Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13: Tuyên bố bá đạo

Còn nó , sau khi đã giao phó trách nhiệm cho hắn thì thong thả đi vào phòng khách ngồi vắt vẻo trên ghế sofa tự thưởng cho mình một ly cà trà sau một lúc khổ sở tìm nhà của hắn(Enti:ừ khổ sở lắm đến nổi mà ta muốn độn thổ vì lý do quá củ chuối)
-Haizz chán quá không có gì làm cả
-Cô lại đây dọn đồ của mình lên phòng đi ở đó mà ngồi than vãn
-Á...Anh ở đâu ra vậy
-Thì đi bằng chân chứ đâu
-Tưởng anh dịch chuyển tức thời bằng bảo bối của Đô-rê-mon chứ
-Cái đó thế kỉ 22 mới có
-Umk khi nào có đặt giùm tui nha(Enti:cho ta vs.Băng:Mơ à cưng.Hắn:Đợi kiếp sau đi bé.Enti:đc lắm đợi đó.Đồng thanh:OK TỤI TA ĐỢI.Enti:^.^)
-Ok bao nhiêu cái cũng được hết miễn sao cưng thích là được
-Thấy gớm mà cái đó đặt ở đâu vậy?
-Tui cũng không biết nữa
-!!!
-Ế sao mặt đơ dữ vậy?
-Rãnh quá ha
-Ừ rãnh lắm
-Đói bụng quá vào nấu giùm bữa cơm ik
-Ok đợi tí có liền
Hắn đứng dậy bước vào bếp để lại nó ngồi đó tự kỉ một mình:
-Trời nói chơi làm thiệt hả ta?
-Thui kệ miễn sao có đồ ăn là được rồi
...........vân vân.........mây mây.............
5'sau
-Sao thằng chả lâu dữ vậy trời??(Enti:mới có 5' làm quá)
-Không lẽ chả chết ở trong đó rồi không được phải vào xem cho chắc ăn
-Ủa mà chả chết kệ chả liên quan gì đến mình bắt quá xuất tiền ra ngoài ăn một bữa thui mà
-Í mà không được như vậy ai trả lương cho mình nên đi cho chắc ăn
Nghĩ vậy nó nhanh nhẹn chạy vào bếp khi đến bếp nó hóa đá.Cảnh tượng bây giờ là hắn đang chạy tới chạy lui nấu nướng nhìn cái bếp không khác nào bãi chiến trường cả cơ mà mùi hương lan tỏa rất nhanh.Thơm là từ nó diễn tả lúc này nó cất tiếng hỏi:
-Anh biết nấu ăn từ khi nào vậy?
-Lúc 7t
-Thiệt không đó
-Thiệt lúc đó ba mẹ tôi cãi nhau rồi giận nhau một thời gian họ không thèm đối hoài gì đến tôi cả quản gia vì con ốm mà xin nghỉ phép người hầu thì cũng vì chuyện gia đình nên nghỉ theo chỉ còn tôi và em tôi trong biệt thự không học nấu ăn thì biết ăn gì mà sống?
-À thì ra là vậy
-Vậy ba mẹ anh ly dị rồi à
-Ừ họ ly dị sau khi em tôi tròn 10t , tôi 15t mà cô nhiều chuyện quá đấy
-Ấy da xin lỗi nha tôi hơi tò mò tí
-Không sao nữa đừng vậy nữa là được
-Yes Madam
-Thui phụ tui dọn cơm đi rồi ăn xong rồi nè
-Cảm ơn nha
-Ừ thui lẹ lên
Hắn cùng nó dọn cơm ra bàn rồi cả hai đánh chén ngon lành.Xong bữa anh nó và hắn cùng đến công ti trên đường đi cả hai không nói câu nào , không khí rất chi là hình sự.Nó thì thấy buồn ngủ nên lựa tư thế thoải mái chuẩn bị ngủ thì hắn lên tiếng:
Tôi sẽ cưng chiều và bao nuôi em cả đời
-Umk...GÌ CHỨ...Không được đâu
-Tại sao??
-Vì...
-Ý em hỏi là tại sao phải không?
-Đún...Đúng
-Vì tôi yêu em
-Nhưng không được tôi với anh chỉ có thể là ông chủ và nhân viên thui
-Tôi nói được là được
-Anh...Tôi không thèm nói chuyện với anh nữa ngủ đây
-Vậy là em đồng ý rồi đó
Nó im lặng giả bộ ngủ nhưng khóe môi cong lên một nụ cười nụ cười của sự hạnh phúc mà nó không hề hay biết liệu hạnh phúc có đến với nó?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top