Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

𝟐

ᴄᴇᴏʜʏᴘᴇ
_________________________________
Min YoonGi năm 17 tuổi
Jung Hoseok năm 17 tuổi

Jungdong High School 1 những ngôi trường điểm tại Seoul, tỷ lệ đầu vào của SKY (các trường đại học) là 21,6%, cao nhất trong số các trường trung học thông thường của Hàn Quốc. Nơi đây tập hợp tất những loại người, ở đây phải có 3 yếu tố quan trọng, Giàu, Đẹp, Giỏi .

Jung Hoseok là người được mệnh danh là trong trâm anh thế phiệt. Gia tộc của cậu đứng top đầu của Hàn Quốc, nhưng vẻ ngoài hào nhoáng ấy chỉ là 1 vỏ bọc. Cậu là con riêng của ông Jung JiHa người đứng đầu gia tộc nhà họ Jung, bị cả gia tộc rẻ rúng, cha không yêu, mẹ không thương, chỉ biết khép kín yêu thương chính mình, năm cậu học cấp 3 liền chọn lựa ra ở riêng tự nuôi sống chính mình.

" Hoseokie, đi căntin không hôm nay có món mới ngon cực." nam Joon vui vẻ khoác vai người bạn thân của mình.

" Đợi mình làm xong bài tập này rồi mình đi, nếu trễ quá thì cậu đi trước đi mua giùm mình 1 hộp sữa là được." Hoseok mỉm cười hiền dịu với nam Joon rồi tiếp tục làm bài không để ý người bạn thân đang ảo não khi nghe xong câu nói của mình.

" Được rồi mình sẽ đem 1 hộp sữa lên cho cậu." nam Joon nói xong liền quay người đi ra cửa sau. Trong lúc đó 1 học sinh đang đi vào đã va chạm với nam joon " Mắt cậu bị mù à, đường lớn như thế lại đụng trúng tôi. Má nó sui dẻo thiệc chứ." Cậu học sinh cúi đầu không nói 1 lời nào chỉ biết hứng chịu những câu từ khó nghe từ nam joon.

Khi cả lớp đang ngồi xem trò vui thì 1 giọng nói phá vỡ không gian yên tĩnh lúc đó " Cậu đi căntin được rồi đấy, nếu cậu cứ ở đó sẽ không còn hộp sữa nào cho mình đâu, đi nhanh lên. " nghe thấy tiếng hoseok nói nam joon liền quay người rời đi, nhìn người con trai khép nép kế bên trong mắt lộ vẽ coi thường rất rõ.

" Còn cậu thì về chỗ ngồi đi, không sao đâu tính cậu ấy như thế đó giờ rồi cậu đừng để tâm." miệng cậu nói nhưng tâm lại nhìn đống bài tập trước mặt mình mà không hề nhìn thấy ánh mắt của cậu con trai đó đang chăm chú nhìn mình. Bạn ngồi cùng bàn kế bên của hoseok khìu tay hoseok nói cái gì đó.

" Cậu tại sao lại giúp tên đó, cha cậu ta ngồi tù rồi nghe đâu là do giết người, mẹ làm nghề không trong sạch đâu. Cậu nên trách xa cậu ta đi." cậu im lặng nghe bạn cùng bàn mình nói mắt liếc nhìn phía cửa đã không còn bóng người cậu cất tiếng hỏi.

" Cậu ta tên gì?" hoseok hỏi khiến người bạn cùng bàn mình giật mình " hả..cậu nói cái gì?" hoseok rất kiên nhẫn mà hỏi tiếp " Cậu ta tên gì?" lần này người bạn cùng bàn của của cậu mới hoàn hiểu ra câu hỏi " À...à cậu ta tên Min YoonGi."

Hoseok biểu hiện đã hiểu, và tiếp tục làm bài không để ý tới 1 ánh mắt ngồi cuối dãy trong kẹt đang nhìn mình 1 cách chăm chú không rời mắt dù chỉ 1s nào. Khi người khác nhìn lại quay mặt xuống nà mà lẩm nhẩm 1 câu gì đó.

" Jung Hoseok tôi tìm thấy cậu rồi:))."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top