Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

17. Rạp chiếu phim

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ trưa đến tối là bảy tiếng nhưng tôi đã mất hai tiếng xem mình phải nói gì khi đi với nàng, hai tiếng xem mình phải mang gì và hai tiếng xem mình phải làm gì khi đi bên cạnh nàng. Sáu giờ tối, trời tối lãng mạn dâng lên thì tôi mới nhận ra tôi chỉ còn một tiếng để tắm. Tôi chạy lăng xăng trong phòng, hết lấy cái này rồi tới cái kia, tắm gội rất kĩ càng giống như tôi chuẩn bị được đi quất vậy! Thật mất nết, mày nên phóng thẳng ý nghĩ này ra khỏi đầu đi nếu như không muốn Irene tát mày gãy răng.

Tắm hết nửa tiếng, mang đồ hết mười lăm phút, tôi dắt xe ra khỏi nhà và bay sang nhà nàng. Được rồi, vẫn còn năm phút nữa mới tới bảy giờ, thật may mắn là không có trễ hẹn ngay lần đầu tiên. Tôi ngồi trên xe moto của mình, đầu nằm xuống tay lái với cái tay để bên dưới mà thơ thẩn nhìn vào bên trong, ngại ngùng đến mức không dám đi đến bấm chuông.

Đúng bảy giờ, nàng đi ra.

Tôi đã mường tượng nhiều thứ trước đó lắm rồi. Rằng là nàng sẽ sexy đến mức phun máu với chiếc váy đầm xẻ chân, hoặc nàng sẽ câu dẫn người khác với chiếc váy đầm ngắn cũn cỡn nhưng ngắn cái kiểu này thì sẽ làm đám đàn ông ở rạp xem phim ngừng thở mất, trong đó sẽ có một đứa con gái là tôi cũng sẽ vì nàng mà ngừng thở.

Nàng có cần sinh ra hoàn hảo đến mức vậy không? Tôi cầm mũ bảo hiểm mà ngây dại nhìn nàng đi từ trong nhà ra mà như đang đi trên thảm đỏ. Váy ống màu trắng bao gọn thân thể, để lộ đôi chân thon dài trắng nõn. Mỗi lần nàng bước đi, vẻ đẹp thật sự được nhân đôi lên rất nhiều lần.

Tôi cứ nhìn nàng mãi như vậy cho đến lúc nàng đã đi đến trước mặt tôi rồi mà tôi cũng vẫn không hay.

"Có thể đưa mũ cho tôi được không?"

Lúc này tôi mới sực tỉnh ra khỏi vẻ đẹp của nàng, những lọn tóc màu đỏ đã được nàng uốn xoăn ve vẩy nơi đầu mũi tôi, thật là, kích thích ánh mắt người khác giờ còn biết cách làm kích thích khứu giác của người khác nữa. Bae Irene tồn tại chính là để giết người bằng sắc đẹp của mình mà không cần đến gươm giáo.

"Đừng nhìn tôi mãi như vậy chứ." Nàng nói lúc mà nàng đã gài mũ xong rồi nhìn tôi.

"Irene đẹp quá."

Giá như tôi có thể miêu tả được cho nàng hiểu rằng những gì tôi đang thấy trước mặt chính là hiện thân của thiên thần thì hay biết mấy nhỉ.

Nàng cười mỉm, leo lên xe tôi rồi vòng một tay qua eo tôi, siết chặt nó.
Đây là một khởi đầu ngọt ngào, tôi yêu sự ấm áp này vô cùng.

"Đi đi."

Người đẹp đã lên tiếng, còn không đi chính là tội lớn khó tha. Tôi mở khóa xe rồi phóng xe đi trên đoạn đường vắng. Gió lạnh thổi ào ào ở hai bên, tôi cong người chăm chú chạy, lâu lâu còn liếc nhìn vào kính chiếu hậu, quan tâm sắc mặt của nàng, sợ nàng bị lạnh vì cơn gió đêm hè này.

"Irene có lạnh không?"

"Hả?"

Nàng dường như không nghe thấy tôi đang nói gì nên tôi hét lớn hơn "Tôi hỏi Irene có lạnh không?"

Tôi thấy nàng mỉm cười hạnh phúc. Hoặc là tôi nhìn nhầm, hoặc chính là như vậy nhưng tôi cũng chưa dám chắc chắn nhiều. Chỉ biết là nàng rủ tôi đi chơi, như vậy đã là một bước tiến lớn rồi.

"Tôi không lạnh."

"Lạnh thì nói tôi nhé." Tôi nói giữa những cơn gió thổi vù vù bên tai.
"Nói làm gì?"

"Tôi sẽ chạy chậm hơn cho Irene bớt lạnh."

Tôi cảm nhận được vòng tay nàng siết chặt eo tôi hơn, ánh mắt nàng nhìn vào gương chiếu hậu cùng lúc mắt tôi nhìn vào đó, như cả hai thế giới cùng hòa làm một, trả lời một câu.

"Có Seungwan rồi tôi sẽ không lạnh nữa. Cứ chạy đi."

"Là Irene nói đấy nhé." Tôi nhếch mép, rồ ga mạnh hơn làm chiếc xe lao đi như một cơn gió. Irene hét lên trong sự bất ngờ nhưng tôi đoán nàng thích điều này, bởi cái cách nàng im lặng ngồi sau lưng tôi cùng cái cách nàng đặt cằm lên vai tôi, tôi hiểu rằng tôi cùng nàng đang tiến triển một cách rất tốt.

Tôi cho xe chạy vào trong bãi đậu xe rồi cùng nàng tiến vào rạp xem phim. Vừa lúc tiến vào cửa đã ngay lập tức tạo ra sự chú ý. Bởi vì đi theo tôi là một cô nàng quá xinh đẹp nên mọi ánh nhìn ở chỗ mua vé, hay chỗ khách đợi xem phim, hay những người vô danh đi qua đi lại cũng thay nhau nhìn vào nàng. Còn nàng thì cứ đứng im ngay giữa trung tâm đó, hướng mắt nhìn bảng giá vé cùng những bộ phim mà không hề quan tâm gì đến xung quanh.

Có một loại xinh đẹp chính là chỉ cần đứng im nhưng cũng đủ làm người khác phải quy phục, nàng như một loài hoa không cần tỏa hương, không cần màu sắc cầu kì cũng thu hút được ong bướm. Nếu đặt nàng trong một thành phố thì nàng sẽ như là trung tâm ánh sáng, tỏa ánh sáng của mình đến khắp mọi nơi, làm cho mọi người từ già tới trẻ đều phải nhìn nàng, vì nàng mà đắm chìm.

Và tôi thật hãnh diện nếu như tôi có được cô gái này trong cuộc đời mình. Nhưng mà, tôi không thích lắm cách bạn gái của mình bị nhìn nhiều đến như vậy, cứ cho là tôi ích kỉ đi nhưng tôi vẫn không thích. Cho dù bây giờ nàng vẫn chưa phải là bạn gái của mình, chúng tôi vẫn chưa là gì của nhau nhưng tôi vẫn không ngừng nghĩ về nàng vào một ngày nàng trở thành bạn gái của tôi, hoặc vợ của tôi, nàng sẽ nằm bên tôi, trên giường tôi, và ngủ trong lòng tôi.

Vì vậy, tôi đi đến bên cạnh nàng. Lưỡi tôi liếm lấy môi chần chừ khi bàn tay tôi không biết có nên hay không đặt lên eo của nàng, nếu đặt tay lên eo nàng thì nàng trong mắt người khác dĩ nhiên là bạn gái của tôi nhưng mà nếu nàng không thích thì tôi làm điều đó trông có hơi phiền hà cho nàng.

"Cô gái đó đẹp quá nhỉ?"

Một tên thanh niên đi ngang tấm tắc khen ngợi nàng cùng với những tên bạn của hắn. Tai của tôi dựng ngược lên nghe toàn bộ được những lời đó, đã đến lúc rồi, nếu không làm thì mấy người ở đây sẽ càn rỡ ánh nhìn trên người nàng nhiều đến mức ép tôi phát điên cho mà xem.

Liều mạng đặt tay lên eo nàng, miệng giả điên huýt sáo ngó nghiêng, một giây trôi qua, hai giây trôi qua, ba giây trôi qua, nàng vẫn không hề lên tiếng phàn nàn.

Đinh ninh là nàng không thấy phiền với hành động của tôi nên tôi liền đắc ý quay qua. Vừa quay qua thì đã bị đôi mắt của nàng dọa đến giật mình. Tin tôi đi, bạn sẽ sợ lắm nếu như cô gái của bạn có một đôi mắt sắc sảo rồi mà còn kẻ mắt nữa thì lúc bạn nhìn qua đúng lúc cô ấy đăng chăm chú nhìn bạn thì bạn sẽ giật mình cho coi.

"Uhm .. haha, Irene, Irene đã lựa được phim nào chưa?"

"Tôi đang thắc mắc là cái tay của Seungwan để đâu vậy?"

Nàng không thích rồi. Tôi liền buông tay.

"Tôi sợ mấy tên dê xồm quanh đây nhìn Irene cho nên mới làm cho bọn họ nghĩ Irene có người yêu rồi thôi."

"Chứ không phải muốn bọn họ nghĩ tôi là bạn gái của Seungwan sao?"

Bị bắt thóp rồi nhé Son Seungwan.
"Dù sao thì, tôi cũng không thấy sợ với những ánh mắt đó lắm đâu nên Seungwan cứ thoải mái đi. À mà đi mua bắp với nước ngọt đi nhé, tôi sẽ đi mua vé xem phim."

"Được rồi."

Tôi tiu nghỉu quay đầu đi nhưng sực nhớ ra một điều gì đó nên liền nắm tay nàng kéo lại nói nhỏ.

"Irene cẩn thận nha, không được đứng gần đàn ông nhé. Ai biết được có người bệnh hoạn tồn tại trong này hay không chứ."

Irene nâng tay che đi nụ cười của nàng rồi đánh vào vai tôi. Thôi mà, đừng cười như vậy mà, nó khiến tim tôi đập rất nhanh đấy.

"Seungwan nghĩ tôi là gái hai mươi sao. Loại người nào tôi cũng đã gặp rồi. Yên tâm đi."

"Nhưng mà.." Tôi vẫn lo lắng, nàng là bầu trời của tôi, tôi đương nhiên là phải lo lắng rồi.

"Ngốc quá đi mất." Mũi tôi phát đau khi nàng nhéo lấy nó khiến tôi phải buông tay. Nàng cười nắc nẻ rồi ngúng nguẩy cái mông đáng ghét kia đi mua vé xem phim bỏ mặc tôi đang đứng xoa xoa cái mũi đỏ hỏn của mình. Tôi nhìn cái mông cong cong tròn tròn của nàng lắc qua lắc lại rồi tự nhủ sau này mình nên khuyên nàng nên ít mặc những bộ đồ này hơn mới được

Lúc tôi mua bắp và nước xong thì nàng cũng đã mua vé xong. Chúng tôi đi song song với nhau với hai tay tôi cầm bắp và nước bởi vì tôi sợ nàng cầm bị lạnh tay, lúc đi bên nhau, điều làm tôi bất ngờ nhất chính là nàng đã khoác vào tay mình vào tay tôi làm cho tôi muốn xỉu tại chổ nhưng không được, Son Seungwan, mày không được mất tiền đồ như vậy, tôi tự nhủ, cố trấn tĩnh lại tinh thần khi tôi bị ảnh hưởng bởi làn da mát lạnh của nàng. Cái cảnh nàng khỏa thân cũng vì vậy mà chạy ùa vào tâm trí tôi lần nữa, urggggg, Son Seungwan lại sắp hư hỏng lần nữa rồi đó!

Chúng tôi cùng nhau vào rạp và đi đến chỗ ngồi. Chỗ chúng tôi ngồi là trong cùng và trên cùng, lại còn là ghế đôi, tôi như cứng người khi nhìn thấy cặp ghế mà nàng chọn. Irene cũng biết cách làm yếu tim người khác quá đi, ghế riêng đã khó để có thể cho tôi làm chủ rồi mà giờ còn chọn ghế đôi nữa, nàng biết tôi thích nàng mà, ngồi sát như vậy chắc chắn tôi sẽ làm chuyện xằng bậy cho coi.

Đặt nước và bắp xuống, tôi căng thẳng ngồi bên cạnh nàng. Cầu trời khẩn phật cho mùi thơm nàng đừng bay vào mũi tôi, cầu trời khẩn phật cho bàn tay tôi đừng ngứa ngáy làm trò bậy, cầu trời cho tôi đừng có bị ăn tán từ tay nàng, cầu trời cầu trời!

Tôi cứ ngồi cầu trời như vậy với một tâm trạng rất không thoải mái khi cứ chốc chốc da tôi lại đụng vào da nàng khi nàng xoay người đổi kiểu, đã như vậy còn không nói đi, nàng lại còn thích hất tóc nữa, từ vai này sang vai kia, từ vai kia sang vai này, nàng không biết rằng cách nàng hất tóc đó nó rất làm phiền người ngồi bên cạnh sao, nàng không biết tóc nàng rất thơm sao, nếu nàng cứ làm hoài như vậy thì tôi sẽ ăn luôn tóc nàng mất.

Nhưng tôi phát hiện thấy điểm dị thường trên người nàng. Làn da nàng nổi hột, hình như là nổi da gà, tôi liền ngẩng đầu, thì ra là ngồi gần máy điều hòa. Không suy nghĩ lấy một giây tôi liền cởi áo khoác của tôi rồi phủ lên người nàng.

"Như vậy .. - Tôi khoác lên người nàng chu đáo - Sẽ đỡ lạnh hơn." Tôi cười.

"Cách tán tỉnh này hiệu quả đấy." Không biết câu này là khen hay gì nhưng tôi không quan tâm cho lắm, tôi làm là vì tôi lo thôi, không nằm trong mục đích tán tỉnh.

"Tôi chỉ sợ Irene bị lạnh thôi."

"Nói vậy là Seungwan không tán tỉnh tôi?"

"Tôi .. vẫn đang cố gắng."

Tôi thành thật đáp. Nàng cười và thu mình vào trong chiếc áo ấm của tôi, bộ dáng trông rất đáng yêu. Còn tôi thì mất tiền đồ hoàn toàn khi bị vẻ đẹp mờ ảo của nàng thu hút. Bởi vì trong rạp chiếu phim rất tối, màn hình lớn ánh sáng cũng yếu nên nhìn nàng lúc này phảng phất nét mờ ảo khó nắm bắt làm cho tôi cứ nghiêng đầu nhìn mãi nên nội dung phim nó nói cái gì, nói về điều gì thì tôi chính là không biết.

"Ahhh~"

Nhưng mà không biết không có phải là không nghe. Tôi trợn mắt nhìn vào màn hình lớn, ngay lập tức giật bắn người rồi nhìn Irene, dùng tay lay lay người nàng.

"Phim mười tám cộng?!"

.
.
.
.
Happy new year 🎉🎉🎉🎉
Cảm ơn mọi người vì đã luôn theo dõi ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#wenrene