Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hôn phu của Chu Tiểu Thư.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khung cảnh của một văn phòng ,khá tối hiện ra trước mắt. Hình ảnh 1 người đàn ông đang quỳ xuống van xin 4 người đang đứng đó.

Đó là 1 người phụ nữ mặt vest. Ba người còn lại là vệ sĩ đang đứng 2 bên của cô ta.Người đàn ông đang khóc lóc van xin cô ta.

Ông Chu: tôi xin cô, hãy cho chúng tôi thêm vài ngày nữa! Tôi hứa sẽ trả tiền đầy đủ cho công ty của cô...Tôi cầu xin cô...

Người phụ nữ đó chỉ cười nhếch 1 cái rồi liết nhìn ông ta.

" Ông đã trễ hạng công ty tôi quá lâu rồi! Nếu ko trả hết được thì Chu thị của ông nên phá sản đi "

Ông Chu : làm ơn tôi xin cô! Tôi hứa sẽ gom đủ tiền trả cho công ty cô...xin cô đừng làm Chu thị bị phá sản!

" Nếu ông ko muốn Chu thị bị phá sản thì ông phải chấp nhận điều kiện này của tôi "

Ông Chu : Điều kiện gì tôi cũng sẽ làm cho cô!

" Được ! Tôi nghe bảo rằng Chu Tiểu Thư nhà Ông rất xinh đẹp nhỉ...tôi muốn con gái của ông kết hôn cùng tôi "

Ông Chu : chuyện này...cô có thể ra điều kiện khác được ko? Con gái tôi sẽ ko chấp nhận đâu .

" Nếu ông đã nói vậy...thì Chu thị sẽ ko còn là của ông nữa! Ông nên suy nghĩ đi "

Ông Chu : tôi xin cô , cô muốn gì cũng đc nhưng làm ơn đừng đụng vào con gái tôi đc ko?

" Điều kiện chính là điều kiện. Ông ko chấp nhận thì Chu thị sẽ phá sản "

Ông Chu : Tôi...tôi...

" Sao nào? Mau suy nghĩ kĩ đi "

Ông Chu : Thôi...được tôi sẽ chấp nhận điều kiện này của cô nhưng tôi mong cô đừng làm hại con bé !

" Đừng lo Ông Chu à! Con gái của ông tôi lo được , ông mau kí giấy chứng nhận đi ! Điều kiện tôi là lấy Chu Tiểu Thư ông hãy kí xác nhận đi "

Ông Chu :( kí lên tờ giấy )

" Haha!!! Được rồi sao này Chu thị của ông có gì khó khăn tôi sẽ giúp đỡ cho "

Ông Chu : vâng...vâng...

Chuyển qua 1 khung hình khác.
Đó là căn phòng của 1 người con gái.
1 người con gái với khuôn mặt xinh đẹp , ánh mắt hướng nhìn ra ban công ngoài trời, có vẻ như là đang ngắm cảnh ngoài trời.

Tử Du : thời gian trôi nhanh thật! Mới đây mà 5 năm đã trôi qua rồi...

Không gian bắt đầu rơi vào trầm tĩnh.

Tử Du : Mình đã ko gặp chị ta nữa...
( lặng lẽ bước vào phòng )

Em xuống nhà thì thấy Bà Chu đang chuẩn bị bữa sáng.
Tử Du : Chào buổi sáng nha mẹ!
Bà Chu : nè con mau nhanh ăn sáng đi rồi còn đi làm nữa.

Hiện giờ Tử Du đang làm 1 nhân viên ở trong công ty Chu Thị. Em muốn tự lập nên chọn làm nhân viên để thử sức.

Tử Du : Dạ ~ con biết rồi! Mà Ba đâu rồi mẹ?
Bà Chu : Ba con sáng sớm đã có việc gấp trên công ty nên đã vội vàng lên công ty rồi.
Tử Du : Vậy à, công nhận ba bận thật!
Bà Chu : Ông ấy trong lúc đó nhìn rất hoảng mẹ cũng ko biết công việc gì mà Ba con lại như vậy nữa?

Tử Du : À...
Bà Chu : mau nhanh đi, con sắp trễ rồi kìa!
Tử Du : Vâng ~

Ăn xong bữa sáng, Chu Tử Du cũng nhanh đến công ty đi làm.
Đến chiều giờ tan làm cũng đến. Tử Du cũng nhanh chóng lái xe về nhà sau 1 ngày làm việc mệt mỏi.

Tử Du : Con về rồi!
Bà Chu : Con về rồi hả? Mau nhanh thay đồ rồi xuống ăn tối nha!
Tử Du : vâng ạ !

Cùng lúc đó Ông Chu cũng từ ngoài về. Nhìn Ông có vẻ đang lo lắng chuyện gì đó. Khuôn mặt ông ấy có pha lẫn 1 chút buồn bả. Ông Chu ko nói gì mà từ từ đi lại bàn ăn rồi ngồi xuống.

Bà Chu : Ông nè! Ông chưa thay đồ mà đã ngồi ăn rồi!
Ông Chu : Con bé về chưa?
Bà Chu : Tử Du hả? Con bé về rồi, lác nó sẽ xuống ăn cơm liền nè!
Ông Chu : Ừm!
Bà Chu : Hôm nay sao ông lạ vậy? Cứ như đang lo lắng cái gì đó?

Ông Chu : tôi bình thường mà.
Tử Du : Ba cũng về rồi sao?( từ trên lầu đi xuống)
Ông Chu : Ừm, ba mới về!
Bà Chu : rồi mau ăn cơm đi!

Cả nhà bắt đầu ăn tối. Trên bàn ăn lại có 1 không khí yên lặng bao trùm, không ai nói với ai gì cả. Ông Chu Bà Chu và cả Tử Du ai cũng im lặng ăn cơm.
Ông Chu : Tử Du à...
Đột nhiên chất giọng lo âu của Ông Chu phát lên.

Tử Du : Dạ ba kêu con ?
Ông Chu : Con có hận Ba ko?
Tử Du : Sao...sao...ba lại hỏi gì kì vậy?
Bà Chu : Ông bị gì vậy?
Ông Chu : Ba...ba...thật sự là một người ba tồi! Là ba ko tốt... Ba xin lỗi con!( vừa nói vừa khóc )

Tử Du : Ba à ba bị sao vậy? Ba có chuyện gì thì cứ nói con ba ko cần phải nói như vậy....
Bà Chu : Ông làm sai chuyện gì sao?

Ông Chu : Là ba ko tốt! Mấy tháng trước công ty chúng ta đã nợ 1 số tiền rất lớn. Công ty của ba đang bị khó khăn nên chưa có thể kiếm đủ tiền để trả !
Vào ngày hôm nay bọn họ đã đến và đòi trả tiền nếu ko trả tiền ngay hôm nay thì họ sẽ khiến cho Chu thị bị phá sản!

Bà Chu : Cái gì? Chu thị sẽ bị phá sản sao? Ông có cách nào khác ko?
Tử Du : Có cách nào để chú công ty của chúng ta ko Ba?

Ông Chu : Có 1 cách duy nhất mà thôi!
Họ đặt điều kiện muốn ba gã con cho họ đổi lại sẽ ko đụng đến Chu thị.
Bà Chu : Không thể nào! Ko được Tử Du con bé ko thể gã đi như vậy được!

Ông Chu : Đó là cách duy nhất mà thôi! Ba xin lỗi con ! Tử Du à ba xin lỗi ( ông ta gục xuống)
Tử Du : Ba à!
Ông Chu : Ba ko biết phải làm sao !
Bà Chu : chúng ta phải làm sao đây?

Tử Du im lặng em đã rơi nước mắt, đó là giọt nước mắt khóc vì ba mẹ của em. Vì cô biết tương lai sắp tới của em sẽ ko biết ra sao. Em không biết bây giờ phải làm sao đây, em không muốn phải nhìn thấy Chu thị cơ nghiệp mà chính tay ba mẹ cô gây dựng lên.
Và em cũng không muốn nhìn thấy ba mẹ của em phải khóc.

Tử Du : Con đồng ý!
Ông Chu : Con...con...
Tử Du : con sẽ gã cho họ, con sẽ cứu lấy Chu thị!
Ông Chu : Con gái à con ko được làm như vậy...
Bà Chu : Không được Tử Du à! Con ko thể gã đi như vậy được!
Tử Du : Con biết nhưng vì Chu thị con sẽ chấp nhận gã đi!

Bà Chu : Tử Du à! Con ko thể liều như vậy được!
Ông Chu : Con hãy suy nghĩ lại đi Tử Du à !
Tử Du : con quyết định rồi! Ba mẹ đừng lo cho con, con sẽ ko sao đâu!

Bà Chu : Không được đâu con à!( ôm lấy Tử Du)
Tử Du : mẹ à con sẽ ko sao đâu mà!
Ông Chu : Tử Du con gái à! Ba...ba thật là vô dụng khi để con bị như vậy! Ba xin lỗi con Ba vô cùng xin lỗi con...

Tử Du : Ba Mẹ đến lúc con phải báo đáp công ơn mà ba mẹ đã nuôi dưỡng của ba mẹ rồi! Con sẽ ko sao đâu con nhất định sẽ cứu Chu thị!

Ông Chu : Ba xin lỗi con !
Tử Du : Ko phải lỗi của ba đâu! Là do lúc đó công ty đang khó khăn mà.
Ông Chu : nếu con đã đồng ý thì ngày mơi ba sẽ dẫn con đến ra mắt họ.
Tử Du : con sẽ sắp xếp thời gian để ra mắt !
Ông Chu : đến đó con sẽ gặp hôn phu của con! Nhưng Tử Du à....
Tử Du : con sẽ ổn mà!
Bà Chu : khổ thân con gái tôi.

Tử Du đi lên phòng. Em ngã lên giường rồi khóc , tương lai của em đã ko còn gì. Nhưng vì Chu thị vì ba mẹ Tử Du ko còn cách nào khác.
Một phần khác em cũng đang thắc mắc vị hôn phu mà ngày mơi em gặp sẽ ra sao.
Cũng vì chuyện này mà Tử Du đã mệt mỏi rồi ngủ thiếp đi lúc nào ko biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top