Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1

- Tiếng cô tiếp viên vừa vang lên câu: " Máy bay chuẩn bị hạ cánh, xin quý khách thắt dây an toàn
"
Lồng tôi lại rạo rực chút gì đó vui, chút hồi hộp nôn nóng nhưng lại có chút xót xa, chút bồi hồi, không muốn xuống máy bay.

- Ngày xưa, cũng chính chuyến bay này, cũng chính vị trí này. Khi tiếng nói ấy vừa cất lên là lúc có một người bên cạnh tôi bảo rằng: " A thắt dây an toàn cho e nhé " tôi chỉ việc dụi mắt cho tỉnh táo, mở màn hình điện thoại xem bao nhiêu thông báo và nhẹ nhàng đáp: " Dạ ". Giờ cũng việc ấy, vị trí ấy và khung cảnh ấy nhưng chỉ còn 1 người tự thân làm hết mà không hề được sự giúp đỡ nữa.

- Ngày tôi rời Việt Nam, tôi mang tâm trạng đau nhói ở đáy lòng bởi vì lòng còn quá nhiều vương vấn mối tình cũ chưa phai. Tôi vẫn nghẹn và chưa tin vào mắt mình đã nhìn thấy những gì, tai đã nghe câu nói gì từ người tôi hết mực yêu thương và trân trọng

" Chúng ta vốn dĩ không hợp nhau. Mà a đã quá cố gắng vẫn không thể yêu e thêm nữa. A đã có người mới, a chán e rồi. "

- Có ai dám khẳng định trên cuộc đời này, chúng ta hợp nhau ngay từ buổi ban đầu. Sự hợp nhau là do chính bản thân và đối phương nhường nhịn, yêu thương để che lấp đi những cái thiếu sót của nhau, hòa dịu đi những cái khó chịu của nhau. Yêu nhau là 1 hành trình dài, là sự nổ lực từ 2 người chứ không phải 1 phía. Làm sao xây dựng 1 bức tường vững chắc nếu 1 người xây, 1 người đành tâm đập nát nó. Hạnh phúc ở thời điểm 5 năm yêu nhau, a chỉ kết thúc trọn vẹn bằng 1 câu " chúng ta không hợp " nghe mà nhói lòng.

- Ngày hôm ấy, tôi nhìn thấy anh cùng 1 cô gái trông có vẻ khá xinh, biết cách ăn mặt và có vẽ khá giàu có. Hai người khoác tay nhau đi vài trung tâm mua sắm. Lúc đó tôi đang chọn mua 1 số đồ để vào thăm bác tôi ở bệnh viện, vô tình nhìn thấy thì họ cũng thấy tôi. Họ vội bỏ đôi tay đang khoác nhau ra. Tôi nhìn chẳng nói tiếng nào, chỉ cứ nhìn kĩ xem đó phải là a Nhân, a bạn trai của tôi trước giờ 1 mực chung thủy, giờ cùng người phụ nữ khác sau lưng tôi làm những chuyện hèn hạ này

- A Nhân đúng không ? Cô ấy là ai, a Nhân là người có bạn gái rồi. Sao lại cặp kè 1 cô gái khác thế này ở nơi công cộng chứ ? Tôi hỏi với vẻ thật mạnh mẽ, thẳng thắn.

- Anh, anh... Nhân lúng túng khi bị tôi bắt gặp, cô gái kia thì quay mặt chổ khác có vẽ ngại vì gặp được bạn gái của người mà mình cướp bồ.

- Chào chị - cô gái ấy còn nhanh miệng chào tôi, nhận không lầm thì chính là cô thư kí mà tôi đã tuyển cho Nhân cách đây 1 năm, không ai xa lạ thì là bạn cùng lớp của Nhân ngày còn đi học cấp 3.

- Chào cô. Cô là Diệu đúng chứ ?

- Vâng ạ

- Theo chị tính thì e nghĩ việc đến này cũng tầm 2 tháng, vẫn còn phải đi công việc với sếp sao e. Hay chăng lương e sài tới hôm nay là cạn, e tìm sếp rồi " ngã ngữa " để sếp thưởng thêm vì hoàn thành tốt nhiệm vụ.

- Chị, chị nói chuyện cho đàng hoàng nhé.

- Với ai chị cũng có thể lịch sự. Với thể loại em gái nuôi, bạn thân như em thì chị không làm được

- Thôi e à, về nhà mình nói chuyện sau nhé. A vs Diệu chỉ là đi mua 1 ít đồ chung vì cô ấy còn chưa thành thạo thành phố này thôi - Nhân nói đỡ cho cô ta

- À, chưa rành thành phố mình sao e. Thế chị cho a Nhân chỉ dạy e cả đời nhé và chị cũng giúp cho 2 đứa có thời gian rãnh, đi du hí với nhau nhiều hơn nữa, e chịu chứ ? .. Alo, Toàn phải không e, làm giúp chị 1 đơn sa thải phó giám đốc công ty Thiện Nhân, lí do là mèo mỡ cùng nhân viên công ty trong giờ hành chính.

- Em, anh xin lỗi. Em đừng làm vậy

- Cô và anh, kể từ bây giờ, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi. Thế nhé

- Vội quay lưng đi, nước mắt của Hà trào ra không ngừng. 5 năm tin tưởng, 5 năm cố gắng kết thúc thật nhanh gọn và tàn nhẫn. Hà biết, Nhân đã lén lút sau lưng cô hơn 1 năm nay kể từ ngày cô ấy tham gia vào làm thư kí của a. Hà chọn cách chia tay là vì sau bao nhiêu chọn lựa và chịu đựng. Cô đã quá mỏi mệt khi Nhân cứ làm tới mà không hề biết sữa đổi.

- Chuyến bay cuối cùng cũng đáp cánh. Hà di chuyển vào khu vực sân bay thì nghe tiếng gọi " Em, Hà ơi "
Vội quay tìm mọi nơi, nhưng dường như là do Hà nghe nhầm, tiếng gọi đó dành cho cô gái khác chẳng phải Hà.

- Hà mang trong mình tâm trạng vui mừng sau 4 năm du học trở về với gia đình, gặp ba mẹ và quê hương thân thuộc nhưng vẫn có 1 chút nhói nhẹ nơi đáy lòng khi kí ức tuổi 20 bao trùm toàn bộ nơi đây, cò thể ùa về bất cứ lúc nào.

- Con gái - tiếng gọi cất lên nghe sao thân thuộc, ấm áp

- Ba, mẹ

- Con gái, chào mừng con gái trở về. Mới 6 tháng trước đi thăm con, mà giờ nhìn con càng xinh hơn nữa rồi

- Ba mẹ này, chọc con hoài

- Hi, thôi mình về đi con. Nghĩ ngơi rồi ăn uốn cho khỏe

- Dạ - Bổng điện thoại Hà reo, nhìn vào máy sao số điện thoại quen thuộc quá. Hà chợt nhớ đó là số điện thoại từ Nhân. Không biết làm sao 4 năm qua đã mất hằn liên lạc, giờ đây vừa về tới Việt Nam, cuộc gọi đầu tiên lại là từ anh ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top