Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- bạn xuất thân là con của một gia đình không mấy khá giả, ấp ủ ước mơ được theo học tại một ngôi trường có tiếng nọ nơi Tokyo hoa lệ và sầm uất, bạn rời xa làng quê lên phố nhập học. thật may vì bạn thuê được một nhà trọ giá không quá chát, chủ trọ cũng thân thiện nữa, đúng là số dzách. cuộc sống của sinh viên đại học coi bộ cũng nhàn.

- bên cạnh dãy nhà trọ là một cửa hàng tiện lợi nhỏ mới mở, họ đang cần tuyển nhân viên. nếu như bạn xin vào làm được thì hay biết mấy, vừa cách nhà có mấy bước chân mà còn có thu nhập trang trải học phí. đùa vậy thôi chứ bạn cũng không mong đợi gì nhiều vào chỉ số may mắn của mình lắm. và bằng thế lực siêu nhiên nào bạn trúng tuyển được hay vậy?

- ngày nhận việc ở cửa hàng, quản lí có hẹn gặp nhân viên mới để làm quen cũng như là giới thiệu sơ qua về cách làm việc. tính thêm bạn thì có tổng cộng ba nhân viên làm ở đây, cửa hàng mở 24/7 nên nhân viên tự phân chia lịch trực các ca với nhau cho hợp lí, quản lí chỉ việc cuối tháng tới kiểm hàng và phát lương thôi.

- tưởng chừng vừa học vừa làm sẽ vui lắm, ai mà ngờ đụng phải tên đồng nghiệp có tính lóng như kem (trong ấn tượng của bạn). khứa này tên gì ấy nhỉ? à, rồi, Barou Shouei. thề là bạn không ngấm nổi tên này, phải nói là cực-kì-khó-ưa.

- về vụ chia ca trực, cả ba đã thống nhất rằng cô bạn nhân viên kia làm ca sáng, bạn làm ca chiều còn ca đêm sẽ để cho thanh niên lực lưỡng Barou. chẳng ai ép cả, hắn tự nguyện đấy, còn xung phong trông có vẻ nhiệt tình lắm. tại sao lại thích trực ca đêm vậy nhỉ?

- thế là mỗi ngày bạn đều đi học ca sáng rồi làm ca chiều ở cửa hàng tiện lợi, nó trôi qua thật thanh bình và suôn sẻ cho đến lúc thay ca. thằng chả khó ưa này mỗi lần vào thay ca với bạn là phải chửi bạn vài ba câu mới chịu được hay sao ấy. nào là chê việc bạn làm mấy lon nước bị lệch đi một li so với mọi ngày, gian hàng mì ăn liền sắp xếp không đẹp và ti tỉ việc lặt vặt khác. cứ thế này chắc bạn điên đầu mất, sao ngày nào cũng nhắm vào bạn mà bắt nạt vậy, người ta nghe chửi hoài cũng biết buồn nha.

- được cái là dù hắn chửi bạn xối xả như con ghẻ nhưng vẫn chịu xếp lại hàng hoá giúp bạn. đôi khi hắn sẽ ném cho bạn lọ sữa chua uống và bảo bạn uống đi cho bớt ngu. bạn như muốn thét ra lửa luôn rồi, học ăn học nói học đâu cái thói nói chuyện nghe là muốn đấm vậy hảaa. mà kệ đi, mặt dày gặng hỏi mãi hắn mới chịu khai ra đống sữa chua uống đó hắn tự làm, hèn gì không thấy ai bán. không muốn thừa nhận đâu nhưng hắn làm ngon thật.

- hoá ra tên này cũng không đến nỗi tệ như bạn tưởng.

- hôm nay không thấy hắn chửi bạn nữa, ngộ lắm à nha. hoá ra bữa nay sinh nhật hắn nên mới có vụ hắn bao dung rộng lượng như vậy, tự nhiên bạn cảm thấy có chút không quen. thôi thì nay là ngày vui của người ta, bạn ngỏ ý trực đêm thay, còn bảo hắn đi chơi cho đã đi rồi nào rảnh trực bù cho bạn cũng được. đẩy qua đẩy lại một hồi hắn cũng chịu thua trước độ lì lợm từ trong trứng nước của bạn mà đồng ý.

- ước gì đêm nay trôi đi thật nhanh, cái khung giờ làm việc gì mà vừa chát ngắt vừa buồn ngủ. biết vậy đã không đổi lịch với ai kia. sao hắn chịu được hay vậy?

- ồ, ông chú trung niên này định mua gì ở cái cửa hàng bé tí này vậy, đang là 2 giờ sáng đó??? mà ông này hình như không có ý định mua hàng thì phải. bạn đứng kiểm hàng mà cha này cứ nhìn chằm chằm khiến bạn khó chịu không thôi.

- trời đất ơi có biến thái nè, ông này cứ đưa cái tay đụng chạm vào bạn, mà bạn lại nhát cáy không dám hó hé một lời. đúng là trời cao có mắt, không nỡ bỏ rơi bạn. không uổng công nãy giờ cầu nguyện trong lòng, cuối cùng vị anh hùng nghĩa hiệp đã đến. không ấy mình đến sớm hơn được không chứ bạn sắp khóc luôn rồi. hắn bước tới như một vị thần, nắm chặt tay tên kia mà kéo gã ta ra khỏi cửa hàng mặc cho gã cứ vùng vẫy không yên. sau đó quay lại kiểm tra xem bạn có ổn không. hắn bảo bạn cứ về lẹ đi để hắn trực nốt cho.

"biết ngay, giao việc cho mày làm tao không thể yên tâm nổi nên mới tới xem sao. ai ngờ có biến thật, lỡ tao không tới kịp thì... thôi không nói với kẻ ngu như mày nữa. bày đặt rộng lượng trực thay. làm màu thấy gớm"
"bộ mày không chửi tao một ngày là mày hụt hơi mày sống không nổi đúng không? không an ủi được thì im dùm luôn đi"

- giờ thì bạn đã hiểu vì sao hắn muốn trực ca đêm rồi. cũng tinh tế đó chứ. về đến khu nhà trọ, bạn quẳng hết đồ đi mà nằm cuộn tròn trên giường ra vẻ suy tư. bạn tự hỏi sao tới tận bây giờ mới để ý. hắn là một tên đô con trông lúc nào cũng hung hãn và có hơi độc mồm, nhưng thật ra đó chỉ là cách hắn bộc lộ sự quan tâm của mình dành cho người khác thôi. mặt bạn nóng dần lên, chắc bạn không khác gì quả cà chua chín là mấy. cái cách hắn chú ý tới từng tiểu tiết, khá tâm lý và âm thầm quan tâm tới mọi thứ xung quanh dần hiện ra trong đầu bạn như một thước phim tua chậm. bạn bỗng dưng thấy ngại ngại, vô thức nở nụ cười tươi chưa từng có rồi tự quắn quéo như đứa hâm mới trốn trại.

- có lẽ bạn cảm mến hắn rồi. không phải kiểu thích thích yêu yêu, chỉ là một chút xíu cảm mến thôi, có chút éc à. chắc chỉ tới đó là cùng.

- thời gian có trôi đi cũng không quên vả bôp bốp vào bản mặt ngọc ngà của bạn chục cái, giờ bạn mê hắn ta như điếu đổ.

- lấy cớ hôm nay là valentine, bạn tự làm một rổ to đùng đoàng đựng chi chít các túi chocolate nhỏ bằng lòng bàn tay do bạn tự làm để chia cho mọi người. riêng hắn thì không có phần đâu, tại của hắn là cái hộp to to để ở kia kìa. này không phải mê thì còn là gì nữa.

- đưa cho hắn hộp choco bạn tự làm mà tim bạn đập liên hồi, nhưng vì cái hình tượng an tĩnh, bạn vẫn mạnh miệng bảo đó chỉ là chocolate tình bạn. trông có hèn không cơ chứ, cứ thích ra vẻ với người ta làm gì không biết. hắn như phát giác ra điều gì đó, nhìn xuống hộp choco lại ngước lên nhìn bạn với điệu cười nhếch mép đầy ẩn ý.

- hắn vừa ăn vừa nói đống choco bạn làm chính là thất bại của tạo hoá, không còn gì có thể tệ hơn được nữa. ủa chê thì trả đây, mắc gì quất hơn nửa hộp của người ta rồi chê ỏng chê ơ vậy cha nội này? đúng là không ghét hắn đời không nể.

- ngoạm hết hộp choco, hắn lại bảo bạn làm hơi ít, năm sau nếu được thì làm cho hắn thêm một hộp nữa... sao hắn hỏi câu ngu vậy? chắc chắn là bạn sẽ làm cho hắn ăn tiếp rồi, hắn thích thì bạn làm cho hắn ăn mỗi ngày cũng được.

- tới valentine trắng, hắn cũng biết điều rồi đấy, tặng cho bạn hộp chocolate do hắn làm như là quà đáp lễ. người thu hút được sự chú ý của bạn có khác, choco làm kiểu gì mà ngon quoãi, ăn thấy cũng cuốn cuốn. hắn bảo chỉ làm cho riêng bạn thôi.

- ... alo alo, còn sống không? chắc chắn là còn, nhưng hồn thì bay mất dạng nơi nào rồi. nói vậy khác nào hắn đáp lại tình cảm của bạn sau một tháng đâu?

- có vẻ như cả hai đều biết mối quan hệ của mình với người kia không chỉ còn là đồng nghiệp xã giao. nó còn cao hơn cả bạn bè, lại không thân đến độ gọi là yêu. mập mờ là không tốt, biết chứ, nhưng bạn và hắn đều không dứt ra được, chỉ biết đắm chìm vào đó.

- mối quan hệ không thể nói là lành mạnh, nhưng không phải quá tệ. như vậy có khi lại tốt cho cả hai. một người thích thầm lặng, người kia thì quan tâm, chẳng ai muốn nói ra lời yêu, nhưng lại nguyện ý mà ngã vào đời nhau, hoà hợp đến không ngờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top