Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4

Là con trai, nếu nói ra sợ ngồi xe nhất định sẽ bị người nhạo báng.

Nhưng mỗi lần ngồi trên xe đua Ferrari của bé heo, ngoại trừ hồn bay phách lạc cũng không thể tìm được từ nào khác để hình dung.

Ta nghĩ người có thể chạy tốc độ 200 cây vững vàng xuyên qua đường Cửu Long ngoại trừ nàng tìm không ra người thứ hai.

“Bé heo~~~~~ Có thể hay không chạy chậm một chút.”

Ta nghiêng đầu nhìn bộ dạng đang hưởng thụ của nàng, trong nội tâm càng thêm khó chịu! Móa! Đến cùng ngươi là nam nhân hay ta là nam nhân? Tối hôm qua lang thang đón gió biển nay thì ngồi cái xe tử thần này có phải hay không nghĩ muốn giết chết ta? Mẹ! Choáng váng đầu!

“Lập tức sẽ tới, ngươi nhẫn một chút.” Cùng với lời nói của nàng, mười bốn chiếc xe cảnh sát bị bỏ lại đằng sau.

Oa vãi! Thật không hổ là tay đua chuyên nghiệp!

Trong lòng ta âm thầm tán thưởng...

Những cao ốc xa hoa dần dần khuất tầm mắt, thay thế bằng cỏ cây cùng đồng ruộng. Hương hoa xen lẫn cỏ xanh xộc vào mũi, thấm vào nội tâm, làm cho người vui vẻ thoải mái.

“Ngươi đem ta mang đến nơi này định làm gì? Bỏ trốn à?”

“Bỏ trốn?” Nàng cao thấp đem ta đánh giá một phen rồi lạnh lùng cười cười: “Ta đối nam nhân chỉ cao hơn ta 3 cm không có hứng thú.”

Ta nghe xong thiếu chút nữa nhảy dựng lên, cái quái gì, ta vẫn cao hơn! Nhưng quan ngại cái mạng nhỏ của ta hiện tại đang trong tay nàng, cho nên không dám lỗ mãng. Chỉ số thông minh của bé heo so với ta cao hơn, nếu trái ý nàng chỉ sợ làm hại bản thân, hừ! Nhẫn nhịn để gió êm sóng lặng, sau đó ta sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi.

“Ta rất thấp sao? Một mét bảy tám coi như bình thường mà.” A Hun tên kia cũng chỉ có 1m82 a. Chỉ có phụ thân không bình thường của ta, đang êm đẹp thì cao như vậy làm chi? Hắn một lão đại xã hội đen không hề chơi bóng rổ, so với ta còn cao hơn một cái đầu, thật đáng buồn!

“Hừ, trong mắt ta, nam nhân 1m8 trở xuống đều là tam đẳng tàn phế. Tốt rồi, đã đến, nhanh xuống xe.”

Ba… Tam đẳng tàn phế? ? Hừ! Không sao, dù sao về sau ta cũng không cưới nàng, dù nàng có nói thế nào cũng vậy thôi, cùng lắm thì về sau ta đi tìm người 1m50 làm vợ, hừ, có gì đặc biệt hơn ngươi ~~~~  Xem ra tố chất tâm lý của ta càng ngày càng tốt. Đả kích gì cũng có thể chấp nhận được, ha ha ha ha ~~~~… … Đợi… Chờ một chút…

“Ngươi… Ngươi dẫn ta tới đây làm gì?” Ta nhìn thấy một cái chuồng heo rất lớn, nội tâm hiện lên một dự cảm bất an không hề nhỏ.

“Giúp ngươi tìm phòng ở a. Ngươi không phải muốn chuyển ra sao? Ta dựa theo yêu cầu của ngươi mà giúp ngươi đây~~~” Nàng nghiêng đầu dựa vào xe đua, vẻ mặt đắc ý.

“Giúp ta tìm phòng ở?” Ta duỗi ngón trỏ run rẩy chỉ vào chuồng heo, “Ngươi muốn ta ở đây sao?”

Trời cao quả nhiên tại phù hộ ta, nàng lắc đầu.


“Đương nhiên không phải rồi, ta làm sao cho ngươi cùng tiểu động vật đáng yêu như vậy sinh hoạt chung một chỗ?” Theo ngón tay di chuyển của nàng, tầm mắt của ta cũng nhìn theo 30 độ, thấy được một gian phòng trúc thoạt nhìn rất “Đáng yêu”.

Dự cảm bất an lần nữa dâng lên…

“Ngươi muốn ta ở đâu.”

Nhịn xuống cảm giác xúc động muốn thổ huyết, ta một hơi cuối cùng đem sự tình làm rõ, “Ta có nói qua ta muốn ở phòng trúc sao?”

“Đương nhiên…” Nàng quay đầu kỳ quái liếc ta, “Không có. Nhưng là, căn cứ theo yêu cầu của ngươi, 1, muốn hoàn cảnh ưu nhã. Xem, tại đây gần sát thiên nhiên như thế, rời xa hết thảy phồn hoa cùng tiếng động ồn ào, chẳng phải đây chính là địa phương ưu nhã sao?

2, ngươi phải có không gian nuôi Thủy Thủy, bên cạnh còn có tiểu động vật có thể cùng Thủy Thủy vui đùa. Ngươi xem, nhiều tiểu động vật ở chỗ này như vậy, không sợ Thủy Thủy sẽ tịch mịch nha?

3, mua sắm rất tiện lợi. Khi ngươi đói bụng bước ra khỏi cửa, chính mình có thể hái cây cỏ làm thức ăn, không cần tốn tiền, lại không cần đi xa, nhiều tiện lợi nha ~~ Ngươi nói có đúng hay không?

4, tiền thuê nhà càng tiện nghi hơn. Cái này càng thêm chuẩn xác rồi. Tiểu trúc phòng này vừa đáng yêu lại vững chắc lão sói xám nếu có đến tuyệt đối thổi sẽ không ngã, nếu như có năm cái miệng cùng thổi, ngươi cùng lắm thì thừa dịp nó vẫn còn lung lay mà chạy trốn thì cũng tốt lắm a. Ngươi chạy thật nhanh thì nhất định có thể đủ thoát khỏi miệng sói, ta đối với ngươi rất có niềm tin~~ Hơn nữa trọng tâm là, thuê nhà không tốn tiền, ngươi muốn ở bao lâu thì ở bấy lâu. Một điều cuối cùng… Ha ha, ngươi đừng nhìn ta như vậy có được không? Chờ ta nói cho hết đã… Một điều cuối cùng, cũng là điều trọng yếu nhất, ba của ngươi tuyệt đối tìm không thấy ngươi, ngươi yên tâm đi.”

“Ta rất cảm động a ~~ ngươi có thể nghĩ cho ta chu đáo như vậy ~~~ ”

“Đó là đương nhiên  ~~~ ”

“Bé heo…”

“Ân?”

“Ta hiện tại bụng rất đói.”

“A, không có việc gì không có việc gì, ở đây nhiều heo như vậy, ngươi tùy tiện làm thịt một con tốt rồi.”

“Nhưng mà… Ta hiện tại muốn làm thịt nhất chính là ngươi! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !”

Ta thề, về sau nhất định sẽ không nhờ bé heo tìm phòng ở, bất kể là thế nào thì heo cũng giống như nhau.

Bắt nàng đưa ta về, một câu “Ta muốn đi đập MT (main tanker)” Rồi biến mất vô tung vô ảnh, trường học có giam nàng cũng không có biện pháp nào. Nhưng mà ta thì thảm rồi, bị lão sư gọi lên văn phòng rồi sau đó lại lên tới thầy hiệu trưởng, ta nghe giáo huấn rất nhanh liền ngủ. May mắn bình thường thành tích của ta rất tốt, làm chức lớp trưởng đạt rất nhiều vinh quang nên bọn hắn cũng không nỡ nặng lời. Nhiều việc lão sư cũng rất che chở cho ta, chỉ nói vài câu răn đe.

“Ah —— thật mệt” Một bên ngáp một bên hướng xe đi đến, nội tâm âm thầm tính toán lát nữa phải đi chỗ nào kiếm thêm thu nhập, về sau còn phải trả tiền thuê nhà lẫn phí nấu ăn, đều phải tự dựa vào bản thân mình. Tốt nhất là có thể đi tìm việc…

“Phát thanh, truyền thông báo mới. Thỉnh đồng học Long Kỳ lớp sáu ngay lập tức đến phòng hiệu trưởng. Lặp lại, thông báo, thỉnh Long Kỳ đồng học lớp sáu đi đến phòng hiệu trưởng. Thông báo hết.”

Kỳ quái, chẳng phải đã nói cả buổi rồi sao? Hiệu trưởng có cần phải tìm ta như vậy không? Không có đạo lý… Thật sự là không có đạo lý!

Không có biện pháp, trước khi tốt nhiệp ta còn phải học ở đây, lời nói hiệu trưởng chẳng khác nào thánh chỉ. Thánh chỉ thì không thể trái, cho nên ta lần nữa chỉnh trang lại, cẩn thận gõ cửa.

“Vào đi.”

Thanh âm hiệu trưởng trước sau như một trầm thấp ôn nhuận, trong lòng an tâm một chút, biết điều  mỉm cười một cái, mở cửa bước vào…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top