Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Nguyệt Sắc

"Lí phu nhân, bà hôm nay thật xinh đẹp a."

"Nào có, ha ha, vẫn như bình thường mà."

"Làm sao có thể, tuy rằng Lí phu nhân bình thường đã đẹp nhưng tối nay càng đẹp a."

...... "Vương tiểu thư, gần đây có việc gì sao, đã lâu rồi không thấy. Cô có vẻ gầy a, đừng làm việc quá sức nha, thân thể quan trọng hơn."

"Ha ha, gần đây quả thực rất bận việc, thời gian đi mĩ viện cũng không có. nói thực tôi rất muốn đến, a, đúng rồi, ngày mai buổi tối có rảnh không, tôi hẹn thời gian rồi qua."

"Có a, Vương tiểu thư muốn tới thì không rảnh cũng phải rảnh, tám giờ tối thế nào?"

"Không thành vấn đề."

...... "Nhan tiên sinh, Nhan phu nhân, thật hâm mộ tình cảm của hai người, đi đâu cũng không tách rời, thật làm người ta hâm mộ a. Khi nào tôi mới có được một ông chồng chu đáo thế này chăm sóc." ...... Trong yến tiệc toàn là những lời chào hỏi, khen tặng, tiếng cười nói đan xen vào nhau. Ở một góc khuất có một đôi nam nữ đang ngồi, gắt gao nắm tay nhau. Nữ lặng lẽ nói xong, nam vẫn cúi đầu, anh khinh thường không khí ở đây. Nhìn kĩ có thể thấy đây là một người đàn ông rất đẹp, khí chất đầy mình, cô gái nhỏ nhắn đáng yêu cùng bạn trai nói chuyện, lâu lâu lại ngẩng đầu nhìn trái phải.

Hai người kia chính là Tiểu Thỏ cùng Giản Chính Dương.

Khi họ tiến vào yến tiệc mọi người nhất thời yên lặng mà nhìn, nhất là nhìn Giản Chính Dương, ai cũng đem lực chú ý đặt lên mặt anh. Nhưng bởi vì mặt anh càng ngày càng đen, hơn nữa có người tới gần đều bị Tiểu Thỏ ngăn cản nên không vài phút sau mọi người bình thường trở lại, không ai dám đến gần, mà người lựa chọn đứng ở một góc xa yên lặng.

Cách bọn họ không xa, một cô gái lặng lẽ hỏi Giản Tình:

"Người đàn ông kia là ai a, thật đẹp, lần đầu tiên nhìn thấy người như vậy, có thể làm ngôi sao nha." Nhân viên siêu thị vừa hâm mộ vừa ghen tị trả lời:

"Đó là con trai bà chủ của chúng tôi, hôm nay tôi cũng mới được nhìn thấy nha."

Nghe được nhân viên nói vậy, cô gái càng thêm kích động:

"Vậy cô gái bên cạnh là ai a?"

"Là bạn gái anh ta."

Cô nhân viên nhìn thấy ngoại hình bình thường của Tiểu Thỏ thật thấy không cam lòng.

"A, thật sao? Cũng quá xứng đi."

Nhiều người có tư tâm muốn đến gần Giản Chính Dương, kết quả đều bị Tiểu Thỏ lễ phép ngăn lại, sau cùng vì cái mặt đen của Giản Chính Dương mà không ai dám đến gần.

Dù sao yến tiệc hôm nay cũng có rất nhiều người, các cô không thể trước mặt công chúng mà bám theo anh được, nhất là Giản Chính Dương không chút nào che giấu sự chán ghét và bực mình, có ngu ngốc mới tiếp tục tiếp cận nha.

Nhưng những điều này cũng không ảnh hưởng đến một một cô gái luôn dùng ánh mắt nóng cháy đánh giá Giản Chính Dương. Đối với Giản Chính Dương mà nói, cô gái này thật không vừa mắt.

Từ khi anh đến thẩm mĩ viện đến khi tới buổi tiệc này, ánh mắt cô cứ nhìn anh không rời. Bởi vì lần đầu tiên thấy Giản Chính Dương là khi anh dẫn Tiểu Thỏ vào thẩm mĩ viện trrang điểm, từ đó cô luôn dùng ánh mắt háo sắc nhìn anh, ngay cả khi trang điểm cho Tiểu Thỏ cũng thất thần như vậy. Mãi cho đến khi Giản Chính Dương phát hiện ra sự bất thường của cô liền nghiêm mặt nổi giận, khiến cô hoảng sợ thu hồi ánh mắt háo sắc.

Lúc này Giản Chính Dương trực tiếp giám sát cô trang điểm cho Tiểu Thỏ, anh không vừa lòng lập tức sẽ rống to, một chút thương hương tiếc ngọc cũng không có, thiếu chút nữa làm cô phải khóc. Khi ra khỏi thẩm mĩ viện mọi người đều nhìn Tiểu Thỏ với ánh mắt vừa hâm mộ ghen tị vừa đồng tình.

Tiểu Thỏ nghĩ lại thật buồn cười, với tình tình của Giản Chính Dương, mọi người cảm thấy cô đi theo anh sẽ bị ủy khuất a. Ngồi một chỗ chịu đựng ánh mắt của mọi người như lễ rửa tội khoảng mười phút, Giản Chính Dương liền không chịu nổi kéo Tiểu Thỏ đi:

"Chúng ta ra ngoài đi."

Kì thật Tiểu Thỏ cũng chịu không nổi những ánh mắt đánh giá kia, dường như đem cô so sánh rất kém với Giản Chính Dương, nghe anh nói vậy cô liền gật đầu.

"Tốt."

Hai người dưới cái nhìn chăm chú của mọi người mà ra khỏi hội trường. Giản Chính Dương muốn đi toilet, theo chỉ dẫn thì toilet nằm cuối hành lang. Tiểu Thỏ lắc tay Giản Chính Dương.

"Em đợi ở đây, anh đi đi."

"Ân, đừng chạy loạn."

Giản Chính Dương ôn nhu hôn cái trán Tiểu Thỏ, đi đến toilet.

Nhìn theo Giản Chính Dương vào toilet, Tiểu Thỏ nhàm chán cúi đầu nhìn mũi chân mình.

Thực tế cô có chút hối hận vì đã đến đây, một người cũng không biết, cô cùng Giản Chính Dương không tiếp xúc với ai mà chỉ ngồi một góc, thật xấu hổ.

"Tiểu Thỏ ~"

Đang cúi đầu đột nhiên nghe giọng nói của Giản Tình, Tiểu Thỏ vội vàng xoay người:

"Dì Giản."

Đi theo Giản Tình là hai ông bà lão, hẳn là cha mẹ Giản Tình, Tiểu Thỏ đoán như vậy, cô khẩn trương nhìn hai ông bà cười tươi.

"Đây là ông bà ngoại của Chính Dương. Ba mẹ đây là Tiểu Thỏ."

Giản Tình tươi cười nhìn Tiểu Thỏ, quả nhiên mắt nhìn của bà không sai, Tiểu Thỏ ăn mặc trang điểm như vậy liền biến thành xinh đẹp a.

"Xin chào ông ngoại, bà ngoại."

Tiểu Thỏ vội vàng kêu lên. Đáng tiếc, hai ông bà dường như không nghe cô chào hỏi, chỉ chăm chú đánh giá Tiểu Thỏ, ông ngoại trong ánh mắt có chút khiếp sợ sau đó cũng gật đầu với cô.

"Xin chào."

Mà bà ngoại, trừ bỏ khiếp sợ còn có đối địch chán ghét.

Kì lạ, cô chưa từng gặp qua họ, sao họ lại dùng ánh mắt như vậy mà nhìn cô?

Tiểu Thỏ sợ hãi khi bị bà nhìn như vậy, cô khó giữ được nụ cười trên mặt. Giản Tình cũng kì quái nhìn cha mẹ, thật không bình thường a :

"Mẹ?"

Bà ngoại không nghe thấy lời Giản Tình, vẫn nhìn Tiểu Thỏ với ánh mắt sắc bén:

"Niếp Tiểu Phương là gì của cô?"

Tiểu Thỏ nghe bà hỏi vậy thì có chút choáng váng:

"Cháu không biết người này."

"Thật sự?"

Ánh mắt bà ngoại rõ ràng là không tin.

"Ân."

Tiểu Thỏ kiên định gật đầu.

Bà nhíu mày nhìn Tiểu Thỏ, đánh giá trong chốc lá rồi nói:

"Tôi mặc kệ cô có quan hệ với cô ta hay không, tóm lại tôi không thích cô, không đồng ý cô trở thành cháu ngoại dâu của tôi, cô đi đi."

Lời vừa nói ra, Giản Tình cùng Tiểu Thỏ đều ngây người, hai người còn không kịp nói chuyện, liền bị lời nói của Giản Chính Dương mới từ toilet đi ra đánh gãy.

"Vì sao?" ­

Hết chương 45­

-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top