Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 13: Song Kiêu Chết

Tập 13: Bị Lừa Vào Khu Cấm - Song Kiêu Chết

- Trời bắt đầu mưa bay kiến trong người có chút không thoải mái, nàng vội vàng đi tới ống tay áo dài che mái tóc cả người ướt từ trên xuống dưới chân. Lúc này Song Kiêu ngồi trong cùng A Xuân nói chuyện mắt thấy nàng về liền chạy tới

"" Sao tỷ không ở lại phòng bếp, về đây lại ướt hết rồi ""

Nàng liền phủi phủi lại y phục rồi chỉnh lại tóc, nàng thở dài

"" Ta đâu biết lại mưa như vậy thật đen đủi ""

Vừa dứt lời liền hắt xì một tiếng Song Kiêu liền vào trong cầm y phục tới cho nàng

A Xuân đặt chén trà xuống nghiêng đầu về phía cửa nói nhỏ

"" Nghiễm Phù, tỷ có biết chuyện gì trong mấy ngày qua không ""

Nàng nghe A Xuân nói vậy liền có chút tò mò đi tới ngồi xuống, nhìn A Xuân lắc đầu

A Xuân liền nói khẽ

"" Muội nghe người trong Thần Thái Cung nói Quân Chủ bị thương ""

Nàng nghe vậy lập tức run tay nhìn về phía A Xuân hỏi ?

"" Thật sao ""

A Xuân gật đầu túi bụi

"" Muội phải mất một phần bánh Quế mới hỏi được đó ""

Nghiễm Phù tính nói mà Song Kiêu đặt y phục vào tay nàng rồi dục đi, nàng muốn hỏi tiếp cũng không được liền vào trong y phục trước

Thay y phục nhanh chóng bước ra cũng không thấy A Xuân đâu, nàng liền nhìn Song Kiêu

"" A Xuân đâu ""

Song Kiêu vươn tay ngáp ngáp

"" A Xuân đi về rồi, nghe nói muội ấy còn có việc mà thục mama giao phó ""

Nàng ngồi xuống tự rót chén nước rồi lại thở dài, Song Kiêu nghe tiếng thở dài liền thắc mắc một chút

"" Tỷ sao vậy ""

Nàng nghe Song Kiêu hỏi muốn nói lại thôi, quả thật là nàng không biết nói từ đâu tới đâu nữa

Song Kiêu thấy vậy tới bên nàng ngồi xuống vỗ lên vai nàng

"" Tỷ cứ nói đi ""

Nàng có chút hơi mất tự nhiên nhìn Song Kiêu

"" Tỷ...tỷ muốn gặp Quân Chủ nghe nói Quân Chủ...đang bị thương ""

Song Kiêu nghe vậy liền "" A "" một tiếng, rồi nhìn Nghiêm Phù má tỷ ấy đỏ hồng lẽ nào...liền nháy mắt với nàng

Nàng thấy vậy mặt đỏ hơn trái cà chua gục mặt xuống bàn

Song Kiêu được phen liền cười trêu nàng

"" Ây dza...có người đỏ mặt kìa ""

Nàng nghe vậy liền ngẩng đầu đứng dậy đi tới cánh cửa sổ đứng im khẽ nói

"" Nói bậy ta không có ""

Song Kiêu bĩu mỗi lại gần lấy tay chọc chọc vào eo nàng

"" Không tin... Không tin ""

Nàng quay đầu nhìn Song Kiêu điểm mũi nàng ta, nói nửa vời

"" Tùy muội thôi ""

Song Kiêu cười hì hì ôm lấy tay nàng dựa đầu lên vai, nghĩ nghĩ mới nói

"" Được muội giúp tỷ ""

Nàng nghe vậy cười tươi như muốn bay lên vậy

"" Thật không, hay là muội muốn giỡn ta...muội nói đi không đùa ta chứ ""

Song Kiều liền cười lắc nẻ

"" Ai đùa tỷ làm gì ngày mai sẽ là phiên muội quét dọn ở sảnh chính Thần Thái Cung, mai muội sẽ dẫn tỷ đi tỷ thấy có được không ""?

Nàng nghe vây liền vui muốn đi ngay lập tức vậy, không do dự mà đồng ý ngay

Bên kia viên gần Thần Thái Cung Trịnh Sở Kiều cũng biết tin, sáng sớm nàng ta đã dậy thật sớm liền đi nấu canh bổ đem tới nhưng gặp được Tô Trọng đứng bên ngoài

Tô Trọng thấy Trịnh Cầm Sư đi tới liền ngăn lại

"" Trịnh Cầm Sư ""

Trịnh Sở Kiều dừng lại hỏi ?

"" Ta nghe nói Quân Chủ đang bệnh lên là ta...""

Tô Trọng liền trả lời

"" Mong Trịnh Cầm Sư về trước Quân Chủ lúc này e rằng không muốn gặp ai cả ""

Trịnh Sở Kiêu hơi oán giận trong lòng nhưng vẫn phải tươi cười lễ độ

"" Vậy canh này ...""

Tô Trọng hiểu ý liền nhận lấy khay để bát canh

"" Cái này người yên tâm ta sẽ đem canh tới cho Quân Chủ ""

Trịnh Sở Kiều liền đưa khay đừng canh cho Tô Trọng, miệng cười nhưng lòng lại có chút tức giận ra về

Hạ Ánh là tị nữ hầu hạ Trịnh Cầm Sư được Lý Cô Cô đưa tới hầu hạ cho ra thấy Trịnh Cầm Sư vẻ không vui liền hỏi ?

"" Trịnh Cầm Sư người không gặp được Quân Chủ ""

Trịnh Sở Kiều liền dừng lại

"" Tô Trọng đứng bên ngoài không cho ta vào, chẳng lẽ Quân Chủ bệnh nặng sao ""

Hạ Ánh liền cười cười nói

"" Người không cần lo Quân Chủ trước nay không có ai là không biết cả, sức khoẻ không có gì là đáng ngại chắc là dạo này thời tiết thay đổi có chút mệt mỏi chăng ""?

Nghe vậy Trịnh Sở Kiều gật đầu đang đi lại nghe có tiếng nói to nhỏ, liền đi vòng ra phía sau núi giả nghe qua

"" Tỷ yên tâm ngày trước muội có tới đây lau dọn rồi, nghe nói phía bên kia chính là nơi Quân Chủ ở ""

Nói xong liền chỉ tay về phía đông nàng liền theo hướng tay Song Kiêu chỉ, ngày trước nàng từng ở Cung này nhưng là sau Cung phía tây

Song Kiêu liền kéo nàng đi về phía Đông viện

Nghe được cuộc nói chuyện Trịnh Sở Kiều liền loé lên một ý nghĩ vô cùng... Vô cùng thú vị liền chỉnh chu lại chút đi tới ho một tiếng

"" Khụ ""

Nàng và Song Kiêu bị tiếng ho kia làm cho giật mình, liền vỗ tay lên ngực một chút mắt thấy chính là Trịnh Sở Kiều nàng có chút đề phòng

Trịnh Sở Kiều hiểu ý của Nghiễm Phù liền đi tới nói

"" Ta cũng là tới đây tham Quân Chủ, lúc nãy ta vào nhìn qua sắc mặt của Quân Chủ liền biết là bệnh rất nặng đó ""

Nàng nghe vậy có chút bất an dù tin hay không nàng cũng muốn vào nhìn Quân Chủ

Trịnh Sở Kiều trong lòng kinh bỉ Nghiễm Phù, đúng là đỉa đòi đeo chân hạc được như ý lại nói

"" Nếu muội muốn vào ta dẫn muội vào, nhưng đợi đã dù sao ở đây ta cũng là Cầm Sư mới có thể vào được lên muội đứng ngoài chờ ta ""

Trịnh Sở Kiều đi Hạ Ánh cũng đi theo sau, Trịnh Sở Kiều liền quay lại phòng Quân Chủ thấy Tô Trọng đã ly khai liền cười ra mặt, đúng là trời cũng giúp nàng nàng liền nhìn Hạ Ánh ghé tai nói

"" Ngươi một lúc nữa chờ ả ta vào liền nhanh đi tìm Lý Cô Cô tới đây ""

Hạ Ánh nghe vậy gật đầu

Trịnh Sở Kiều xoay người đi về phía Nghiễm Phù mặt giả vờ vui vẻ lên tiếng

"" Đi thôi ""

Rồi bước đi về phía phòng Quân Chủ, nàng thấy vậy liền bước chân đi theo sau lưng Trịnh Sở Kiều. Trong lòng có chút gì đó hoang mang nàng không biết làm sao

Song Kiêu lại linh cảm có chuyện gì đó không tốt, liền cũng đi theo sau

Đi tới cửa phòng Trịnh Sở Kiều muốn mở cửa phòng thì một tấm chắn như vô hình đánh hất tay nàng ta ra, điều này làm ai cũng ngạc nhiên Trịnh Sở Kiều liền nhíu mày thế này là sao

Nghiễm Phù bên dưới kinh ngạc vạn lần nhưng mà có một thần lực nào đó giục chân nàng vào trong, liền đi tới phía cửa tay động nhẹ cửa liền mở ra làm ai cũng há mồm trợn mắt. Tình thế như vậy ai lấy cũng có cảm giác thần kì

Lúc này Trịnh Sở Kiều liếc mắt ra hiệu cho Hạ Ánh, Hạ Ánh lập tức hiểu ý lén lén lui ra

Còn Nghiễm Phù Và Song Kiêu lại vô hình không hề hay biết

Cả ba liền bước vào trong phòng bên trong phòng rộng, rất rộng phía xa có một cái gì đó đang phát sáng làm cho Trịnh Sở Kiều cùng nàng đều lại gần

Trịnh Sở Kiều mắt thấy liền muốn sờ vào nó nhưng chưa sờ được liền bị thần lực đánh đến bay xa, nàng ta liền thổ huyết đau đớn một chút

Nghiễm Phù vào không thấy Quân Chủ đâu chỉ nhìn thấy vật phát ra ánh sáng, nàng liền chưa kịp chạm đã thấy Trịnh Sở Kiều đánh bay xa kiến nàng có chút mơ hồ. Nhìn về phía phát ra ánh sáng kia đó giống như là một hòn đó nhỏ, nó có màu rất lạ nàng vô thức mà sờ tay đưa tới

Trịnh Sở Kiều mắt thấy Nghiễm Phù sắp giống như nàng liền cười lạnh, nhưng mà... Nhưng mà không thể nào vì sao... Vì sao ả ta lại... Khụ khụ liền phun ra chút máu nữa

Nghiễm Phù động tới viên đá đó liền rơi vào bàn tay của nàng, chuyện này làm nàng có hơi bất ngờ

Trịnh Sở Kiều căm tức cố gắng ra ngoài nhất định không thể cho ả ta rời đi

Song Kiêu bước tới lạ lạ nghi hoặc nhìn viên đá kia hỏi ?

"" Đó là cái gì vậy ""

Nàng liền lắc đầu, nàng cũng không biết đây là thứ gì nhìn quanh đây đâu giống như phòng ngủ, lại không thấy bóng dáng Trịnh Sở Kiều đâu nàng nhíu mày không xong rồi, liền muốn đặt viên đá này lại chưa kịp đặt liền lò tro đen bên cạnh bỗng vung ra, bụi đen liền như bụi mù điều này làm nàng và Song Kiêu một chút hơi lo lắng

Khói bụi mù làm nàng ho sặc sụa nhưng vẫn cố gắng để cái viên đá này lên trên

Song Kiêu đang muốn kéo tay Nghiễm Phù ra ngoài lại bị một lực đánh bay ra sau bức rèm, liền không trụ được mới ngất đi vì quá hỗn loạn lên Nghiễm Phù cũng không biết

Trịnh Sở Kiều bị thương không nhẹ chân không đi nổi muốn đi tiếp nhưng đau tơi run chân

Tô Trọng đúng lúc đi về trông coi lại gặp Trịnh Cầm Sư, nhưng sao lại chật vật như vậy lại gần lên tiếng

"" Trịnh Cầm Sư ""

Trịnh Sở Kiều nhìn thấy Tô Trọng liền vui sướng, đau đớn nói thều thào

"" Mau...mau tới phòng...phòng...Quân Chủ...có...có...kẻ...trộm...ta...ta...ngăn cản...nhưng...nhưng...mà...người...đó...ra...ra...tay...đánh...ta ""

Tô Trọng kinh sợ hắn cho là Minh Thần tới, nhưng không thể nào phòng đó là do Quân Chủ an bài không có ai xông vào được

Trịnh Sở Kiều âm thầm đắc ý một phen bục miệng ho khan, tiếng khàn khàn

"" Nghiễm, Phù, ngươi, chết, là, cái, chắc ""

Kinh động này kiến Thiên Sư và Lý Doanh đều cảm nhận được, ngay cả người đang bế quan kia cũng biết hắn không thể yên tâm chuyện lo sợ nhất chính là người Minh Thần tới, liền phong ấn đi ra ngoài

Bên trong bụi mù nàng liền không thấy gì chỉ nghĩ rằng Song Kiêu đã ra ngoài, nàng quyết không để cho Trịnh Sở Kiều được như ý liền chạy ra từ phía cửa sổ

Nhưng mà nàng đâu biết Song Kiêu bị ngất đi sau tấm rèm, nàng lại nghĩ vì kinh sợ lên Song Kiêu đã về trước

Về tới viện nàng liền chuẩn bị nước tắm

Tô Trọng bước vào trong phòng rối tung đồ đạc loạn xạ bụi đen kín phòng, liền vào trong nhìn Chấn Hồn mắt thấy vẫn còn. Nhưng còn chưa động tới đã bị lực cản đánh cho bay tận ra ngoài cửa

Lý doanh vừa kịp lúc đến liền đưa tay đẩy chống lưng cho Tô Trọng

Tô Trọng liền phun ra ngụm máu

Thiên Sư cũng tới thấy tình hình như vậy liền suýt xoa rồi nhìn Tô Trọng hỏi ?

"" Không sao chứ ""

Tô Trọng ôm ngực lắc đầu, chưa kịp lên tiếng liền nghe âm thanh tới lạnh tới phát run

"" Có chuyện gì ""

Lý Doanh cùng Thiên Sư, Tô Trọng đi tới khom người

"" Tham kiến Quân Chủ ""

Tô Trọng đứng ra nói

"" Có kẻ đột nhập vào phòng nhưng mà hắn vẫn chưa thể lấy Chấn Hồn ""

Mộ Dung lạnh nhạt tiến về phòng trong phòng thật phần hỗ độn, Chấn Hồn đã vẫn chỗ cũ nhưng lại để lệch hắn híp mắt đứng ngoài cửa vung tay căn phòng liền sạch sẽ đồ đạc lại ngăn lắp. Hắn nhìn Chấn Hồn lại gần đặt lại dùng nội lực phong ấn Chấn Hồn lại lần nữa

Xong xuôi hắn liền đặt tay lên ngực ho một tiếng, Tô Trọng thấy vậy lại gần lo lắng

"" Quân Chủ ""

Mộ Dung khoát tay, Tô Trọng hiểu ý liền im lặng lùi về phía bên cạnh đứng

Lý Doanh cùng Thiên Sư đi vào cách xa Chấn Hồn như vậy nhưng vẫn cảm thấy hơi khó chịu, vậy mà có kẻ lại vào được làm Lý Doanh cũng tò gập quạt trong tay nhìn Quân chủ nói

"" Không biết kẻ nào lại to gan vậy, nhưng cũng kì lạ thật vào đây lại không lấy Chấn Hồn thì vào đây làm gì, liệu có phải là Minh Thần không nhưng ta lại cảm thấy không phải là hắn ""

Thiên Sư tiến lên chắp tay khom lưng

"" Thần nghĩ người này không phải là kẻ tầm thường, có lẽ không phải là người ngoài e rằng người này người trong cung ""

Lý Doanh nghe vậy cũng cảm thấy có lý

Bên ngoài Trịnh Sở Kiều nghe được không dám thở mạnh, nàng ta lấy ta bịt miệng lại sợ hãi

Tô Trọng đúng lúc nhìn thấy có gì đó sau tấm rèm liền lại gần, hoá ra là người nhưng mà đây là y phục cung nữ liền kiểm tra cô ta vẫn còn sống, nhìn vết thương trên mặt kia liền biết có lẽ do Chấn Hồn làm liền bẩm báo

"" Quân Chủ, thuộc hạ phát hiện ra một cung nữ, có lẽ do bị Chấn Hồn đánh cho trọng thương lên đến giờ vẫn không tỉnh ""

Lý Doanh cùng Thiên Sư quay về hướng Tô Trọng

Mộ Dung không nhìn tới mà hắn chỉ âm thầm quan sát Chấn Hồn, chỉ lạnh lùng lên tiếng

"" Đưa xuống đợi khi người tỉnh tra hỏi sau ""

Tô Trọng liền gật đầu liền đưa người đi

Trịnh Sở Kiều bên ngoài nghe vậy liền nhanh đi về chỗ cũ phía bên ngoài đợi, nàng ta sợ hãi nếu tiện nhân đó tỉnh e rằng sẽ có bất lợi đối với nàng không được... Không thể để ả ta sống được, nàng cũng không thể ngờ Nghiễm Phù ả ta lại nhanh vậy chạy thoát được, nhưng lại để tiện nhân này ở lại là có ý gì

Đúng lúc gặp Lý Cô Cô cùng Hạ Ánh đi tới thấy dáng vẻ thương tích của Trịnh Sở Kiều, Lý Cô Cô tới đỡ nàng ta hỏi ?

"" Ngươi bị ai đánh mà ra nông nỗi này vậy ""

Trịnh Sở Kiều cảm thấy may mắn trong lòng nói khẽ

"" Lý Cô Cô chuyện này dài lắm, Lý Cô Cô cầu xin người hãy giúp đỡ Sở Kiều lần này ""

Nói xong như muốn quỳ xuống thì Lý Cô Cô lại đỡ dậy vỗ tay lên tay Trịnh Sở Kiều

"" Ây dza cần gì phải hành đại lễ như vậy, cứ nói đi ta sẽ giúp ""

Trịnh Sở Kiều liền ghé tai nói thầm với Lý Cô Cô, Lý Cô Cô nghe vậy liền gật lại gật cuối cùng cho Trịnh Sở Kiều ánh mắt đồng thuận. Điều này kiến Trịnh Sở Kiều nhẹ nhõm

Lý Cô Cô buông tay Trịnh Sở Kiều cho Hạ Ánh đỡ nhìn thấy Tô Trọng trên tay bế Song Kiêu ra, Lý Cô Cô đi tới nói

"" Tiểu đại nhân người đang... ""

Tô Trọng nhíu mày về cách gọi này của Lý Cô Cô, trong cung ai mà không gặp hắn một tiếng là Tô Thị Vệ, bởi vì hắn chỉ hầu hạ duy nhất Quân Chủ cũng như quyền lực của hắn là cũng cao, nhưng cũng không quá là đại nhân chứ liền lên tiếng cắt đứt lời kia của Lý Cô Cô

"" Lý Cô Cô xin gọi cho đúng cách ""

Lý Cô Cô bị nghẹn họng nhưng vẫn cười tươi rồi nhìn người kia, vội vội vàng vàng nói

"" Đây không phải là Song Kiêu sao, sao nàng ta lại thành ra như vậy ""

Tô Trọng lạnh nhạt không lên tiếng nhưng mà biết là cung nữ của Thần Thái Cung liền có chút hoài nghi, chẳng lẽ có kẻ cài nàng ta vào theo dõi Thần Thái Cung sao. Nhưng mà nếu là nàng ta làm thì sao lại bị nghiêm trọng như vậy, không thể nào bản thân hắn lúc bắt mạch không hề thấy có hiện tượng người luyện võ điều này. Hắn nhìn Lý Cô Cô nói

"" Phòng nàng ta ở đâu ""

Lý Cô Cô liền cười dẫn đường, Trịnh Sở Kiều tay nắm chặt không thể để ả ta sống

Nghiễm Phù tắm xong thay y phục liền thấy A Xuân tới lôi lôi kéo kéo nàng

"" Tỷ tỷ đi giúp muội làm bánh đi ""

Nghiễm Phù bị lôi đi liền gượng ép đi làm bánh

Đến tối nàng đi khắp viện hỏi các cung nữ nhưng không có ai thấy Song Kiêu, nàng về phòng vẫn không thấy nàng ngồi xuống ghế chẳng lẽ Song Kiêu chưa đi ra ngoài, hay là vẫn ở trong phòng đó nàng liền đứng dậy đi đi lại lại, làm sao đây... Làm sao đây liền quyết định ra ngoài tìm lần nữa

Giờ Tuất ( 20-21h tối )

Cơn mưa phùn bất chợt thân ảnh nàng vẫn vô vọng tìm tung tích của Song Kiêu, nhưng mà đều không thấy đúng lúc có một hai tên thị vệ đang đi tuần ở bên ngoài cửa, họ đang nói chuyện gì đó điều này nàng vô tình nghe được

"" Ngươi biết chuyện gì sáng nay không, điều này làm kinh động cả Thần Thái Cung đấy, ta nghe nói là bắt được một cung nữ nghe nói là bị đánh đến lỗi máu mê đầy mặt, trông thật đáng sợ ta nghe nói lúc đó cung nữ ấy chỉ thoi thóp sống thôi, nghe nói lúc đó Quản Sự Cô Cô tới đưa người về Viên Thanh sau viện Quản Sự Cô Cô ấy rồi ""

Tên thị vệ kia nghe xong đẩy tay

"" Ai nói thế với ngươi ""

Tên kia khoác tay lên vai tên thị vệ đó nói

"" Là Hạ Ánh, muội ấy là biểu muội của ta ""

Tên thị vệ nghe vậy cười nhạt gạt tay tên thị đó gõ lên đầu hắn ta một cái

"" Ngươi bớt chuyện bao đồng đi ""

Nghe tiếng họ đi xa Nghiễm Phù liền sợ hãi cung nữ... Bị đánh... Bị đánh sao... Nàng liền nhanh chân chạy về phía Viên Thanh viện, đi nửa chặng liền trượt chân bổ nhào mà ngã xuống  vũng nước, làm lấm lem khuôn mặt quần áo liền bị ướt đẫm

Trịnh Sở Kiều bị thương không phải là nhẹ may mắn gia thế hiển hách, lại còn đang là Cầm Sư cho Quân Chủ lên cũng có danh tiếng, báo truyền thái y thái y liền có mặt nhưng số lại càng may mắn lại gặp được người quá quen thuộc

Nửa đêm giờ Hợi một khắc

Bước chân Trịnh Sở Kiều đi về hướng phòng Song Kiêu đang nằm, nàng ta khẽ đẩy cửa bước vào nhìn người nằm kia đi tới gần, nuốt nước bọt lại gần hơn liền lấy lọc độc dược trong tay ra liền có chút chần trừ, đây đây là lần đầu tiên nàng giết người lên có chút sợ

Bỗng có tiếng bước chân đi tới Trịnh Sở Kiều liền lấp sau bình phong bịt chặt hơi thở lại

Tiếng cửa mở ra ánh sáng nhạt nhạt phảng qua Trịnh Sở Kiều nhìn chút, đó là Tô Trọng liền trông thấy hắn đang bắt mạch, trên tay còn cầm bát thuốc tới

Tô Trọng cho uống thuốc xong đứng dậy, có lẽ uống thuốc này xong ngày mai nàng ta sẽ tỉnh hắn sẽ biết rõ nguyên nhân hơn

Trịnh Sở Kiều thấy người đi nàng ta âm thầm thở ra một tiếng, may mắn lúc nãy chưa độc chết ả ta không thì...

Trịnh Sở Kiều đi tới cầm độc dược lại gần Song Kiêu, mở lắp lọ dược sắp đổ thì Song Kiêu bỗng tỉnh

Song Kiêu nhìn hơi mờ là Trịnh Sở Kiều tới, nàng ta tới làm gì đang hoang mang liền bị Trịnh Sở Kiều đè xuống bóp lấy miệng của nàng

Song Kiêu dẫy dụa nhưng sức khoẻ rất yêu lên không cầm cự được lâu, Trịnh Sở Kiều đắc ý liền đổ độc vào miệng Song Kiêu

Song Kiêu bị độc dược làm đau đớn dẫy dụa nhìn Trịnh Sở Kiều khoé miệng đang cười kia, Song kiêu phu ra máu đầy lên mặt Trịnh Sở Kiều, Trịnh Sở Kiều kinh sợ cũng không dám la hét

Song Kiêu trừng mắt lớn nhìn Trịnh Sở Kiều, không cam tâm cố gắng dùng tay cào mạnh lên cổ nàng ta

Trịnh Sở Kiều bị cào tới chảy máu liền tát mạnh lên mặt Song Kiêu, trong lòng thống hận

Song Kiêu không chịu nổi kịch độc liền chết, Trịnh Sở Kiều run run tay về phía hơi thở Song Kiêu thấy ả không còn thở mới nhanh chóng đi về, để tránh không ai biết nàng ta liền đi cửa sau

Còn Nghiễm Phù đi tới gần về Viên Thanh viện bắt gặp Tô Trọng, trên tay cầm khay đựng là bát gì sao sao lại từ Viên Thanh viện bước ra, trong lòng có sự nghi hoặc thấy Tô Trọng đi xa mới lẻn vào trong

Lúc này nàng vào trong thấy Song Kiêu vui mừng lại gần, nhưng mà muội ấy máu chảy thực nhiều nàng run rẩy tiền về phía hơi thở, muội ấy không còn thở...không...không đúng... Chuyện này là không thể

Nhìn thấy giường hỗn độn máu đen chảy ra mắt không kịp nhắm, nàng liền khóc không thành tiếng chỉ biết im lặng cắn môi tới chảy máu, nàng vuốt mắt cho Song Kiêu nàng cố gắng để Song Kiêu ngay ngắn

Nghiễm Phù vừa động tay Song Kiêu lại thấy móng tay có dính ít máu và da, làm Nghiễm Phù cảm thấy có gì không đúng đặt ngay ngắn Nghiễm Phù không giám ở lại lâu, nhưng lúc về lại nhặt được chiếc khăn tay

Nhìn thấy nàng liền nhặt lên nhanh chân đi ra ngoài, đang muốn đi lại có người tới nàng nhìn qua ngọn đuốc là ai vậy, hoá ra là Lý Cô Cô và không ai khác là Trịnh Sở Kiều

Trịnh Sở Kiều nhìn Lý Cô Cô nàng ta lôi con dạo nhọn sắc ra, Nghiễm Phù đứng nhìn thật ra họ muốn làm gì thì bỗng

Trịnh Sở Kiều vung con dao sắc tự đâm vào bụng mình, Nghiễm Phù sợ hãi bị miệng nhưng mà tại sao nàng ta phải làm thế... Chẳng lẽ là... Trịnh Sở Kiều hạ độc Song Kiêu điều này

Lý Cô Cô liền cầm dao tuy không dám ra tay nhưng mà, liền rạch lên tay một nhát xong liền vất dao xuống hét toáng lên

"" AAAA... CÓ THÍCH KHÁCH...CÓ THÍCH KHÁCH ""

Chuyện này làm ai lấy cũng nghe thấy mấy tên thị vệ phía xa chạy tới, mấy cung nữ bên phía trong đang ngủ cũng hốt hoảng loạn xạ chạy ra

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top