Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13 : HOÀNG THƯỢNG BUỔI SÁNG TỐT LÀNH!

Nghĩ nghĩ, Tạ Bằng Huy cũng đành bỏ ý tưởng này đi. Quả thật nếu tính sâu xa, lời của Tiêu Diệp không sai.

Ánh mắt nhìn Tiêu Diệp lại thêm vài phần hài lòng.

Cách Chiêu vẫn một bộ dáng không để ý trở về chỗ nghỉ của mình.

Chuyện này cũng chỉ bàn luận nội bộ, nhân viên đoàn phim cũng không chú ý tới, không gây ra bất cứ sóng gió nào.

Buổi chiều kết thúc công việc, cô liền đi tới chợ ở phụ cận. Ăn qua mấy ngày cơm hộp của đoàn phim, cô đã cảm thấy dạ dày mình không ổn lắm. Sau này vẫn là phải tự mình làm cơm rồi, haiz..

Nhưng mà, tiền làm cơm nếu hao phí quá nhiều, cô cũng không có đủ khả năng rồi.

Chậc. Cứ ra chợ trước đã.

Nguyên liệu nấu ăn ở chợ cũng thật đầy đủ, giá cả không đến nỗi nào.

Còn một vấn đề nữa, chính là nấu ở đâu. Ngay tại đoàn phim là không thể rồi, vậy cũng chỉ còn nhà bếp của khách sạn thôi.

Trả xong tiền thuê phòng bếp, Tiêu Diệp đau lòng cho túi tiền của mình một hồi. Quả nhiên muốn ăn ngon mặc đẹp thì phải trả giá mà.

Tiêu Diệp cùng Lưu Hạ được sắp xếp ở chung một phòng, thấy Lưu Hạ đang đắp mặt nạ, Tiêu Diệp liền chào một tiếng rồi phi thân vào phòng tắm. Mệt quá ~~

Ngày tiếp theo, trời còn chưa sáng Tiêu Diệp đã lật đật bò dậy, đi bộ tới chợ sáng. Hôm qua cô cũng là có hỏi qua những người ở đây, chợ sáng thức ăn luôn tươi mới nhất, lại không lo chật chội.

Chợ sáng người đến kẻ đi ồn ào, thấy người trẻ như Tiêu Diệp đi chợ không khỏi hiếm lạ.

" Cháu gái dậy thật sớm."

Tiêu Diệp cười cười : "Chào bác ạ"

Cô liền lùi lại nhường cho người này mua trước. Thật sự mà nói, kiếp trước mỗi ngày cô đều phải dậy sớm như thế, chỉnh trang chờ phi tần đến thỉnh an. Bây giờ có muốn ngủ nướng cũng khó.

Mua xong nguyên liệu nấu ăn cho một ngày, cô cầm theo túi to mà đi đến phòng bếp của khách sạn.

Trải qua vài nghìn năm, không khí cũng đã ô nhiễm không ít. Bất quá thành phố H này nổi lên chính là nhờ hoạt động du lịch, hiển nhiên không khí so với Bắc Kinh trong lành hơn nhiều.

Hít sâu một hơi, cảm thấy cả người tràn đầy năng lượng.

Tiêu Diệp vừa đi cảm thụ chung quanh, khóe miệng không khỏi ẩn hiện ý cười. Cuộc sống tự do thật tốt a!

Cô vừa đến cửa khách sạn liền bắt gặp một người có lẽ vừa tập thể dục về, trên cổ còn khoác một chiếc khăn bông.

Tiêu Diệp thấy người nọ, nhưng anh ta có vẻ không chú ý đến cô, vẫn chăm chăm nhìn thứ gì đó dưới đất.

Cách Chiêu? Nhỉ? Phải người này không nhỉ?

Tiêu Diệp vò đầu, khoảng cách khá xa, lại thêm sương sớm, cô cũng không dám chắc chắn.

Cô kỳ thực cũng muốn tỏ vẻ không phát hiện ra đối phương, nhanh chân chạy vào trong. Trải nghiệm thang máy lần trước vẫn còn để lại cho cô nỗi sợ đây!

Tiêu Diệp chợt khựng lại. Lỡ như... Cách Chiêu thấy cô cố ý không chào hỏi anh ta hậu quả nghiêm trọng hơn thì sao...? Huống chi cô còn không biết phải gọi anh ta thế nào.

"Cách Chiêu"? Người ta so với cô có vẻ lớn hơn, không được!

" Chiêu ca"? Hình như có lần cô nghe thấy trợ lí của anh ta gọi như thế?

Hay gọi như fan vẫn thường gọi? "Chiêu Thần? Chiêu Chiêu?"....

Thật xin lỗi! Cô không làm được!

Mắt thấy nam nhân đang dần bước tới gần, Tiêu Diệp liền cắn răng :

"Hoàng thượng buổi sáng tốt lành!"

"Miễn lễ đi."

Yên tĩnh.

Yên tĩnh cực kì.

Một khoảng vắng lặng. Gió đìu hiu thổi tới. Hai thân ảnh đứng đối diện trừng mắt nhìn nhau. Anh nhìn tôi, tôi cũng nhìn anh.

Tiêu Diệp : "..."

Thấy ánh mắt của Cách Chiêu, Tiêu Diệp mới chú ý được mình vừa nói gì, hận không thể đập đầu vào gối mà tự tử cho xong. Tại sao cô lại bật ra cái xưng hô kia được chứ.

Đồng dạng Cách Chiêu bên kia đưa tay lên khẽ day trán, lại nhìn Tiêu Diệp một chút.

Thời điểm Tiêu Diệp hô lên "Hoàng thượng"
Hắn không tự chủ mà đáp lời. Bản năng là một diễn viên, nhập vai dĩ nhiên rất nhanh. Cục diện nhất thời lâm vào bế tắc.

Hai người lại tiếp tục đọ mắt, trừng nhau khoảng mười giây.

"Khụ, cái kia.. Tôi vào trước nhé?" vẫn là Tiêu Diệp phá vỡ bầu không khí trước, cười cười chỉ vào trong.

Cách Chiêu thoáng ngẩn người. Chốc lát đã lấy lại vẻ mặt bình thường. Nhìn vào chiếc túi trên tay Tiêu Diệp.

" Vừa đi chợ về sao? Em tính nấu đồ ăn? "

"..." Tiêu Diệp lúng túng, giọng điệu này giống như hai người thân quen lắm vậy. Không phải chúng ta chỉ mới gặp nhau vài lần thôi mà?

Người đâu! Mau hộ giá, bổn bánh bao cảm giác sắp không đỡ nổi rồi!

"Đúng vậy, tôi dự định làm cả bữa trưa, cơm của đoàn phim có chút khó ăn."

"Đi thôi." Cách Chiêu dẫn đầu đi về phía phòng bếp của khách sạn.

"..." Chuyện gì vậy?

[Bổn bánh bao hoang mang quá.]

[Ảnh đế tính cùng cô làm cơm sao?]

[Chuyện này không đúng! Vô lý đến lạ...]

[Đạo diễn! Có điều nhầm lẫn rồi! Có phải lộn kịch bản rồi không? ]

Về cơ bản, người ta cũng không làm gì quá mức, cô cũng không thể mở lời đuổi người đi.

Thân hình nhỏ nhắn chạy theo Cách Chiêu vào bếp. Hình ảnh này, nhìn thế nào cũng thấy kì lạ.

_

"Hoàng thượng.. À, Cách Chiêu... Anh cũng biết nấu cơm sao?"

Cách Chiêu nhìn đống nguyên liệu, rất dứt khoát nói : "Tôi rửa rau, em nấu cơm."

"Hả?" Tiêu Diệp đã trải một đời người, lại lăn lộn trong hậu cung nhiều năm, giờ đây cũng vì một câu nói của ảnh đế mà hóa đá.

Cái gì vậy? Ý là gì?

"Em nấu cơm cho tôi." Cách Chiêu nhìn vào mắt Tiêu Diệp, nghiêm túc nhắc lại một lần. Nói rồi nhanh nhẹn lấy rau củ ra bắt đầu rửa.

Tiêi Diệp : "..."

[Bây giờ cô từ chối có được không? Fan của anh ta cam đoan sẽ không làm thịt cô chứ?]

[Đáng sợ quá...]

Bạn học Tiêu sau một phen đấu tranh đã bi thương chấp nhận số phận nấu cơm cho ảnh đế mỗi ngày.

Là phúc hay là họa?

Khẳng định Fan của Cách Chiêu mà biết được...cô không dám nghĩ nữa.

Cô phải phục trách bữa sáng cùng bữa trưa, mà Cách Chiêu còn rất hào phóng trả cho cô một tháng tiền ăn. Rich kids đó :vv

Sáng nay Tiêu Diệp không có cảnh diễn, một bên gọi Lưu Hạ dậy, Tiêu Diệp cũng vừa sửa soạn đến trường quay.

Nói gì thì cô cũng là người mới, vẫn là nên chăm chỉ học hỏi các tiền bối.

Ở đoàn phim mấy ngày, trên cơ bản cô cùng Lưu Hạ đã dần thân thiết. Cô nhân tiện cũng làm cho Lưu Hạ một phần ăn sáng.

"Tiêu Diệp, cô chính là hình tượng thục hiền lương mẫu trong lòng tôi. Moaz!" nói xong còn lao tới hôn cái bẹp lên mặt Tiêu Diệp.

"Còn có hôm qua lúc ở trong phòng hóa trang, khi về tôi mới nghe việc cô bị khi dễ, còn tự mình trang điểm nữa. Tiêu Diệp a, thâm tàng bất lộ! Cho cô một like!"

Tiêu Diệp cạn lời. Đến giờ cô đã hiểu thế nào là một bữa cơm đã có thể thu mua lòng người.

Hết chương 13.
2/7/2019.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top