Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7 : gặp mặt Lý Đông Cường

Edit : Yzi

Thang Tứ Viên phản ứng lại bản thân vừa nói cái gì, nhất thời tim nổi như trống, nghe thấy âm thanh tim mình nhảy lên kịch liệt, hai lỗ tai căng thẳng nhìn về phía Yến Tần Dã.

"Bao dưỡng tôi..." Yến Tần Dã đầy hứng thú quay đầu lại, lặp lại mấy chữ này, "A" một tiếng.

Anh ngẩng đầu nhìn Thang Tứ Viên, khóe môi câu lên một nụ cười không có nhiệt độ: " Em muốn lấy cái gì bao dưỡng tôi?"

"Em..." Thang Tứ Viên thật vất vả mới thốt ra được một tiếng, cổ họng giống như bị cái gì đó chặn lại, rốt cuộc không phát ra được âm thanh khác, trong phút chốc hàn quang trong đôi mắt của Yến Tần Dã làm cho cậu khiếp đảm.

Yến Tần Dã liếc mắt nhìn cậu, thiếu kiên nhẫn quay đầu muốn rời khỏi.

"...Em có thể cho anh tiền!" Thang Tứ Viên lấy hết dũng khí hô một tiếng, sau đó lại nhỏ giọng bổ sung: ".Tiền tiêu vặt của em thêm vào tiền mừng tuổi, cũng đủ cho hai chúng ta dùng, em rất nghiêm túc, hơn nữa các anh em của em có thế chia tiền tiêu vặt cho em một chút, bọn họ bình thường tiền tiêu vặt cũng không sài hết, em có tất cả sáu anh em, thêm vào cũng không quá ít, nếu như chưa đủ, em còn có thể, nghĩ thêm cách, làm công hoặc là..."

Cậu bẻ ngón tay vắt óc nghĩ biện pháp, tựa như đang bắt đầu suy nghĩ làm sao bao dưỡng Yến Tần Dã.

Yến Tần Dã nhếch miệng lên một độ cong trào phúng, không biết là đang cười Thang Tứ Viên ngây thơ, hay là cười chính mình hiện tại lâm hoàn cảnh khốn khó, lại cần tiền tiêu vặt của Thang Tứ Viên nuôi mình, khi anh nhìn thần sắc nghiêm túc trong mắt Thang Tứ Viên, nụ cười kia dần dần xen lẫn một chút bất đắc dĩ, ánh mắt anh phức tạp nhìn chằm chằm Thang Tứ Viên nửa ngày không lên tiếng.

Thang Tứ Viên bị anh nhìn đến mức hai má trắng nõn có chút đỏ lên, rốt cuộc thu âm thanh, cũng chưa nghĩ ra muốn há mồm nói cái gì, khoé môi Yến Tần Dã bỗng nhiên tràn ra ý cười, chỉ là nụ cười lạnh lẽo kia làm Thang Tứ Viên toàn thân phát lạnh.

Yến Tần Dã nói: " Nếu như em có thể giúp tôi làm được một chuyện, tôi sẽ đồng ý chuyện bị em bao dưỡng." Yến Tần Dã sâu sắc liếc mắt nhìn cậu, ném câu này liền xoay người rời đi.

Cha Yến Tần Dã hôm nay đang bị giam trong ngục giam trọng phạm, không phải tự nhiên muốn gặp là có thể gặp, Thang Tứ Viên suy nghĩ hồi lâu, lần như hai gọi điện cho Lý Phi hỏi thăm tình huống của cha Yến, Lý Phi nói Cha Yến bệnh tình nghiêm trọng, tình hình liên tiếp đột ngột, đến nay còn đang theo dõi thêm trong phòng bệnh.

Thang Tứ Viên nghe xong mày nhíu chặt, tâm trạng càng ngày càng chìm xuống, dưới tình
huống này, Yến Tần Dã muốn đối với Cha Yến gặp mặt nói chuyện, coi như không phải vì chuyện bao dưỡng, Thang Tứ Viên cũng muốn giúp Yến Tần Dã một tay.

Cậu do dự một chút, hỏi Lý Phi có cách nào để Yến Tần Dã gặp mặt cha Yến hay không. Phương diện này nhà Lý Phi có nhiều giao thiệp hơn chút, nếu không tin tức cũng không linh thông như thế.

Lý Phi đối với chuyện này rất kinh ngạc, hắn biết Thang Tứ Viên cùng Yến Tần Dã quen biết, họ tốt như vậy, Thang Tứ Viên có thể vì Yến Tần Dã mà dẫm chân vào vũng nước đục này, hắn khuyên Thang Tứ Viên phút chốc, bảo Thang Tứ Viên tốt nhất không nên liên lụy vào việc này, miễn cho rước họa vào thân.

Thang Tứ Viên đối với chuyện này có thể nói là rất kiên trì, hoặc nói là đặc biệt ngoan cố khác thường,  Lý Phi khuyên cậu hồi lâu cũng vô dụng, chỉ nói nếu Lý Phi không có biện pháp tốt,  cậu liền nghĩ cách khác.

Thang Tứ Viên thở dài đầy tâm trạng, nhưng đáng tiếc Ba lớn cậu bây giờ xuất ngoại, không ở quốc nội, bằng không cậu có thể đi hỏi Ba lớn, chắc hẳn Ba lớn sẽ có biện pháp.

Cúp điện thoại trước, Lý Phi khuyên không lại Thang Tứ Viên, không thể làm gì khác bất đắc dĩ nói cho Thang Tứ Viên, hắn có một bà con xa làm bộ ngành chính là phụ trách trông giữ cha Yến, nếu như vị họ hàng xa kia chịu hỗ trợ, có thể để Yến Tần Dã gặp mặt cha mình một lần.

Thang Tứ Viên lập tức hỏi hắn ngày hẹn người họ hàng hỗ trợ kia, càng nhanh càng tốt, Lý Phi và cậu là bạn bè nhiều năm, rất nhanh liền đồng ý, đồng thời rất nhanh đưa thời gian gặp mặt, tối thứ hai.

Ngày mai tan học, Lý Phi liền đem Thang Tứ Viên đi gặp vị họ hàng xa, hai người ở trong tiệm cơm đợi một lát, đem đồ ăn kêu lên, anh họ Lý Phi mới khoan thai đến muộn, sau đó liền đi thẳng tới, cũng không có liếc mắt Thang Tứ Viên, liền cúi đầu uống trà.

Lúc ấy Lý Phi và Thang Tứ Viên tuổi tác đều còn nhỏ, cũng không có nhiều quy củ như vậy, tự nhiên không hiểu bộ dạng trên quan trường của anh họ hắn có ý gì, cũng không phát hiện ra vị anh họ tự cao tự đại này.

Lý Phi cười haha đối với Thang Tứ Viên giới thiệu: " Đây là anh họ tôi Lý Đông Cường. Lại quay sang Lý Đông Cường giới thiệu: " Đây là bạn thân của em Thang Tứ Viên."

Lý Đông Cường thờ ơ gật gật đầu,  cho dù gia thế Lý Phi lợi hại, thế nhưng Lý Phi vẫn là một học sinh, bất quá đối với Lý Đông Cường cũng chỉ là một đứa nhóc, hắn nhìn Lý Phi, lại không cần thiết bận tâm mặt mũi của một thằng nhóc.

Thang Tứ Viên đứng lên, mỉm cười đưa tay đối với Lý Đông Cường, " Lý tiên sinh, chào ngài."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top