Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bước mười lăm

"Ưm.."

Em khẽ mở mắt, kết thúc giấc ngủ từ từ ngồi dậy tựa lưng vào thành giường tay đưa lên mắt dụi dụi ngáp một hơi dài rồi vươn vai. Nhìn lại trên giường còn mỗi một mình, em liền tung chăn chạy ngay vào nhà vệ sinh hét lớn

"Bắt quả tang chú tắm nè!"

Đáng tiếc thay thứ đáp lại em lại chẳng phải tiếng nói hay hình ảnh của chú Kim mà là tiếng róc rách rỉ nước trong nhà vệ sinh, thất vọng, em xụ mặt bĩu môi bước vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt

'cạch'

"Bé, mau dậy ăn sáng"

Kim Taehyung mở cửa bước vào, trên người vẫn còn mang chiếc tạp dề màu tím lãng mạn nhẹ giọng kêu em

Nghe tiếng gọi quen thuộc của người thương, em phóng từ trong phòng tắm ra nhảy phốc lên người chú đu vắt vẻo ở trển, chú Kim phản xạ nhanh, tay chụp hai cánh mông bế em lên. Tay em vòng qua cổ chú kéo sát cơ thể hai người lại với nhau, dụi gương mặt bầu bình vào hõm cổ chú như mèo con

"Bé.." Chú thì thầm vào tai em, giọng khàn khàn

"Dạ..?"

Chết rồi?! Hông lẽ em đánh thức con 'ngựa' trong người chú nữa hả? Em sợ lắm ngựa này dữ muốn chết..hôm qua cưỡi gần 2 tiếng em muốn xĩu tới nơi rùi ! ( ≧Д≦)

"Em đang không mặc đồ" Kề môi đến gần chiếc tai nhỏ của em phả từng hơi thở nóng rực, chú Kim trầm giọng nói

Nghe nhắc nhở, em hoảng hồn nhìn lại cơ thể mình, không một mảnh vải che thân! Hai chân vòng qua hông chú còn tay thì ôm của chú. Điều quan trọng là con chim cút đáng yêu của em vì tư thế ôm này mà cứ cạ cạ vào hạ bộ căng cứng của chú không ngừng

Phát hiện điều chẳng lành, em bắt đầu cựa quậy muốn rời khỏi người chú mà đời đâu như là mơ mấy anh chị=))) chú bế em quăng lên giường rồi cởi áo của chú ra =)) đến đây là tim em không nhảy nhót gì nữa mà nó muốn ngừng đập luôn rồi (・∀・)

"Anh..em còn đau"

"Một chút sẽ không đau nữa" Chú đè lên người em liếm lên bầu má trắng rồi hôn lên môi em

Nói thiệc sợ thì sợ nhưng chú giống cún vl =)) hôm qua liếm muốn mòn người em rồi giờ còn đè ra liếm nữa chớ bộ lưỡi chú mất vị giác à?ಠ▃ಠ

"Đừng mà..em xin anh hức anh còn chưa bôi thuốc cho Kookie nữa.."

Hết phương cứu chữa em đành dùng biện pháp cuối cùng là khóc và làm bộ mặt đáng thương nhất có thể để can ngăn chú, mong cho nó có hiệu quả chứ vô hiệu cái là mai em vô dụng luôn đó! Nằm ở không làm được gì đâu mà hông vô dụng :>

"Thôi đừng khóc, mắt sưng lên không đẹp đâu" Chú thấy em khóc thì vô cùng xót xa, rời khỏi người em hôn lên mi mắt ẫm ướt nhẹ nhàng dỗ dành

"Đừng lo, tôi đã bôi rồi, không làm nữa"

Đã quá Pepsi ơi!! Cuối cùng cũng hiệu nghiệm!! Giữa sưng mông và sưng mắt em sẽ chọn mắt nhé ;) Xin lỗi mắt chứ mông em đau lắm mắt làm sao hiểu được

"Hức..em đói"

"Ăn sáng thôi ăn sáng thôi, mang đồ cho bảo bối trước đã nhé"

Chú bế em đặt lên giường, bước đến tủ đồ lấy áo quần cẩn thận mang trang phục vào cho em mặc kệ thân dưới đã trướng đến đau nhức

em nhìn mà đổ mồ hôi hột, tội chú Kim quá à..em có nên...à không! Không được! Tội cho chú rồi ai tội cho em? Dẹp đi hông có nên gì hết á! ಠ╭╮ಠ

"Bé ngoan, ngồi đây ăn hết thức ăn. Lát tôi ra"

Chú bế em đặt lên ghế, trên ghế có một miếng nệm êm cực kì luôn! Ngồi hông có đau gì hết á, thương chú nhứt trần đời luôn >< à hông nhì chớ, mẹ Ae Rie mới là nhất ủa hông phải mẹ Ae Rie là nhất, ba Soo nhì, sữa chuối ba, rau câu bốn à vậy em thương chú thứ năm trên đời luôn!!

Chú Kim sau khi bế em xuống lại đi lên phòng ngủ, một lần nữa thở dài bước vào nhà tắm. Coi bộ sáng nay chú làm bạn với nhà tắm hơi nhiều nhỉ?

"Anh ơi" Em nằm trên ghế lười tay cầm điện thoại bấm bấm, miệng nhai rau câu chóp chép kêu chồng

"Hửm?" Chú Kim từ trong phòng chạy ra trên tay vẫn cầm cây bút thương hiệu khắc chữ Kim Jungkook mà chú hay dùng để kí những hợp đồng cực kì cực kì quan trọng. Em thích chú ở cái chỗ đó đó, mê em hông lối thoát ('ω`*)

"Minie và Jinie rủ em đi shọp ping! Anh cho Kookie đi nha"

"Shopping is not a shọp ping"

"Vâng, shọp ping! Chồng cho em đi nha"

"Không được, em đang mang thai"

"Thui mà anh..giờ bụng còn nhỏ tí teo à cho em đi đi vài bữa nó bự lên em hông ra được đâu"

Bụng bự lên như bụng ếch bay luôn cái eo xinh xinh của em rồi lấy dũng khí đâu mà ra đường =)? Lúc đó chắc em tự kỉ thiệc quá..mấy anh chị có ai tình nguyện đến đây chơi với em hông?

Nghe em chồng bé nói cũng có lý, chú Kim gật nhẹ đầu rồi đi lại lên phòng. Em vui vẻ đi theo chú để thay đồ chuẩn bị đi chơi cùng Minie và Jinie

"Anh! Em mang áo này nha?"

"Không"

"Sao? Nó rất đẹp đó anh chồng đẹp chai uii"

"Hở bụng khi vươn vai, em bé trong bụng em sẽ lạnh"

"Ùm..vậy cái này nha?"

Em lấy một chiếc áo len tay dài dày cộm ra đưa đến trước mặt chú

"Không"

"Sao nữa ạ?"

"Quá nóng, da em nhạy cảm sẽ gây ngứa nhiều lúc nổi mẫn đỏ tôi nhìn rất xót"

"Haizz.."

Em thở dài túm đại một cái áo trong tủ đưa ra cho chú

"Vậy cái này ạ?"

"Được, vải thấm mồ hôi thoáng mát tay dài bảo vệ da và cả em bé. Dài qua mông, không rách không xuyên thấu, áo của tôi nên đủ rộng cho em"

"Vâng để em đi thay"

Khai đi chú nhận bao nhiêu tiền quảng cáo rồi? Cái cách nói này không lầm vài đâu được đích thị là quảng cáo! Nhà mình thiếu thốn đến vậy rồi ư?=]]

Lát sau thay đồ xong xuôi em bước ra khỏi phòng, chưa kịp mang giày đã bị chú bế xốc lên đặt em ngồi xuống ghế sofa. Chú đưa cho em một cái túi khá to dặn dò

"Kem chống nắng cho da mặt, kem chống nắng cho body, hai hộp sữa chuối, một tấm thẻ đen sài hết cứ bảo tôi, đeo khẩu trang này vào thêm cái kính này nữa. Khi giao tiếp với ai thì không được nói chuyện chỉ gật đầu hoặc lắc đầu. Jimin và Jin sẽ nói giúp em, người lạ cách xa 5 mét chỉ đứng giữa Jin và Jimin"

"Không bắt chuyện với người lạ, nhất quyết không để bị lạc, nếu lạc thì gọi ngay cho tôi nhớ chưa?"

Chú dặn một loạt làm đầu óc em quay mòng mòng, ôi cái con người này chiếm hữu cao đến thế là cùng! Ổng mà nuốt được em vô bụng thì bây giờ em cũng chả còn ở đây kể chuyện cho mấy đồng chí đâu, khổ thân em (@_@)

"Dạ em nhớ rồi ạ!"

"Nhớ gì nhắc lại xem nào?"

"Làm vật vô tri vô giác chỉ biết gật đầu, luôn đứng ở giữa Jinie và Minie. Bị lạc sẽ gọi ngay cho anh!"

"Ừm tốt lắm! Ngoan nhé chín giờ ba mươi về"

"Ơ??"

Ủa gì zạy? Bây giờ là tám giờ năm sáu rồi đó chú? Bộ chú tưởng em là ma vào trung tâm lượn qua lượn lại vài vòng rồi về với chú hả?:) yêu riết rồi điên khùng hết sức

"Sao?"

"Bây giờ là tám giờ năm sáu rồi đó anh? Đi vậy ít thời gian quá à hông chịu"

"Vậy mười giờ, chốt không tôi trả lại sữa chuối"

"Vâng! Em đi đây tạm biệt chồng đẹp trai"

Em hun lên môi chú một cái nhẹ rồi xách túi đi ra khỏi nhà, chú cũng đi theo tiễn em đến khi em vào được xe của thư kí Minie rồi thì chú mới an tâm quay về nhà














__________________________
Tui ăn bún đậu cho đỡ đau tim 🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top