Tôi viết chuyện tình yêu
Có những chiều buồn tênh lắm em à
Anh lại nghĩ mình nên đi đâu đó
Đi thật ra để rồi anh thấy nhớ
Thấy nhớ em và để thấy nhớ nhà
Có những trưa anh lại không ngủ được
Mưa nhỏ rồi lớn dần đuổi anh chạy về đây
Ngồi lặng thinh nhưng trong lòng trở gió
Ngóng trông em xa xôi vùng trời mây
Có những đêm anh một mình nằm khóc
Em biết không đôi lúc em vô tâm
Cứ bỏ mặc nước mắt rơi âm thầm
Của thằng nhóc tràn trề niềm mất mát
Có những buổi sáng thật mệt mỏi
Muốn vươn vai nhưng lại vẫn nằm xuống
Đợi cô gái trao cho anh nụ hôn
Để bắt đầu một ngày mới...
Ai nghe tiếng gió thì thào, nghe mây trời kia đang hoá kiếp
Ai nghe được tiếng thở nhẹ nhàng của hoa vàng lá biếc
Em tôi đôi mươi mà vẫn hồn nhiên lắm
Có bao giờ hỏi : "Sao anh nhìn xa xăm ?"
Tôi viết chuyện tình yêu không phải viết cho mọi người
Dù là khóc, là vui, là đớn đau hay nụ cười
Tôi viết cho tôi, cho tôi tự trải lòng...
Viết cho những ngày đau tới mức nước mắt chảy ngược vào trong...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top