Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Nguyệt Sắc

Sáng sớm hôm sau, Tiểu Thỏ mơ mơ màng tỉnh lại thúc thúc Giản Chính Dương:

"Chính Dương, rời giường nha."

Bị Tiểu Thỏ đẩy, Giản Chính Dương liền mở to mắt, nhìn đứng dậy Tiểu Thỏ, có chút nghi hoặc hỏi, "Em dậy sớm thế làm gì?"

Tiểu Thỏ quay đầu, nhìn ánh mắt vô tội của Giản Chính Dương, sao mặt anh có thể đẹp như vậy: "Chúng ta hôm nay phải đi mua rất nhiều thứ, nhanh rời giường nha."

Mọi thứ trong nhà hầu như đều bị Giản Chính Dương đập vỡ, hôm nay phải mua lại, tối còn đi dự tiệc, cô không có quần áo phù hợp nên cũng cần mua nha.

"Được rồi."

Nghe được Tiểu Thỏ nói như vậy, Giản Chính Dương ngồi dậy.

"Nhanh chút nha, em đi đánh răng trước."

Tiểu Thỏ cười tủm tỉm in lên mặt Giản Chính Dương một nụ hôn rồi bước nhanh vào buồng vệ sinh. Giản Chính Dương vốn không tỉnh táo nhưng sau nụ hôn của Tiểu Thỏ thì có tinh thần gấp trăm lần, lập tức nhảy lên phóng vào phòng vệ sinh.

Tiểu Thỏ vừa cho kem đánh răng vào bàn chải thì Giản Chính Dương liền vọt vào, dọa cô nhảy dựng: "Sao không mặc quần áo đã ra đây, mau trở về mặc quần áo đi, cuồng khỏa thân."

Đối với thói quen ngủ lõa thể của Giản Chính Dương, Tiểu Thỏ tỏ vẻ thật bất đắc dĩ.

Giản Chính Dương cười hì hì đem Tiểu Thỏ ôm vào trong ngực,

"Chỉ cho em xem anh không ngại a."

Tiểu Thỏ: "......"

Thấy Tiểu Thỏ không nói gì, Giản Chính Dương cười hắc hắc, hai tay ý đồ không tốt di chuyển trên lưng Tiểu Thỏ:

"Nhưng thế này hình như anh bị thiệt thòi rồi, không bằng em cũng cho anh xem đi."

"Giản Chính Dương, anh dừng tay cho em."

Tiểu Thỏ vội vàng giữ tay Giản Chính Dương:

"Nhanh lên, rửa mặt sạch rồi mặc quần áo vào, làm bữa sáng nữa, em đói bụng rồi."

"Tuân mệnh, bà xã đại nhân."

Thấy Tiểu Thỏ mặt lạnh Giản Chính Dương liền giơ tay đầu hàng.

"Ai là bà xã của anh."

Tiểu Thỏ hờn dỗi.

Thấy thế, Giản Chính Dương nhịn không được cúi người hôn Tiểu Thỏ thật lâu, không chú ý đến kháng nghị của cô. Cuối cùng không thể chịu nổi Tiểu Thỏ trực tiếp đá anh ra khỏi phòng vệ sinh. Sờ sờ cái mông, Giản Chính Dương cười trộm như mèo trộm được cá. Mới nãy anh khiến Tiểu Thỏ cả người vô lực, xem ra mị lực của bản thân vẫn rất lớn a, Tiểu Thỏ đối với anh không có lực miễn dịch, thật là chuyện vui nha.

Trở về phòng lấy quần áo đơn giản mặc, anh vào phòng bếp nấu cháo. Đã lâu không dậy sớm như vậy, tuy không hứng thú nhưng vẫn vui vẻ nấu cháo.

Đến khi Tiểu Thỏ xong xuôi thì anh cũng hoàn thành món cháo, tắt bếp, Giản Chính Dương nói Tiểu Thỏ chờ một chút là có thể ăn.

Anh vào phòng vệ sinh rửa mặt chải đầu. Hai người đem bữa sáng ăn xong, Tiểu Thỏ giành việc rửa chén, thu thập phòng bếp, cùng Giản Chính Dương tay nắm ra ngoài.

Giản Chính Dương rất có mị lực, hai người ra ngoài không bao lâu liền bị nhìn ngó, khiến Giản Chính Dương vốn 200% bừng bừng phấn khởi bỗng chốc mặt đen như đáy nồi. Lúc đi ngang qua cửa hiệu kính mắt, anh liền kéo Tiểu Thỏ vào mua hai cái kính râm thật to, mỗi người một cái, như vậy đã che đi hơn một nửa khuôn mặt, Giản Chính Dương lúc này mới khôi phục thần sắc.

"Bảo bối, dáng vẻ anh thế này có phải rất ngầu không, có làm em say mê không?"

Giản Chính Dương nhìn vào gương, tự kỷ hỏi Tiểu Thỏ. Tiểu Thỏ đánh giá một chút Giản Chính Dương:

"Có điểm giống đại ca xã hội đen, em lo lắng có nên cách xa anh một chút hay không."

Giản Chính Dương đen mặt:

"Cho dù anh là đại ca xã hội đen, em cũng là phụ nữ của đại ca xã hội đen, cả đời này đừng mơ tưởng thoát khỏi anh."

"A, không cần a, người ta là người tốt, không muốn có quan hệ với đại ca. Đại ca giơ cao đánh khẽ thả tiểu nữ đi, tiểu nữ không tài, không mạo, không đức không xứng với đại ca a."

"Người xưa có nói hoa tươi cắm bãi phân trâu, điều này chứng tỏ hoa tươi nhất định xứng với phân trâu rồi, anh là hoa tươi không chê em phân trâu đâu, đừng tự ti a."

"...... Giản Chính Dương, anh nói em là phân trâu?"

"So sánh."

"Giản Chính Dương, anh chết đi."

"A, mưu sát chồng."

"Đừng chạy!"

...... Mua một đống đồ lớn nhỏ thật sự rất vui, nhưng nhìn đống hóa đơn xa xỉ Tiểu Thỏ lại thấy đau đầu.

Nhưng khi Giản Chính Dương kéo cô đến ngân hàng rút tiền trong thẻ thì Tiểu Thỏ mới thật sự hoa mắt, dù cô học toán không tốt lắm nhưng dãy số dài dằng dặc kia cô nhìn rất rõ nha.

"Giản Chính Dương, anh làm gì mà kiếm nhiều tiền như vậy?"

"...... Người khác nói anh làm gì thì anh làm cái đó."

"Phạm pháp sao?"

"......"

"Không phải là cướp ngân hàng chứ?"

"......"

"Mẹ anh hàng tháng cho bao nhiêu tiền tiêu vặt a, không phải chuyển tiền mẹ cho vào tài khoản rồi nói anh kiếm được chứ."

"......"

"Giản Chính Dương, anh mau nói cho em biết tiền này ở đâu ra, bằng không em sẽ bất an a."

"Đều là anh kiếm."

"Anh kiếm thế nào, mau nói em biết, em cũng muốn kiếm tiền a."

Tiểu Thỏ tỏ vẻ lóa mắt, người kia cả ngày ở nhà sao có thể kiếm tiền.

"Chính là người khác yêu cầu làm gì anh sẽ làm cái đó, nói đơn giản anh là hacker. Tùy tiện viết một chút chương trình hoặc cái gì tương tự đều được."

Giản Chính Dương giải thích,

"Nhưng đó là bí mật, ngay cả mẹ cũng không biết nên em không được cho người khác biết được không?"

"Thần bí vậy sao, Giản Chính Dương, anh thật sự không làm chuyện phạm pháp?"

"Không có."

"Vậy tốt rồi, làm hacker, anh giỏi thật, em có thể nhận anh làm thầy không?"

"Em? Hay là thôi đi."

"Vì sao?"

"Anh sợ em không có cách tốt nghiệp thôi, làm anh mất hết mặt mũi."

"......"

"...... Giản Chính Dương, anh chết đi!"

­Hết chương 43­

���!̓:}�@

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top