Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

58. Sự ước nguyện dưới lòng đại dương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chúng ta, cùng nhau đi, cùng nhau chạy, cùng nhau sống, cùng nhau hít thở và cùng nhau ở bên nhau. Em sống, Wannie sống, em chết, Wannie chết. Đây không phải là lời thề nguyện đâu mà chính là bùa chú đấy, Joohyun, em từ nay đã thuộc về Wannie rồi. Muốn thoát cũng không thoát được nữa đâu."

"Wannie nghĩ em muốn sao. Ngay từ ngày hôm ấy lúc em gặp Wannie ngồi mài gạch ở công viên thì em đã biết đứa trẻ này sẽ làm em phải tổn thương rất nhiều nhưng em vẫn tình nguyện lao vào đấy thôi. Được rồi.." Nàng tựa trán nàng vào trán tôi "Không nói nhiều nữa, em không quen nói nhiều, em muốn cảm nhận Wannie."

"Cảm .. cảm nhận?" Tôi đỏ mặt, đầu lập tức nghĩ đến chuyện ấy nhưng bây giờ chỉ mới buổi sáng, buổi tiệc vẫn chưa kết thúc thì nàng gấp gáp như vậy có phải là quá nhanh hay không?"

"Ngốc, lại nghĩ bậy nữa rồi." Nàng cười cười, tay nhéo lấy má tôi vài cái rồi cầm lấy nhẫn, kèm theo câu hỏi dành cho cha sứ "Con có thể chứ?"

"Giới trẻ bây giờ thật nhiệt huyết yêu đương. Cứ theo ý con đi." Ông cười hiền.

Nhanh chóng nắm lấy nhẫn, nàng nâng chân cởi đi đôi guốc sang chảnh của nàng rồi hất mặt nói với tôi "Wannie cũng cởi guốc ra đi."

"Em muốn làm gì vậy?" Tôi hỏi trong khi đang lúi cúi tháo guốc. Mọi người xung quanh cũng hiếu kì không hiểu nàng định làm gì, vẻ mặt của họ mang đầy sự thắc mắc. Bữa tiệc với rượu Bỉ và sò điệp nướng vẫn chưa ăn xong, ngay cả món chính còn chưa lên thì cô dâu giống như là đang muốn tháo chạy rồi. Tự tháo guốc, bắt cả vợ xinh trai của mình cũng tháo guốc theo.

"Joohyun, con đang làm gì thế?" Đây là tiếng ba nàng và mẹ tôi.

"Oái! Joohyun! Em lôi Wannie đi đâu vậy?"

Đây là tiếng của tôi, hốt hoảng hét lên khi bị nàng lôi đi gần tới mạn thuyền. Nàng quay người lại khi chúng tôi đã sát mép thuyền, chỉ cần nhấc chân là cả hai sẽ cùng nhau rớt xuống, tôi không sợ bởi tôi biết bơi nhưng cái chính chính là nàng không hề biết bơi.

"Mọi người, cho con mượn Wannie một chút nhé." Nàng nháy mắt tinh ranh, nhưng mọi người lại có vẻ hiểu như nàng đang định làm gì. Nàng quay sang tôi, hất cằm "Em biết bơi rồi đấy."

"Thì sao?" Tôi vẫn còn đang trong giai đoạn ngớ ngẩn.

"Đi chơi nào. Ra biển mà không tắm thì uổng phí lắm."

Nói rồi kéo tai tôi, là kéo tai, không kéo tay. Đúng, kéo tai tôi rồi ngã người về phía sau, tôi hốt hoảng ôm lấy nàng khi thấy nàng sắp ngã xuống biển mà quên mất nàng đã nói trước, nàng biết bơi rồi.

"ÙM!"

Một tiếng động lớn, chúng tôi bị nhấn xuống giữa lòng biển lớn. Tôi hốt hoảng mở thật to mắt, mặc kệ cái rát do vị mặn của biển đang bào mòn mắt tôi thì tôi vẫn mở to mắt như vậy để tìm nàng. Xung quanh một màu xanh thẳm, còn có cả những con cá nhỏ đang bơi xung quanh và rặng san hô tuyệt đẹp nhưng tôi chẳng để tâm được nữa, Joohyun đùa đúng là quá đáng, tôi không thích điều này một chút nào.

Nhưng rồi nàng xuất hiện, bằng một cách khá bất ngờ khi tự nhiên ở đâu bơi đến bám lấy cổ tôi rồi quay đầu tôi lại, ấn nhẹ môi cả hai vào nhau rồi nàng mấp máy. Thanh âm phát ra là gì, tôi nghe không được bởi những tiếng vù vù của dòng nước đã che lấp tai tôi nhưng bằng những gì trái tim cảm nhận, tôi đã nghe được lời nói yêu thương tuyệt với nhất trên trái đất này.

"Em yêu Wannie, mãi mãi."

Giấc mơ đã thành hiện thực, tôi hôn đáp lại nàng, cảm nhận vị mặn sộc thẳng vào khoang miệng nhưng chúng tôi không hề quan tâm. Một số chú cá có vẻ hiếu kì trước cảnh này nên bơi quanh chúng tôi, có vài chú không kiềm được tò mò đụng hẳn vào người chúng tôi rồi chạy tán loạn khi chúng tôi siết chặt nhau hơn trong cái ôm rồi hôn nhau nồng nàn hơn nữa.

Nụ hôn dưới lòng biển tuyệt đẹp, tôi tiếc nuối vô cùng khi phải rời khỏi nó bởi tôi cảm thấy không khí đang thiếu dần trong phổi hai đứa. Tôi đẩy chân, ôm nàng vào lòng rồi kéo nàng lên khỏi mặt nước. Đón chào chúng tôi là tiếng hò reo của mọi người cùng những câu khen tặng.

"Đi dạo vui chứ, làm cái gì dưới đó rồi? Son Seungwan cậu phải biết giữ sức khỏe cho vợ của mình chứ?" Taehyuk vẫn như cũ, không hiểu chuyện hét lớn khiến toàn bộ mọi người đều phải đỏ mặt.

"Thằng khùng, mày im đi." Minkyu huých tay vào người Taehyuk rồi tiếp lời "Trao nhẫn chưa?"

Suýt nữa tôi đã quên điều này. Nhìn nàng cầm nhẫn trong tay, tôi biết rằng mình đã lấy được người phụ nữ luôn biết chu toàn mọi thứ.

Chúng tôi bay bổng ngay giữa lòng biển, trao nhẫn cho nhau chứng minh kết nối vĩnh viễn không rời cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa. Nàng mỉm cười quá mức hạnh phúc, xúc động đến mức mắt cũng đã đỏ đi bởi tôi đã đeo nhẫn vào tay nàng rồi cúi đầu hôn sâu vào bàn tay nàng.

"Joohyun, chỉ cần em luôn cười, Wannie vĩnh viễn cũng sẽ là của em."

"Vậy em không cười thì Wannie sẽ không là của em nữa?"

"Nếu em không cười, Wannie sẽ làm em cười. Wannie cũng vậy, chỉ cần có em ở cạnh bên thì Wannie sẽ không bao giờ khóc."

Nàng chớp mắt, nước mắt đến cuối cùng cũng đã chảy. Người phụ nữ này cứng rắn lâu như vậy rồi bây giờ mới dám bật khóc lần đầu tiên sau khi bị tôi phát hiện thân phận.

"Đứa trẻ của em."

"Người phụ nữ của Wannie."

Sự nguyện ước dưới lòng biển kết thúc trong cái hôn vội, nàng thì thầm hứa rằng tối đến sẽ bù cho tôi, tôi cắn môi nàng lén lút, cười thầm trước cái nhăn mũi đáng yêu của nàng. Chúng tôi quay trở lại thuyền trong sự chúc tụng của mọi người và nhanh chóng đi thay đồ. Tôi và nàng chọn cho nhau hai bộ đồ đơn giản rồi đi ra ngoài, tiếp tục trò chuyện cùng ăn uống cho đến tận chiều tối thì thuyền cũng đã theo thời gian quy định, cập lại vào bến. Tạm biệt mọi người, tôi liếc nhìn nàng trong chiếc váy trắng xinh đẹp rồi nghiêng người, đẩy vai nàng bằng vai mình.

"Tới thời gian dành cho chúng ta được chưa?"

"Nhớ dai ghê nhỉ?"

"Con người luôn giỏi ở phần nhớ thật lâu những quyền lợi mà mình đáng được hưởng."

"Vậy .. " Trong đêm tối lấp lóa ánh đèn của đảo Jeju, dưới những cơn gió biển ào ạt thổi mạng đến mức tung váy của nàng, nàng đặt tay lên cổ rồi rồi cúi xuống.

"Bồng em lên thuyền nào."

"Tuân lệnh nữ vương!"

Ngọt ngào với người yêu luôn là ưu điểm của tôi. Không bao giờ làm cho nàng phải một lần thất vọng. Ngọt ngào ôm nàng, xoay người, ngọt ngào cẩn thận không để nàng va phải bất cứ thứ gì, ngọt ngào đẩy cửa, ngọt ngào nằm xuống , ngọt ngào nằm lên người nàng, để cho nàng cởi chiếc áo somi của mình trong lúc tôi bận gặm nhấm phần xương đòn gợi cảm của nàng, rồi sự xinh đẹp căng tròn của nàng, sau đó cắn vào cái hông gợi cảm chết người của nàng trong khi bàn tay đang cởi đi chiếc quần lót lọt khe kia.

"Từ từ từ từ, gấp quá đi mất." Nàng cười khúc khích, đánh vào vai tôi nhưng vẫn nâng hông lên cho tôi cởi quần lót của nàng ra rồi quay quay nó trong tay rồi ném sang bên cạnh.

"Ouch! Son Seungwan, em thích cái quần lót đó lắm đấy, đối xử cho đàng hoàng vào."

"Em thích nó, nhưng Wannie thích chỗ đó của em hơn, miễn nhiều lời, đêm nay Wanhyun, không Hyunwan." Tôi nhướng mày, cúi xuống, và chiếm lấy nàng theo đúng nghĩa đen.

Nàng dạng chân rộng hơn trước sự tấn công của tôi. Người phụ nữ này nổi tiếng chu toàn, nếu tôi nói tôi muốn Wanhyun thì nàng sẽ chu toàn mọi thứ cho tôi. Đêm nay chắc chắn sẽ chỉ có Wanhyun nhưng tôi biết chắc tôi khó sống trước sự ham muốn của nàng rồi.

"Joohyun... Joohyun, gãy .. gãy tay!"

"Đến đây! Không được dừng lại!"

Cho chừa đi nha Son Seungwan!
.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#wenrene