Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4: Cậu trông giống một người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả lớp học vốn đang xôn xao lại vì một câu nói của Lưu Vũ mà im phăng phắc. Toàn bộ 11-5 chẳng ai dám thở mạnh bởi vì bọn họ sợ chỉ cần phát ra âm thanh để Châu Kha Vũ nghe được, ngay lập tức sẽ trở thành vật phẩm hiến tế cho sự tức giận của vị đại ca xã hội đen tiếng tăm lừng lẫy này.

Thời gian dừng lại vài phút, Lưu Vũ đang không biết trong đầu Châu Kha Vũ nghĩ cái quái gì nữa, đột nhiên hắn đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống mặt cậu.

Nam sinh trắng trẻo bàn trên thấy thế, vội lên tiếng can ngăn: "Lão đại, mày đừng tức giận, cậu ấy không có ý gì đâu..."

"Ồ" Châu Kha Vũ lườm cậu ta một cái, sau đó lại tiếp tục nhìn thẳng vào mắt Lưu Vũ, "Tao thì không nghĩ như vậy."

Cậu bạn bàn trên nhanh chóng ngậm miệng, quay đầu âm thầm cầu nguyện cho bạn học xinh đẹp sẽ bình an sống sót qua kiếp nạn. Lưu Vũ giả vờ bình tĩnh nhưng chưa được một lát đã nhịn không nổi, cậu thấp giọng chửi một câu: "Nhìn cái gì mà nhìn? Trông tôi giống có ông nội của cậu không?"

Châu Kha Vũ kinh ngạc, há hốc miệng: "Ôi mẹ ơi, sao cậu biết tôi muốn nói gì thế hả? Tôi mới vừa phát hiện ra cậu có một đặc điểm rất giống ông nội của tôi nhé!"

Lưu Vũ căm tức trừng mắt nhìn Châu Kha Vũ.

Hắn ta vươn tay sờ lên nốt lệ chí dưới khóe mắt Lưu Vũ, lắp bắp nói: "Nốt ruồi này y hệt luôn nè, đẹp thật!"

Lưu Vũ cảm thấy tên này đầu óc quả thật có vấn đề.

Cuối cùng, Lưu Vũ đành mặc kệ Châu Kha Vũ phát điên phát dại, cậu bỏ hết đống bài tập còn dang dở vào balo muốn nhanh chóng rời khỏi lớp càng nhanh càng tốt.

Thấy cậu có ý rời đi, Châu Kha Vũ lập tức cuống quýt lắc đầu, trông vẫn còn biết hối lỗi, sau đó nói: "Lão Lưu, Tiểu Vũ, à ừm...Vũ ca, cậu đừng có dại mà trốn tiết, tôi sẽ không nói cậu và ông nội tôi có vẻ ngoài giống nhau. Ông nội tôi cao hơn cậu nhiều."

Cái khiến Lưu Vũ muốn giết người nhất không phải là câu này, mà là ngữ điệu khi nói của hắn ta. Nghiêm túc, vô tội, lại chẳng hề sai.

"Thật mà, ông nội tôi cao tới 1m95." Châu Kha Vũ tiếp tục nói.

Trong lòng Lưu Vũ đang hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Châu Kha Vũ, "Ông nội cậu cao liên quan quái gì đến tôi?"

"Ừm, cậu phải uống thêm sữa mới đuổi kịp được chiều cao ấy." Châu Kha Vũ hơi cuối người.

Lưu Vũ liếc nhìn Châu Kha Vũ, kìm lại ý định muốn đấm vài cái vào mặt hắn: "Muốn ăn đòn?"

"Tôi sờ nốt ruồi của cậu, cho cậu sờ lại vết sẹo của tôi."

Lưu Vũ: "..."

Thế mà Lưu Vũ không cúp học nữa, ném balo lên ghế, nằm sấp xuống mặt bàn quyết định đi ngủ.

Vương Tinh Việt vốn muốn can ngăn, thấy một màn này, trợn mắt há mồm nhìn về phía Doãn Nhiên. Châu Kha Vũ bị mắng vậy mà không tức giận?

Doãn Nhiên nhún nhún vai, ý bảo tôi cũng không biết chuyện gì đang diễn ra. Gặp người khác, chắc chắn sẽ bị ăn đòn nhừ xương.

Vương Tinh Việt xoa xoa cằm, đắc ý nói: "Sắp tới có chuyện hay để xem rồi đây!"

Lời vừa nói ra khỏi miệng, Vương Tinh Việt thật sự không nhịn được nhắn tin cho Trương Gia Nguyên, thầm nghĩ anh em có phúc cùng hưởng, có drama cùng chia.

***

Hôm sau, Lưu Vũ vừa mới tới lớp, Doãn Nhiên vốn đang ngồi bàn đầu đột nhiên chạy xuống, ngó nghiêng quan sát cửa sau một lúc rồi đóng lại, vẻ mặt lộ ra tia phức tạp.

"Bạn học Lưu Vũ, anh lên diễn đàn chưa?"

"Diễn đàn nào?"

"Trung học Nhất Trung."

"Tôi không biết cái này." Lưu Vũ một bên nói, một bên móc điện thoại từ trong túi ra đưa cho Doãn Nhiên, cậu ta ấn ấn vài cái lập tức một danh sách bài viết nhảy vào máy Lưu Vũ.

Tiêu đề diễn đàn Trung học Nhất Trung: "Giáo thảo xinh đẹp vừa mới chuyển trường, giáo bá từ sói hóa thành thỏ, đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn."

Muốn biết diễn biến ra sao, mời click vào link.

Lưu Vũ nhấn vào.

Phía dưới liên tục hiện lên rất nhiều comment với phong cách và nội dung khác nhau, chỉ duy nhất một điểm chung là điên cuồng gào thét.

[Ban đầu tôi từng nghĩ khi giáo thảo chuyển tới trường chúng ta học cùng lớp với giáo bá thì sẽ bị cậu ta ăn tươi nuốt sống. Là tôi sai lầm rồi, hôm nay tôi đã tận mắt chứng kiến giáo thảo quát giáo bá, giáo bá lại chẳng dám hó hé nửa lời.]

[Ôi má ơi, lời chủ top nói thật sao? Ôn nhu công x mỹ cường thụ aaaaaaaa]

[Mama đồng ý mối nhân duyên này, Tiểu Châu quá lộng hành ở Nhất Trung rồi, phải có người ra mặt quản thúc cậu ấy. Tôi có dự cảm người đó chính là bạn học Lưu Vũ.]

[Mọi người có phát hiện ra không, hai người họ còn có cùng tên Vũ nữa kìa, là duyên phận được định sẵn đó. Tôi không chịu nổi nữa rồi, tôi đi lập fanclub đây~~~]

[Ế, cho tôi một chân đi ké nữa nha +1]

[+2]

...

Lưu Vũ: "..."

Cái quái gì vậy?

Cậu nhìn cả diễn đàn nhốn nháo, cả người cảm thấy không ổn, kéo xuống xem thêm vài bình luận nữa.

[Ngoại hình giáo thảo cực kỳ đẹp mắt, khi nói chuyện lúc thì dịu dàng lúc thì khí chất ngút trời. Mà khi giáo bá đối mặt với cậu ấy lại ngơ ngơ ngáo ngáo như một con cún làm người ta đặc biệt muốn bắt nạt luôn đó!]

[Đây chính là biểu hiện của trời sinh một cặp.]

[Mị cứ tưởng lúc giáo thảo mắng giáo bá, cậu ấy sẽ đứng lên ẩu đả với người ta một trận cơ, ai dè còn bảo người ta giống ông nội mình, cười chớt mị hahahaha...]

[Nghe đồn giáo bá sắp chuyển vào ký túc xá.]

[Giáo thảo cũng ở ký túc xá! Các chị em, chúng ta cùng hóng nào...]

[Có vị huynh đài nào viết fanfic không, oan gia ngõ hẹp gặp nhau lại ở chung ký túc xá, nửa đêm lén lút qua thăm, còn có khả năng ngủ cùng một giường. Ôi, mới nghĩ có nhiêu thôi mà trái tim cằn cõi của tôi xốn xang hết đây này!"

......

-Hết chương 4-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top