Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

@liline120 - MariBoi

Tên món ăn: ⟦agegap là trải nghiệm như thế nào?⟧

Giới thiệu qua: Boboiboy nằm trên giường, cơ thể đau nhức liên tục vì trận đêm qua, ai ngờ, sáng nay, Maripos không chịu tha cho cậu, một gã đực rựa hơn 100 tuổi muốn được làm thêm nữa..

Người nấu: Nhân viên surisurf10

Lời trích (vẫn là của shemyir): Dạo này có thêm nhân viên mới, nhất định phải đùn đẩy việc cho! Dẫu sao chuyên môn của bả (có lẽ) là viết H mà, không tận dụng mới lạ đó mua ha ha ha ha!

Cánh bảo: Có độc (thô tục) trong món ăn, vui lòng nghe nhân viên hướng dẫn kĩ trước khi sử dụng. Nếu như ăn không đúng cách, có thể sẽ dính phải notp!!!

—–—

Như tiêu đề, agegap là trải nghiệm thế nào?

Nhưng trước tiên, ta cần phải khám phá về agegap.

Ví dụ điển hình, một gã đàn ông 47 và một cậu trai 27 đã từng làm chuyện chăn gối với nhau, sự chênh lệch độ tuổi đó đã chứng minh mối quan hệ của họ còn có thể nói là agegap.

Và giữa Boboiboy và Maripos, chính là có một mối quan hệ vượt sức tưởng tượng như thế.

Một cậu trai chỉ mới bước sang 14 tuổi, và một gã hơn 100 tuổi rồi, 100 TUỔI, đã làm chuyện đó với nhau. Chính ngay cái hôm mà Boboiboy chỉ mới về Trái Đất được 1 ngày.

1 ngày...


Bây giờ là 6 giờ tối, còn rất sớm.

Boboiboy nằm trên giường, thân tàn ma dại còn rướn tay chộp lấy bộ ipad gần đó, nhằm liên lạc với Ochobot và các bạn, cậu bấm vào nhóm Kokotaim, chắc là giờ này mọi người đã nói chuyện đủ thứ rồi. 

Màn hình xanh dương sáng loá, hiện ra hai tin nhắn mới gửi đến gần đó - của Yaya và Fang.

Yaya: Cậu có ổn không Boboiboy? Tối hôm qua cậu còn chưa về. Ying cũng lo lắm đấy!


Fang: Ê! Cậu đi đâu rồi đấy? Ông Tok Aba đã rất lo cho cậu!


Boboiboy trầm tư, cảm thấy hơi xúc động, sóng mũi hơi đỏ lên vì sự quan tâm của mọi người dành cho mình. 

Bỗng cậu thấy thêm tin nhắn mới của Gopal và Ochobot gần đó, sát 6 giờ đến kinh hồn.

Gopal: BFF @Boboiboy! Cậu đi đâu rồi!??? Ông Tok Aba vì lo mà đóng quán cacao rồi này!

Gopal: Tin nhắn đã thu hồi.


Ochotbot: Boboiboy, cậu có ở đó không? Làm ơn hãy trả lời bọn tớ!


Cậu thở dài. Gopal thực sự quá thích món cacao của ông Tok Aba của cậu rồi. Và...Ochobot, hẳn chú robot bé nhỏ ấy rất lo lắng cho cậu.

Nhìn mọi người lo lắng cho cậu thế này, lòng cậu chợt thấy bân khuân biết bao. Dâng từ trái tim lên khoé mắt, cậu có thể cảm thấy những giọt nước nhẹ bẫng muốn buông xuống, lăn dài trên bờ má nhỏ.

Boboiboy đưa hai ngón tay nhỏ lên trên màn hình, đồng tử nâu ngòm nhìn sang Maripos đang ngủ- hắn ta có vẻ chưa tỉnh.

Boboiboy: Tớ đây ^^ Tớ khoẻ lắm, không cần phải lo cho tớ. Cảm ơn!


Ochobot: Boboiboy! Cậu đây rồi!


Gopal: Boboiboy! Cậu ở bên kia tốt chứ?


Boboiboy: Ừm, tớ tốt lắm ^^ Còn khoẻ chán.


Yaya: Cuối cùng cậu cũng nhắn lại cho bọn tớ, bọn tớ lo lắm đó! 


Boboiboy: Hì hì. Tớ xin lỗi! 😉


Fang: ...Chịu rep rồi đó hở? 

Fang: Tối hôm qua, tớ thấy Maripos xách cậu đi.


PHẬP!

Một câu nói trúng trái tim đen bé bỏng của Boboiboy.

Yaya: Phải...


Gopal: Cậu đúng là có ổn như tin nhắn cậu gửi không vậy?


Ochobot: Boboiboy...Đừng nói dối bọn tớ.


Ying: Nếu cậu cần giúp gì, bọn tớ sẽ chạy thật nhanh đến. Tớ sẽ dùng tối đa tốc lực của mình.


Tin nhắn của họ cho Boboiboy hơi khựng lại.

Cậu không thể phủ nhận nó. Đúng vậy.

Cậu không ổn.

Cơn đau dưới hông còn chưa dứt, đến thân cũng chỉ biết nằm trên giường và nhắn tin cho mọi người một cách vật vã, ngón tay phải gắng sức lắm mới gõ được mấy chữ, ai có thể nói là cậu chàng anh hùng này ổn được đây?

Boboiboy đúng là rất không ổn.

Và giờ...

Boboiboy chỉ cần để hai mắt người kia mở to ra thôi...xong-phim.

Là cái chắc.

Ai biết hắn sau khi tỉnh sẽ làm gì chứ?

Nhưng cậu không muốn phải nói với bạn của mình như thể cậu bị Maripos tra tấn đến bi thương tới mức liệt giường kiểu này. Họ sẽ liều mạng với hắn ta mất!

Boboiboy: Tớ hoàn toàn ổn mà, không sao đâu!

*Boboiboy đã gửi một ảnh*


Ochobot: Trông cậu ổn thoả vậy, tớ thấy bình tâm hẳn ra :D


Yaya: Vậy thì tốt rồi...


Gopal: Lại làm người khác lo lắng nữa.


Fang: Thế ra là không bị gì hết à?


Ying: Phew, còn tưởng cậu bị cậu ta tra tấn thiệt rồi chứ.


Tớ thực sự đã bị tra tấn nè, Ying ơi.

"Ư...!"

"!!!"

Boboiboy tái mặt, mắt liếc qua Maripos đang vươn vai, co giãn xương khớp. Nhưng chốc anh ta liền ngủ tiếp như chưa có chuyện gì xảy ra cả.

"Phew..."

Như trút được quả tạ trăm kí khỏi người, Boboiboy thở phào một hơi nhẹ nhõm. Suýt chút nữa là cậu bị Maripos phát hiện đã tỉnh từ lúc nào rồi.

Vừa lúc, tin nhắn mới lại gửi đến.

Gopal: Thế sao cậu còn chưa về nhà?


Boboiboy: Trời hơi lạnh, tớ sẽ về thôi ^^


Boboiboy lại nhìn sang số giờ hiển thị trên máy tính, cậu có nên rời giường rồi chuồn lẹ khỏi đây không nhỉ?

Hai chân cậu co lại với nhau, vừa nghĩ bụng rằng nhiệt độ giường lại ấm, ngoài trời cũng đang lạnh. Cậu mà bỏ đi thì có khi bản thân biến thành thịt đông trong tủ lạnh chứ đùa? Trên thân còn chẳng có mảnh vải nào che thân, ra thì chỉ có chết.

Nhưng không thoát thì cũng đồng nghĩa với việc tự hiến thân non cho một gã với bề ngoài trẻ trung ngang tuổi, còn bên trong đã phải nuốt được cả nồi trăm bánh chưng vào họng rồi!?

Tựu trung lại nửa muốn nửa không, làm sao?

"Làm sao đây..." - Cậu vuốt cằm, mắt vẫn còn dán tít vào tin nhắn của năm người bạn thân.

"Boboiboy này, cậu đâu cần phải gấp gáp nhỉ? Ở lại một chút cũng không sao."

"Phải rồi...Hả?"

Ai vừa kêu cậu vậy nhỉ? Hay là chỉ do cậu tưởng tượng thôi?

Cậu xoay lưng, Maripos mở mắt, chống tay trên giường nhìn cậu khoả thân, vỏn vẹn cái chăn êm đắp trên mình.

"...M-M-M-M-M-Maripos đ-đ-đ-đ-đó h-h-h-hở?" 

"Ừ, sao thế?" - Maripos lại thả tay khỏi cằm, đặt đầu xuống gối rồi cười ngạo. Hắn thoáng nhìn sang biểu cảm bối rối của cậu chàng, lấy tay luồn qua eo rồi kéo cậu sang, đối diện với loại lãng tử tóc bạc như hắn.

"Tôi có làm gì đâu mà sao cậu trông xanh xao vậy?"

Câu từ hắn gửi trọn qua tai cậu chàng, khe khẽ nấp né. Hơi nồng giữa trời lạnh lại càng khiến Boboiboy phải tái mặt, không ổn, sao hắn lại bỗng trở nên quyến rũ thế này!?

"Tại...tại..."

Boboiboy đưa tròng mắt lên nhìn hắn, trông Maripos có vẻ thoải mái lắm.

"Hay cậu muốn làm tiếp?"

"Nào phải thế!???"

"Hì, giỡn." - Maripos tựa đầu trên trán cậu, vô cùng thích thú trước khuôn mặt đã tự bôi "phấn hồng" tự nhiên lúc nào. Boboiboy chẳng biết phải nói gì với tên này, hèn gì tối qua bị dụ đi, ông Tok Aba còn tin hắn là người tốt cơ đấy!

...

Từng cú thúc của tên 100 tuổi này như muốn nhấn chìm cậu trong dục vọng, làm Boboiboy bật khóc nức nở, đón nhận lấy khoái cảm từ trong dẫn ra ngoài nộn thịt làm cậu đứng chẳng vững nổi, nằm bẹp trên giường tựa con tép dẹp lép, hứng từng làn sóng yêu thương từ người "chồng" lén lút.

"Hức...ư...a...s-sướng Maripos...."

Cậu chới với lấy ga giường, cố gắng siết chặt để giữ thăng băng, đôi chân vốn nhanh nhẹn giờ đã run rẩy không ngừng nổi, đôi mắt cam chảy nhiều lệ, gương mặt đỏ bừng khi được Maripos chăm sóc theo cách chính cậu ấy muốn.

Maripos, khái quát trong chuyện chăn gối là thực sự rất giỏi. Nghĩ sao mà một tên già đầu rồi mà không thể không khiến cho trai tân khóc thét vì sướng.

"A...ư....M-Maripos...ch...a...chậm....hức!..."

Gã chỉ cười nhẹ, không nói gì, vẫn đưa côn thịt tiếp tục lẩn mò bên trong. Bàn tay vẫn còn vuốt ve nhẹ nhàng chiếc eo nõn nà của Boboiboy, đôi khi còn hướng xuống cặp đào phúng phính như cặp má của cậu, đánh cho mấy cái đau điếng, khiến nó ửng đỏ như lỗ hậu.

Maripos cúi người xuống, đẩy dương vật vào sâu bên trong hơn, bàn tay búng nhẹ vào nhũ hoa khiến Boboiboy cứng họng, đôi đồng tử co lại vì sự thay đổi kì lạ - nó đang phồng lên, ở trong bụng.

"Hức...ch-chờ đã Mari...đ-đừng ra bên trong..."

Những lời đó như bỏ ngoài tai, Maripos liếm nhẹ tai cậu, những lúc bây giờ chính là làm sướng chính mình đã, chuyện hậu sự thì cứ để tương lai lo sau nhỉ?

Sướng trước khổ sau, vậy mới vui.

Tên 100 tuổi thúc sâu hơn, cọ xát trên đệm thịt hồng hào, ấn mạnh vào tuyến tiền liệt (ở đây là "điểm G" của nam giới đó mí bạn ><) khiến Boboiboy cào suýt rách ga giường.

"Boboiboy..."

Maripos tiếp tục động, anh nâng lấy cằm cậu, để quả cam nhỏ nhìn sang phía mình, để mình có thể nhìn thấy gương mặt sung sướng vì khoái cảm của mình mang lại cho chính cậu ấy.

Thật đáng yêu làm sao...

Tinh dịch trắng đục bắt đầu trào ra xuống đùi trong, dần dần chảy xuống đầu gối, hơi ấm từ cuộc ân ái vẫn khiến cậu cảm nhận được nhiệt độ của nó, và làm ướt ga giường, một cách chầm chậm.

Boboiboy thở gấp, hoá ra đây là trải nghiệm làm tình với một người của Windara, không phải thuộc về Trái Đất, lượng tinh họ bắn cũng nhiều vô kể, chứ không ít ỏi như chính cậu.

Bỗng nhiên cậu cảm thấy bàn tay nào đó chạm vào eo cậu, cùng với sự trào ra ở bên trong.

Bắn vào trong rồi.

"Kh-không đừng mà...sẽ...sẽ..."

"Sẽ có thai chứ gì?"

Tiếng cười khúc khích cùng lời thều thào ngọt xớt của Maripos, khiến Boboiboy thoáng rùng mình.

Tên này đúng là một chú bướm ranh mãnh mà.

"Không sao đâu, có thuốc chống thai trên bàn, với lại chắc cũng không ai nhận ra điều này."

Boboiboy cắn môi, chỉ trách tại cậu bị cướp lấy đồng hồ sức mạnh lúc này, không tài nào chống cự được Maripos.

"Giờ...làm thêm hiệp thôi nhỉ?"

"Không-"

- Sex Ending -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top