp! Sếp!..." Đang miên man trong dòng suy nghĩ đột nhiên cô thư kí của anh đẩy cửa bước vào hớt hải gọi anh.

" Cô không biết gõ cửa sao? Ngày mai ở nhà đi không cần đến công ty làm việc nữa." Anh bực bội liếc cô thư kí.

" Không không phải sếp! Chuyện gấp..." Cô ấy như thở không ra hơi khó nhọc cất lời.

" Nói nhanh nếu không thực sự là mai không cần đi làm nữa!"

" Cô....Cô....Ami xảy ra chuyện rồi!"

" Cô nói cái gì?" Anh bật người đứng dậy hung tợn nhìn cô thư kí.

" Anh...tôi nói....Anh đến bệnh viện nhanh đi...cô...Ami bị xe...xe tông rồi!"

_____ ( 49 ngày sau )_____

Đến bây giờ bạn mới nhớ ra tất cả ngày hôm đó bạn òa khóc chạy ra đường...chiếc xe đi nhanh quá bạn không kịp phản ứng. Thì ra 49 ngày vừa qua từng ngày từng ngày bạn đều nhìn thấy anh suy sụp đến nhường nào bạn hối hận ôm anh vào lòng mình.

" Kookie à em sai rồi! Đáng lẽ em không nên như vậy! Em xin lỗi...Kookie...em muốn ở bên anh...em vẫn chưa nắm tay anh vào được lễ đường mà Kookie..." Mặc cho bạn có gào thét thế nào thì anh cũng không nghe được.

Anh đặt bó hoa lên mộ bạn rồi ngồi đó nhìn bạn mỉm cười trong tay cầm theo một chiếc nhẫn kim cương giống hệt chiếc anh đang đeo ở ngón áp của mình."

" Ami...làm vợ anh nhé!" Anh bật khóc đưa chiếc nhẫn đến bên ngôi mộ của bạn.

" Em xin lỗi...Kookie...em xin lỗi..."

" Em đừng sợ hôm nay là 49 ngày rồi! Anh nhớ em lắm....mình gặp nhau nhé?" Anh vẫn mỉm cười nhưng nước mắt lại rơi đầy trên khuôn mặt.

" Đừng...Kookie...em xin anh...đừng mà!"

****

Xin chào các bạn đến với bảng tin buổi sáng!

Đêm qua ở nghĩa trang Blue Rose nhân viên bảo vệ đã nhìn thấy một chàng trai vào thăm vợ sắp cưới của mình. Mãi sau vẫn chưa thấy trở ra nhân viên bảo vệ này đã đến và nhận thấy thanh niên đó đã dùng vật sắc nhọn cắt cổ tay.

Theo điều tra được biết thanh niên này chưa tới 30 tuổi là tên Jeon Jungkook. Phỏng đoán từ cơ quan chức năng đây là có lẽ là một vụ tự tử vì tình. Vì ngày anh ta chết chính là 49 ngày của vợ sắp cưới của anh ta.

Một câu chuyện đáng buồn và cảnh tỉnh cho người dân không nên làm chuyện dại dột như vậy.

Vâng tiếp theo sẽ là bảng tin........

#Rae

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top