Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

@NEZER___ - IceLaze

Tên món ăn: ⟦Có vẻ như đã lớn rồi⟧

Giới thiệu qua: Ice chăm chỉ quan sát cục bông nhỏ mình mới nhận nuôi về, hàng rất tốt, body cũng tạm ổn, lên 18 tuổi, chắn chắn sẽ dạy dỗ qua về việc "làm tình" chí ít nhất là một lần!

Người nấu: Bếp trưởng shemyir86

Lời trích: Chuyên môn không phải viết H, chuyên môn không phải viết H, chuyên môn không phải viết H, điều quan trọng phải nhắc 3 lần nhá >=)). Và...chưa beta chưa beta chưa beta...

—–—

"Nhóc tên gì?"

Dưới bầu trời mưa, Ice che dù cho cậu bé. Trông có vẻ xinh xinh, chắc nuôi tốt, đối xử tốt sẽ nhận được nhiều tiền trong tương lai lắm đây.

"Blaze, gọi tôi là Aze."

Chờ đến 18 thì bắt đầu luyện tập.

...

Ice thầm lặng đánh giá sơ qua body, Blaze, cậu bé anh vừa nhận nuôi vì trực giác, cơ thể thon gọn, không quá gầy lẫn béo - sẽ được ưng từ cái nhìn đầu tiên, da trắng nõn vì bị nhốt trong nhà, môi hồng - hôn đã, chân ngắn - dễ đút vào vì không bị phiền phức, tóc mềm - nhờ dầu gội của anh chứ gì nữa, nhỏ con - hợp làm gái bán hoa, tốt.

Kết luận chung, bây giờ đã nuôi lớn đến độ tuổi 18 nồi bánh chưng nhà anh, chắc chắn là đã có thể "làm chuyện đó", để giúp Ice - người đã rơi vào lưới tình từ cái nhìn đầu tiên - thoã mãn...

"Tớ muốn chơi Blaze, cậu nghĩ sao?"

Hiện tại anh đang nói chuyện điện thoại với Solar, còn Blaze - người giúp việc không công bận làm mì tôm cho buổi tối - chứ giờ ngân sách trong ví đã tiêu tan hết rồi còn đâu...? Thành ra chỉ có thể húp mì tôm tạm nhờ, mà chắc giờ tối nay Ice sẽ được húp thêm cái khác nữa...

"Cậu có bị điên không vậy! Em ấy chỉ mới 18 tuổi thôi đó! Mới lên 18 vào ngày hôm qua thôi đấy! MƯỜI TÁM! CÓ CẦN TÔI NHẮC LẠI KHÔNG!??"

Đang thẩn thơ trong suy nghĩ đen tối thì bị tiếng hét của Solar làm cho tỉnh giấc, Ice bối rối hỏi trong điện thoại, chắc là lúc không để ý, anh vô tình nói ý nghĩ xấu xa của bản thân cho tên thiên tài nhưng ngốc đó biết rồi. 

"B-bình tĩnh, chỉ là một chút thôi-"

"KHÔNG LÀ KHÔNG! Cậu tuyệt đối không thể làm điều đó với một đứa trẻ mới lên MƯỜI TÁM!"

Solar đặt biệt nhấn mạnh chữ mười tám, để nâng tầm quan trọng của yếu tố mà hắn đang nhắc đến bây giờ, cho dù thế, vẫn không thay đổi được cái quan điểm "18 thì làm được" của Ice.

"Không sao đâu, tớ hứa sẽ nhẹ nhàng-"

"CÁI ĐỆT-CẬU CÓ HIỂU TẦM QUAN TRỌNG CỦA SỐ TUỔI KHÔNG VẬY??? GIỜ CẬU ĐÃ 27 VÀ CẬU NHÓC KIA MỚI 18, CHẲNG KHÁC GÌ AGE GAP KHÔNG?!!!"

Thì là age gap thật...Ice có thể nghe thấy tiếng đập bàn của Solar, cùng với tiếng trấn an, kêu bình tĩnh lại của Taufan và Duri qua loa điện thoại, có vẻ như anh chàng đeo kính thực sự khá tức giận về ý tưởng của anh chăng? 

Dẫu sao tính Solar khá kị mấy thứ đó, Ice cho rằng bản thân cũng nên kiềm chế một chút nhỉ?

Giải thích cho ai chưa biết: Giả sử bây giờ bạn 13 tuổi, và bạn đi làm tình với một anh chàng 23 tuổi, tức là...đó chính là age gap, vậy đấy.

Và trong tình huống này, Ice 27 tuổi, còn Blaze mới lên 18 ngày hôm qua, nó cũng có thể xem là age gap nhỉ? Solar?

"Tớ xin lỗi...vậy không làm là được chứ gì..."

"Ừ đúng rồi, tuyệt đối không được đấy."

Solar cúp máy tức thì, đúng lúc Blaze cũng vừa nấu mì tôm xong cho cả hai người. Cậu đi ra ngoài ra đặt hai tô ở trên bàn, còn nóng hổi.

Thấy thân hình nhỏ nhắn, cùng động tác chu đáo của cậu, ý định "không làm nữa" mà Solar đã cất công thêm vào, lại bỗng chốc tiêu tan theo mây khói. Thay vào đó lại là trí tưởng tượng sâu xa.

"Blaze, cậu học nấu ăn từ khi nào vậy?"

Ice cố nói chuyện bình thường để quên đi.

"Chẳng phải khi nào cũng là tôi nấu sao? Không lẽ từ trước đến nay anh không nhận ra à?" 

Blaze cười toe toét nháy mắt nhìn anh, khiến cho Ice cảm thấy như túp lều lại sẽ hiện lên trong đũng quần, kể ra cũng thật có lỗi, suốt 7 năm chung sống không hề nhận ra mọi bữa ăn trong nhà đều là do Blaze đích thân nấu.

"Dự đoán ví tiền của anh đã hết, nên 1 tuần trước khi anh bị phạt không có lương, tôi đã dự trữ sẵn một thùng mì tôm cho 1 tháng rồi! Anh khỏi lo trong việc ăn uống nhé!"

Ice không buồn hỏi thêm. Nhìn vào vẻ mặt tinh nghịch của cậu, anh vội cầm đôi đũa có sẵn ở trên bát mà Blaze cắm vào.

"Chúc mọi người ngon miệng."

Động tác ăn uống của người đàn ông này luôn lười biếng, Blaze nhìn mãi cũng phải thở dài ngán ngẩm, chí ít nhất vẫn còn có thể nói câu "chúc ăn ngon miệng", ăn uống tử tế, sống tự lập trước khi nhận nuôi cậu, là còn bình thường chán.

Chứ không anh đã thành chúa tể lười biếng.

Blaze nhìn chằm chằm vào Ice, ngắm cảnh lúc anh nhăm nhăm mì tôm, đầu óc trở nên trôi lạc đi đâu đó vời vợi, bắt đầu liên tưởng tới cái ngày mà Duri hỏi rằng "cậu có thích Ice không?"

Kể từ đấy, trong lòng cậu nảy sinh những cảm giác kì lạ.

Trước kia cô chưa từng nhìn kỹ Ice như vậy. Nhưng bây giờ mỗi lần liếc nhìn, cậu đều cảm thấy ấm áp trong lòng, trái tim cũng theo đó mà đập loạn...

Phải chăng cậu đã sớm yêu Ice?

Có lẽ là thế thật, và bây giờ cậu đã yêu rồi này.

Bị Blaze chiếu tướng hồi lâu, Ice liếc mắt nhìn cậu với vẻ nghi hoặc, tại sao Blaze nhìn anh với ánh mắt kì quặc như vậy nhỉ? Loại ánh mắt này quả thật như đang muốn ăn tươi nuốt sống anh vậy, tuy thích Blaze nhưng Ice vẫn không thể chịu được cách hành xử kì lạ này.

"Nhìn cái gì? Trên mặt anh dính gì à?"

Blaze hít sâu vào một hơi, cảm thấy nếu tối nay mà kết thúc ở chỗ bát mì này thì hình như cứ cảm thấy không cam lòng thế nào ấy.

"Đêm nay anh ngủ ở sofa được không...?" Blaze vừa dứt lời thì gương mặt đã ửng đỏ. Có thể cậu sẽ không kìm được mà lại đi làm trò bậy bạ đó như ngày hôm qua mất!!

Ice ăn mì xong, đặt đũa xuống, có chút ngạc nhiên trước lời nói của Blaze, lần đầu tiên người ở nhờ dám bắt chủ nhà dọn ngủ ở sofa! Anh trầm ngâm hồi lâu rồi lạnh nhạt nói: 

"Không thích."

Hai người chìm vào khoảng không gian im lặng. Có phải Ice đã hiểu nhầm ý cậu rồi không nhỉ?

...

Đồng hồ điểm ba giờ sáng, cửa phòng ngủ bỗng bật mở.

"Ice?" Blaze không ngủ được, tính xuống lầu làm vài cốc nước nóng cho khoẻ người, vừa bước ra đã thấy bóng người đang đứng nhìn mình, đôi mắt băng lãnh khiến cậu rùng mình.

"Blaze, tôi đoán là tôi không thể kiềm chế nữa."

"Hả? Gì cơ-"

Blaze vẫn muốn nói chuyện, nhưng bị anh bế thốc lên. Anh ném cậu lên giường không thương tiếc, ga giường may mắn mềm mại, chỉ hơi xốp một chút, Blaze không quá đau.

Cậu lập tức đờ người ra, chẳng hiểu Ice đang ám chỉ gì, không khí trở nên yên lặng mờ ám.

Ice vô thức liếm môi, miệng và cổ họng đột nhiên vừa khô lại vừa nóng. Chắn chắn bát mì lần này có vấn đề, nếu không thì...chắc là do tâm trạng anh hôm nay thôi, không phải vì nhận ra hôm nay Blaze nấu ăn nên mới như vậy, tuyệt đối không đâu nhé, Blaze không có tội.

"Ice, anh đang làm cá-... A!"

Ice bất chợt lật người, đè cậu dưới thân mình. Âm thanh chưa thoát ra khỏi miệng đã bị nghẹn trong cổ họng.

"Tôi đoán là cậu bây giờ đã 18, chắc chắn cũng làm được rồi..." Giọng nói trầm thấp của Ice lọt vào tai cậu, ánh mắt sâu thăm thẳm, cất giấu tia nóng bỏng khôn cùng...

Blaze bất giác đỏ mặt.

"Ice, tôi đang hỏi anh đang làm cái quái gì vậy... A...!" Người được nhắc tên bất chợt hôn cậu.

Ngay khi miệng anh gặm nhấm môi cậu, Blaze liền cảm thấy khắp người như có dòng điện xẹt qua, toàn thân run rẩy, mềm nhũn từ đầu đến chân. Cơ thể quá nhạy cảm

Sống chung với nhau 7 năm, luôn không để ý những sự việc không cần thiết, hiển nhiên, cả hôm qua cũng vậy, Blaze vốn mới lên 18, chưa đủ kinh nghiệm, ngây ngô không biết đáp trả, đầu lưỡi vừa e dè rụt lại thì bị người đàn ông kia tiến công mạnh hơn.

Nụ hôn vừa sâu vừa mạnh mẽ như muốn cướp toàn bộ hơi thở cậu.

Blaze ngây ngất nhắm mắt lại, hoảng loạn lan khắp người, cậu cảm giác được Ice đã dời nụ hôn đến cổ, và bắt đầu đánh dấu khắp xương đòn cùng với cánh tay.

"Xin lỗi, nhưng cậu thực sự đang quyến rũ tôi ngay bây giờ, nên tôi không thể kiềm chế được."

Ice hôn một cái vào trán Blaze, rồi bắt đầu công chuyện của bản thân. Đến giờ những chiếc công cụ hỗ trợ giúp đỡ họ rồi!

Anh liền ngồi dậy, tiến đến tủ quần áo và lấy ra một chiếc hộp màu nâu, sau đó bắt đầu điểm danh những món đồ mở đầu trước, sau này dùng mấy thứ bạo hơn cũng không tệ.

Gel bôi trơn, thứ này không thể thiếu.

Bao cao su, chắc là chẳng quan trọng.

Hai quả trứng rung, lâu rồi chưa dùng.

Còng số 8, thứ này là hàng cấm mà?

Bộ đồ maid, xin lỗi Blaze nhiều...

...warning: thô tục thô tục thô tục!!!

"Trông cậu đẹp lắm đó."

Ice vỗ tay khen ngợi, nhìn vào kiệt tác của mình, không uổng công bấy lâu nay nhọc công chăm sóc, nuôi lớn lên.

Trái ngược hẳn với cảm giác hào hứng của đối phương, Blaze đang xấu hổ chết đi được, gương mặt cậu đỏ bừng bừng, ngượng không thể tả nổi, chỉ vì phải mặc một chiếc váy người hầu lộ ngực, cùng với hai quả trứng rung ở núm ti hồng hào, và chiếc còng số 8 đeo ở tay.

"I-Ice, anh lấy đâu ra mấy thứ này vậy...? Hức!"

Cơ thể Blaze co giật theo từng lời nói, chắn hẳn ai cũng biết đó là gì điều gì. 

Không trả lời lại Blaze, Ice chỉ rút dương vật của mình ra, gel bôi trơn đã được phát huy tác dụng từ ban đầu, giờ chỉ còn mỗi câu chuyện chính, chuẩn bị tinh thần nào Blaze ơi!

"Không chờ bạn nữa, tôi xin ăn liền..."

Gương mặt lạnh tanh cùng câu nói của Ice, khiến Blaze cảm thấy tắt nứng luôn, cảm giác ngứa ngáy cũng không còn nữa.

Precum chảy ra từ đầu thằng nhỏ, trông vô cùng hấp dẫn, khiến Blaze buộc phải nhắm mắt lại, cố gắng ngừng dã tâm thèm khát muốn được nó đút vào trong, ai biểu cậu lỡ dại, bỏ thuốc kích dục vào cả hai tô mì làm gì!?

Cậu nuốt nước bọt, thật sự bản thân không thể không chìm đắm vào dáng hình chuẩn mực "men" đó, chắc là sau này cậu buộc phải dựa dẫm vào nó nhiều hơn, thường xuyên hơn rồi.

"Xin được giúp đỡ, cúc hoa của Blaze."

Ice chầm chậm đút vào, nhưng tiếc cái là...Khi mà kích thước to bự chảng của Ice, tiến vào trong, mới được một nửa, anh đã lăn quay ra ngủ, gục ngay trong lòng cậu.

"Ơ? Tên này không làm tiếp nữa à?"

Blaze ngơ ngác, đứng hình ngay tại chỗ. A đúng rồi, bây giờ là 4 giờ sáng, quá muộn đối với một người lười như Ice, cho dù như vậy nữa thì...

Cậu nhìn vào chiếc còng số 8, rồi lại nhìn xuống thân xác được một nửa bên trong chỗ ấy của mình.

"Chết tiệt..."

Giờ ai thả cậu ra đây? 

Đành chờ anh tỉnh lại vậy...

- Sweet Ending - 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top