Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

25. Người phụ nữ của gia đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng hẹn với nàng. Tôi có mặt ở nhà nàng vào buổi chiều của ngày tiếp theo. Sau khi đi học về, tôi quăng vội cặp sách vào phòng, nhanh chóng thay đồ rồi phóng thẳng sang nhà nàng với tốc độ điện xẹt. Nhanh đến mức cổng nhà nàng suýt nữa đã rớt luôn vì tôi đẩy cửa rất mạnh, thêm một điều nữa, tôi vào nhà nàng mà không cần nhấn chuông. Xem ra mối quan hệ của chúng tôi đã tiến rất xa rồi.

Vừa vào trong, mắt tôi liền đảo qua lại lung tung để tìm kiếm người duy nhất sống trong căn nhà này, cũng là người phụ nữ nóng bỏng và ngọt ngào nhất trong tim tôi.

Đi đến giữa nhà, đúng là tôi đoán không lầm. Từ trong căn bếp, thấp thoáng bóng hình của nàng rất đảm đang. Nàng đúng là đang nấu ăn, thật là một người phụ nữ lý tưởng cho đám đàn ông bụng phệ ngoài kia mà. Xinh đẹp, đảm đang và gợi cảm nữa. Tôi đúng là có phước lắm mới được nàng để ý.

"Chị ơi~"

"Tới rồi sao?" Nàng quay lại nhìn và chào đón tôi bằng một nụ cười thân thuộc, làm cho tôi có cảm giác tôi rất gắn bó với ngôi nhà này. Tựa như, nàng là vợ, tôi là chồng, chúng tôi là cặp đôi mới cưới. Mà đúng thật chứ, một căn nhà và chỉ có hai người quấn quýt với nhau, trông không khác một gia đình hạnh phúc. Tôi nghĩ tôi nên nói với nàng rằng nàng nên nuôi một con chó, nó sẽ làm cho nàng bớt cô đơn hơn.

"Uhm, Wannie sang đây để nhổ cỏ giúp chị. Cỏ ở đâu?"

Tôi đi đến bên nàng, rất tự nhiên đặt hai tay lên eo nàng giống như một thói quen đã được hình thành từ lâu. Nàng trìu mến nhìn vào khuôn mặt tôi, sau đó gõ gõ đôi đũa nàng đang dùng để nấu ăn gõ lên tay tôi và hất mặt ra phía cửa sau của ngôi nhà.

"Cỏ ở ngoài đó, không phải ở trên eo của chị. Wannie ra đó đi, lát chị nấu xong sẽ ra giúp Wannie. Và, bỏ tay của Wannie ra nào."

"Thật keo kiệt. Ích kỉ đến cả một cái ôm sao? Ngày hôm qua buổi tối không có gặp chị nên Wannie rất nhớ. Chỉ muốn ôm lấy hơi bù cho hôm qua một chút thôi mà." Tôi bĩu môi, vẫn cự tuyệt yêu cầu của nàng mà để hờ tay trên eo. Eo nàng thật là nhỏ nhắn, sau này mỗi đêm đều ôm nàng, vòng eo này chắc chắn sẽ giúp mình ngủ ngon hơn rất nhiều đây.

"Đừng có biện hộ cho tính biến thái của Wannie nhé. Bỏ ra nào, chị còn đang nấu ăn mà. Nếu Wannie không bỏ thì chị không nấu được, mà nếu vậy thì Wannie sẽ chết đói nha, chịu không?"

"Hay là hôn bù một cái đi, đây này, hôn vào đây?" Tôi chỉ chỉ vào má mình "Thôi nào Irene, đừng keo kiệt vậy chứ. Hãy làm cho con nhóc này bừng bừng sức sống coi, cả ngày hôm nay học hành làm người ta mệt muốn chết, thật sự rất cần hơi ấm của chị đó." Tôi giở thói làm nũng. Trước giờ tôi chỉ đối với hai người là diễn trò con mèo này thôi. Một là chị, hai là nàng. Chỉ có người đặc biệt thì tôi mới làm những điều đặc biệt.

Nàng thở dài, nhưng vẻ mặt không hề tỏ ra khó chịu. Tôi nghiêng nghiêng má cho nàng, híp híp mắt, chờ đợi giây phút được mi ~ Ai ngờ, mi đâu không thấy. Chỉ thấy nguyên cái muỗng đang được nàng dùng để khuấy canh ịn vào má tôi nhưng cái muỗng đã được nàng làm sạch.

"Nóng quá!" Tôi nhảy đỏng đỏng lên, tay xoa xoa má, nhìn nàng nhăn nhó.

"Nụ hôn của chị rất nóng bỏng phải không? Haha, giờ thì ra ngoài đó và làm công đi nhé. Lát Wannie sẽ được trả lương hậu hĩnh."

Tôi bĩu môi khó chịu, cong mông đi ra ngoài và ngồi xụp xuống , bực bội giật đứt mấy cọng cỏ gần đó. Sau đó, tàn sát hết tất cả các đám cỏ còn lại, cho dù có nhiều ngọn chỉ là cỏ non mới mọc, tôi cũng trực tiếp giật đứt hết. Đúng là mùa hè hay có nhiều mưa nên cỏ mọc rất nhanh và tràn lan, khiến cho tôi nhổ mãi và vẫn nhổ chưa xong trong khi tôi đã bắt đầu thấm mệt, mồ hôi thi nhau đổ ra rất nhiều thấm ướt cả lưng áo của tôi.

"Mệt lắm không?"

Nàng từ trong nhà đi ra, ngồi xuống bên cạnh, bất ngờ dùng khăn tay lau mồ hôi cho tôi. Hành động dịu dàng như vậy còn nói không muốn làm cho người khác chìm đắm sâu vào tình yêu của nàng hay sao?

"Irene."

"Uh?"

"Wannie thấy chị rất khó hiểu nha. Chị hiện tại bây giờ rất ngọt ngào, nhưng có nhiều khi lại lạnh lùng, hoặc là như sáng hôm qua, có cảm giác rất đau lòng. Irene, chị có thể nói cho Wannie chuyện sáng hôm qua được không? Vì sao khi chị nhận được điện thoại của ai đó thì lại hành xử khác thường như vậy?"

Chuyện này là chuyện ảnh hưởng tôi nhiều nhất vào sáng hôm qua, làm cho tôi phân tâm, suýt chút thì thi trượt cho nên tôi phải tra hỏi nàng. Bởi nếu không làm vậy thì tôi không yên lòng, nàng là người tôi yêu, sao tôi lại có thể làm lơ chuyện nàng đau lòng như vậy chứ.

"Wannie. Có rất nhiều chuyện mà chúng ta không nên nói cũng như có nhiều chuyện mà chúng ta không nên biết. Chị nghĩ Wannie không nên biết thì hơn."

Chị nói, tay vẫn lau mồ hôi cho tôi rất chăm chú nhưng tôi đã cầm lấy tay chị, làm cho chị chú ý vào đôi mắt của tôi.

"Chị. Wannie thấy chị có tình cảm với Wannie, Wannie cảm nhận được. Tình yêu cần nhất là sự thấu hiểu phải không? Sao chị không nói cho Wannie những gì chị đang cảm nhận để Wannie có thể chia sẻ cùng chị chứ. Wannie lớn rồi, chẳng lẽ chị nghĩ Wannie còn nhỏ, không đủ tin tưởng nên chị không nói?"

Ánh mắt tôi trở nên u buồn hơn sau câu nói ấy. Nếu trong trái tim nàng tôi chính là như vậy thì còn điều gì đáng buồn hơn đây? Bởi yêu thương mà không dám tin tưởng , không muốn chia sẻ thì còn gì là yêu thương, vậy có khác gì là người qua đường khoác lên mình cái danh người yêu cho có mà thôi. Tôi không muốn làm người yêu cho có, cái tôi muốn là làm người yêu của nàng, làm người mà nàng có thể đặt hết sự tin tưởng lên người tôi và dựa vào tôi mỗi khi nàng thấy buồn.

"Không phải như vậy.." Nàng cắn môi rồi lắc đầu "Như chị đã nói đó, Wannie không nên biết, không phải là không nên mà là chưa phải bây giờ. Sau này nếu có cơ hội, chị sẽ nói. Còn bây giờ chính là không được."

Nàng rời khỏi tay tôi, đứng dậy, cự tuyệt tôi năn nỉ một lần nữa nếu có và kéo tôi đứng dậy cùng nàng. Tay nàng nhẹ nhàng phủi đi vài vết bụi đất bám trên vai áo và khuôn mặt tôi, trông nàng thật giống chị của tôi hơn là người mà tôi yêu khi nàng làm việc này.

"Người Wannie dơ quá." Nàng vừa phủi vừa nói, sau đó kéo tôi lại gần hơn và cúi đầu xuống cổ tôi rồi khịt mũi, ngẩng đầu, nhăn mặt lại một cách rất đáng yêu.

"Đi tắm đi. Chua lè như khế. Đồ có ở trong rồi, còn đồ này cứ treo lên. Chị sẽ giặt cho."

Mặt tôi đỏ như quả cà chua. Nàng lại ngọt ngào nữa rồi. Nếu cứ như vậy, thì tôi sẽ càng lún sâu hơn vào bẫy tình này, nhưng tôi mặc kệ. Người phụ nữ quan tâm một cách tâm lý như nàng vậy thì có ai mà không thể không động lòng?

Tôi gãi đầu cười cười như tên ngốc đi vào nhà tắm ở dưới phòng khách. Nhà của nàng có hai phòng tắm, một cái ở phòng khách, cái còn lại chính là ở phòng ngủ của nàng. Hi vọng có một ngày tôi sẽ được đặt chân vào cái phòng tắm trên đó, và cả cái giường của nàng nữa. Yêu một người, nghĩ tới chuyện cùng người đó lên giường thì không có gì là sai trái cả.

Vào phòng tắm và cởi đồ. Tôi tranh thủ nhìn xung quanh. Phòng tắm thật nữ tính, nồng nàn mùi nước hoa nữ tính. Tôi cũng là con gái nhưng lúc vào phòng tắm của tôi là một cảnh hoàn toàn khác biệt. Nói đơn giản, ở đây là phòng tắm hoàng gia với đầy đủ nước hoa, tinh dầu, sữa tắm, có cả bông hồng. Còn phòng tắm nhà tôi là cái chuồng heo, rất dễ tưởng tượng và liên tưởng.

Nhưng có một điều kì lạ. Nàng là phụ nữ đã có chồng nhưng phòng tắm lại không hề có thứ gì liên quan tới đàn ông. Không dao cạo râu, không sữa tắm nam, không có kem cạo râu, cũng không có dầu gội đầu của nam. Đừng nói là chồng nàng biến thái đến mức dùng chung dầu gội đầu với chị em phụ nữ nha, như vậy có khác gì đàn ông bận váy đâu chứ. Tôi mím môi suy nghĩ dưới vòi sen đang phun nước, Irene quả thật có gì đó kì lạ và bí ẩn.

Nhưng cũng không loại trừ khả năng những thứ đó ở trong phòng tắm kia. Nghĩ đến đó thì tôi liền ngưng nghĩ. Bởi nhà tắm là một thứ rất dễ gây liên tưởng, lại còn mang tính chất riêng tư khi đồ của nam và đồ của nữ để chung một phòng ở trong đó. Hình ảnh chồng của nàng và nàng hiện lên trong não của tôi, khiến máu tôi chảy mạnh trong người vì tức giận.

Tôi không chịu được cảnh chồng nàng và nàng quấn quýt với nhau trong phòng tắm. Thân người tôi bốc hỏa khi nghĩ tới cảnh kia, tức giận đến mức vặn vòi sen mở nước lớn hơn. Không được, tôi không được nghĩ nữa. Nàng bây giờ đang ở bên cạnh tôi, chỉ có mình tôi ở đây, không có ai ở đây ngoài tôi nữa.

Ở đây, chỉ có mình tôi mà thôi. Tôi mới là người thân mật với nàng.

Tôi bước ra ngoài sau khi tắm xong với một tâm trạng không hề thoải mái. Mang trên người một chiếc áo choàng tắm màu xanh, trùng hợp là màu tôi thích nhưng tôi tâm trạng bây giờ lại không đủ vui vẻ để thưởng thức nó một chút nào.

Tầm mắt tôi đen láy đặt trên người nàng, không hiểu sao những cảnh kia lại tiếp tục hiện về khi tôi đã cố ngăn cản, ám ảnh tôi như thể tôi mới là chồng nàng và nàng đang ngoại tình với người khác. Tôi lắc đầu, cố rũ bỏ những điều đó, không muốn nó ảnh hưởng tới buổi tối lãng mạn và vui vẻ này. Hôm qua, tôi đã nằm ngủ với một sự tưởng tượng rằng tối hôm nay sẽ rất vui cho nên tôi không thể nào tự tay phá nó được, cho dù tôi biết tôi đang ghen đến chết. Yêu thương là chiếm hữu, tôi bắt đầu không chịu được những suy nghĩ nàng là người đã có chồng và nàng sẽ bị chồng nàng chiếm hữu vào mọi lúc và ông ta muốn. Còn tôi là một tên ngốc, chỉ biết đứng nhìn từ xa, mặc kệ cho ông ta muốn làm gì nàng thì làm.

"Wannie tắm xong rồi sao không vào đây, đứng đó làm gì?"

Trong lúc đang suy nghĩ thì giọng nàng đã truyền tới, gọi tôi bước vào căn bếp. Tôi mím môi, dằn xuống những suy nghĩ hư hại trong đầu mình và bước đến bên nàng. Thân hình nàng lắc lư qua lại, miệng ậm ừ một điệu nhạc nào đấy mà tôi chẳng biết tên.

.........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#wenrene