Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Scene 1: Casting Call

Vào ngày đó, tôi nghĩ mình đã trông thấy thánh thần.

Trại trẻ mồ côi Le Fond nằm trên sườn đồi vắng. Lớp sơn bong tróc bám trên viền vữa màu bánh gừng, âm vang buồn bã của một thời huy hoàng bị lãng quên. Ánh nắng chiếu xuyên qua những khung cửa sổ kính màu đầy bụi bặm, in những hình vuông đầy màu sắc lên sàn gỗ cũ kỹ kêu cọt kẹt theo từng bước chân. Không khí thoang thoảng mùi nấm mốc và các sản phẩm tẩy rửa, che giấu sự cô quanh len lỏi giữa những hành lang.

Cô bé Peruere ôm chặt con thỏ bông cũ kỹ, kỷ vật vô cùng quan trọng với cô, lặng lẽ ngồi yên giữa phòng sinh hoạt cũ kỹ. Những bức tường trắng vô trùng không mang lại sự thoải mái, chỉ có sự trống rỗng vang vọng của tuổi thơ không gia đình... và mất mát.

Cô bé nhìn về phía hành lang, nơi có người đang nói chuyện với chủ trại trẻ. Một người phụ nữ trong rất trẻ, tuổi có khi còn chưa qua hai mươi, đang nhìn về phía cô bé.

Rồi một bàn tay ấm áp siết chặt lấy tay em. Người thiếu nữ với đôi mắt hai màu biển mỉm cười, một tia sáng rực rỡ chiếu xuyên qua từng lọn tóc.

"Từ bây giờ, chị sẽ là gia đình của em."

Nhiều năm trôi qua.

Ánh trăng nhuộm một màu bạc mát lạnh vào cảnh vật. Furina đứng im giữa căn phòng nhỏ, tay cầm một vật nhỏ. Bên kia phòng, một người ngồi ở mép giường. Một chiếc vali mở tung, quần áo vương vãi khắp phòng.

Cô sắp sửa phải giết người đó.

Furina vẫn im lặng, con dao sắc lẹm nằm gọn trong lòng bàn tay. Chỉ nhát đâm, mọi thứ sẽ kết thúc vĩnh viễn.

Đôi mắt Furina lạnh lẽo. Cô tiến tới bên người đang nằm đó, và vung xuống.

"CẮT!" Một chất giọng oang oang vang lên, từ một người đàn ông có râu quai nón. Là đạo diễn. Ông cười vui vẻ, nói vọng tới hai diễn viên.

"Làm tốt lắm, hai người. Đặc biệt là cô Furina, vẫn xuất sắc như mọi khi, ánh mắt bộc lộ nội tâm nhân vật. Nghỉ 15 phút và sau đó chúng ta sẽ quay cảnh tiếp từ góc nhìn của Liam."

Nhân viên trường quay nhận lệnh thu dọn, chuẩn bị lên đồ cho cảnh sau. Furina đón lấy khăn lau và nước uống từ người quản lý Clorinde của cô. Vẫn như mọi ngày, quản lý của cô rất kiệm lời, nhưng Furina biết ai là người làm cô ấy mở miệng nhiều nhất.

Furina quay sang chào hỏi những người có mặt trên trường quay tại bàn đồ ăn, cô lúc nào cũng thân thiện với mọi người. Họ bắt đầu vây quanh cô và hỏi han ngôi sao sáng của Fontaine. Bỗng, một chị nhân viên buột miệng nói.

"Con gái nuôi của cô Furina là một Alpha phải không?" Cô ta nói tiếp, không để ý đến rằng câu hỏi đó có phần hơi riêng tư.

"Tiểu thư Furina là Omega, cô sống chung với một Alpha không thấy sợ sao?"

Furina xoay sang đối diện với người vừa hỏi câu đó, mặt lộ rõ thái độ bất bình trước câu hỏi có phần khiếm nhã. Cô ngay lập tức phản bác.

"Arlec của tôi là một đứa bé ngoan, tôi không sợ khi sống chung với con bé, và tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho người nào dám xúc phạm đến con gái mình."

Người nhân viên bối rối, biết mình đã vượt quá giới hạn, cô rối rít xin lỗi siêu sao trước mắt. Furina chấp nhận lời xin lỗi.

Cô không cho phép bất kỳ ai nói xấu con gái, cô yêu Arlecchino như con ruột của mình, dù cho họ không hề có máu mủ ruột thịt.

Cũng đã 7 năm trôi qua kể từ ngày cô nhận nuôi Arlecchino, con bé bây giờ đã là một thiếu niên 17 tuổi. Mọi thứ bắt đầu từ lúc người chị sinh đôi của cô qua đời.

Chị em Focalors và Furina cũng là trẻ mồ côi, và được ba của họ, Neuvillette nhận nuôi từ khi cả hai mới 5 tuổi.

Furina từ bé đã bộc lộ thiên phú ca hát và diễn xuất. Cô rất hay tham dự các biểu diễn kịch nghệ cho thiếu nhi, đăng ký tham gia diễn xuất cho các bộ phim và cũng nhiều lần trúng tuyển. Ngoài khả năng diễn xuất, cô còn sở hữu một chất giọng trời phú và khả năng khiêu vũ lành nghề, trong nhà không hiếm thấy các giải thưởng nghệ thuật của cô.

Furina sinh ra để tỏa sáng trên sân khấu, còn chị gái Focalors của cô lại muốn nối nghiệp ba mình theo ngành luật, và cô có thừa tài năng lẫn trí tuệ trong lĩnh vực đó. Cô thích suy luận, tìm tòi và đọc về các vụ án có thật khi còn đang ngồi ghế tiểu học. Lớn hơn một chút, cô thường xuyên lui tới hiện trường án mạng; hay hỏi xin ba cho mình được xem qua các vụ án do ông thụ lý, đồng thời, đóng góp ý kiến của mình về vụ việc. Những ý kiến mà cô đưa ra có độ chuẩn xác cực kỳ cao.

Đậu đại học Thủ khoa Luật. Ở giảng đường, cô được mệnh danh "Nữ Thần Công Lý." Dự định bước đường tương lai của cô là trở thành công tố viên, và sau này là thẩm phán như ba hai người họ.

Ở mặt khác, Furina lựa chọn đứng trên sân khấu là vì để chị có thể trông thấy dáng vẻ đầy tự hào của mình, còn Focalors đứng trên "sân khấu" pháp luật là để bảo vệ em gái yêu quý. Mục đích của họ luôn vì người còn lại. Tuy hai nhưng lại một. Hai nửa toàn vẹn của nhau.

Cho đến ngày nửa kia của mình biến mất, và điều duy nhất Focalor để lại cho Furina, chính là Arlecchino.

Lúc kết thúc công việc là đã hết ngày, với vai trò là quản lý, Clorinde sẽ chở Furina về nhà. Nhà của nữ minh tinh nổi tiếng là căn Penthouse cao cấp ở Đại lộ Vasari.

Chiếc xe đậu vào bãi gửi xe dưới hầm. Clorinde thông báo lịch trình ngày mai cho Furina trước khi cô xuống xe, rồi cả hai từ biệt nhau khi Furina đã ngụy trang cẩn thận bằng kính râm và mũ trùm đầu.

Thân phận Omega vốn dĩ đã nhạy cảm, huống hồ cô còn là siêu sao nổi tiếng nhất Fontaine. Ngoại trừ bên công ty quản lý và người nhà, không được phép biết chính xác nơi ở và số phòng của nữ minh tinh Furina.

Bấm nhanh số lên tầng thượng, cô bước vào buồng thang máy kính trong suốt phản chiếu toàn bộ ánh đèn của thành phố về đêm.

Nhìn qua tấm kính, cô chợt trông thấy tấm quảng cáo to bự được rọi đèn sáng rực, là hình của cô. Tấm bảng quảng cáo cho hãng mỹ phẩm mới. Furina khẽ cười, tự hào vì những gì mình đã đạt được cho ngày hôm nay.

Để đạt được vị trí hiện tại dù là một Omega, cô đã không ngừng cố gắng. Cô là một siêu sao bẩm sinh, tài năng cùng tư chất toả sáng không thể phủ nhận. Tuy nhiên, mỗi ngày, không hôm nào là cô ngừng rèn luyện để trở nên giỏi hơn; diễn tốt hơn, hát hay hơn, đem đến cho nhiều khán giả hơn những món ăn tinh thần tuyệt vời. Từng vai diễn, bài hát, từng bức ảnh, là thành quả của không biết bao nhiêu mồ hôi và công sức cố gắng trong lặng thầm.

Đời sống riêng sạch sẽ và không scandal, càng làm công chúng yêu thích.

Bên cạnh tài năng xuất chúng, là sự may mắn hiếm có. Không phải là cô chưa từng bị người ta hãm hại, vẫn có kẻ ngấm ngầm giở đủ thủ đoạn nhằm hạ bệ cô. Tuy nhiên, những kẻ như vậy sẽ đối mặt với cơn thịnh nộ của người ba thẩm phán. Mỗi lần có sự việc xảy ra, cảnh sát sẽ vào cuộc điều tra ngay lập tức, bọn xấu xa dám giở trò đều phải trả giá.

Tất cả chúng đã tạo nên đại minh tinh Furina của hiện tại. Số mệnh của cô đã được định sẵn là sẽ trở thành một siêu sao.

Neuvillette là một người ba tốt, yêu thương và ủng hộ cô hết mực. Lần duy nhất hai người cãi vã, là khi cô quyết định nhận nuôi Arlecchino theo di nguyện của chị gái Focalors.

Từ ngày đầu gặp mặt, Neuvillette đã không hề có cảm tình với "đứa cháu" này. Giống như một linh cảm của bậc làm cha mẹ rằng đứa bé này sẽ cướp cô khỏi tay ông.

Furina đã phải tốn rất nhiều công sức thuyết phục ba. Nhiều năm qua, ông cũng đành miễn cưỡng chấp nhận đứa cháu dưới sự thuyết phục của con gái, nhưng ông vẫn sẽ để ý đến nó.

Kỳ lạ là mỗi lần ông cãi nhau với con gái là trời lại đổ mưa. Người ta đồn rằng ngài thẩm phán là Thuỷ Long tái thế.

Đến trước phòng, cô cởi kính và mũ để hệ thống nhận dạng khuôn mặt, vân tay lẫn dáng hình. Cánh cửa tự động từ từ mở ra, để lộ căn phòng sang trọng lấp kính toàn cảnh. Cách bố trí theo phong cách mở dẫn vào Salon lớn, nhà bếp, khu vực ăn sáng và phòng ăn chính. Tầng này còn có phòng quan sát nhìn xuống dưới, văn phòng, phòng nghe nhìn, dãy phòng dành cho khách, phòng nghỉ nhân viên (nếu có) và phòng bày trí tự do. Tầng trên có thể lên bằng cầu thang xoắn ốc lớn, có 5 phòng ngủ, mỗi phòng đều có phòng tắm riêng. Tầng trên cùng là phòng khiêu vũ đã được Furina chỉnh sửa thành phòng luyện tập ca múa, với bếp liền kề và dẫn thẳng ra sân thượng có hồ bơi và bồn nước nóng. Một tuần hai lần sẽ có người đến dọn dẹp toàn bộ căn nhà. Nấu nướng thì hai mẹ con họ tự nấu, hoặc đặt nhà hàng đem lại.

Thiết nghĩ, cái nhà này rộng quá mức cần thiết với chỉ hai mẹ con cô. Có lẽ đến khi Arlecchino lên đại học dọn ra riêng, cô sẽ dọn sang căn khác nhỏ hơn. Ngôi nhà với khu vườn bé xinh, nơi cô tận hưởng những thời gian nghỉ hưu. Ngày ngày trồng hoa, nuôi mèo.

(Nghĩ tới thấy thích ghê dzậy á!)

Furina vừa nghĩ tới viễn cảnh đó vừa tự cười một mình.

Giữa phòng Salon, con gái yêu Arlecchino của cô đang mở nhạc và xem quyển tạp chí có in hình đại minh tinh Furina.

"Con gái iuuu! Mẹ về rồi đây!" Furina nhào tới ôm chầm lấy cô bé từ đằng sau.

Trong thấy cô, Arlecchino cười hiền từ đáp lại.

"Mừng mẹ về."

Arlecchino đưa ngón trỏ chỉ về phía căn bếp.

"Hôm nay con nấu món nui mẹ thích, chờ con hâm lại rồi mẹ con mình ăn chung."

"Tuyệt quá! Arlec của mẹ là nhất." Đại minh tinh Fontaine biểu hiện rạng rỡ không khác nào một đứa trẻ, không hiểu ở đây ai mới là con gái, ai mới là mẹ nữa.

Làm nóng xong xuôi, cả hai người họ cùng ngồi vào bàn, Furina bắt đầu kể những chuyện diễn ra trong ngày, và Arlecchino gật gù lắng nghe.

Quan sát dáng vẻ đang ăn của con gái, Furina thầm nghĩ.

Vẻ mặt đẹp trai chết người cùng thần thái lạnh lùng, nếu Arlecchino tham gia vào ngành giải trí, cô dám chắc con bé sẽ có hàng đống người hâm mộ. Tiếc rằng Arlec không biểu lộ chút hứng thú nào về công việc của mẹ, ngược lại, thỉnh thoảng còn tỏ ra rất khó chịu.

Bản chất là một Alpha, nên nếu Arlecchino muốn làm gì cũng sẽ dễ dàng thành công. Chỉ hơi uổng cái mặt đẹp trai chút xíu.

Hai mẹ con trò chuyện trong bữa ăn thân thiết như vầy, Furina thấy rất vui.

Hồi mới về, Arlecchino tỏ ra hết sức lãnh đạm với người mẹ nuôi mới. Cô bé vừa trải qua một mất mát to lớn.

Lâu dần, tình cảm giữa hai người cũng nảy sinh. Furina nhớ đến những hôm Arlec sợ hãi và đòi ngủ chung với mình.

(Đứa con gái đáng yêu của mình!)

Người ngoài nhìn vào ai cũng thấy siêu sao Fontaine bị bệnh cuồng con gái, riêng cô thì không để ý.

Vào kỳ xác định giới tính, khi nhận được kết quả mình là một α, thái độ của Arlecchino đối xử với mẹ mình thay đổi hoàn toàn. Cô chủ động tránh né, không thèm nói chuyện, thường xuyên ở ngoài đường giao du với bè bạn hơn ở nhà.

Trong khoảng thời gian rất dài, Furina không khỏi buồn khổ nhưng cô không làm được gì, chỉ đành âm thầm bên cạnh, ủng hộ con gái. Mãi cho đến dạo gần đây, Arlecchino mới bắt đầu nói lại tình cảm mẹ con. Cô chủ động bắt chuyện với Furina, nấu ăn cho mẹ, quan tâm chăm sóc mẹ từng ly từng tý. Vị siêu sao thấy thế rất đỗi vui mừng. Cuối cùng thì hai mẹ con họ đã thấm thiết trở lại. Và cô mong niềm hạnh phúc của cả hai sẽ kéo dài mãi.

Tắm rửa xong trong bồn tắm bọt, cơn buồn ngủ liền kéo tới. Furina thay đồ ngủ, nói với ra Arlechino vẫn còn đang làm bài tập (?) trong văn phòng.

"Mẹ đi ngủ trước đây, nhớ kêu mẹ dậy., Clorinde sẽ lái xe đến đón mẹ vào lúc 9h."

"Vâng. Con hiểu rồi." Arlecchino trả lời, vẫn với chất giọng điềm đạm không khác ngày thường.

Vài giờ trôi qua, đại minh tinh Fontaine đã chìm sâu vào giấc ngủ giữa căn phòng rộng lớn tối tăm, được thắp sáng bằng ánh đèn vàng mờ ảo. Một bóng người lén lút đẩy cửa, là con gái Arlecchino của cô, trên tay cầm một chiếc túi xách đi vào phòng.

Cặp mắt của Arlecchino cực kỳ tinh tường dù ở trong bóng tối, cô cũng đã quá quen thuộc với cách bày trí của căn phòng vì cô đã ra vào nơi đây hàng ngàn lần rồi. Arlecchino dễ dàng luồn lách qua các vật dụng trong phòng mà không gặp phải bất kỳ trở ngại nào.

Arlecchino đã đứng trước giường người mẹ Furina của mình. Cảm thấy có chút hoài niệm về những lần mình đòi ngủ chung. Hình dáng ngủ của người kia thật ngọt ngào; vẻ mặt ngây thơ, uể oải nằm ngửa. Bộ váy ngủ làm bằng vải lanh mỏng manh và lỏng lẻo, quá sức thiếu đề phòng, Arlecchino dễ dàng vẽ ra toàn bộ đường nét cơ thể người nằm trên giường bằng mắt mình. Cô ép sát, nắm lấy hai sợi dây áo bên vai và kéo trượt xuống, bộ ngực trần nhấp nhô trồi ra sau lớp vải lụa.

"Mẹ à, tối nay chúng ta lại chơi cùng nhau nhé."

Arlecchino yêu Furina. Phải, cô yêu người mẹ nuôi của mình. Không phải tình cảm giữa con cái và cha mẹ, mà là ái tình nhục dục của hai cá thể sống độc lập.

Thứ tình cảm mà ban đầu cô cho là biết ơn và ngưỡng mộ, đã biến đổi theo theo năm tháng. Cho đến kỳ phát tình đầu tiên của mình, khi cô vô tình gọi tên người mẹ yêu dấu giữa lúc đang giải quyết cảm giác khó chịu, cô mới biết rằng tình cảm mình dành cho mẹ không phải tình cảm mẹ con đơn thuần.

Ham muốn trong cô ngày một lớn dần, mỗi ngày trôi qua đều thật khổ sở vì mối tình không thành. Ở tuổi dậy thì, mỗi ngày đều không khác nào sự dày vò về cả thể xác lẫn tinh thần, nên cô đã chủ động tránh xa mẹ, để không làm tổn thương Furina.

Tuy nhiên, cô biết tránh né không phải là giải pháp dài lâu. Vì cô biết cả đời này, cô sẽ không thể nào yêu một người như cái cách cô yêu mẹ mình.

Và Arlecchino đã quyết định mặc kệ mọi thứ.

Dẫu có phải xuống địa ngục, cô cũng phải có được mẹ.

Cô bắt đầu tìm đến mẹ mỗi đêm để giải tỏa. Một lượng thuốc ngủ với lượng dược vừa phải được đem lén bỏ vào đồ ăn và thức uống của Furina, uống vào sẽ ngủ say quên trời đất kể cả có động đất xảy đến. Arlecchino rất cẩn trọng kiểm tra trong những ngày đầu, cho đến khi chắc chắn mẹ sẽ không tỉnh dậy bất kể cô có làm gì, cô mới mạnh dạn tiến xa hơn. Bắt đầu chuỗi ngày "huấn luyện" những điểm nhạy cảm trên cơ thể mẹ; để mẹ sẽ "khắc ghi" những khoái cảm ấy khi làm với cô.

Đứng trước tình yêu của đời mình, Arlecchino khó lòng giữ nổi nhịp đập trái tim đang đập liên hồi. Cô hít thở sau nhằm lấy lại bình tĩnh, rồi bắt tay vào thao tác.

Bộ áo ngủ đã kéo xuống đùi; cặp giò trắng hồng, múp míp lấp ló sau lớp vải lụa. Trông muốn ứa nước miếng, Arlecchino khẽ liếm môi. Món ăn ngon ngọt, không chút phòng bị, bày biện sẵn trước mắt và cô đang đói, rất đói; đến mức không biết phải bắt đầu từ đâu. Nước bọt tràn vào miệng cô, ham muốn cắn vào chỗ thịt mềm giữa đùi và sau gáy.

Giữ thái độ thận trọng, Arlecchino liếc nhìn lại căn phòng, bảo đảm không có bất kỳ dấu hiệu làm phiền nào. Bước tiếp theo, cô tiến lại gần đầu của mẹ nuôi, để những ngón tay của mình chạm vào cái miệng nhỏ bằng một lực nhẹ nhàng; kéo môi dưới xuống, để lộ hàm răng trắng và cái lưỡi nhỏ. Arlecchino quan sát cẩn thận khuôn mặt của người mẹ nuôi, nuốt lấy từng hơi thở của mẹ khi cô lần theo hàm răng trắng đều, trượt xa hơn ra khỏi mép để ấn đầu hai ngón tay vào chiếc lưỡi ấm nóng và ẩm ướt.

Tay còn lại vuốt ve xuống xương gò má của Furina, vuốt ve từ cổ đến ngực cô ấy. Lần mò đến đầu ti hồng hào. Cô xoa nó bằng ngón tay cái, cuộn nó giữa các ngón tay cho đến khi nó dựng đứng.

Cô rút ngón tay ra khỏi miệng mẹ mình, và lặp lại quá trình trên với đầu vú còn lại, nước bọt ban nãy thấm lên núm ti hồng. Cô lùi lại một chút để ngắm nhìn chúng, đưa lòng bàn tay lướt nhanh qua hai đỉnh đồi trước khi điều chỉnh cơ thể mình sẵn sàng cho bước kế tiếp.

Cô đặt miệng mình lên một trong hai đầu ngực nhỏ. Cô đưa lưỡi liếm trên đầu, mút và cắn cho đến khi nó đỏ ửng vì sưng tấy. Cô lặp lại quá trình này lần nữa ở bên còn lại, cho đến khi hình dạng và màu hồng của cả hai núm vú nhô rõ trên bề mặt nửa trên cơ thể.

Đôi tay ranh mãnh mò xuống phía dưới đang cực kỳ ẩm ướt. Furina không hề mặc đồ lót lúc ngủ, một ít dịch đã thấm vào đáy quần. Kéo trượt nó và bóp chặt hai bên để banh rộng cặp đào mọng nước, lùi lại một chút và Arlecchino được chiêm ngưỡng cái âm đạo hồng hào còn trinh của "mẹ" mình.

Cảm giác chân thật làm cổ họng Arlecchino bỏng rát. Sự thèm khát làm cô không thể suy nghĩ điều gì ngoài cơn đói cồn cào ở dưới đó.

(Mẹ quả thật là người được nữ thần may mắn phù hộ.

Cho đến bây giờ, mẹ vẫn chưa bị Alpha nào đánh dấu, cũng như chưa từng sử dụng "quy tắc ngầm" để lao lên đỉnh danh vọng.

Mẹ đã tỏa sáng rực rỡ bằng chính tài năng của mình.

Đồng thời...)

"Con nghĩ mình cũng thật may mắn..." Arlecchino thở ra.

(Nếu biết được danh tính của kẻ nào dám đánh dấu mẹ, con sẽ phát điên mà giết kẻ đó. Thả hắn vào ổ nhện độc, băm nhuyễn xác hắn ra rồi đem rải cho cá ăn. Rồi con phải đem mẹ nhốt lại, ngày ngày lấp đầy mẹ bằng tình yêu, cho đến khi mùi hương của kẻ đó biến mất vĩnh viễn khỏi người mẹ.)

Mùi pheromone nữ tính tỏa ra từ Furina càng lúc càng làm Arlecchino thấy điên cuồng. "Cậu nhỏ" của Arlecchino đã căng cứng trong quần đến độ đau đớn. Cô lùi lại hòng lấy lại bình tĩnh, đồng thời quan sát kỹ khuôn mặt say ngủ của mẹ nuôi; hàng mi rung rung, tâm trí chìm đắm trong giấc mơ, đôi môi màu rượu hé mở.

Răng nanh của Arlecchino ngứa ngáy, toàn thân nóng rân, bản năng Alpha đang bị mùi hương nồng nàn của Furina mê hoặc. Hương sữa tắm hoa oải hương pha lẫn với kích thích tố cơ thể đặc trưng của mẹ làm đầu óc cô quay cuồng trong cơn say.

(Không được nóng vội! Vẫn chưa đến lúc!)

Arlecchino đặt lòng bàn tay to bản lên mỗi bên cái đùi trắng múp của Furina và tách chúng ra, để lộ một chút nếp gấp bóng mượt và âm vật đỏ ửng, trông rất mềm mại của mẹ. Cô dùng ngón tay cái vuốt ve môi âm hộ của mẹ nuôi, thưởng thức cách âm đạo của mẹ rung lên bần bật khi nó chảy ra nhiều chất lỏng hơn. Không chần chừ, cô cúi xuống và liếm một đường sọc từ lỗ của mẹ đến đầu âm vật, khiến người mẹ vẫn đang ngủ say phải bật lên một tiếng rên dâm đãng. Cô đút chiếc lưỡi dài ngoằn mình vào cái lồn mềm mại trơn trượt của Furina, dùng ngón tay cái phải ấn vòng quanh âm vật của mẹ. Chưa đầy một phút sau, âm hộ của Furina co lại và phun nước vào đầy lưỡi của con gái yêu dấu. Cô đang lên đỉnh trong lúc vẫn ngủ say.

Arlecchino không vẫn không giảm bớt tốc độ tấn công, cô phớt lờ những tiếng thút thít đau đớn của người phụ nữ lớn tuổi hơn rồi tiến tới bú cái âm vật đang vểnh cứng đó, đút vào một và ba ngón tay lấp kín âm hộ chật hẹp, đầy nước của Furina. "Người nào có thể nghĩ, đại minh tinh Fontaine lại bị đứa con gái ngày đêm nuôi dạy chơi đùa cơ thể khi cô ấy không chút phòng bị thế này," cô thì thầm, cứ như Furina vẫn còn giữ ý thức, biết mình đang ở trong tình cảnh thế nào.

Nhờ công lao huấn luyện mỗi đêm của Arlecchino mà bên trong mẹ đã được nới lỏng kha khá. Mới đầu cô còn chẳng đút vừa một ngón tay. Ngón tay đầu tiên ở trong lồn chặt khít cực kỳ, nóng bỏng mà quấn lấy, có quá nhiều nếp nhăn trong đó; chúng cuốn chặt ngón tay cô không buông, cứ như muốn nuốt chửng nó.

Nếu cô cứ vậy mà cho vào thì có khả năng mới được nửa đường đã bị hút cứng mà ra luôn. Tưởng tượng đã thấy kích thích rồi, cô không thể chờ tới ngày dương vật mình sẽ thật sự được đút vào âm hộ của mẹ. Càng được chơi nhiều, âm hộ của mẹ nuôi cô càng nới lỏng. Sớm thôi, lần đầu của cả hai sẽ không còn là vấn đề.

Arlecchino đưa mắt lên liếc nhìn cách bộ ngực của Furina nảy lên nhẹ nhàng theo nhịp thở, trong lúc những ngón tay của con gái mình đang đâm vào làm cơ thể cô ấy quằn quại trên chiếc giường quen thuộc. Vài phút sau, nước yêu của Furina lại bắn thêm một lần nữa; lần này mạnh và nhiều hơn lần trước, ngay khi con gái nuôi vừa mơn trớn trước điểm ngọt ngào và quấn lưỡi quanh âm vật căng cứng và đỏ tấy của Furina.

"A, tuyệt quá! Căn phòng bây giờ tràn ngập mùi dâm thuỷ và pheromone của mẹ..."

Hương thơm nhẹ nhàng, tao nhã của hoa Lily hồ nước xen lẫn với cái mùi dăm dục. Ngày càng khó để kiềm chế ham muốn đút vào cái âm hộ đang mời gọi của mẹ mình. Cô phải hành động thật nhanh.

Arlecchino rút ra mấy chiếc trứng rung màu hồng, cô dán hái cái lên đầu ti và một cái vào lồn của mẹ. Khi nó đã nằm yên bên trong, cô bật nó lên và điều chỉnh cho đến khi hông Furina co giật về phía trước, hoàn thiện bằng một miếng dán âm hộ che lại. Tiếp theo đó, cô gắn thêm cái kẹp âm vật vào hột le sưng tấy của người mẹ lớn hơn mình nhiều tuổi, và ấn điều khiển tốc độ mấy cái máy rung sang chế độ cao.

"Mong có thể sớm phá trinh mẹ để nhét vào những món đồ chơi to hơn." Arlecchino cười, lộ rõ sự hung ác trên khuôn mặt, cô giữ mẹ trong tay, mút lấy mút để môi mẹ và ấn nút tăng tốc cho máy rung.

Thân thể bất lực của siêu sao Furina không thể làm gì khác ngoài vặn vẹo và rùng mình khi những cơn cực khoái nhỏ nối tiếp kéo tới. Hơi thở nặng nhọc của Furina thoát ra khỏi miệng trong những tiếng rên rỉ ngắn ngủi, lồn cô co thắt một cách tuyệt vọng xung quanh máy rung, như muốn cầu xin tinh trùng từ nó.

Trong vòng chưa đầy một phút, cơ thể của đại minh tinh co lại khi cô tè ướt cả tấm ga giường trắng tinh của mình, rung chấn từ ba món đồ chơi liên tục tấn công vào những điểm yếu của cô. Arlecchino đến lúc này mới tắt đi.. Sau khi ra, khuôn mặt của Furina trở nên nhẹ nhõm hơn, thanh thản tựa như giấc mơ; đôi má ửng hồng, đôi môi hé mở, nhịp thở cao và mồ hôi lấm tấm là bằng chứng cho những gì đã xảy ra giữa hai chân cô.

Arlecchino bật chúng trở lại, lần này với cường độ nhẹ hơn, trước khi lật người mẹ cô lại và chuẩn bị cho màn chính của bữa tiệc. Cái lỗ bé xinh hồng hào và không có lông ở giữa cặp mông căng tròn, giống như âm hộ trơn láng của Furina, mẹ cô tẩy chúng định kỳ theo yêu cầu từ công ty. Những ngón tay dù đã phủ đầy nước nhầy của mẹ yêu, Arlecchino vẫn cẩn trọng bóp thêm một ít chất bôi trơn lạnh ngắt từ tuýp nhựa lên tay.

Và khi Arlecchino trượt một ngón tay nhớp nháp vào thì nụ hoa mềm mại mở ra đón chào. Các nếp gấp quanh mông siêu sao Furina tóm chặt lấy ngón tay con gái mình ngay tức thì, nóng bỏng và bóp chặt, tiết ra ngày một nhiều nước cho đến khi cái lỗ đó cũng trở nên ướt đẫm. Giọng rên tục tĩu của mẹ cô vang lên liên tục, âm hộ ướt đẫm của Furina co thắt do những rung động không ngừng trên âm vật và bên hai đầu ngực của cô.

Khi cái lỗ tiếp tục co giật và giãn ra, Arlecchino trượt sâu vào trong. Không có quá nhiều sự phản kháng; cơ thể nhỏ nhắn của mẹ cô chấp nhận sự xâm nhập một cách dễ dàng bởi vì nó đã được dịch nhầy từ âm hộ làm cho trơn trượt, và nó cứ thế mà mở rộng mời gọi.

Arlecchino xoay tròn và ấn, gõ và cọ xát liên tục vào nó cho đến khi cô có thể trượt ba ngón tay ra vào một cách dễ dàng. Arlecchino nhét tiếp ngón út của mình vào lỗ đít của mẹ nuôi cùng với ba ngón tay còn lại. "Mẹ tiếp thu những bài học của con thật tốt, không hổ danh diễn viên thiên tài." Cô rút tay ra khỏi cái đít lồn ướt át, đỏ bừng ngay khi cái đập lũ bên dưới của mẹ cô xả nước thêm lần nữa. Lần này, cô lấy dầu bôi trơn và bôi trượt dương vật cứng như đá của mình.

Cô bế bỏng người mẹ yêu dấu của mình và mân mê thân thể mẹ trong vòng tay, coi mẹ như một đứa trẻ, còn cô là "cha". Cô nâng niu, ôm ấp từng milimet da trên người mẹ cô, hít vào mùi của xà phòng, của pheromone, mồ hôi và làn da ngọt ngào.

Mùi hương dâm dục bao phủ khắp căn phòng, chỉ một thoáng mơ màng, Arlecchino đã suýt cắn nát kế hoạch bao lâu nay khi cô đưa răng đến gần gáy của mẹ. Sức mạnh ý chí của cô vẫn kịp đánh bại ham muốn bản năng của một Alpha.

(Không nên tiếp tục chơi đùa...)

Cô cẩn thận nhấc Furina lên một lần nữa, ôm người phụ nữ nhỏ hơn vào ngực khi cô ngồi xuống đằng sau và nâng hông Furina lên vừa đủ để đặt con dương vật mình trước cổng sau đang căng ra của mẹ nuôi; cô buông ra, và Furina đón nhận lấy phân nửa chiều dài của Arlecchino.

Furina kề sát bên tai Arlecchino, không còn chút sức lực ngả người vào lòng cô bé, trong lúc lỗ đít của cô đang hút lấy con cặc mập mạp của đứa con gái đang tuổi vị thành niên của mình.

Arlecchino cho phép mình dành một chút thời gian để tận hưởng cảm giác được đút sâu hai hòn bi vào lỗ đít chật hẹp của mẹ yêu rồi mới bắt đầu kéo mẹ rời khỏi cặc mình trước khi đâm nhanh trở lại vào trong. Cô nhấp bằng với nhịp điệu đều đặn, rồi nhanh dần và mạnh bạo. Tiếng phập của da thịt tác động lẫn nhau vang lên. Các thớ thịt trong lỗ tự phản ứng lại với vật xâm nhập, bóp chặt không chịu thả ra <3

Arlecchino vẫn giữ phần kết ở bên ngoài mà không cho vào, sợ mình sẽ làm rách mất, thân hình mẹ cô quá nhỏ bé so với cô.

Đầu của Furina nghiêng sang một bên khi những cú giã sâu làm cơ thể mềm nhũn của cô rung chuyển, bộ ngực đang nảy theo nhịp va phải ánh mắt chữ x của Arlecchino. Cô không thể cưỡng lại ham muốn gảy chúng, nhào tới cắn xé và bú từng bên núm, để chúng phải sưng đỏ lên.

"Aaa~ lỗ đít của mẹ bót quá, con sắp ra rồi..." Cô thì thầm vào bên tai Furina, mặc kệ cho người kia có nghe thấy không. "Mẹ cũng sắp ra, đúng không?..."

"Con sẽ ra bên trong mẹ..." Arlecchino đút lưỡi vào miệng Furina trong lúc hông cả hai đang giã vào nhau ở phát cuối cùng, lực hút mãnh liệt của mẹ khiến cô không tài nào nhịn được nữa mà phải trút hết vào trong.

"Con ra đây! Nhận lấy tất cả từng giọt đi!"

Cú bắn quá sức mãnh liệt, Arlecchino thọc sâu vào cặp mông căng tròn của mẹ, làm thân người Furina giật bắn vào khoảnh khắc lỗ đít của cô trở thành chỗ xả tinh cho con gái mình.

Tiếng phụt trào dâng, ào ạt giữa đống trung tình ngập ngụa. Một bên tay Arlec vẫn ôm chặt lấy thân thể mẹ, như sợ người này sẽ trượt thoát khỏi tay mình.

"Haa... haa..."

Cô cố lấy lại hơi thở, trong lúc giữ mẹ trong người. Thông thường vào lúc kết thúc, Arlecchino sẽ bắt tay vào thu dọn chiến trường ngay cho kịp trời sáng, nhưng hôm nay cô muốn tiến thêm bước nữa, để mẹ khắc ghi mùi hương Alpha của mẹ vào sâu trong người. Giống như một sự khẳng định chủ quyền của cô với người này.

Cô lục tay vào túi đồ chơi, lấy ra ống tiêm to bản chuyên dùng cho rửa ruột. Đoạn, cô cắm nó vào mông Furina, hút ra đống tinh dịch của mình từ trong đó. Kế tiếp, tháo miếng dán rồi bơm chúng vào âm đạo của mẹ cô. Chất dịch trắng chảy xuyên qua lỗ âm đạo và vạt mô nhỏ hình vòng, tiến tới tử cung và nằm yên trong đó. Chỗ hạt giống này sẽ nằm gọn trong đó đến hết mai "Hoàn hảo."

Đã đến lúc phải dọn dẹp bãi chiến trường này rồi. Ngày mai mẹ lại tiếp tục chơi cùng con️ nhé ❤️


Au: xong rồi, giờ chuyển sang dịch tiếp kowloon thôi, viết lách gì tầm này. Ní nào muốn tui quay xe thì bơm ít trà sữa cho bớt buồn chuyện bị gõ quán y 🥹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top