Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 7: Con mọt sách.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn sáng xong Alice tạm biệt Tom và dắt Sapphire ra ngoài đi dạo. Căn trọ này nằm trong con hẻm nhỏ nối với Hẻm Xéo. Sapphire được cô để lên vai, tựa đầu nhỏ vào mặt cô. Bị cái đầu nhỏ lông xù xù cọ vào khiến cô nhột mà cười thành tiếng.

"Haha....nào cưng, nhột quá đó" Alice cười cười vuốt ve cái đầu nhỏ của Sapphire.

"Meo~~" bé mèo vui vẻ cọ cọ tay cô. Một người một mèo vừa đi vừa chơi đùa nhau, chẳng mấy chốc đã đến Hẻm Xéo đầy ắp người.

"Ở đây vẫn đông người như hôm qua" cô trầm ngâm nói.

Hôm qua do mãi mua đồ nên cô không có dịp ghé vào tiệm sách để tìm hiểu nên giờ đây hướng cô đi đến là tiện Flourish and Blotts.

Bước vào cửa hàng, thấy người nhân viên hôm qua nên cô lại chào hỏi: "Xin chào, không biết ở đây có cho đọc sách không ạ?" Alice mở lời trước.

"Tất nhiên thưa quý khách, cô có thể chọn những quyển sách mà cô thấy hứng thú, tầng hai có bàn và những kệ sách cần thiết nếu cô muốn lên" nhân viên nhiệt tình nói, cô gật đầu cảm ơn nhân viên rồi đi lại tủ sách. Nơi này sách rất nhiều, nó như thư viện vậy.

Alice chú ý đến quyển "The Standard Book of Spells tập 1".

"Sách phép thuật tiêu chuẩn sao? Mình nghĩ mình sẽ nghiên cứu nó một chút." cô cầm lấy quyển sách, định lên lầu đọc thì cô dừng lại cạnh một kệ sách khác. Không chần chừ cô liền với lấy cuốn "Hogwarts: A History" rồi chạy lên lầu.

"Lịch sử của Hogwarts...." Alice để sách lên bàn, không đợi lâu cô liền lật ra đọc một lượt cuốn sách cô vừa lấy.

'Trong phim không nói rõ về những thứ này lắm, chà chà thú vị thật đó' cô lật từng trang sách rồi nghĩ.

"Lịch sử Hogwarts :

Hogwarts, ngôi trường phép thuật nổi tiếng nhất thế giới, được thành lập vào thế kỷ thứ 10 bởi bốn phù thủy vĩ đại: Godric Gryffindor, Helga Hufflepuff, Rowena Ravenclaw và Salazar Slytherin. Mỗi người trong số họ mang theo những triết lý và giá trị riêng biệt, và cùng nhau, họ đã xây dựng một nơi trú ngụ cho những học sinh mong muốn học hỏi và phát triển kỹ năng phép thuật của mình.

Hogwarts tọa lạc ở một địa điểm bí mật giữa những ngọn núi hùng vĩ của Scotland. Với vẻ đẹp kỳ diệu, trường học này được bảo vệ bởi nhiều phép thuật và là nơi không dễ dàng để người Muggle tìm thấy. Ngôi trường được chia thành bốn nhà, mỗi nhà mang tên người sáng lập của mình, với những đặc điểm và phẩm chất riêng.

**Nhà Gryffindor**, do Godric Gryffindor sáng lập, tôn vinh những giá trị của lòng dũng cảm, sự kiên trì và danh dự. Biểu tượng của nhà này là một con sư tử, đại diện cho sức mạnh và lòng can đảm. Các học sinh của Gryffindor thường nổi bật với tinh thần phiêu lưu và quyết tâm không ngừng nghỉ.

**Nhà Hufflepuff**, được sáng lập bởi Helga Hufflepuff, nhấn mạnh sự công bằng, trung thực và lòng nhân ái. Hufflepuff luôn chào đón mọi học sinh, bất kể dòng máu hay xuất thân. Biểu tượng của nhà này là một con nhím, phản ánh sự bền bỉ và kiên trì trong công việc.

**Nhà Ravenclaw**, do Rowena Ravenclaw thành lập, là nơi dành cho những học sinh yêu thích tri thức và sự sáng tạo. Các thành viên của Ravenclaw thường được biết đến với trí tuệ sắc bén và khả năng tư duy độc lập. Biểu tượng của nhà này là một con đại bàng, tượng trưng cho tầm nhìn và khát vọng.

**Nhà Slytherin**, được sáng lập bởi Salazar Slytherin, tập trung vào sự tham vọng, thông minh và khả năng lãnh đạo. Nhà này nổi bật với sự tự tin và ý chí mạnh mẽ, mặc dù có thể bị xem là mờ ám. Biểu tượng của Slytherin là một con rắn, đại diện cho sự khôn ngoan và tinh ranh.

Mặc dù bốn nhà đã cùng nhau xây dựng Hogwarts, nhưng mối quan hệ giữa họ không phải lúc nào cũng hòa hợp. Salazar Slytherin có quan điểm rằng chỉ những phù thủy có dòng máu thuần khiết mới xứng đáng học tại trường, điều này đã dẫn đến sự rạn nứt giữa ông và các nhà sáng lập khác. Cuối cùng, Salazar đã rời khỏi trường, để lại một di sản bí mật: **Phòng Chứa Bí Mật**. Chỉ có người thừa kế của Slytherin mới có thể mở cánh cửa vào phòng này, nơi chứa đựng một sinh vật nguy hiểm, được sử dụng để thực hiện những kế hoạch của ông......"

"Wow Hogwarts đúng là chứa nhiều điều bí ẩn mà, Salazar Slytherin sao...." Đọc lên cái tên này khiến cô có cảm giác thật quen thuộc, 'Nếu như nhớ không nhầm thì phòng chứa bí mật do Tom mở ra, bên trong có gì nhỉ?' Alice nhức đầu suy nghĩ, đã quá lâu cô không xem phim nên chẳng nhớ được mấy chi tiết này.

Đang thất thần suy nghĩ, tay thì mân mê Sapphire thì cô bị gián đoạn bởi một giọng nói nhẹ nhàng: "Xin chào, cậu cũng là tân học sinh của Hogwarts sao?" Cách phát âm của rất rõ ràng, với những âm sắc mượt mà thu hút Alice ngước mắt lên nhìn.

Alice là một người dễ bị thu hút bởi âm thanh, cô nhạy cảm với nó, cô rất thích nghe những người có chất giọng hay nói chuyện, điều đó khiến cô thỏa mãn.

Nhìn lên, đứng trước mặt cô là một cô bé khoảng 11-12 tuổi là một cô bé nhỏ nhắn, khuôn mặt của cô bé ấy vẫn còn nét trẻ thơ với làn da sáng và đôi má hồng hồng. Đôi mắt của cô bé ấy là điểm nổi bật nhất, với màu tím khói mang vẻ bí ẩn và cuốn hút người nhìn vào mắt cô bé không dời. Alice khi còn ở cô nhi viện hiếm khi thấy một cô bé xinh xắn, đáng yêu và mang trong mình khí thế quý tộc áp đảo như vậy.

Cô bé ấy thấy Alice nhìn mình chằm chằm nhưng không trả lời liền tiến lại gần chỗ cô. Khom lưng xuống mặt đối mặt với Alice, bốn mắt nhìn nhau: "Phụt...haha" cô bé ấy che miệng cười, tiếng cười trong trẻo và dễ chịu, vang vọng như một giai điệu nhẹ nhàng. Tiếng cười ấy đánh thức Alice khỏi mớ suy nghĩ hỗn loạn.

"Có...ch... chuyện gì sao?" Cô lắp bắp nói 'Ôi trời ơi! Mày bị gì thế hả!! Lúc này còn cà lăm được!' Alice mắng bản thân trong lòng, nhìn nên cô bé vừa nãy.

"Haha, không có gì. Nhìn cậu phát ngốc trong buồn cười nên tôi nhịn không được. Haha" cô bé ấy vừa nói vừa cười, tay giơ lên lau nước mắt, mặc dù nàng ta chả cười ra nước mắt bao giờ.

"Khụ, xin lỗi vì sự thất lễ vừa nãy, tôi là Selene Selwyn, là tiểu thư của gia tộc Selwyn, một trong những gia tộc phù thủy lâu đời. Có thể cậu đã nghe trưởng bối nói qua về gia tộc tôi nhỉ?" Selene tự tin nói, không quên giơ tay ra muốn bắt tay với cô.

"Tôi chưa nghe thấy gia tộc đó bao giờ." Alice bị cười nên khó chịu nói.

"Gì chứ? Trưởng bối của cậu thật thất trách" Selene bất ngờ nói.

Nhìn Alice bây giờ diện một bộ quần áo khác nên nhìn giống con cháu quý tộc.

"Xin lỗi thưa tiểu thư Selene Selwyn cao quý, tôi không có trưởng bối và cũng chưa ai nhắc đến gia tộc cô với tôi" Alice khó chịu nói, làm lơ Selene mà tiếp tục đọc sách và chơi với Sapphire.

"Cô nhi sao? Muggle? Cậu là Muggle?" Selene không quan tâm cô ngó lơ mình mà tiếp tục dò hỏi.

Nàng ta không tin cô là Muggle, ít nhất thì là phù thủy hỗn huyết, bởi vì nhìn cô chẳng giống bọn Muggle tầm thường ấy.

"Vâng thưa tiểu thư, hãy đi ra chỗ khác và đừng làm phiền tôi đọc sách, cảm ơn" Alice lạnh nhạt nói.

Ôi, người đẹp đến đâu nếu vô lễ thì cô cũng chẳng quan tâm đến.

"Cho tôi xin lỗi về sự thất lễ đó, chúng ta kết bạn được chứ?" Selene dịu giọng nói.

Alice nghe xong cũng buông xuôi, không chấp nhất chuyện lúc nãy nữa, ai bảo cô là người cuồng giọng nói làm gì.

"Alice Riddle rất vui được biết tiểu thư đây" cô quay qua bắt tay với Selene, bàn tay nàng ta nhỏ nhắn tuy còn trẻ con như không dư chút thịt thừa nào. Nhìn Selene một lúc rồi bỏ tay ra, tiếp tục đọc sách.

"Cậu thích nhìn tôi sao?" Selene cười chọc ghẹo người bạn mới quen , lấy tay bóp mặt Alice kéo cô nàng nhìn về phía mình. Cô bị ép nhìn liền đỏ mặt tránh thoát, ôm lấy Sapphire tính bỏ chạy.

"Này! Tôi đùa thôi, không ngờ cậu dễ xúc động như vậy, thật giống như một Gryffindor" Selene giữ tay cô lại, đẩy cô ngồi lại trên ghế còn bản thân thì đi đến đối diện ngồi xuống.

"Tiểu thư Selwyn có vẻ rất thích chọc ghẹo người khác nhỉ?" Alice bình tĩnh lại nói.

Cô bắt đầu mở cuốn The Standard Book of Spells tập 1 ra đọc, mặc kệ Selene đối diện nhìn chằm chằm cô.

"Tôi không có sở thích đó nhưng chọc cậu rất thú vị dó Alice. Còn nữa, đừng gọi tôi là tiểu thư Selwyn, cứ gọi tên tôi đi, tôi cho phép cậu gọi tên tôi." Selene nói một cách hài hước.

"Không"

"Đi mà Alice, gọi tên tôi đi!"

"Không, chúng ta mới biết nhau nên tiểu thư Selwyn đây nên gọi họ thay vì tên tôi"

"Aliceeee~~~"

"..."

"Nếu cậu gọi tên tôi thì tôi sẽ mời cô đi ăn ngon, được không?"

"Xin tiểu thư Selwyn hãy giữ trật tự, tôi cần đọc sách"

"Alice~~"

"..."

Thấy Alice im lặng không trả lời mình, Selene đành chán nản chống cằm nhìn cô nghiêm túc đọc sách. Một người đọc sách, một người ngồi nhìn thì chẳng bao lâu trời liền lặng lẽ đi xuống. Sapphire vừa tỉnh giấc thì kêu lên, thu hút sự chú ý của Selene.

"Oh, bé mèo con này dễ thương quá! Đây là thú cưng của cậu sao Alice?" Selene vừa hỏi vừa vuốt ve bé mèo nhỏ.

"Đúng vậy, vừa nhận nuôi hôm qua " Alice trả lời nhưng mắt vẫn không rời khỏi cuốn sách trong tay.

"Tôi rút lại lời nói vừa nãy" Selene ôm bé mèo con nói.

"Gì cơ?" Alice thắc mắc.

"Nhìn cậu giống học sinh nhà Ravenclaw hơn đó, một con mọt sách chính hiệu." Alice im lặng mặc kệ Selene đang nói bừa về chính mình.

"Lúc nãy tôi hỏi cậu chưa trả lời" Selene chợt nhớ ra điều gì đó nói.

"Tiểu thư Selwyn hỏi gì?"

"Cậu là tân học sinh Hogwarts sao?"

"Đúng vậy, tôi và anh trai được mời nhập học" Alice ngước lên nhìn nàng ta nói.

"Cậu còn có anh trai nữa sao? Thế anh cậu đâu?" Selene vừa dứt lời thì từ bên dưới Tom đi lên.

"Anh biết ngay em sẽ ở đây mà, Alice về nhà thôi, anh chuẩn bị đồ ăn xong rồi. Không thể tin được em bỏ bữa trưa để đến đây đọc sách đấy!" Tom nói xong đi lại chỗ Alice, liếc nhìn Selene một cái rồi chẳng quan tâm mà kéo cô em gái của mình về.

Alice không còn cách nào khác buông cuốn sách ra, bế Sapphire lên rồi theo anh trai về. Selene thấy cô định rời đi thì chạy theo, cô nàng giữ tay Alice lại.

"Gì vậy? Cô là ai?" Tom khó chịu nhìn Selene nói.

"Tôi là bạn của Alice, anh là anh trai của cậu ấy nhỉ?" Selene cười nói không quên giữ tay Alice.

"Đúng vậy, tôi là anh trai song sinh của em ấy, giờ thì bỏ tay con bé ra!" Tom nói xong gạt bỏ tay Selene khỏi người Alice.

Cô nhìn hai người lúc này đang đấu tranh thầm lặng thì định ngăn lại. Chưa kịp làm gì hết thì "Ọt ọt ọt" tiếng chiếc bụng đói meo của cô vang lên biểu tình.

Alice đỏ mặt bỏ hai người kia lại đằng sau, nhanh chóng ôm Sapphire chạy rối chết về nhà.

"Nghe thấy rồi chứ? Con bé đang rất đói vậy nên hãy tránh ra để tôi về nhà với con bé" Tom nói xong đẩy Selene ra, bước thật nhanh đi theo Alice.

Selene bị bỏ lại không cảm thấy nổi giận mà thay vào đó là thấy thú vị, đứng cười cười thì một người đàn ông lại chỗ nàng ta nói.

"Tiểu thư, đến lúc phải về nhà rồi ạ, đồ vật cần thiết tôi đã giúp cô mua và mang về đến nhà rồi" ông ta cung kính nói.

"Được rồi về thôi" Selene nắm tay ông ta ảo ảnh di hình rời đi.

Trở về dinh thự to cao, Selene ăn uống xong chào hỏi cha mẹ rồi chạy lên phòng. Nàng ta nằm trên giường ôm gối đầu lăn qua lộn lại, cười thầm trong lòng.

"Con mọt sách cũng thú vị lắm chứ" Selene nói với bản thân, nhớ đến việc Alice chạy rối chết khi ngại ngùng càng làm nàng ta vui vẻ.

Trở lại với Alice, lúc này cô đã ăn uống no nê, trở lại phòng với Sapphire, cô suy nghĩ lại ngày hôm nay, cố gắng nhớ xem trong phim có ai tên Selene Selwyn không, nhưng mọi thứ đều vô nghĩa.

'Selene Selwyn...rốt cuộc cô ta muốn gì ở mình? Chỉ muốn kết bạn thôi sao..." Cô không nghĩ nhiều nữa mà lấy sách ra đọc.

Alice thấy rất hứng thú với những bùa chú cơ bản trong sách, muốn thử thực hiện như vì nhớ đến giáo sư Dumbledore từng nói là không được sử dụng phép thuật ở ngoài trường Hogwarts nên cô từ bỏ.

Một số bùa chú nổi bật trong "The Standard Book of Spells" (Tập 1) mà Alice tự tin mình có thể nắm giữ hoàn hảo tuy chưa thử nghiệm đó là:

**Wingardium Leviosa**: Nó cho phép người dùng nâng và di chuyển các vật thể mà không cần chạm vào chúng.

**Lumos**: Bùa chú này tạo ra ánh sáng ở đầu đũa phép, rất hữu ích khi di chuyển trong bóng tối.

**Nox**: Bùa chú đối lập với Lumos, dùng để tắt ánh sáng từ đầu đũa phép.

**Alohomora**: Bùa chú mở khóa, giúp mở các cánh cửa bị khóa.

**Reparo**: Đây là bùa chú sửa chữa các vật thể bị vỡ hoặc hỏng, giúp học sinh học cách khắc phục những sai lầm hoặc sự cố.

**Locomotor Mortis**: Còn gọi là "Leg-Locker Curse," bùa chú này làm cho chân của mục tiêu bị khóa chặt với nhau, ngăn không cho họ di chuyển.

Alice lấy tay giả động tác cầm đũa để thử vung đũa đọc câu bùa chú, chỉ tay vào quyển sách trên tủ đầu giường. Khi Alice vô thức vung tay đọc câu thần chú: "Wingardium Leviosa," cô chỉ mong thử nghiệm chút thôi. Thế nhưng khi cuốn sách trước mặt cô thật sự bay lên, trái tim cô như ngừng đập trong giây lát. Mắt mở to, hơi thở bị kìm lại. Cô không tin vào những gì mình vừa thấy – không cần đũa phép mà cô vẫn có thể thực hiện phép thuật.

Bất ngờ chuyển thành hoảng hốt, tay cô run rẩy khi buông xuống, cuốn sách lập tức rơi xuống đất với tiếng động nhỏ. Cảm giác lạnh lẽo tràn ngập, cô thấy toàn thân nhẹ bẫng như bị kéo về một quá khứ đen tối, nơi những phù thủy có sức mạnh lớn bị quy kết là kẻ sa ngã vào hắc ám. Cô ngồi thụp xuống giường, ôm lấy đôi tay run rẩy của mình, cảm nhận một nỗi sợ vô hình đang dâng lên trong lòng ngực.

'Mình... mình thực sự có thể sử dụng phép thuật mà không cần đũa sao?' Alice tự hỏi trong đầu, nhưng nỗi sợ đã áp đảo hết thảy mọi suy nghĩ khác.

Sức mạnh này, không phải là điều bình thường, không phải là thứ cô mong muốn.

'Mình không thể để điều này xảy ra... không được...' Alice tự nhủ, cố gắng kìm nén cảm giác kinh hoàng. Cô biết rằng, ở thế giới này, sức mạnh lớn đồng nghĩa với sự cám dỗ từ hắc ám. Cô không thể, và cũng không muốn trở thành một phù thủy hắc ám như trong những câu chuyện mà cô từng nghe.

Alice khẽ nuốt khan, quyết định sẽ không thử sử dụng phép thuật nữa cho đến khi cô có thể kiểm soát được bản thân và hiểu rõ hơn về sức mạnh tiềm ẩn này. Nhưng dù cố gắng thuyết phục mình rằng mọi thứ sẽ ổn, cảm giác sợ hãi và lo lắng vẫn bám chặt, như một cái bóng đen trong tâm trí cô, ám ảnh và không chịu buông tha.

Ở thế giới này nếu chưa thành niên thì phù thủy không được sử dụng phép thuật ở ngoài trường, bộ phép thuật sẽ lần theo dấu vết ma lực để tìm đến và bắt giữ người đó.

Cũng may lúc cô sử dụng ma lực không cần đũa phép nên không bị lộ tẩy. Nếu bị phát hiện thì những ngày tháng sau này của cô sẽ khó tránh khỏi phiền toái.

Alice thở dài, bỏ suy nghĩ đó qua một bên, ôm Sapphire đang ngủ ngon lành trên giường vào lòng rồi nằm xuống đi vào giấc ngủ trong nỗi bất an.

_____Hết Chương 7_____

Đôi lời từ con tác giả: "Đã có một nhân vật mới xuất hiện rồi!! Không biết khi vô học Alice sẽ thu hút bao nhiêu người đến với cô đây ha!!!"

Chúc các tình yêu của toai đọc truyện zui zẽeee nhó, mãi keooo🥰😻

Đăng nốt 2 chương ròi toi sẽ ngủm thêm hai tuần nữa bái bai các cục dàng 😵‍💫🥴

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top