Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

thứ tha

Thế giới bé thế nào, mình gặp nhau có phải muôn đời ?
Ngày mà người mang đến 1 khúc hát không thể quên
Bài hát với những mơ mộng
Bài hát với những hi vọng
Cho đời ta chút vui
Cho đời ta chút thương...

Sáng nay Tiêu Chiến đến cơ quan, anh nghe nhân viên của mình mở máy tính bài hát quen thuộc. Là bài của bé nhà anh đã từng hát cho anh nghe trong điện thoại. Anh còn nhớ hôm đó anh nổi hứng muốn nghe hát, thế là Nhất Bác mặc dù đang viêm họng cũng hát tặng anh bài hát này. Bao nhiêu là kỉ niệm làm sao quên được đây.

- Bé ơi, tính ra là bé đã phẫu thuật ghép tủy được 2 ngày. Sức khỏe bé sao rồi, có ăn uống được nhiều không ? Bác sĩ có nói khi nào mới được xuất viện ?

Nhắn tin thì nhắn cho có vậy chứ anh biết Nhất Bác sẽ không nhắn lại nhưng anh vẫn mặt dày nhắn tin như kiểu còn nước còn tát

- Nay anh nghe lại bài hát cũ, anh lại nhớ đến bé. Anh tự nhận mình mặt dày sau khi làm chuyện có lỗi với bé mà vẫn nhắn tin nói luyên thuyên càng khiến bé khó chịu hơn. Nhưng anh biết làm sao được khi mà ngày nào anh vẫn nhớ em. Nhất Bác, tha lỗi cho anh nhé ?

Vương Nhất Bác đọc không sót 1 chữ trong tin nhắn kia. Cậu không tỏ rõ thái độ như nào, mới vừa trải qua cuộc phẫu thuật lớn cơ thể còn mệt mỏi đau nhức, cậu muốn nghỉ ngơi.

- Anh giờ mới tan ca vì họp đột xuất với lãnh đạo. Bé ăn gì chưa ? Ai ở bệnh viện chăm sóc cho bé ? Nếu ăn được thì ăn nhiều 1 chút nha bé. 1 buổi tối an lành

Tiêu Chiến vẫn kiên trì gửi tin nhắn. Sáng trưa chiều tối, anh đều đặn gửi tin nhắn, mặc cho bé nhà anh không rep lại.

- Chào buổi sáng tốt lành. Nay anh phải xuống bắn tọa độ đất cho người ta. Gần cuối năm trời lại lạnh. Chúc bé ngày mới an lành. Mau khỏe nha bé !

Vương Nhất Bác cũng khâm phục sự kiên trì và mặt dày của Tiêu Chiến. Cứ gửi tin nhắn đều đều mỗi ngày, không cần biết đối phương có đọc hay không, mà vẫn cứ gửi đi. Thậm chí mấy lần Vương Nhất Bác muốn chặn số điện thoại của Tiêu Chiến rồi ấy, nhưng là vẫn không sao buông bỏ được. Thành thử 1 người nhắn thì cứ nhắn, 1 người không rep là không rep. Để xem còn kiên trì được bao lâu.

Chỉ cần số điện thoại của Tiêu Chiến không bị chặn là anh còn cơ hội để chuộc lỗi. Ngoài giờ làm việc trên cơ quan thì thời gian còn lại anh nhắn tin cho bé nhà anh. Vì anh biết anh có gọi điện thoại Nhất Bác sẽ không nghe máy. Thôi cứ nhắn tin. Anh còn tìm ra được IG của Nhất Bác, thế là anh tạo 1 cái nick hơi ảo xíu Nhim0623. Đó là tên Nhất Bác đặt cho con mèo nhỏ mà anh nuôi.

- Bé ơi, là anh. Anh tìm được IG của bé. Bé ấn vào chữ chấp nhận để anh được trò chuyện với bé nha. Xem như anh mặt dày theo đuổi bé lại từ đầu.

Mặt này đúng là dày hơn mặt đường luôn ấy. Đến cả IG của cậu mà còn tìm ra được thì cũng phải gọi Tiêu Chiến là cụ. Nói thì nói vậy chứ cậu vẫn nhấn vào chữ "theo dõi" trên màn hình điện thoại kèm theo dòng chữ

- Tôi không quen biết anh !
- Bé ơi, cho anh được làm quen với bé như lúc đầu nhé !
- Ai mượn. Tôi không cần. Đồ tồi. Đồ mặt dày !
- Mặt không dày sao đi xin lỗi bé được. Bé ơi, bé tha lỗi cho anh nhé
- Hứ ! Hỏi tía của tui á
- Cho anh điện thoại của tía, anh sẽ xin tía cho anh được quen bé
- Anh bị điên hay gì ?
- Đúng ! Anh đây là điên tình
- Vớ vẫn
- Bé ! Vậy là bé tha lỗi cho anh đúng không bé ?
- Ai nói tui tha lỗi cho anh.
- Thôi mà bé. Anh biết lỗi anh rồi
- Là biết lỗi dữ chưa ?
- Dữ luôn á bé !
- Đừng có mà đánh trống lãng với tui. Ai mà chẳng biết sếp Tiêu đào hoa, phong lưu
- Là quá khứ trước khi gặp bé. Còn giờ anh chỉ có bé
- Tui tin anh chắc
- 1 lần này thôi
- Hứ
- Gọi anh là nắng, thế em là mây _ thấy em là mê
- Giỏi nịnh. Đồ mặt dày
- Không dày sao xin lỗi bé được.
- Ai là bé của anh ? Đi gọi thằng Quốc là bé kìa !
- Anh chỉ gọi Nhất Bác là bé thôi. Bé ơi..
- Hứ. Ghét !

Là ghét dữ chưa. Chứ thấy là bé Nhất Bác tha lỗi cho sếp Tiêu rồi ấy. Cũng không phải là nhẹ dạ cả tin mà tha thứ, nhưng cậu muốn cho mình thêm 1 cơ hội để tin người đàn ông tên Tiêu Chiến. Cái âu cũng là cái liễn, dù sao thì cậu cũng nhận ra Tiêu Chiến thật lòng yêu cậu. Chuyện ngoại tình kia thì cứ tạm để sang 1 bên. Nếu sau này còn 1 lần nào lầm lỗi với cậu nữa thì chấm dứt chia tay. Cậu có thể yêu hết mình nhưng cậu không lụy tình.

Đó là cậu nghĩ chuyện tình yêu giữa cậu và Tiêu Chiến sẽ không có sóng gió gì nữa. Nhưng vốn không hề bằng phẳng như vậy. Đó là chuyện của sau này. Còn bây giờ thì sếp Tiêu biết lỗi nên 1 câu cũng bé ơi, 2 câu cũng bé à. Bé nói cái gì là anh nghe cái đó không 1 chút ý kiến luôn.

- Bé ơi, nay bé ăn được nhiều không ? Khi nào bé xuất viện anh lên thăm bé nha
- Lên cho tía tui gặp anh tía đánh anh hay gì ?
- Anh không sợ tía đánh mà sợ bé giận bé bơ anh mà thôi
- Hứ ! Anh á hả. Mồm điêu !
- Là thật lòng anh đấy.
- Không tin được
- Tin đi mà. Bé ơi...anh yêu bé.

Khi yêu rồi mấy ai được bình thường. Tiêu chiến cũng vậy. Anh ngày trước là trai thẳng, vẫn đinh ninh mình sẽ lấy vợ sinh con. Cho đến khi anh tình cờ quen Vương Nhất Bác, anh mới nhận ra bản thân anh thích người đồng giới, và có ý muốn gắn kết cả đời với thiếu niên tên là Vương Nhất Bác. Anh lên kế hoạch sẵn cho tương lai của 2 người. Mặc cho gia đình bên anh vẫn ngăn cấm, không ưng thuận tình yêu của anh. Thì đã sao, anh tự lập về tài chính, thì việc anh yêu ai là cá nhân của riêng anh. Phần vì xã hội bây giờ không quá nhiều khắc khe định kiến về người đồng giới. Trong tương lai, chuyện kết hôn đồng tính sẽ cởi mở hơn.

Tiêu Chiến nay về thăm nhà. Mới đó nhanh cuối tuần. Bố của anh về Dak Lak thăm ông nội. Nhà còn mẹ anh. 2 mẹ con vẫn là chiến tranh lạnh không nói chuyện với nhau, và cả 2 nhất quyết không nhượng bộ nhau. Tiêu Chiến định bụng tắm xong sẽ đi ăn tối thì chuông điện thoại reo lên

- Chiến ca, có ở nhà không. Em chạy xe sang đèo anh đi ăn quán ốc vỉa hè nha. Có quán ốc Mập mới khai trương, giảm giá 30% toàn hải sản tươi
- Quân hả. Anh không đi đâu.
- Sao vậy. Lâu rồi anh em mình chưa gặp nhau.
- Anh biết nhưng anh chưa ăn chiều, định đo ăn chút gì đó
- Đợi em 10p, em sẽ chạy xe sang nhà anh, chở anh đi ăn tối
- Anh có xe mà
- Không xem em như em út trong nhà sao. Ở nhà đợi em, em qua liền.

Quân nhỏ hơn Tiêu Chiến 3 tuổi, là anh em chơi chung nhóm rất thân. Hễ lần nào có đi ăn uống là Quân cũng galang mỗi Tiêu Chiến, nên tình cảm anh em rất tốt. Và cũng chính người tên Quân này gây ra sóng gió, chen 1 chân vào giữa chuyện tình cảm của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác sau này

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top