Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 15: Bệnh viện quỷ ám (H, SM, NP)

Bốn ngày sau, Aoi và Jungkook đi qua một quán bar hạng sang. Họ đi qua đó để đi chơi.

Jungkook: "Em uống gì không?"

Aoi: "Gì cũng được."

Jungkook: "Thế nước suối nhé?"

Aoi: "Vâng."

Nhưng khi đi qua quán bar, Aoi nói với Jungkook: "Quán bar này sao giống cái quán Nozaki đã nói nhỉ."

Jungkook: "Anh biết mà. Namjoon bảo anh đã đến đây rồi, và rủ anh qua uống."

Aoi: "Em cũng chưa biết làm sao."

Thực đơn được đưa ra, và Aoi nhanh nhẹn chọn một phần sangria rượu sake với dứa. Sau khi xem xong tên của món uống, cậu nhận ra tên của nó là 'Hồ sơ bệnh án'.

Aoi: "Sao mà kỳ nhỉ?"

Jungkook xem thực đơn xong chẳng hiểu cái gì cả. Anh chẳng hiểu đó là gì.

"Các cậu không biết đấy thôi, chứ thực ra đó là một cái quán bar tên Premium HD Studio." Nhân viên phục vụ nói.

Jungkook: "Lạ lùng nhỉ."

Aoi: "Thôi em đi đây."

Jungkook: "Thế cho tôi một phần nước cũng giống vậy đi."

Aoi và Jungkook dùng nước xong liền đến một khu vực bí mật trong quán bar.

Aoi: "Nozaki nói với mình rằng anh ấy đã xuống chỗ gọi là 'nhà điều giáo', và có uống một ly tên là 'Kỷ luật thép'. Anh ấy đã đến đó."

Jungkook: "Anh chẳng hiểu cái 'Hồ sơ bệnh án' kia dẫn chúng ta đi đâu."

Mùi nồng nặc của món nước sangria sake dứa dẫn hai người đến một cầu thang. Xuống dưới cầu thang, họ bắt gặp một cảnh tượng hết sức nhốn nháo và rùng rợn. Một tốp người mặc những bộ đồ bác sĩ từ áo blouse trắng đến áo quần phòng phẫu thuật màu xanh lục và xanh dương đang đi đi lại lại trong một căn phòng giống như trong một khu bệnh viện trong phim kinh dị, nhưng bộ nào bộ nấy đều dính bết những mảng màu đỏ huyết và đen. Những người mang khẩu trang với găng tay y tế thì không chỗ nào không dính màu đỏ, còn những người không mang gì để che mặt thì nhìn vào mặt họ chỉ thấy một màu xám xịt và trắng bệch như xác chết.

Jungkook: "Đây đâu phải là vũ hội hoá trang Halloween đâu."

Aoi: "Nhìn đằng kia!"

Jungkook đưa mắt nhìn thì đã thấy một người đang nắm lấy hai chân một người khác dạng rộng ra và thúc cây hàng vào chỗ giữa háng anh ta. Người đang chủ động làm việc này trông như một con zombie mặc đồ bác sĩ phẫu thuật dính máu, còn người đang được thao lại là một người rất đỗi bình thường.

Jungkook: "Không lẽ đó là zombie thật?"

Aoi: "Để em hỏi."

Aoi liền ghé qua chỗ người đàn ông zombie kia.

"Chào mừng cậu đến với 'Bệnh viện quỷ ám'. Hôm nay các bác sĩ và y tá sẽ cùng giúp bạn giải toả sự áp lực của cuộc sống với những phương thức điều trị tuyệt hảo." Người đàn ông zombie nói.

Aoi: "Đằng ấy là... zombie thật?!"

Người đó đáp: "Sai rồi. Bọn tôi là nhân viên của quán bar, nhưng bọn tôi đóng vai zombie trong 'Bệnh viện quỷ ám'. Những khách hàng nào uống món nước 'Hồ sơ bệnh án' sẽ được qua đây để được phục vụ một suất thăng hoa."

Aoi: "Thế cơ à?!"

Aoi chưa kịp phản ứng thì một gã đàn ông cao to lực lưỡng tiến ra phía sau cậu. Gã đó mặc một cái áo blouse trắng và một cái quần tây đen với cái áo sơ mi tay dài màu xanh lam nhạt, nhưng toàn bộ quần áo gã dính toàn là máu giả. Gã đó mang một cặp kính trang trí nhìn như kính dính máu thật, mặt bịt kín bằng một cái khẩu trang loang lổ máu. Một tay gã cầm một cây dao dính máu dài 30 phân, dù thực ra nó làm toàn bằng nhựa và được sơn màu cho giống như đồ thật.

'Bác sĩ blouse trắng': "Muốn vui vẻ với bọn anh không?" *một tay vòng quanh cổ Aoi và kề cây dao giả vào cổ cậu, một tay thò vào cổ áo cậu bóp nắn mấy cái*

Aoi: "Buông tôi ra! Đừng mà!! Jungkook cứu em!!!"

Một lát sau, một kẻ mặc đồ phẫu thuật màu xanh lục đến. Kẻ này chẳng đeo khẩu trang hay kính, mà chỉ có một cái mặt được hoá trang đến mức giống như Joker đi lai với ma cà rồng. Mặt thì bôi phấn trắng bệch với chi chít những lằn đen kẻ lên trông như mấy cái mạch máu từ má xuống cổ, miệng thì tô đỏ chót với cái nụ cười kinh dị toe toét hai bên mang tai. Hai bàn tay gã mang găng tay y tế, nhưng dính bết một thứ chất nhầy đỏ sẫm trông như vừa mới dùng tay không móc ruột một cái xác nào đó.

'Pháp y mặt cười': "Ngoan nào bảo bối, không muốn bị đau thì đi theo bọn anh." *bồng Aoi lên*

Aoi: "Thả tôi xuống a!!" *giãy nảy* 

Rồi đến lượt một kẻ thứ ba cũng đi hóng mồi ngon. Đây là một gã rất kỳ dị hết chỗ nói. Bộ đồ y tá màu trắng của gã từ mũ đến quần trông rất sạch sẽ hơn hẳn, nhưng mặt gã được quấn chặt toàn là bông băng đến mức không khác gì một cái xác ướp, chỉ hở phần miệng. Gã mang một cái găng tay y tế ở tay phải nhưng được phủ một lớp da thuộc dày và có gắn mấy cái lưỡi dao mổ trông không khác gì phiên bản lai tạp giữa Freddy Krueger và y tá trong Silent Hill. Lớp băng quấn mặt gã lại dính một thứ đen xì pha một chút nâu, và phần mắt phải lại trông như có một đống thịt rữa đắp lên trên.

'Y tá quấn mặt': "Chào cưng."

Aoi: "Biến chỗ khác!"

Đám người ăn mặc kỳ dị kia ném cậu ngã sóng soài trên nền một căn phòng trông như một cái phòng khám bệnh được dàn dựng tỉ mỉ, chỉ khác rằng đó là phòng khám bệnh trong các bộ phim kinh dị. Mặc cho Aoi chống cự, mấy người đàn ông kia lột sạch quần áo cậu và bắt đầu vuốt ve làn da trắng mịn của cậu.

Aoi: "Aaah~~ Dừng lại! Hmmm~~ Hnghhh!!"

Ba người kia bắt đầu lấy đồ nghề ra trêu phá thân thể mỹ miều của cậu. Gã 'pháp y' lấy một que kim loại dài 20-centimeter với hai đầu tròn nhét thẳng vào 'tiểu Aoi' đang cứng của cậu khiến cậu rên rỉ. 'Bác sĩ' lấy cây hàng của mình đút vào miệng cậu để bắt cậu khẩu giao với gã, còn 'y tá' thì lấy cái tay đeo găng dao mổ kia đấm một cái rất sâu vào cửa sau của cậu đến mức cậu khóc ầm lên.

Aoi: "Đau quá! Nhẹ tay đi mà! Đau quá... hu hu hu... hic hic hic...~~" *vừa khóc lóc vừa thổi kèn cho 'bác sĩ'*

Sau đó, một kẻ mang một cái đèn trên đầu bước vào phòng. Cũng mặc một bộ áo blouse màu trắng loang lổ máu giả, nhưng trừ khuôn mặt bôi phấn kem trông như xác chết thì gã mang theo một cái khẩu trang. Gã đó có một cái ống nghe đeo quanh cổ, và tất nhiên nó chỉ là đồ giả. Cặp mắt lạnh lẽo của gã liếc nhìn Aoi khiến gai óc cậu sởn hết cả lên. Gã có một cây búa giắt phía sau lưng, và đó lại là một cây búa bằng nhựa dẻo. Bốn bóng người chẳng nói chẳng rằng cứ thi nhau khai phá tiểu cúc Aoi bằng mấy cây hàng to dài của bọn họ khiến Aoi không ít lần phải kêu la khóc lóc gào thét vì quá đau.

Jungkook: "Aoi của mình..."

Jungkook tức tốc tìm chỗ của Aoi, băng qua dòng người đang qua lại mà tìm đến chỗ của cậu. Anh rất đỗi kinh hoàng khi thấy Aoi đang rên rỉ với bốn anh chàng nhập vai zombie.

Jungkook: "Mấy người đang làm gì đấy? Tránh qua một bên coi chứ."

Khi bốn anh chàng kia né ra, Jungkook thấy Aoi hoàn toàn trần trụi một cách vô cùng khiếm nhã. Anh cởi phăng bộ đồ của mình rồi lại gần cậu.

Jungkook: "Ôi trời, Aoi hư đốn của anh ơi. Em nghĩ em đang làm cái trò gì vậy? Em đi lại đó làm gì hả?"

Aoi: "Jungkook..."

Jungkook: "Thôi nào, em lại đi tìm mấy anh chàng bác sĩ nghiệp dư ấy để chữa bệnh tan nát trái tim à?"

Rồi Jungkook rút cái que thông niệu đạo ra khỏi nhục bổng cương cứng của Aoi khiến cậu thoải mái.

Jungkook: "Bác sĩ chữa bệnh suy dinh dưỡng tình cảm và tinh thần của em chỉ có anh thôi nhé." *nhấc cằm Aoi lên*

Aoi chưa kịp làm gì thì Jungkook đã hôn cậu. Anh đưa lưỡi mình vào miệng cậu và để nó khiêu vũ với lưỡi cậu.

Aoi: "Anh..."

Jungkook: "Em chẳng biết rằng những điều khoản em đã dặn dò cho anh chỉ để nói chuyện nhảm cho vui miệng thôi sao? Anh không chỉ nhớ mà còn sẵn sàng làm theo đấy."

Aoi: "Vâng anh."

Jungkook cho Aoi liếm bụng mình và rồi mớm đại dưa mình vào miệng cậu. Bốn chàng y sĩ xác sống tự móc chim cò ra khỏi quần tự quay tay tích cực để xem bác sĩ mới vào trình diễn. Chiều dài của tiểu Jungkook khoả lấp họng Aoi nhưng Aoi rất thích mùi hương nam tính của Jungkook hơn mấy người khác.

Jungkook: "Aoi, em chỉ thèm cây hàng của anh thôi đúng không?"

Aoi chỉ gật mấy cái tỏ vẻ đồng tình. 'Bác sĩ blouse trắng', 'pháp y mặt cười' và 'y tá quấn mặt' định mon men lại gần Aoi, nhưng Jungkook ra hiệu không cho bọn họ lại gần.

Jungkook: "Em là của anh nhé. Anh sẽ không mấy gì vui nếu em xa anh."

Aoi: "Vâng."

Sau khi Jungkook xịt một bãi tinh dịch vào miệng Aoi, nhóm bốn người hoá trang thây ma liền xúm tới phóng dịch vào mặt và ngực câu.

Jungkook: "Cảm ơn rất nhiều, cảm phiền ra ngoài."

Chỉ còn Jungkook ở lại cùng Aoi, vì những người đàn ông đã ấy ấy với Aoi đã bỏ đi. Jungkook thấy lỗ hậu của Aoi dãn ra hết mức vì bị kẻ khác đè cưỡng hiếp liền đỏ bừng hết hai bên má. Anh nghe được âm thanh của sự phẫn nộ trong tim, và liền đè Aoi nằm ngửa ra.

Aoi: "Jungkook... a... a... em xin lỗi anh a..."

Jungkook: "Xin lỗi làm gì. Người sẽ lấp đầy khoảng trống của em chính là anh, và chỉ là anh."

Rồi Jungkook nện côn thịt thật mạnh vào hoa cúc của Aoi, cứ thể lặp đi lặp lại rất nhanh đến mức cậu rên to.

Jungkook: "Tiểu dâm đãng của anh, em cứ rên cho sung vào."

Aoi: "Aaaa... anh Jungkook... em rất sướng a... rất mạnh... vào trong em a... rất nhanh... rất phê... Jungkook..."

Jungkook: "Mèo ngoan, em vẫn mãi hay nhõng nhẽo với anh."

Aoi: "Hạnh phúc quá a~... ân..."

30 phút giao phối kết thúc trong sự thăng hoa tột độ của hai chàng trai, và rồi họ cùng nhau về nhà từ quán bar Premium HD Studio.

Aoi: "May mà em không bị thương."

Jungkook: "Thế em muốn qua đó nữa không?"

Aoi: *im lặng*

Jungkook: "Em ghiền được làm tình nguyện cùng tập thể mà."

Aoi: "Đừng hiểu theo đầu óc đen tối nghe."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top