Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4:

Năm đó, khi họ còn ở cạnh nhau, Tống Dĩ An từng tặng Hạ Thư Lâm một chiếc lắc chân bạc, trên có gắn thêm vật trang trí là một chiếc lục lạc nhỏ được chế tác vô cùng tinh xảo. Mỗi khi cô bước đi, lục lạc nhỏ vang lên âm thanh "đinh đang" rất dễ nghe.

Cô từng hỏi anh, vì sao lại tặng chiếc lắc ấy cho cô.

Anh ôm lấy cô, từng nụ hôn như mưa mãnh liệt rơi xuống, có chút rối loạn nói:

"Mỗi khi em đi anh đều nghe thấy âm thanh ấy, như vậy bất kể em ở đâu, anh đều có thể tìm được em"

____________

Năm đó, khi cô bỏ trốn, vẫn luyến tiếc không nỡ bỏ chiếc lắc bạc ấy. Đến hiện tại, dù không đeo nữa, cô vẫn cẩn thận đặt nó vào một chiếc hộp cũ, đem giấu tận sâu trong tủ quần áo, cố dối lừa mình, chẳng qua là cô tiếc. 

Kì thực, đồ vật không đáng là bao, nhưng lời anh nói năm đó thì vô giá. Anh nói, anh sẽ tìm được cô, dù cô ở bất kì nơi đâu. Dù thân xác cô chạy trốn khỏi anh, trái tim kì thực vẫn để lại, vẫn một lòng mong chờ ngày gặp lại anh.

Bây giờ, cô đã thỏa nguyện ước, nhưng chính cô cũng không biết, gặp lại tốt, hay không gặp lại mới tốt?

Năm năm cách trở, yêu hận đan xen, giữa luân thường đạo lí và tình ái, nên chọn lựa ra sao?

Cô không biết. Anh không biết. Chỉ biết một điều, đã gặp lại rồi chẳng nỡ rời xa...

_______________________ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top