Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

ℂ𝕙𝕒𝕡 𝟞𝟝: Khai cuộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


ℂ𝕙𝕒𝕡 𝟞𝟝: Khai cuộc

Thật ra thì, mọi chuyện cũng đều là những kí ức vụn vặt thoáng qua, cậu khi ấy vẫn là cậu nhóc ngây ngốc, làm gì biết cái gì gọi là thích đâu chứ?

-Vậy, bạn Kurenai Shu sẽ chính thức trở thành lớp trưởng lớp 5/2!

Sau câu kết luận của cô giáo, cả lớp thi nhau vỗ tay ầm ĩ, những bạn nữ càng hăng hái vỗ tay ầm ĩ hơn nữa. Trước đây Shu được ví như bạn nam đẹp trai tài giỏi nhất nhì trường, ai ai cũng muốn được ghép đôi cùng cậu ấy. Càng lớn, cậu càng bộc lộ nhiều tài năng, ngoài học lực tốt, cậu còn biết nấu ăn, thông minh và khéo léo, lại càng khiến nhiều bạn nữ yêu thích mà ngưỡng mộ hơn. Thế nên suốt quãng thời gian ở trường tiểu học, Shu thường xuyên bắt gặp cảnh các bạn nữ thổ lộ tình cảm với mình, lại còn gửi thư, chuyển lời, tặng chocolate. Nhưng từ đầu đến cuối Shu đều từ chối, vẻ mặt gần như thờ ơ và lãnh đạm. Dù vậy, nhiều người vẫn không chịu từ bỏ mà hy vọng một ngày sẽ đánh cắp được lòng cậu.

Azami có lẽ là một trong số họ, cũng không hẳn là một trong số họ. Bởi chính cậu cũng bị người này làm dao động. Xét về học lực, Azami là một học sinh bình thường, không tài giỏi, không nổi bật. Nếu một lớp học 40 bạn thì học lực của cô sẽ thuộc hàng 15 trở xuống. Cô cũng chẳng có tài năng gì đặc biệt, không biết đàn hát, không biết nấu ăn, không biết vẽ vời, cũng chẳng khéo ăn nói. Nhưng lại thẳng thắn, cứng đầu và lớn dạ.

Không biết người này để ý cậu từ bao giờ, nhưng có một đoạn thời gian lúc nào cậu cũng thấy người này bám theo cậu, ấy là kể từ khi cậu được xếp ngồi phía trên người này. Mãi đến một hôm, người này bỗng đứng trước mặt tỏ tình cậu, bắt đầu chuỗi rắc rối mà chính bản thân cậu cũng không nhận thức được.

-Kurenai Shu! Tôi thích cậu!

-Xin lỗi, tôi không dám nhận.

Shu cố gắng từ chối như mọi lần rồi nhanh chóng rời đi.

-Tại sao chứ?

Cậu dừng chân, kiên nhẫn đáp lại.

-Cậu không phải người tôi thích.

Nhưng có vẻ như người kia vẫn cố ôm hy vọng.

-Cho tôi một cơ hội được không? Tôi sẽ trở thành người cậu thích. Tôi sẽ giỏi hơn, tài năng hơn, xinh đẹp hơn, sẽ sánh cùng với cậu. Có được không?

Khi ấy, chính Shu cũng không rõ người cậu thích và tài giỏi xinh đẹp có giống nhau hay không. Cậu thích Valt, cứ như chỉ cần là Valt, cậu sẽ thích. Vô cùng thích. Nhưng ba mẹ không muốn cậu thích, cấm cậu được thích một người cùng giới. Cậu không trả lời được, cũng không dám mơ mộng. Nếu như người kia thay đổi rồi, cậu thích người đó, thích một người con gái, chẳng phải là tốt hơn hay sao?

-Nếu cậu muốn.

Nói rồi Shu tiếp tục rời đi. Vô tình khiến người kia ôm một hy vọng lớn.

Khoảng thời gian sau đó, Shu không mảy may gì đến chuyện kia, chỉ tiếp tục cuộc sống của mình, tiếp tục học tốt, tiếp tục được nhiều người ngưỡng mộ. Vậy mà cậu không ngờ rằng Azami đã thay đổi, từ một người học tập bình thường đã nhanh chóng nhảy lên top đầu của lớp, gần như chỉ kém cậu một hai hạng. Hơn nữa, đến cả cách ăn mặc, cách nói chuyện, cách cư xử đều như một người khác. Cậu không biết phải phản ứng ra sao, chỉ tránh mặt đi. Dần dần, nhiều người trong lớp biết Azami đang theo đuổi cậu, càng nhiều người ủng hộ cô ấy theo đuổi cậu, gán ghép cậu, và chính họ còn tự thừa nhận rằng Azami rất hợp đôi với cậu.

Vô hình trung, việc này khiến cậu nảy sinh cảm giác chán ghét người kia. Bất kể lúc nào, người này cũng đều tự do cho rằng mình đã là một đôi với cậu, mọi người trong lớp đều trêu chọc cậu với người kia, cả người ngoài cũng ngầm cho rằng cậu thật sự đã thích Azami, thậm chí cả Valt...

Đến một lúc, cậu thật sự không thể tránh né, chỉ có thể trực tiếp nói chuyện.

-Azami, cậu có thể dừng lại được không? Tôi chừa từng nói rằng sẽ thích cậu.

-Tại sao chứ? Tôi đã cố gắng, đã thay đổi, học giỏi hơn, xinh đẹp hơn, tài giỏi hơn, chỉ vì cậu, để xứng đôi với cậu. Bây giờ thì thế nào? Cậu từ chối? Cậu vậy mà lại nuốt lời?

-Chỉ là, tôi không có tình cảm với cậu. Đừng để người khác hiểu lầm chuyện cậu thích tôi và hai chúng ta là một đôi.

Azami cười nhạt, đoạn tháo tung mớ tóc bím xinh xắn, lại nhìn cậu như căm hận.

-Tôi có cố thế nào cũng không thể trở thành người cậu thích. Tại sao phải ép mình để trở thành loại người như cậu chứ? Tên chết tiệt, đừng nghĩ cậu tài giỏi là có thể chà đạp lòng tự tôn của tôi.

Shu chưa kịp mở miệng, người kia đã hét lên rồi lập tức chạy đi.

-Tôi chờ ngày cậu mất tất cả! Kurenai Shu!!

Shu ớn lạnh người. Sau đó, cứ coi như cậu không dính líu gì đến người này, mãi cho đến khi Lui dẫn cả nhóm Akiko đến, cậu vô tình trông thấy cái liếc mắt của Azami dành cho mình.

Bẵng đi cho đến lúc cậu tự thú với cả lớp mình là người đồng tính, dù gì khi ấy cậu cũng sắp phải sang Mỹ, chắc chắn tin tức kia sau một thời gian cũng lặn đi. Shu vừa dọn cặp liền bước xuống sảnh trường học, cậu lại chạm mặt Azami một lần nữa...

-Từ đầu đến cuối, cậu từ chối tôi, không chấp nhận tôi, chỉ vì tôi không phải giới tính mà cậu thích phải không?

Azami khoanh tay nhìn cậu, ánh mắt bảy phần khinh thường. Shu vẫn im lặng. Azami nhìn một lúc không thấy cậu trả lời, dần dần tiến lại gần cậu.

-Vốn dĩ cậu đã bị cả cái trường này cười nhạo rồi, bị bắt nạt như một tên ngốc, bị tung tin đồn yêu đương với người cùng giới, trước mắt chỉ còn có học lực. Có thể giữ được bao lâu?

Shu vẫn im lặng, phút chốc bước tránh sang một bên, Azami biết ý liền tiến lên chặn đầu.

-Sao nào? Còn nhớ những lời tôi nói với cậu chứ?

-Đừng bám lấy tôi nữa.

Azami nhướng mày đắc ý, ánh mắt vẫn tập trung về phía cậu, bàn tay thích thú đùa nghịch lọn tóc trắng mỏng của cậu.

-Cược thử xem? Lần thi này, cậu vẫn giữ được vị trí trong bảng xếp hạng, được thôi, tôi sẽ không bám lấy cậu nữa. Nếu không thì, cút khỏi đây.

Đến đây, nhỏ thấp giọng.

-Bởi ngay từ đầu, ngươi đã không xứng với tất cả, tên thảm hại.

Shu im lặng, liếc mắt nhìn người kia một giây liền lập tức rời đi. Được một đoạn, Shu dừng chân bỗng nhiên lại lên tiếng.

-Tôi không xứng, ngay từ đầu đã không xứng. Đừng cố gắng khiến tôi hối hận. Nếu tôi trở thành tên thảm hại thì người duy nhất hối hận sẽ là cậu, Azami.

Cậu tiếp tục rời đi, từ đầu đến cuối chưa từng ngoảnh mặt lại, cũng chưa từng trông thấy người kia mở to mắt nhìn cậu, hết ngạc nhiên lại tức giận và cuối cùng là vô cùng đắc ý.

"Tôi chống mắt lên xem"

Lui ở đầu dây bên kia vừa nghe thấy cái tên Azami, chợt cảm giác cái tên này đã từng đâu đó lướt qua tai cậu, nhẹ nhàng như cơn gió thoáng cái bay đi. Cũng không biết cái tên này có mối quan hệ như thế nào với Shu. Nghe giọng điệu cậu nhắc đến, không phải thờ ơ thì chính là dè chừng.

-Trước mắt cứ làm đơn phúc khảo, dù có dù không chắc chắn số điểm mới sẽ không thể làm giả.

Shu bị lời nói của Lui kéo khỏi mạch suy nghĩ, khẽ ậm ừ lại nhìn xuống nồi lẩu chưa vơi được một nửa, tay cầm muỗng vô thức khẩy khẩy mấy viên bánh gạo.

-Không ăn đi, nguội ngắt rồi còn dọc.

Shu không đáp, vẫn tiếp tục khẩy khẩy mấy miếng cải, cả cái túi takarabukuro cậu còn chưa động đến miếng nào. Người ở bên kia thì cứ nhìn chằm chằm cậu, do trước đó uy hiếp cậu mở máy ảnh lên, nhờ vậy bấy giờ mới ngó được như thế. Shu nuốt một ngụm khí lạnh liền vớt một túi takarabukuro cho vào miệng, đấu tranh tư tưởng ăn nốt cái này sẽ không ăn nữa. Người kia nhìn cậu ăn một cách khổ sở, lại còn nhờn nhợn mấy lần thì đảo mắt.

-Ăn uống cho đàng hoàng vào, trông cái mặt như vừa đem đi phơi khô mang vào ấy.

Nói xong liền thấy người kia đổi hướng mắt như định nhấn vào nút cúp máy. Shu chợt sáng mắt, người kia lại nhìn sang cậu như vừa nhớ ra gì.

-Ngày mai thi tốt.

Vẻ mặt Lui thoáng hiện ý cười nhàn nhạt. Shu vẫn còn chưa nhai hết cái túi kho báu, miệng dồn ứ một cục to bên má máy móc gật đầu.

Lui bị điệu bộ kia làm bật cười, cuộc gọi kết thúc ngay sau đó. Shu thở một hơi, sau khi cố nuốt trôi túi bánh kia mới nhanh chóng mở vào khung trò chuyện.

"Cậu cũng thi tốt"

Đã xem.

Shu tắt máy, nhìn lại cái nồi lẩu, chán nản bỏ hết vào tủ lạnh, lại lấy áo mang vào phòng chuẩn bị đi tắm.

Bên này, Lui đã nằm ngửa người ra giường nhìn chằm chằm trần phòng, tâm trí như đang đào bới trong mớ hình ảnh lộn xộn để bật ra được khoảnh khắc đầu tiên hắn nghe được cái tên Azami.

Nếu bắt đầu từ các mối quan hệ, thì đầu tiên chính là Shu - người đã được tỏ tình ở lớp tiểu học.

Lui hơi đen mặt.

Sau khi lên sơ trung, cậu ta đã gặp lại Azami khi hắn mang cả nhóm Akiko đến phòng hiệu trưởng. Vậy, việc này có nghĩa là Azami có quan hệ với những người trong nhóm gồm Akiko, cặp song sinh và Ohara.

Lui khẽ nheo mắt, cảm giác như bị khựng ở đâu đó.

Ohara?!

Lui mở to mắt. Cuộc trò chuyện vô bổ của Ohara bỗng phát lại trong đầu hắn.

"Chơi chung với cả nhóm năm đứa thì có tôi, nhỏ bạn thân Azami, Akiko, còn có hai đứa song sinh"

Chật chật bạn thân cơ đấy...

Lui lắc đầu cảm thán. Nếu như Azami thật sự là bạn thân của Ohara thì biết đâu cô ta sẽ chia sẻ chuyện này với Ohara?

Không đúng, nếu Azami kể cho cô ta nghe thì chắc chắn Ohara không thể thua cược mà mất tiền như thế.

Việc này chứng tỏ, Azami không kể chuyện này cho Ohara, hoặc Azami không phải là người giở trò.

Riêng Lui cảm thấy việc này thiên về giả thuyết đầu tiên. Vì việc Azami đưa tiền cho cặp song sinh lại khéo vừa khít với động lực khiến Mika và Miya giở trò.

Mika và Miya tham gia cá cược chứng tỏ bọn họ cần tiền.

Azami lại muốn Shu rớt khỏi bảng xếp hạng. Trùng hợp, cặp song sinh cũng cược Shu rớt khỏi bảng xếp hạng.

Bọn họ hợp tác với nhau, tiền trao cháo múc...

Lui chợt nghĩ thông vấn đề, cánh tay lười nhát lại với tới cái điện thoại nằm gần đấy đưa ngón tay nhấn vào màn hình bắt đầu cuộc gọi với Ohara.

Giữa tình bạn và tiền, cô ta sẽ chọn gì?

Chưa đợi đến 5 giây, bên kia đã lập tức nhấc máy.

-Alo? Cậu Shirosagi đã tìm được người làm chuyện này rồi à?

Lui nhếch miệng như cười.

-Không. Nhưng có cách để tìm ra người đã làm việc này.

Ohara sáng mắt chợt cầm chắc điện thoại như đang cố gắng ghi nhớ tất cả thông tin quý giá mà Lui sắp sửa nói ra.

-Chính là, theo dõi hành tung của cặp song sinh Mika và Miya trong 3 ngày tới.

Ohara nhướng mày.

-Để làm gì? Nếu đúng là bọn họ, thì có sửa cũng là đã sửa trước đó rồi. Bây giờ theo dõi còn ý nghĩa gì sao?

-Phúc khảo.

Ohara ngạc nhiên cùng có phần cảm thán. Phải rồi! Nếu Shu đề nghị phúc khảo thì số điểm giả trước đó chắc chắn sẽ bị lộ tẩy!

-Tuy nhiên...

Chưa hết ngỡ ngàng, Lui lại đưa cô vào một cái thắt nút khác trực tiếp dính líu đến cách để phát hiện ra người giở trò.

-Người giở trò không có thiếu não đến độ quên mất việc Shu sẽ cảm thấy nghi ngờ với số điểm của mình và đề nghị phúc khảo lại bài thi. Cho nên

-Cho nên bọn họ sẽ tiếp tục chỉnh sửa số điểm đó một lần nữa để Shu thật sự tin rằng đó là số điểm của cậu ta.

Ohara lập tức hiểu ra liền đưa ra kết luận.

Lui nhắm mắt gật đầu hài lòng. Ohara lại tiếp tục nhướng mày.

-Nhưng chẳng phải khi phúc khảo xong, giám khảo sẽ phát hiện ra bảng điểm có vấn đề sao? Việc này chẳng khác gì bọn giở trò tự chui đầu vào rọ?

-Tất nhiên là không. Vì khả năng cao bọn họ chỉ có thể chỉnh sửa điểm trên bảng đánh giá tổng hợp. Họa chăng nếu giáo viên kiểm tra lại bảng điểm đánh giá tổng hợp và phát hiện chúng bị sai thì người đầu tiên bị liên lụy là giáo viên nhập điểm, tiếp đến là giáo viên cập nhật dữ liệu, và cuối cùng tất cả được sửa lại, kết thúc. Người giở trò an toàn.

Ohara lại khó hiểu hỏi.

-Vậy thì mục đích thật sự của bọn họ là gì chứ? Chẳng phải sửa điểm xong là công cốc rồi sao?

Lui cười cười lắc đầu.

-Giữa các thứ tự trên bảng vàng, ngươi sẽ chú ý vị trí nào?

-Tất nhiên là đầu bảng.

Ohara cố nghĩ vì sao Lui lại đá chuyện sang thứ tự bảng vàng.

-Người đạt top 1 bảng vàng lần này là ai?

Đệt! Tên này có phải tự luyến không đấy? Cố tình khen bản thân à? Ohara mắng thầm trong đầu.

-Thì là ai ngươi cũng biết rồi còn hỏi làm gì??

Ohara không ngoài dự đoán nghe rõ mồn một tiếng cười lớn của người ở đầu dây bên kia.

-Ngươi có nhớ vị trí top 2, top 3, top 4, top 5 lần lượt là ai không?

Ohara nhướng mày không bắt kịp tốc độ suy luận của người kia.

-Nhớ làm cái quái g-?

Bốp!

Ohara vỗ tay một tiếng rất kêu, chấm dứt mạch suy luận.

-Đúng rồi! Chính vì không có ai quan tâm đến các vị trí khác ngoài top 1 cho nên dù số điểm hay thứ hạng của Shu có được thay đổi đều không còn ý nghĩa gì nữa! Bọn họ đã thành công hạ bệ Kurenai Shu!

Lui ậm ự hài lòng với khả năng bắt kịp suy luận của Ohara, lại tiếp tục nói.

-Nhưng để Shu càng tin vào việc số điểm của cậu ta sau khi phúc khảo không hề thay đổi, và thành công khiến cậu ta hoàn toàn tuyệt vọng. Chính vì vậy, bọn họ sẽ phải sửa điểm một lần nữa.

Ohara cảm thấy hành động này thật thiếu não.

-Làm sao mà được? Bảng điểm sau khi sửa sẽ hoàn toàn thay đổi, có khả năng Shu sẽ lọt vào bảng vàng, nếu bọn họ có ý đồ sửa một lần nữa, giáo viên chắc chắn nghi ngờ. Vì bảng điểm không thể nhập sai tận hai lần được!

-Hoàn toàn đúng.

Nhận được câu trả lời kia, Ohara nhất thời nhướng mày. Vậy thì người giở trò sẽ không sửa điểm nữa? Bọn cô sẽ không thể lần ra được họ nữa ư?

-Không phải sửa bảng điểm. Mục đích chính là nhắm vào Kurenai Shu. Trước khi giáo viên công bố bảng điểm sau khi chỉnh sửa, số điểm phúc khảo chắc chắn sẽ được gửi qua tin nhắn cho cậu ta trước 2 ngày. Kẽ hở nằm ở đây, bọn họ lại tiếp tục chỉnh sửa để số điểm cậu ta nhận được vẫn là số điểm cũ. Shu hoàn toàn thất vọng, làm gì còn tâm trạng xem lại bảng điểm sau khi thay đổi chứ?

-Nhưng vẫn không thể loại trừ trường hợp cậu ta rảnh rang nhấp vào xem lại thì sao? Kế hoạch khiến cậu ta thất vọng lại đổ bể ngay lập tức.

Lui thừa biết Ohara sẽ hỏi ngay câu này, vì chính cô ta làm gì biết rằng người bị tình nghi chính là bạn thân mình cơ chứ.

-Mục đích chính đâu phải là khiến cậu ta thất vọng?

Ohara lại tiếp tục rơi vào mờ mịt.

-Hả? Chẳng phải ngươi vừa bảo là "bọn họ thành công khiến cậu ta thất vọng"?

Lui đảo mắt.

-Họ muốn cậu ta nghỉ học.

Ohara mở to mắt.

-Gì chứ??

-Không sai, chính là nghỉ học. Vậy thì khi này Shu nhận được bảng điểm, hoàn toàn thất vọng vì bản thân đã trở thành tên thảm bại. Ngay lúc này, cậu ta sẽ bị bọn người giở trò ép buộc phải nghỉ sớm và lập tức gặp hiệu trưởng đề nghị nghỉ học. Ngay khi cậu ta hoàn thành thủ tục rời khỏi trường, trước khi bảng điểm được công bố, thì biết sự thật còn có ý nghĩa gì sao? Với cả, vị trí bảng vàng sau khi chỉnh sửa ít nhất phải mất 5 ngày. Trong khi... thủ tục rút học, chỉ vọn vẹn 1 ngày mà thôi.

Ohara bị xoay mòng mòng hoàn toàn mờ mịt với chủ đích của người giở trò.

-Cặp song sinh lý nào lại làm ra những chuyện này? Thù hằn thật sự rất lớn sao?

Lui vô thức đánh mắt sang phải, lại nhỏ giọng.

-Không cần biết, ba ngày tới, theo dõi hành tung của cặp song sinh này. Nếu lỡ mất thông tin, số tiền của cô không những không cánh mà bay. Bao nhiêu ân oán trước đây, tôi sẽ trả cô một lần. Kể cả cái tay chạm vào vết cắn trên cổ.

Ohara hít vào một ngụm khí lạnh, chợt cảm thấy sức nặng của câu nói cuối cùng Shirosagi nói ra, vô cùng đáng sợ.

-À mà, Azami thần tượng tôi thật sao?

-Ừ? Rất thần tượng là đằng khác, không thua kém gì Akiko đâu nhé. Hài lòng rồi chứ, quý ngài tự-

Tút...tút...tút..

Ohara đảo mắt, thầm mắng tên này đúng là thần kinh hết chỗ nói. Song cô lại bắt tay vào tìm thông tin về cặp song sinh này và cố mà suy nghĩ ra kế hoạch theo dõi hai người bọn họ...

Ngày hôm sau, giải đấu mùa Thu tiếp tục đến vòng loại thứ hai. Tất cả các tuyển thủ đều có mặt để chuẩn bị cho vòng thi của mình. Ai ai cũng căng thẳng, vì một khi để thua ở một trong ba vòng này, chắc chắn sẽ bị loại. Lui thong thả bước vào trường Honto, thuận tiện lại ghé qua phòng câu lạc bộ kiểm tra cái thùng launcher hỏng kia có bị xê dịch đi đâu hay không. Sau khi chắc chắn là không, hắn vô thức nhìn sang góc tường gần đó, lại liếc mắt đi chỗ khác vờ như chẳng thấy gì, đóng cửa rời đi.

Hắn đi đến máy nước tự động, nhét một xu lạch cạch lăn ra một chai nước, phút chốc vừa mở nắp ra uống được một ngụm lại chợt nhớ ra chuyện gì thì ngừng lại, chuyển hướng rời đi.

Shu cũng vừa tới điểm thi thì đi thẳng một mạch đến phòng tập của mình, không hề để tâm đến mọi thứ xung quanh. Vậy mà đang trên đường lại chạm mặt Lui, Shu khựng một lúc lại nhớ đến nồi lẩu thừa mứa mà nhất thời chột dạ, tầm mắt không biết nên đặt ở đâu cho đúng. Cậu đưa mắt đi chỗ khác, thoáng trông thấy trên tay Lui có cầm một chai nước và một cái điện thoại. Lui nhìn theo hướng mắt của cậu lại nhận ra thứ cậu ta đang nhìn là chai nước trên tay mình.

Không biết Lui đang nghĩ cái quỷ gì nữa, tự dưng lại cầm chai nước uống dở đưa cho cậu.

-Tôi uống rồi, đảm bảo không có bột, không đau bụng.

Shu nhìn sang chai nước lại nhìn sang vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Lui. Cậu khẽ chau mày muốn thốt lên một câu "Cậu mới đập đầu vào tường à?".

Nhưng cái mặt nghiêm túc kia vô thức khiến cậu hoảng sợ mà đưa tay nhận lấy, sau đó cúi đầu cảm ơn rồi tiếp tục đi đến phòng tập của mình.

Thời gian luyện tập cũng chỉ còn ít phút trước khi trận đấu đầu tiên bắt đầu. Lui biết người tham gia trận đấu lần này là ai, trực tiếp cầm chai nước mới đi thẳng vào phòng người này.

Cộc cộc cộc

Cửa mở, Lui cầm chai nước tự tiện bước thẳng vào trong không ư hử thêm lời nào, đặt chai nước xuống bàn, ngồi xuống ghế đánh mắt sang người kia.

Người kia từ đầu đến cuối đều không hiểu tên này đang làm cái quái gì ở trong phòng tập của mình, lại còn tự tiện xông vào ngay trước mắt hắn.

-Làm gì đây? Ai cho phép cậu tự tiện vào phòng tập của tôi hả?

Lui nhìn hắn ta chằm chằm lại đánh mắt sang chai nước mình vừa đặt lên bàn.

-Tập nhiều chắc khát lắm nhỉ? Nước đấy, uống đi.

Tên kia cau mày nhìn điệu bộ đầy giễu cợt của Lui nhất thời bừng lên lửa giận.

-Bớt nói nhăng nói cuội! Rốt cuộc ngươi vào đây là có ý gì?

Lui gác một chân lên lấy ra cái điện thoại của mình.

-Trực tiếp đi vào vấn đề.

Đầu ngón tay Lui nhấn vào nút phát âm thanh, đoạn ghi âm rè rè phát ra lời nói, càng nghe người kia càng cứng đờ, mắt thoáng mở to, hoảng sợ như gặp quỷ.

"Chính là tên Kiyoshi chết tiệt đó!! Trước trận đấu tôi thấy hắn đi đến chỗ túi đồ nhóm các cậu. Lúc ấy không để tâm, chỉ thấy cậu ta lấy ra chai nước từ cái cặp màu nâu. Cứ nghĩ là người của nhóm các cậu!..."

Lui tắt đoạn ghi âm, lại nhếch miệng tận hưởng sự hoảng loạn mà tên kia cố gắng che đậy. Đoạn, cậu đánh mắt sang chai nước trên bàn, lại nói.

-Uống thử xem, biết đâu có gì bên trong?

Kiyoshi nhìn chai nước lại ngập ngừng, vô cùng biết "có gì bên trong" của người kia chính là thứ gì. Hắn cố trấn an bản thân rằng đây không phải sự thật, tên Shirosagi này chỉ là cố tình làm việc này để hắn bị tâm lý trước trận đấu, hoàn toàn không hề biết chuyện kia là gì. Nhưng nếu như tên kia thật sự biết...

-Sao? Chột dạ à?

Lui không để tên kia có thêm cơ hội, lập tức với lấy chai nước, vặn mở nắp tu một hơi không chút do dự. Uống xong, hắn quẹt vội số nước còn đọng lại trên miệng, rồi đưa mắt nhìn người kia.

-Nếu ngươi khai tất cả, có thể ta sẽ không đếm ngươi vào thủ phạm.

Đoạn hắn lại nằm ngã ngửa ra chiếc ghế sofa gác tay tiếp tục nói.

-Nhưng nếu ngươi kể chuyện này cho Washi...

Lui cười nhếch miệng, một tay bóp móp cả chai nước một tay chống cằm, không nhìn không nhắm, ném thẳng chai nước méo mó vào đúng ngay thùng rác ở góc phòng.

-Ngươi sẽ là chai nước tiếp theo.

_______________________________

Òm thì chap 65 trc là bữa Chan bị ép deadline quá nên đăng xàm dean j đó :))). Bù lại cho 4k chữ ùi nhe.

Tên chap: Khai cuộc nghĩa là "nước đi đầu tiên", cũng chính là nước đi đầu tiên của Lui trên hành trình bem cái đám đã ăn hiếp zợ ổng, và qua đó cũng hi vọng mọi người khi đọc chap này xong thì hãy bắt đầu "nước đi đầu tiên" của mình trong năm mới 2022 nhoa :>  Lập mục tiêu, kế hoạch và

Bắt đầu hành trình 2022 đầy hứa hẹn thoi nè :>>🌟

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top