Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

đi làm cùng chị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Trang ơi,ai đây?
Thuỳ Trang hướng mắt ra cửa thì thấy Ngọc Huyền đang đơ người nhìn về phía Lan Ngọc
-là chị nè,Ngọc Huyền đây
-Ngọc....Huyền,Ngọc Huyền nào vậy Trang?
Lan Ngọc hoang mang,Ngọc Huyền là ai,Lan Ngọc có biết chị không.Lan Ngọc chạy vào hỏi Thuỳ Trang
-à chị Ngọc Huyền,trước hay đi chơi cùng em đó,Ngọc không nhớ sao
-không,không biết
-Ngọc ra chơi với chị nha?
-được,em ra đó đi
Lan Ngọc chạy ra hơn hở,không cần nhớ là ai,chỉ cần đẹp gái là đủ.Lan Ngọc chạy tới dắt chị vào nhà
Ngọc không nhớ chị thiệt hả
-không,Ngọc không biết,chị đẹp chơi với Ngọc nha
      Ngọc Huyền ngồi suy nghĩ,bộ Lan Ngọc bị mất trí nhớ hả?.Sao bây giờ khờ khờ,nói chuyện như con nít vậy trời.Chị đảo mắt nhìn Lan Ngọc từ trên xuống,quả thật không có điểm gì khác thường,không lẽ đang tiết mục  tiểu phẩm?
        Đang bận suy nghĩ thì Lan Ngọc đã kéo chị vào ghế sofa,Thuỳ Trang mang trà ra,ngồi xuống ghế,ung dung thưởng trà
-sao mấy nay sếp không lên công ty
-chị ở nhà trông trẻ
-đâu em có thấy trẻ nào đâu
-đang ngồi kế bên chị nè
-ý chị là Lan Ngọc hả
-chứ còn ai
-mà sao ẻm lạ vậy
-chuyện dài lắm,chị sẽ kể em sau
-rồi sao chị ở nhà Ngọc?
-thì trông trẻ nè
-2 người có vẻ thân nhau?
-chị chơi ngải á
-em báo công an
-giỡn,Ngọc bị khờ rồi,không tự ở nhà 1 mình được
-ủa
-tội Ngọc ghê
-sao tội
-để nguyên con sói già ở trong nhà mà không hay
-nè em nói ai sói già
-chị ăn người ta chưa
-chị định
-trời ơi,chị hại đời con gái nhà người ta
-em đến đây để tra hỏi chị á hả
-đâu có,thấy Ngọc không đi làm,em qua nhà thăm
-nhưng mà chắc dư thừa rồi
-vậy em nấu ăn đi
-nấu ăn là sao,sao em phải nấu
-nấu ăn là "cúc" á
-chị đuổi em hả
-rõ ràng
      Ngọc Huyền đứng lên đi về,Thuỳ Trang cười nhẹ vào trong,quả thật chị cũng muốn làm bậy với em lắm nhưng mà thôi.Chị muốn em luôn tự nguyện,không gượng ép.Bây giờ cũng trễ,Thuỳ Trang đưa Lan Ngọc về phòng đi ngủ.Mai chị phải trở lại công ty làm việc rồi,đang rối trí không biết em để đâu nữa.Ước gì có đèn pin thu nhỏ,thu em lại nhét vô túi ,đỡ phải lo nghĩ em đi lạc mất.Thuỳ Trang ôm em trong lòng,người Lan Ngọc thơm phức,mềm mịn,thiệt sự là muốn ăn em,ăn không thèm nhả xương luôn.Đợi khi Lan Ngọc tỉnh táo hơn,chị sẽ làm điều đó,bây giờ mà giở trò,nhiều khi mai mốt ẻm dính cú sốc đầu đời là ăn cho hết
Lan Ngọc khá quấn chị,đi đâu em cũng đi theo,trong đầu Lan Ngọc bây giờ chỉ có Thuỳ Trang là an toàn để dựa dẫm.Lan Ngọc ôm chị rất chặt,giống như sợ buông tay là Thuỳ Trang bay mất tiêu



sáng hôm sau,Thuỳ Trang đang vệ sinh cá nhân thì thấy Lan Ngọc đã đứng trước cửa nhìn.Chị chỉ biết cười trừ,hôm nay chị định dắt Lan Ngọc theo,dù gì trước đây cũng là thư kí riêng nên bây giờ chị đi đâu Ngọc theo đó nên chắc cũng không có vấn đề gì lớn.
Thuỳ Trang đi đến tủ,lựa 1 chiếc váy nhã nhặn,không quá trẻ con cho Lan Ngọc,em cầm váy thì yểu xìu,váy gì đâu mà có 1 màu,thua bộ đồ bộ em mặc ở nhà nữa nhưng là Thuỳ Trang kêu nên em cũng cam lòng đi thay
Lan Ngọc có khuôn mặt xuất chúng,nếu không làm văn phòng,chị nghĩ em cũng phải đi làm cỡ diễn viên nổi tiếng.Cái váy rất hợp với em nhưng có vẻ vì quá đơn giản nên Lan Ngọc có chút không thích nhưng biết sao đây, làm ở môi trường văn phòng không lẽ mặc đầm công chúa,mặc áo dài.
Lan Ngọc được ra đường thì vui lắm,nhìn tới nhìn lui,thấy ai đẹp gái là tới kết thân ngay.Thuỳ Trang dắt em vào công ty,mọi người thấy 2 người liền chào hỏi,Thuỳ Trang dắt Lan Ngọc qua thang máy riêng để tránh đông người.Lan Ngọc nảy giờ im ru,mắt đảo khắp nơi,chắc đang bận thuộc địa bàn hoạt động.Lên tới phòng,Lan Ngọc nhảy vào ghế sofa nằm ngủ,Thuỳ Trang nhìn cũng không nói lời nào mặc cho em làm gì làm




















-Trang ơi,Ngọc đói rồi
-chờ xíu,Trang sắp xong rồi đây
-Trang cắm mặt vào điện tử quài,không ngoan xí nào
-cái này là làm việc,có phải chơi bời đâu
-thì cũng không phải là cắm mặt vào điện tử hả
-rồi rồi,tắt tắt, 2 ta đi ăn nhé
Lan Ngọc nhận được câu trả lời mình muốn liền kéo tay Thuỳ Trang đi.Em thấy gì cũng đòi ăn,con mắt to hơn cái bụng.Được cái Thuỳ Trang khó tính,em đòi mua gì cũng không cho.Lan Ngọc hờn giận không thèm nhìn chị
-Ngoan Trang yêu Trang thương,hư Trang nuốt chửng nhá

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top