Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12 - Biến đổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Do Kỷ thực sự hối hận. Nàng không nên tranh với Ma Hữu phần mì lạnh kia, làm cho bây giờ nàng thường hay thở dài, không cách nào thoát khỏi sự tử triền lạn đả* của Ma Hữu. Mặc cho nàng làm cái gì Ma Hữu luôn luôn đi gần nàng, ngay cả đi WC, tắm nàng cũng muốn theo cùng, như là oan gia của nhau từ kiếp trước vậy !

"Ai ~"

Do Kỷ ngâm mình trong làn nước nóng, bất đắc dĩ thở dài, vừa rồi khó khăn lắm mới đem Ma Hữu "mời" đi ra ngoài được, nào ngờ chỉ tắm thôi mà cũng phải mệt nhọc như vậy, nhất là thấy vẻ mặt háo sắc của nàng ta, nhìn đã muốn đánh.

Ít ra thì bây giờ nàng có thể thanh tĩnh một chút. Nghĩ lại thì, nàng và Ma Hữu không hiểu sao có 'bước tiến' kia, chẳng lẽ vì câu "Ta không ghét ngươi" , không ghét nghĩa là thích sao ? Cơ mà...Ma Hữu nói đúng một điều. Nàng thật sự không có ghét Ma Hữu hôn nàng, thậm chí còn thấy tim đập nhanh.........Thế nhưng, đó là cảm giác của người đang yêu sao?

Tuy rằng lúc trưa có hôn môi, bây giờ Ma Hữu vẫn muốn hôn nàng nữa nhưng đều bị Do Kỷ khéo léo tránh được. Hắc Ngữ hôn mặc dù rất hấp dẫn ...nhưng....Hai nàng dù sao cũng là nữ a...Hai người sinh hoạt thế nào?

A !! Rắc rối quá. Sự tình cớ gì mà thành phiền phức vậy chứ. Đều là do tên Ma Hữu kia làm hại ! AI bảo tư duy của nàng ta 'đặc biệt' như thế, còn bạo gan nói thích mình, muốn quen mình nữa. Do Kỷ tức giận đập nước.

Ngâm mình trong phòng tắm một lúc, Do Kỷ đứng dậy định ra ngoài, không dám ở đây lâu vì sợ Ma Hữu lại bày trò quỷ quái gì. Ngộ nhỡ nàng ta xông vào đây thì toi, dù sao nơi này là nhà của nàng, có chìa khoá dự phòng là có thể lắm.

"Cách."

Do Kỷ vừa mở cửa nhà tắm, Ma Hữu liền xông tới.

"Do Kỷ ~ ngươi tắm xong rồi ?~"

Ma Hữu đứng ở cửa chờ Do Kỷ từ sớm, cười meo meo nhìn nàng. Tắm rửa xong người nàng có hương thơm tươi mát, thật dễ chịu!

".............."

Do Kỷ rầu rĩ nhìn Ma Hữu. Nàng ta hoàn toàn thay đổi, lẽ nào khi yêu thì mọi người đều biến thành đứa ngốc sao ? Bây giờ nàng ta không chỉ thích ăn đậu hũ của mình, lại còn hay cười khúc khích một mình.

Ma Hữu cũng biết Do Kỷ còn chưa thể tiếp nhận mình, có thể rõ ràng cảm thấy nàng từ chối tiếp xúc thân mật với mình, nhưng tình cảm từ lâu lún sâu không tài nào kiềm chế được.

"Do Kỷ~ bữa tối ngươi muốn ăn gì?"

Ma Hữu nịnh nọt hỏi. Mỗi lần tới bữa ăn đều là tuỳ ý gọi người đem đem đến, nhưng hiện tại quan hệ hai người có thay đổi đương nhiên không thể giống như trước đây.

Do Kỷ nhìn Ma Hữu, định hỏi một thắc mắc lớn trong lòng.

"Ma Hữu......nhà ngươi sao không có phòng bếp vậy?"

Nếu vậy chẳng lẽ công ty bất động sản ăn bớt?! Nhà nàng cũng có bếp mà.

Ma Hữu nghiêm chỉnh nói:

"Bởi vì ta không biết nấu ăn a! Giữ lại bếp cũng vô dụng, cho nên cho người phá đi!"

Giữ lại chiếm không gian, phá đi nhà sẽ rộng hơn, cũng đỡ phải dọn dẹp. 

Do Kỷ nghĩ cũng đúng. Nếu như Ma Hữu còn biết nấu ăn, như vậy thì thế giới thật không công bằng.

"Làm sao vậy? Chẳng lẽ...Do Kỷ biết nấu ăn sao?"

Con mắt phát sáng nhìn Do Kỷ.

"Ừ. Biết chút chút.."

Do Kỷ gượng gạo gật đầu.

"Thật hay quá. Ngày mai ta liền gọi người tới lắp đặt phòng bếp! Hu ra !"

Ma Hữu sung sướng nhảy lên. Chỉ nghĩ đến được ăn cơm Do Kỷ nấu thì thật hạnh phúc !

Ngày mai! Có thể đến nhanh hơn không a! Với lại...ở đây nguyện liệu nấu ăn cũng không có gì.

"Vậy...bữa tối ngươi muốn ăn gì? Hay là, muốn ăn ta ?"

Ma Hữu dùng biểu tình nghiêm túc hỏi, làm cho kẻ khác cười sặc sụa. Thật đúng là kì dị.

Sau khi quyết định xong, Ma Hữu gọi hai phần mì lạnh. Vì lúc trước Do Kỷ từng nghiêm khắc cảnh cáo Ma Hữu, khi ăn Ma Hữu đặc biệt ngoan, giống như trở lại lúc mới biết nhau vậy. Thật không biết làm thế nào mà nàng ta biến thành như bây giờ. Một người thông minh như thế mà lại là một đại sắc lang !

Tuy trong khi ăn Ma Hữu rất an phận, nhưng kỳ thực trong lòng thì chờ mong đến đêm nay, không chừng lúc ngủ có thể thừa cơ ăn bớt được Do Kỷ. Ha ha ~....

Nhưng Do Kỷ cũng sớm có chuẩn bị, lấy ra cái chiếu cuộn lại rồi để ngăn cách giữa hai người, nghiêm túc nói:

"Ngươi không được vượt qua ranh giới này !"

"Hả? Vì sao? Đừng như thế mà ~"

Ma Hữu ai oán nhìn Do Kỷ, mộng đẹp đã vỡ.

Do Kỷ nheo mắt nói:

"Hay ngươi muốn nằm dưới đất? Ta không phản đối chuyện này đâu."

"Ố... Không...ta không có ý kiến nữa."

Ô ô ô, Ma Hữu khóc thầm trong lòng.

Ban đêm, Ma Hữu tội nghiệp nằm một góc, len lén nhìn Do Kỷ, thấy nàng như đã ngủ, định lén lút mò qua, nhưng chân vừa vượt qua đã nghe một giọng lạnh lùng vang lên.

"Ma Hữu. Ngươi không muốn sống sao?"

Do Kỷ nhắm mắt nói. Trên giường rung động cho nàng biết Hữu định làm trò gì.

"Ha ha...không có. Ta chỉ muốn xoay người thôi."

Ngoan ngoãn thu chân lại, Ma Hữu thảm thương nhìn trần nhà.

Tim Do Kỷ kỳ thực đang đập liên hồi. Chẳng hiểu vì sao ở sâu trong nội tâm có một ít chờ mong. Nhưng lí trí không cho phép làm như vậy. Hai người quay lưng vào nhau, làm cho Do Kỷ khó đi vào giấc ngủ.

Mà Ma Hữu đáng thương nhìn trần nhà hồi lâu chìm vào giấc ngủ mà không hay biết.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#mayuki