Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1














Không gian và thời gian như ngừng lại.

Lệ Song Tử thật sự muốn khóc ròng trước tình huống trớ trêu này.

- Tôi nghĩ mình không hợp với vai trò này cho lắm.

- Ồ? Tại sao không?

Người đối diện vẫn giữ nụ cười tươi rói trên gương mặt, tay gõ thành từng nhịp trên bàn. Dường như không hề mất kiên nhẫn, cũng không hề bất ngờ trước câu trả lời của cậu.

- Việc này thật sự không thể chấp nhận được.

- Nói cho tôi biết lý do đi.

- Cô không cảm thấy rất không bình thường sao?

Song Tử chẳng thể nào hiểu nổi suy nghĩ của người nhà giàu, họ vẫn thường có những suy nghĩ khác với những người khác như vậy à?

- Tôi làm sao có thể để cô bao nuôi được.

Cô ta có tiền, nhưng chắc chắn là không bình thường rồi.

Cậu nén lại cảm xúc đang dâng trào trong lòng.

- Tôi có khả năng tự kiếm tiền được, không cần phụ thuộc vào cô. Tôi cũng không muốn ngồi không hưởng thụ cái số tiền khổng lồ từ trên trời rơi xuống mà chẳng bỏ ra chút công sức nào khi mà những người khác phải làm việc quần quật thâu đêm suốt sáng cả năm trời mới có được số tiền ấy. Điều đó thật chẳng công bằng với họ tí nào! Rồi mọi người sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt như thế nào?

Danh dự và nhân phẩm của cậu, khác nào bị chà đạp chứ!

- Thế thì kẻ nào có ý kiến cứ trực tiếp dùng tiền của tôi đánh chết họ là được. Không sợ không đánh, chỉ sợ không có tiền thôi nhé.

Thế mà cô ta vẫn còn đùa được trong tình cảnh như thế này. Cô ta không ý thức được hành động của mình sẽ gây ảnh hưởng đến người khác như thế nào sao?

Cậu chẳng muốn ở đây thêm một giây phút nào nữa, liền hậm hực đứng dậy.

- Thật xin lỗi! Quan điểm của tôi và cô thật sự quá khác nhau rồi. Tôi xin phép! 

Khi mà cậu định rời đi, người kia lên tiếng, giọng nhẹ như không, nhưng ẩn chứa bao nhiêu sắc bén.

- Không phải cậu đang thiếu tiền đóng tiền học phí sao? Bác Văn học phí không rẻ đâu, cậu xác định không chấp nhận yêu cầu của tôi sao?

Song Tử khựng lại.

- Cậu làm thêm ở chỗ khác, lương thì thấp, mà cho dù có làm đến bốn năm việc cũng chưa chắc đủ trả tiền năm đầu nữa.

Cô ta nói đúng...

Số tiền đó kì thực rất lớn, ngay cả cậu cũng chưa chắc kiếm được.

Nhưng biết làm sao được chứ?

Cậu đâu thể cứ để ba mẹ gửi tiền cho mãi được.

- Không phải cậu còn cha mẹ còn đang vất vả kiếm sống sao? Nếu làm tôi hài lòng, thì mấy ngàn đô tiền tip là không thành vấn đề.

Người kia vẫn đều đều.

- Sao rồi? Suy nghĩ lại chưa?

Chẳng lẽ... Nhưng mà...

Song Tử hít một hơi thật sâu, cố giữ cho biểu cảm của mình bình thường nhất có thể.

- Thời hạn là bao lâu?

- Sáu tháng là cùng. Dẫu sao tôi cũng là người cả thèm chóng chán mà. Có khi trong sáu tháng đó tôi lại tìm được người nào đó ngon hơn cậu thì sao.

Được rồi. Vậy thì chỉ cần chịu đựng nửa năm thôi. Sau đó mọi chuyện sẽ kết thúc.

- Được rồi. Tôi đồng ý.

- Tôi biết cậu sẽ nói thế mà. Để tôi giới thiệu lại nhé. Tôi là Ngải Lạc Bảo Bình, gọi tên tôi thôi là được.

Bảo Bình chìa tay ra, nhướn mày.

- Mau giới thiệu bản thân mình đi chứ.

- Song Tử, mong chị giúp đỡ về sau.

Lệ Song Tử trước giờ chưa từng rơi vào cảnh nhục nhã như thế này. Cậu cười gượng, giơ tay ra bắt lấy tay cô.

- ... Chị Bảo Bình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top