Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bí ẩn của Trí Nghiên

Khoảng thời gian dự định kết thúc chuyến công tác của Hiếu Mẫn là hai tháng, nhưng có lẽ nàng trở về sớm hơn hai tuần, đối với nàng đây không hẳn là sớm, nàng đã không gặp Trí Nghiên hơn một tháng như vậy thôi đã làm cho cả hai đều nhớ nhau không chịu được. Trí Nghiên từng muốn đến tận nơi nàng công tác để thăm nàng nhưng Hiếu Mẫn lại từ chối, không muốn Trí Nghiên mệt mỏi công việc, trở về lại công ty làm việc rồi thì nàng cũng hiểu rõ Trí Nghiên còn phải lo nhiều thứ. Tóm lại, Trí Nghiên muốn vì nàng mà tạm gác qua công việc để gặp nàng, nhưng Hiếu Mẫn thì lại muốn nghĩ cho Trí Nghiên, nàng cũng dốc sức mà làm việc để nhanh nhất có thể để trở về bên Trí Nghiên, họ đều là vì nhau mà nghĩ cho nhau

Hiếu Mẫn hôm nay muốn cho Trí Nghiên một bất ngờ, nàng trở về lại thành phố nơi nàng và Trí Nghiên đang sinh sống, tìm gặp Trí Nghiên. Nàng như mọi ngày vào thời gian tan việc thì gọi điện cho Trí Nghiên, không phải Trí Nghiên không muốn chủ động gọi cho nàng mà là Trí Nghiên hiểu công việc của nàng không tiện để gọi điện vì Trí Nghiên sợ ảnh hưởng đến công việc của nàng, Hiếu Mẫn cũng hiểu và không trách Trí Nghiên những việc nhỏ nhặt này và Trí Nghiên cũng thế. Trí Nghiên từ ngày lộ diện thân phận chủ tịch thì đến công ty thường xuyên hơn, Hiếu Mẫn trở về đến đây là 16 giờ chiều, nàng đến thẳng công ty của Trí Nghiên để tìm cô vì nàng biết thường ngày giờ này Trí Nghiên vẫn còn ở công ty

Nhưng kỳ thực, Hiếu Mẫn đến phòng làm việc của Trí Nghiên tìm cô thì không thấy, nàng hỏi nhân viên thì biết Trí Nghiên hôm nay không có đến công ty vì trong người không được khoẻ

Hiếu Mẫn nhận được thông tin này thì vô cùng lo lắng, không chần chờ mà chạy xe thẳng đến nhà Trí Nghiên. Cửa nhà của Trí Nghiên sử dụng khoá bằng vân tay, mà cô đã sớm thêm dấu vân của nàng vào. Điều này khiến Phác Hiếu Mẫn nàng cảm thấy ấm áp vô cùng, Trí Nghiên vì nàng mà không che giấu điều gì, nàng vì vậy mà luôn có lòng tin với Phác Trí Nghiên nhiều hơn

Nàng mở cửa bước vào trong nhà, nàng gọi tên Phác Trí Nghiên nhưng không thấy cô đâu, Hiếu Mẫn tìm Trí Nghiên khắp nhà cũng không thấy bóng dáng. Rõ ràng là nhân viên công ty nói Trí Nghiên bệnh, mà đang bệnh thế này Trí Nghiên có thể đi đâu được. Nàng có chút giận vì Trí Nghiên không biết chăm sóc bản thân để đến bệnh như vậy thêm lần nữa

Nàng lấy điện thoại ra gọi điện cho Trí Nghiên, Trí Nghiên ngay lúc này lại đang trong thân phận Arlo, cô đang có mặt tại một sự kiện lớn, chuẩn bị đi trộm thì điện thoại rung lên. Trí Nghiên tạm dừng lại mọi thứ mà xem người gọi, mở ra thì hiển thị tên của Phác Hiếu Mẫn, Trí Nghiên có một chút do dự không dám tiếp máy ngay mà chần chờ một lúc mới chịu tiếp máy nàng

"Hiếu Mẫn, em nghe đây"

"Trí Nghiên em đang làm việc sao?"

"Em đang ở công ty làm việc đây, xin lỗi vừa rồi lo tập trung  kiểm duyệt một số thứ nên không để ý chị gọi đến mà tiếp máy ngay"

Phác Hiếu Mẫn cau mày khi nghe thấy lời giải thích của Trí Nghiên, giọng nói của Trí Nghiên hoàn toàn không có gì gọi là bệnh, Trí Nghiên cũng lại nói rằng đang ở công ty làm việc nhưng nàng đã đến đó và không thấy Trí Nghiên. Rốt cuộc Trí Nghiên như thế nào lại nói dối như vậy? Phác Trí Nghiên hiện tại là đang nói dối nàng sao? Hiếu Mẫn nàng trong người như có dòng điện xoẹt qua mang một chút cơn đau len lỏi

Trí Nghiên sau đó không có nghe thấy nàng nói chuyện nữa, cô khó hiểu có cảm giác bất ổn nào đó không rõ, Trí Nghiên gọi tên nàng

"Hiếu Mẫn, chị làm sao vậy?"

Hiếu Mẫn nàng chưa biết rõ sự việc rốt cuộc thế nào, nàng cố gắng nén xuống mọi cảm xúc lúc này, hít thật sâu để trả lời Trí Nghiên một cách bình tĩnh nhất

"Trí Nghiên, chị không sao. Nếu em có việc hãy tiếp tục, không phiền em làm việc"

"Hiếu Mẫn, tối về sẽ gọi ngay cho chị "

Trí Nghiên khi gác máy nàng thì bắt đầu đi trộm báu vật khiến cô có hứng thú như mọi khi. Còn Phác Hiếu Mẫn hiện tại tâm trạng có một chút hụt hẫng, rốt cuộc Trí Nghiên đang che giấu điều gì không muốn để nàng biết sao?

Suốt thời gian qua Hiếu Mẫn rất chăm chỉ làm việc, thời gian nghỉ ngơi cũng không mấy nhiều, xong công việc liền trở về với Trí Nghiên, nàng bất ngờ vì đuối sức đến choáng váng không thể đứng vững như sắp ngã, cả thân người nàng bất cẩn chạm vào bình gốm sứ được trưng bày ở phòng khách nhà Trí Nghiên, bình gốm sứ rơi xuống sàn nhà vỡ nát

Hiếu Mẫn trừng mắt ngồi xuống muốn nhặt lại những mảnh vỡ vụn kia trong cơn mơ hồ để tay bị cắt trúng đến tuôn máu. Chiếc điều khiển chứa bên trong bình gốm cũng vì vậy mà rơi ra. Hiếu Mẫn nàng nhìn thấy, chẳng hiểu thế nào lại khiến nàng tò mò mà ấn vào nút khởi động

Âm thanh vách tường cũng là cánh cửa của mật thất chứa đựng báu vật Trí Nghiên đã trộm bao lâu nay dần mở ra. Hiếu Mẫn ngẩn người nhìn không chớp mắt vào nơi đó

Nàng chần chậm đứng dậy, theo ánh sáng màu đỏ mờ ảo từ mật thất đó dẫn lối nàng tiến vào bên trong. Cảnh vật bên trong phòng khiến nàng không dám tin. Nhìn vào đã biết tất cả đều là những món báu vật đắt giá được Trí Nghiên trưng bày khắp gian phòng

Phác Hiếu Mẫn lướt qua từng nơi trong mật thất ngắm nhìn những món đồ đó, có những món báu vật dường như nàng đã từng thấy qua trên tạp chí về thông tin báu vật độc nhất vô nhị khi bị đánh cắp bởi tên trộm Arlo mà cảnh sát rất mực săn lùng. Nàng trong đầu tự đặt ra một câu hỏi rằng Phác Trí Nghiên như thế nào lại có được những món đồ độc nhất vô nhị này

Nàng bắt gặp một vài trang phục màu đen được treo trên tường, những trang phục này thường Arlo sẽ mặc khi đi trộm, còn có cả mặt nạ Arlo thường đeo, hình ảnh về những người cảnh sát dán trên tường bị những mũi phi tiêu ghim vào đến tan nát. Và Hiếu Mẫn cũng từng thấy qua hình ảnh Arlo được phóng viên chụp được nên ít nhiều gì Hiếu Mẫn cũng có biết đôi chút về Arlo

Hiếu Mẫn nàng hoang mang vô cùng, chẳng lẽ Phác Trí Nghiên và Arlo có mối quan hệ gì đó với nhau. Nàng cũng không rõ, thế nhưng Hiếu Mẫn không mấy có thiện cảm tốt về Arlo vì nàng thực sự cảm thấy tên trộm này quá ngang tàng xem thường luật pháp, thách thức cảnh sát

Nàng bối rối, không hiểu Trí Nghiên còn có nhiều thứ bí ẩn như vậy. Hiếu Mẫn lúc này đột nhiên nhớ đến sự việc khi lần đầu nàng gặp Phác Trí Nghiên bị trúng đạn, mặc dù Trí Nghiên đã giải thích cho nàng nghe nguyên nhân nhưng không thể hiểu vì sao hiện tại nàng lại có chút hoài nghi. Khi ấy Hiếu Mẫn có chút mệt mỏi nên là khi nghe lời giải thích của Trí Nghiên như thế nào thì tin như thế ấy, nhưng bây giờ chẳng hiểu thế nào lại muốn tìm hiểu rõ sự thật phía sau lời giải thích của Trí Nghiên

Có quá nhiều thứ hiện tại Hiếu Mẫn muốn biết, Trí Nghiên vì sao lại nói dối nàng, Trí Nghiên và Arlo là mối quan hệ gì, Trí Nghiên rốt cuộc có bao nhiêu điều bí ẩn

Hiếu Mẫn nàng rời khỏi mật thất, mọi thứ nàng tạm thời giả vờ như chưa biết chuyện gì xảy ra cả. Nàng dọn lại đống đổ nát của bình gốm, Hiếu Mẫn cũng dọn dẹp lại căn nhà cho Trí Nghiên được gọn gàng hơn. Vốn là muốn tìm về Trí Nghiên để cô bất ngờ, nhưng rốt cuộc lại có một số điều đổi lại khiến Hiếu Mẫn phải bất ngờ về Trí Nghiên

Nàng quyết tâm tìm ra sự thật vì Trí Nghiên, Hiếu Mẫn cố gắng lấy lại bình tĩnh, nàng uống thuốc  để cân bằng lại tinh thần và sức khoẻ, theo kế hoạch mà cho Trí Nghiên sự bất ngờ khi nàng trở về sớm hơn dự định, theo đó tuỳ cơ ứng biến để tìm ra chân tướng

Đến tận tối Phác Trí Nghiên trở về nhà, bước vào nhìn thấy Phác Hiếu Mẫn đang nằm ngủ ở phòng khách mà đợi cô. Trí Nghiên sửng sốt, đắn đo một lúc mới bước lại phía Hiếu Mẫn mà gọi nàng

"Hiếu Mẫn"

Phác Hiếu Mẫn vốn thực sự đang ngủ nhưng khi nghe tiếng gọi của Phác Trí Nghiên thì mở mắt ra, nàng trông thấy nét mặt của Trí Nghiên hoang mang hơn là vui mừng khi thấy nàng, trong lòng Hiếu Mẫn lại càng nghi ngờ Trí Nghiên hơn

Mặc dù vậy nhưng nỗi nhớ của Hiếu Mẫn đối với Trí Nghiên không vì vậy mà vơi đi. Nàng tiến đến ôm lấy Phác Trí Nghiên thật chặt, mọi nỗi nhớ dường như đều gửi hết vào cái ôm này. Trí Nghiên cũng nhắm mắt hít sâu ôm lại nàng, Trí Nghiên nhớ nàng, thật lòng nhớ nàng

Giọng nói êm dịu từ Trí Nghiên truyền đến tai nàng cùng hành động vỗ về kia, Hiếu Mẫn lại yếu lòng vì những điều này, nàng trong đầu trở nên trống rỗng cả rồi

"Hiếu Mẫn, em nhớ chị"

Hiếu Mẫn nàng không biết đáp lại cái gì đành lặng im không lên tiếng. Trí Nghiên thấy vậy cũng mở lời nói tiếp

"Chị về sao lại không báo cho em biết trước? Để em đi đón chị"

"Chị biết Trí Nghiên rất bận, với cả chị cũng có thể tự về được"

Cả hai đột nhiên lại không biết nói điều gì tiếp theo mà cứ im lặng như vậy ôm nhau. Trí Nghiên ánh mắt nhìn đến vị trí bình gốm sứ kia tự nhiên biến mất, cô có chút ngẩn người. Kéo Hiếu Mẫn rời khỏi, Trí Nghiên tiến về nơi đã từng đặt bình gốm ở đó, Hiếu Mẫn nhìn theo cô trong lòng lại sinh nghi vấn cùng một chút có lỗi

"Trí Nghiên, chị xin lỗi"

Phác Trí Nghiên giữ lấy vai nàng, vẻ mặt có chút khẩn trương mà hỏi nàng

"Hiếu Mẫn, rốt cuộc là chuyện gì?"

"Chị vừa rồi có chút choáng váng, đã bất cẩn ngã vào bình gốm sứ của em, làm nó bị vỡ. Trí Nghiên, chị thật sự hậu đậu có đúng không? Chị xin lỗi em"

Phác Trí Nghiên nghe nàng nói bị đau đầu choáng váng, mọi điều về bí mật của cô sợ nàng phát hiện dường như vô nghĩa khi mà hiện tại cô lại lo lắng cho sức khoẻ của Hiếu Mẫn là trên hết, Trí Nghiên nhìn nàng đau lòng, ngón tay đặt lên mặt nàng xoa xoa

"Hiếu Mẫn, chị có làm sao hay không? Có cần đến bệnh viện hay không?"

"Chị không sao, có một chút mệt nhưng chỉ cần nghỉ ngơi sẽ khoẻ lại"

"Hiếu Mẫn, không được, hay là đến bệnh viện kiểm tra, nếu không em không an tâm"

Phác Trí Nghiên vừa nói vừa kéo nàng đi nhưng mà Hiếu Mẫn cương quyết níu tay Trí Nghiên lại

"Chị đã uống thuốc, hiện tại đã cân bằng lại sức khoẻ, không cần đến bệnh viện. Trí Nghiên chị đã có chuẩn bị buổi tối cho chúng ta, hay là ăn một chút gì đó được không? Chị cảm thấy đói rồi"

Phác Trí Nghiên mím môi, thở dài đành nghe theo nàng. Trí Nghiên sau đó cùng Hiếu Mẫn dùng bữa tối, cả hai đều gác qua mọi nghi vấn trong lòng mà bên nhau. Chỉ là liệu thời gian hạnh phúc này có thể kéo dài được bao lâu nữa?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top