Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

_6_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[......]

Vụ việc xảy ra hôm qua,Jay và Sunghoon đã làm việc với cảnh sát và âm thầm giải quyết toàn bộ

Tên đểu cáng vẫn phải ăn nằm tại bệnh viện,hắn ta đã gẫy mất 1 cánh tay và mặt mũi bầm dập

"chào cậu"

"Ông là ai, không thấy tôi đang nghỉ ngơi sao??" hắn ta hậm hực rướn cổ lên gào

"tôi là quản gia của nhà họ Park và tôi có một vài yêu cầu dành cho cậu"*cười*

"huh?"

____________________
___________

"cậu chủ"

jay: "giải quyết ổn thoả rồi chứ?"

"hắn ta sẽ không bao giờ xuất hiện tại Hàn Quốc một lần nữa, cậu chủ yên tâm"

"...."

____________________

[cạch!]

Jungwon đang ngồi trên sofa bấm điện thoại thấy Jay về thì lon ton chạy ra

"s..sao giờ hyung mới về?"

Jay mệt mỏi trở về còn có một em mèo dễ thương trắng ủm chờ ở nhà, bỗng mọi khó chịu trong lòng anh như được thanh tẩy đi vậy.Cả đêm qua không ngủ làm anh mệt ko ít

"anh đi có việc mà"

"em còn hong dám điện cho anh nữa, tối qua anh với Sunghoon hyung còn đi theo mấy chú cảnh sát" jungwon vừa nói tay vừa nhuần nhuyễn hâm nóng lại thức ăn cho anh

"có sao đâu"

*hậm hực* "dù sao thì, việc đó như nào rồi??"

"cũng chả có gì to tác, anh giải quyết xong rùi mới về với em đây" Jay tươi cười đi vào phòng thay đồ mà không để ý Jungwon đang ngượng ngùng đến đỏ cả tai

[v...v...về với mình sao..] *xấu hổ*

"anh thay đồ rồi ra ăn nha, em vô phòng trước đây" nói rồi cậu chạy tót vào trong phòng đóng sầm cửa lại

Jungwon chìm xuống chiếc giường trắng êm ả,đầu em ụp xuống gối, chân ko kiểm soát đc mà đạp tới tấp xuống[aww!!ngại chết đi được]

____________________
___________

"heeseung?!??sao tự nhiên gọi cho em vậy"

"sunoo xảy ra chuyện gì hả??! anh gọi nó không nghe máy"

"à thì...cũng có chút chuyện.."

"c..cái gì!!"

"nhưng mà anh yên tâm, cậu ấy không sao"

[TÚT!!]

jungwon [chắc lại lật đật chạy về đây mà:))]

Heeseung là anh họ của Sunoo, thuở còn nhỏ anh có một đứa em trai nhưng thật không may mắn khi đứa em đó đã mắc bệnh tim và qua đời vào năm 6 tuổi

Những ngày tháng cuối cùng của em trai, anh luôn túc trực bên em không kể ngày đêm, chỉ sợ mất em. Sunoo khi đó còn nhỏ thấy vậy cũng chỉ biết ngồi cạnh anh mà im lặng

Rồi cái ngày định mệnh ấy cũng đến, cậu bé kia đã trút hơi thở cuối cùng.Heeseung đã ngất ngay tại chỗ ngay sau khi em nhắm mắt.

Sunoo nhìn thấy cảnh tượng ấy, cảnh tượng đau lòng đến phát khóc,mọi người trong phòng đều khóc đến thảm hại.Cậu cũng vậy, nước mắt không ngừng tuôn, bởi đó cũng là người em của cậu

Sau lần đó,Heeseung trầm tính hẳn đi, cũng may nhờ có sunoo mà anh mới dần bước ra khỏi bóng tối...

[heeseung hyung...anh đừng khóc nữa nhé..c..còn có em là em trai của anh mà..]

[.......]

Jungwon [hai ngày rồi mà chưa thấy anh heeseung trở về nhỉ??]

Jungwon vừa đi vừa nghĩ trầm tư, em mang kem mintchoco mà Sunoo thích sang kí túc xá

riki "Jungwon??"

"chàoo tớ sang thăm sunoo đâyy" jungwon liếc nhìn riki, gương mặt cậu có chút buồn

"....."

"kem nè cậu ăn chút đi, sunoo sao rồi??"

Riki thở dài một hơi, anh nằm ườn ra sofa,vắt tay lên trán "cậu ấy không chịu ăn gì cả,cả ngày ở trong phòng thôi, không biết ở trong đó làm gì nữa, đồ ăn tớ để không biết có ra ăn không"

Jungwon nhìn riki lo lắng như vậy, cậu bỗng cảm thấy vô cùng yên tâm
khi để sunoo cạnh anh

[brm..br] "mình đi nghe điện thoại chút"

_____________________
__________

Jungwon lật đật cùng một người đàn ông khác bê vác hành lí lên

"sao mà anh mang nhiều thế hả!!?"

"không nhiều đâu,tầm này anh còn thấy chưa đủ"

":)))💢" [có giỏi thì tự đi mà bê]

[rầm!!]

"đến nơi rồi hyung"

"anh của em đây kim toenuu!!!"

____________________
___________

Riki và Jungwon chán chường chờ đợi ở ngoài phòng khách

jungwon "Jake Jay Sunghoon!!?? Ba anh về đúng lúc lắm"

jake "sao mấy đứa ở trong này hết vậy?"

jungwon "heeseung hyung ở trong đó"

jake "h..hả:)) heeseung á??" [vậy thì...cái đống đồ kia chắc là của ổng mang đến rồi]

Jay" tối nay ăn tối ở đây đi, anh mua đồ rồi"

jungwon "để em giúp anhh" nói rồi cậu lẳng lặng theo đuôi anh đi vào bếp

Sunghoon "=)) vậy còn chúng ta..."

"...."

_______________________
_______________

"Sunoo!!"

"hớ!!?Sa..sao đông đủ quá vậy?"

jungwon "lần sau mà làm kiểu như này nữa là tớ giận thật đấy💢"

sunoo "b..biêt ròi mà...th..thật ra là tui cắm mặt vào phim để quên tên khốn kia đó-))"

"...."

"KIM SUNOO!!"

jake"ranh con,em ngứa đòn phải không!!?"

sunoo "g..gì chứ!!Xin Lỗi Mà!"

jay"mau ăn đi, sắp nguội rồi đó"

"khoan!!" Heeseung chạy vèo ra đống đồ, lục lọi

"Anh có rượu đây mấy đứa ơi!!"

Sunghoon"nhưng mà ở đấy có mấy đứa nhỏ đó anh:))"

Sunoo"nhỏ nhắn gì, tới bến đi"

[****]

___________________
_________
____________________

[...........] Trường Tổ Chức Đại Tiệc Mỗi Năm Một Lần

sunoo "tiệc to lắm hả??mấy anh chị khoá trên có vẻ mong ngóng lắm"

jungwon "ừm như kiểu lễ hội ý,hình như cả người ngoài vào cũng được"

sunoo "hay là cta rủ heeseung hyung đến đii"

jungwon "càng đông càng vui mà"

_________________
____________

jungwon "hả?!?Anh không đi sao?"

jay lười biếng nẳm trên sofa "ừa anh lười lắm, anh không thích chỗ đông người "

"...." jungwon không nói gì nữa,em bỏ vào bếp tìm cái gì đó

jay thấy vậy bất giác dõi theo em [mình thật khốn nạn!! em ấy buồn rồi kìa]

"J..JUNGWON ahh!!!Anh đùa thôi!!Anh đi mà"

Jay vừa vào đến nơi thì phát hiện jungwon đang ngồi gặm miếng kem

"hử?gì thế hyung"

Jay bất lực thở dài "a..anh đi với em"

"thật á hyung!!em tưởng anh không thích chỗ đông người"

"anh đùa thui"

Thật ra Jay đúng là không thích nơi đông người thật.Từ nhỏ anh đã luôn là nhân vật nổi bật tại các bữa tiệc, thu hút hầu hết các cô gái với cái vẻ đẹp thiếu gia.Nhưng anh lại thấy rất phiền phức.

Jay trầm ngâm nhìn em, con mèo trắng ủm với cặp mắt to tròn,lấp lánh.Anh khẽ đưa tay lau đi vệt kem dính trên má em

Con mèo vẫn ngây thơ, nheo mắt cảm ơn anh rồi tập trung vào que kem

Jay xoa đầu em "Anh đi chút chuyện tí nhé, không cần nấu cơm đâu tí cta đi ăn"

"Hyung đi cẩn thận nhoaaa"

_____________________
______________

quay lại gòi nha:))) tui sẽ cố end truyện này thậc sớm
























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top