Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâu rồi Kim Duyên mới được ngủ ngon mà nên đẩy một giấc cái hết ngày luôn rồi.

" Morning chị mẹ, ủa anh ba chưa dậy nữa hả?" Bước ra khỏi phòng thì chỉ thấy chị mẹ đang ngồi trên sô pha xem tivi thôi không thấy anh ba đâu.

" Morning gì giờ này nữa, đã 2 giờ chiều rồi đấy cô gái. Crush đi ra ngoài rồi."

" Ồ." Kim Duyên đi tới chỗ chị mẹ nằm lên đùi dở trò nhõng nhẽo.

" Gì đây." Chị mẹ đưa tay nhéo mặt cô một cái.

" Ôm ôm một cái." Kim Duyên vẫn còn muốn ngủ thêm một chút.

" Thôi đi, mau đi rửa mặt...không có ngủ nữa. Em mà còn ngủ nữa thì tối nay làm sao mà ngủ được." Vỗ mông em bé rồi đuổi vô nhà tắm.

.

" Duyên đâu rồi ?" Anh ba vừa từ cửa vào đã kiếm em bé.

" Dạ." Kim Duyên đang ngồi ăn trái cây với chị mẹ.

" Tối nay chúng ta qua thành phố kế bên chơi đi, nghe nói tối nay bên đó có lễ hội gì đó." Anh ba cũng đi đến chỗ hai người ngồi xuống ăn một miếng trái cây.

" Ở đó có bán gì ngon không? Nếu chỉ có cảnh không thì em lười lắm."

" Suốt ngày chỉ ăn mà bảo là giảm cân đấy. Đi đi chị thích mấy chỗ đó lắm." Chị mẹ lên tiếng, cảnh đẹp là phải đến xem nha, à còn phải lên thông báo tối nay livestream cho mọi người ở Việt Nam cùng xem nữa chứ.

" Em không đi là ở nhà một mình đó nha." 

Kim Duyên trề môi nhìn hai người "Em đi mà."

" Vậy được rồi, tối nay 8 giờ chúng ta sẽ đi, cũng gần đây nên chắc là đi bộ thôi." Anh ba đứng dậy làm động tác vươn vai một cái. "Giờ anh đi ngủ một chút mới được, hai người chuẩn bị từ từ đi."

Anh ba đi lại sô pha dài nằm xuống, chưa kịp nhắm mắt thì đã thấy nguyên cá thể to lớn bay tới đè lên người mình rồi.

" Giờ này mà ngủ gì nữa, anh ra chỗ khác đi chỗ này của em mà." Kim Duyên lại kiếm chuyện ghẹo anh ba rồi đó.

" Chỗ này của anh, em đi ra." Anh ba cũng không chịu thua, chống trả quyết liệt.

Nhưng sức con gái thì làm sao làm lại người ta, thế là Kim Duyên chơi tuyệt chiêu, cắn anh ba. Chỉ có điều không ngờ là bị anh ba cắn ngược lại.

" Aaaa...chị mẹ cứu...cứu...anh ba cắn em." Kim Duyên chỉ biết cầu cứu chị mẹ.

Chị mẹ đứng một bên chỉ biết bất lực nhìn hai cái người này, cứ hở một chút là ghẹo nhau rồi vật lộn vậy đó. Quá quen rồi nên...cứ làm đúng bổn phận của mình là ngồi ăn được rồi ai la hét gì thì mặc kệ không quen, không nghe, không thấy. Hợp lí !


.


" Nhìn đường phố bây giờ giống Hà Nội ghê á." Kim Duyên nhìn xung quanh, không khí hôm nay cũng rất tốt.

Không thấy ai phản hồi mình, nhìn lại bên cạnh...

Anh ba thì chăm chú cầm điện thoại chụp hình rồi, chị mẹ thì bận livestream với người hâm mộ.

Kim Duyên tự nhiên bị bỏ rơi nên bĩu môi kháng nghị "Xì...bảo dẫn mình đi chơi mà lại bỏ mình."

" Chị cũng đi một mình, thế em có muốn đi cùng chị không?" 

Đột nhiên bên tai xuất hiện giọng nói quen thuộc, phản ứng đầu tiên đương nhiên là lần theo giọng nói đó mà tìm.

Lúc nhìn thấy chủ nhân giọng nói đó thực sự là Beatrice, cô có chút kinh ngạc...

" Bea...Beatrice...Sao chị lại ở đây?"

" Chị không phải đang ở Philippines sao?"

" Đây có phải là thật không? Hay...chỉ là... em đang mơ rằng được gặp lại chị."

Kim Duyên vẫn chưa tin Beatrice thật sự đang đứng trước mặt cô, đưa tay đến chạm vào gương mặt mà mình mong nhớ mỗi ngày, nước mắt không tự chủ mà rơi xuống.

" Em sao lại khóc rồi." Beatrice vươn tay lau đi những giọt nước mắt vẫn còn đọng lại trên má Kim Duyên "Chị ở đây...chị quay lại gặp em rồi này...em không vui sao?"

" Vui...vì vui quá nên em mới khóc đấy." Beatrice của cô thật sự quay lại rồi nè "Nhưng sao chị lại ở đây?"

" Chị đến để giải thích và đem người yêu chị về." Beatrice mỉm cười một cách hòa nhã nhìn cô.

Kim Duyên nghe thế đột nhiên sững người, có chút gì đó nhói nhói trong tim.

" Beatrice, chị với bạn trai giận nhau sao?" Kim Duyên gục mặt xuống hỏi nhỏ trong miệng.

" Bạn trai? Chị không có bạn trai." Beatrice thấy hành động cùng câu hỏi vừa rồi của Kim Duyên thì biết người này thật sự đã hiểu lầm cô rồi.

" Thế...thế người lần trước..." Kim Duyên nghe được câu nói của ai kia thì mở to mắt ngạc nhiên.

" Beatrice thật sự không có bạn trai sao?"

" Bạn thân." Beatrice dửng dưng trả lời.

"..." Kim Duyên gục mặt xám hối.

" Kim Du-Yen, hôm nay tôi đến đây để tính sổ với em chuyện này...Em nói xem là ai đã bảo với em là tôi có bạn trai vậy hả?" Beatrice đưa tay nâng cằm Kim Duyên lên buộc cô nhìn thẳng vào mắt mình.

" E...em...em xin lỗi..." Thấy Beatrice đổi cách xưng hô luôn nên tưởng người ta giận, liền có chút hoảng.

" Trả lời." 

" Là...là em tự mình nghĩ như thế, em thấy chị nói chuyện với anh ấy rất vui vẻ, lại có chút thân mật nên...nên em nghĩ anh ấy là bạn trai của chị." Đánh ánh mắt sang hướng khác không dám nhìn thẳng Beatrice.

Nhìn Kim Duyên bây giờ như một tiểu hài tử mắc lỗi, trong thật đáng thương.

" Ngốc! Em có thể hỏi chị mà." Beatrice nhìn gương mặt kia liền có chút không nỡ, liền nhẹ giọng nói.

" Em...em không dám." Vẫn chưa dám nhìn thẳng mặt người ta.

" Em còn bảo gì nữa nhỉ? Em sắp đi làm dâu Philippines sao? Thế bây giờ em có muốn làm dâu Philippines không?" 

" Em không muốn đâu, chị đừng có giới thiệu bạn bè chị cho em." Kim Duyên chịu ngước lên nhìn người ta rồi.

Beatrice thấy ai kia chịu ngước lên thì cười một cách ôn nhu, tiến đến nhẹ nhàng đặt lên môi đối phương một nụ hôn.

" Bea...Beatrice...chị vừa làm gì vậy?" Kim Duyên hơi bất ngờ nên phản ứng có phần hơi chậm, tới khi hoàn hồn thì người ta đã rời ra.

" Chị có bảo sẽ giới thiệu em cho ai sao? Chị chỉ bảo khi nào em muốn có người yêu Philippines thì liên hệ chị. Chị sẵn sàng làm người yêu em." Beatrice bày ra gương mặt đắc ý nhìn ai kia đợi phản hồi.

"..." Kim Duyên đang tải dữ liệu mà Beatrice vừa cung cấp.

" Khoan đã? Beatrice là vừa tỏ tình với em đúng không?" Vẫn chưa tin sự thật nên tiếp thu hơi chậm, mọi người thông cảm.

Beatrice nhìn gương mặt ngây ngốc của ai kia thì mỉm cười đắc ý. Sẵn tiện vươn tay véo má người ta một cái luôn. 

" Sao đây...Mọi người đều đã đồng ý gả em cho chị rồi nên em cũng không thể từ chối đâu."

" Em cũng không định sẽ từ chối chị. Beatrice, em thích chị." Cuối cùng cũng có dũng khí để nói thích người ta rồi.

Lời vừa thốt ra liền cảm thấy có chút thẹn thùng cùng xấu hổ mà né tránh ánh nhìn của Beatrice. Nhưng miệng không quên nở nụ cười hạnh phúc.

" Nhưng chị đã quyết định không thích em nữa." Beatrice vừa nói xong liền thấy thái độ của Kim Duyên thay đổi trong tức khắc. Nhìn như sắp khóc tới nơi nữa rồi...

" Chị chuyển sang yêu em rồi. Kim Du-Yen chị yêu em, em có thể làm người yêu chị không?" Đây là lời nói chân thành phát ra từ tận đáy lòng Beatrice đấy. Vẫn là ánh mắt ôn nhu đó nhìn Kim Duyên chờ đợi câu trả lời.

" Em đương nhiên đồng ý! Em cũng yêu chị, Beatrice." Kim Duyên không kiềm chế được nữa, nhào vào lòng Beatrice ôm chầm lấy chị, cô nhớ cái ôm, nhớ thân ảnh này lắm rồi.

" Ngoan, chị ở đây...ở bên em rồi." Beatrice cũng nhớ cái cơ thể cùng mùi hương này chết đi được, nhất định sẽ không rời xa nhau nữa.

Beatrice khẽ kéo ra khoảng cách với Kim Duyên, để hai mắt cả hai có thể nhìn thẳng vào nhau, sau đó nhẹ nhàng dời tầm nhìn xuống môi đối phương, thuận thế tiến tới hôn lấy. Một nụ hôn ấn định cho mối quan hệ của cả hai, một nụ hôn sâu kiểu pháp nhẹ nhàng đầy cảm xúc lại thêm cái bầu không khí lãng mạng của đường phố càng tô điểm thêm bức tranh đầy mỹ vị này.


.


" Không cảm ơn người anh này một tiếng à con nhóc kia." Vừa vào nhà (phòng khách sạn) là anh ba lại muốn ghẹo người ta nữa rồi.

Kim Duyên "???" nhìn anh ba yêu cầu cung cấp thêm thông tin để hiểu câu trên có ý gì.

" Anh ấy là người đón chị ở sân bay hôm nay." Beatrice nhìn Kim Duyên trả lời cho cô hiểu.

" Beatrice nhờ bọn chị đi đón em ấy." Chị mẹ thiệt không hiểu sao mà em bé nhà cô ngốc trong chuyện này quá chừng "Chứ em nghĩ Beatrice có thể tự mò đến đây được à."

Kim Duyên lúc này mới hiểu ra vấn đề.

" Ra là anh ba chị mẹ đã biết trước, ba người là thông đồng nhau gạt em."_"Tức cái mình mà, sao mà không nghĩ ra sớm được chứ, đúng là có nhiều nghi vấn như vậy mà mình lại bỏ qua."

" Chính xác." Cùng nhau đồng thanh trả lời để tạo điểm nhấn, ahihi.

" Nhờ vậy mà ai kia được bất ngờ đó." Anh ba lại nổi máu cà khịa em bé.

" Beatrice, hành lý chị đâu...mau đem vào phòng em rồi còn đi tắm, nghỉ ngơi nữa." Không thèm để ý anh ba luôn rồi, giờ chỉ để ý Beatrice của người ta thôi.

"..." Anh ba bị bơ, cảm thấy bị tổn thương sâu sắc T^T

" Vừa lắm." Chị mẹ còn bồi thêm một câu rồi cũng đi vào phòng.

Beatrice sau khi vào phòng thì cũng nghe theo lời Kim Duyên cầm quần áo đi tắm.

Còn Kim Duyên thì hí ha hí hửng lướt lướt xem lại mấy tấm hình khi nãy mà cả hai chụp cùng nhau, rồi chọn vài tấm đăng lên.

.

" Em xem gì mà cười đó." Beatrice vừa bước ra đã thấy ai kia ngồi trên giường cầm điện thoại cười ngốc rồi.

" Chị tắm xong rồi hả, em cũng đi tắm đây." Bị phát hiện ngồi cười một mình liền thấy có chút xấu hổ nên liền bỏ của chạy lấy người. Là bỏ điện thoại lại rồi chạy đi đó.

" Chị có pha nước sẵn rồi đó, đừng có gội đầu nha, trời lạnh như này gội khuya dễ bệnh lắm." 

" Em biết rồi."

Thấy người đã bước vào trong, Beatrice đi lại giường ngồi xuống cầm điện thoại mình lên, định xem hôm nay có ai tag mình vô mấy cái video hay ảnh ghép của cả hai không...Lúc xem mấy cái đó Beatrice thấy giải trí lắm, à còn dễ thương nữa chứ.

Nhưng không...đập vào mắt Beatrice là bài đăng mới nhất của cô người yêu kia Kim Du-Yen, vài bước ảnh mà cả hai vừa cùng nhau chụp với dòng cap "We Are Lovers."

Môi Beatrice không tự chủ mà cong lên vẽ thành nụ cười, nhìn vào trong rất mãn nguyện cùng hạnh phúc.

" Kim Du-Yen, em vừa đăng cái gì đó." Vừa cao giọng hỏi người trong kia mang hàm ý trêu chọc tay vừa bấm tim bài người ta.

" Em khẳng định chủ quyền, em không muốn thấy cái câu "We are sister" mà mấy fan nhắc nữa." Kim Duyên nói thiệt đó, tức chết cô á, người ta chỉ bất đắc dĩ mới nói câu đó thôi mà mấy ẻm cứ lấy câu đó ra nhắc lại dằn mặt cô quài.

Beatrice sau khi nghe câu trả lời từ ai kia thì cũng chỉ biết cười vì tính trẻ con đó.

Beatrice cũng vào trang cá nhân của mình đăng một bài tương tự như vậy. Nhưng cap là...

" We Are Lovers not Sister."

. . . . .


Khỏi phải nói fan của hai người dậy sóng cở nào rồi ha.

Cmt: Trời ơi công cán tui đẩy bất chấp địa lí cuối cùng cũng có kết quả rồiiii.

Cmt: Tui là giả, tui là giả họ mới là thật, họ mới là thật!!

Cmt: Ủa? Ủa? Tui chèo chơi mà hai bà yêu nhau thật hả!!! OTP mãi đỉnh!!

Cmt: Thuyền tui cuối cùng cũng chịu cập bến rồi, tui khóc đây!!

Cmt: Rồi khi nào hai chị cưới cho em xin cái hẹn luôn để em còn để dành tiền từ từ.

Cmt: Lên đồ ăn cưới thôi mấy thím ơiii

Cmt: Hai chị có tướng phu thê thật đấy, đẹp đôi ghê. Chúc hai chị hạnh phúc nha.

Cmt: Tui xĩu đây!! Khỏi ai đỡ tui dậy nữa nha.

Cmt: Dị là tui mất chồng rồi đó hả? Beatrice chị là đồ tồiii...nhưng vì đó là Kim Du-Yen nên em tha thứ cho chị đó T-T

Cmt: Dyn đã chính thức theo chồng bỏ Dynie, thật đau lòng quá đi mà...

Cmt: A!! OTP mãi đỉnh, OTP mãi keo, OTP cứ tiếp tục đi em tình nguyện làm cẩu độc thân để được ăn cẩu lương của hai người.

Tui: Gả!! Bà Bea mau về Việt Nam ra mắt rồi mang Kim Du-Yen về Philippines luôn đi. *Lưu ý: Hàng đã nhận miễn trả.* Em lên đồ sẵn sàng hết rồi, come on baby :)

....v.v....

Và trong đống cmt đó có xuất hiện cmt của một người...

nxndita: Ủa rồi chịu hốt nhau rồi đó hả? Tui tưởng còn phải ngồi xem hai người vờn nhau thêm một thập kỉ nữa chứ. Rồi cho hỏi luôn là bà chị Beatrice định bao giờ cưới để em còn chuẩn bị phong bì.

==> kimduyen.nguyenhuynh: Sớm thôi...chị nghĩ em nên chuẩn bị từ bây giờ luôn đi.

==> beatriceluigigmz: @nxndita Hình như em lại thèm đòn, hẹn gặp em một ngày không xa.

==> nxndita: @kimduyen.nguyenhunh @beatriceluigigmz :)))

Nandita cuối fic rồi nhưng vẫn không thoát khỏi số phận vừa phải ăn cơm tróa của cặp này vừa sợ bị trung sĩ lên gối nha mọi người :))



_____________

End fic rồi nha, Happy Ending rồi nha nên mấy bà đừng có đòi đánh tui nữa.

 Tạm biệt!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top