Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11: Công khai dụ dỗ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ba ngày không thấy, Lâm Úy rất là tưởng nhớ, đặc biệt về nhà, đều tràn đầy đồ của cô, mùi hương của cô, Lâm Úy thường thường nhớ nụ hôm trộm kia. Thời gian đi làm là không nên ngẩn người, nhưng mấy ngày nay Lâm Úy chính là thường thường si ngốc nhìn móc chìa khóa cá heo mà Phạm Dĩ Nhiên đưa nàng. Hiện tại nàng giống vậy nhìn móc chìa khóa ngẩn người, nhưng suy nghĩ không giống, bởi vì người mình nhớ đã trở lại, khóe miệng chính là không thể khống chế cong lên.

Lâm Úy ban đầu dự tính đúng năm giờ tan tầm, ai ngờ nửa đường giết ra Trình Giảo Kim, khiến nàng lại vì chút việc vặt vãnh làm tới sáu giờ mới đi. Về nhà cảm giác kỳ quái, làm sao không gian im lặng vậy, Phạm Dĩ Nhiên không phải sớm trở về rồi sao? Đi đến phòng ngủ mới nhìn đến cô gái kia đang ngủ, ngủ không có gì đặc biệt, nhưng lần này mắt Lâm Úy lại thấy choáng váng. Này không phải dụ dỗ thì là cái gì?

Phạm Dĩ Nhiên trở về tắm rửa, sấy khô tóc xong, còn không kịp đem quần áo thay ra liền buồn ngủ, cho nên nàng trực tiếp bọc khăn tắm liền chui vào chăn, cũng bởi vì như thế, mắt Lâm Úy mới thấy choáng váng. Hai ngày nay, thời tiết có hơi chút ấm lại, cô gái trên giường có thể nói là ba nơi không lộ, lại là miêu tả sinh động. Lâm Úy nhìn hai đôi chân dài trắng bóng lộ ra bên ngoài, nếu như cái chăn kéo lên trên một chút thôi, sẽ liền nhìn thấy chỗ tư mật; khăn tắm không vững chắc bao bọc lấy ngực, cũng bởi vì đè ép nên hiện ra một cái không gian xa xôi. Đương nhiên, Phạm Dĩ Nhiên đều mặc quần lót và nội y, thế nhưng Lâm Úy coi trọng quang cảnh này, chính là thấy đến mặt đỏ, tim đập gia tốc! Nếu Lâm Úy là nhà nhiếp ảnh, model tinh xảo như vậy, xứng với chủ đề dục cự còn nghênh cũng đủ để nàng đoạt giải, đáng tiếc nàng cũng chỉ là người thiết kế chương trình nhàn nhàn, thầm nghĩ tự mình vui vẻ thưởng thức.

Bất tri bất giác, Lâm Úy lẳng lặng đi tới nửa giường, nàng hiện tại hận tại sao đầu giường lại dính với vách tường chứ, chính là muốn nhìn một chút không gian 360 độ, để có thể nhìn ra tới cái gì. Lâm Úy không nghĩ ra, cô gái này lại khiến nàng thành sắc lang ! Ai ~

Tuy rằng cảnh đẹp trước mặt, nhưng cuối cùng vẫn là đánh không lại bị đói bụng, nếu lại khiến cô ngủ tiếp, nhà hàng tốt đều sắp đóng cửa. Lâm Úy đi đến bên giường kêu cô. Không phản ứng!

Chuyến bay của Phạm Dĩ Nhiên trở về lần này gặp loạn lưu, tuy rằng loạn lưu thông thường, nhưng lần này thời gian hơi dài, rất nhiều hành khách bắt đầu rối loạn, tiếp viên hàng không phải che giấu hoảng sợ, còn phải giúp đỡ hành khách, thật sự hao tổn thể lực của cô, mà cô hiện tại lại giống như đang mơ thấy giấc mộng vui vẻ nào đó, ngoại lai quấy rầy làm cô tỉnh lại thật không dễ dàng như vậy.

Lâm Úy gân cổ kêu vài lần, tính tình không kiên nhẫn, dùng đến chiêu sát thủ, kéo chăn!

" A! " Tiết trời mới ấm trở lại, nhưng chung quy Phạm Dĩ Nhiên mặc ít, không khí lạnh làm cho cô trong phút chốc bừng tỉnh!

" Ngươi làm gì đó!" Phạm Dĩ Nhiên nhanh chóng đem chăn tìm trở về, trừng Lâm Úy lại hô một tiếng: " Đi ra ngoài !" Liền lập tức quay vào ổ chăn.

Lâm Úy hoảng sợ, Oa! Dữ nha! Nàng chỉ chi ô ô nói: " Ăn.....ăn....ăn cơm!"

" Không ăn, đi ra ngoài." Phạm Dĩ Nhiên nói mà mắt cũng không mở.

Quên cùng các vị giới thiệu, Phạm nữ vương, có rời giường khí! Huống chi mộng đẹp trước mặt lại bị đánh thức, giờ phút này trong không khí tràn ngập sự tức giận.

Lâm Úy nghĩ rằng, đúng là rời giường khí, hừ! Trước kia lúc gọi bạn cùng phòng cũng không phải không bị mắng qua, như vậy liền lùi bước! Quá coi thường ta.

Cái đầu nhỏ thông minh tự hỏi, đinh đông! Cứng rắn không được! Mềm vậy!

Lâm Úy trèo lên bên kia giường, dán vào lưng Phạm Dĩ Nhiên, một chân không khách khí vươn ra bọc chăn trên người nữ vương. Có hơn một tầng độ ấm, Phạm Dĩ Nhiên ngược lại là không phản đối, cũng không nhúc nhích.

" Dĩ Nhiên, ăn cơm!" Chiêu làm nũng! Ra chiêu.....Không phản ứng!

" Thân ái, ăn cơm nha!" Lại xuất chiêu..... " Ai là thân ái của ngươi " Ồ ồ có phản ứng.

" Ngươi không đói bụng sao? Đi nha! Ta mời ngươi ăn cơm! Trở về lại ngủ tiếp!" Công lực làm nũng lại thêm một tầng!

" Không cần, ta mệt rồi."

" Vậy......ta đây đi ăn mì tôm....." Một chiêu cuối cùng, dời đi thân mình, xuống giường, chính lúc muốn ra khỏi cửa phòng, phía sau đầu truyền đến miễn cưỡng thanh âm: " Ta muốn ăn ở Hạ Mộ Ni."

Thắng rồi!

—————————–

Nhà hàng cao cấp hơn phân nửa muốn ăn là phải hẹn trước, nhưng người đẹp xuất hiện, sẽ khác ngay. Lúc hai người đẹp đi vào, vừa vặn thu hút người trong phòng ăn, lôi kéo em trai phục vụ bàn thấy hai vị mĩ nữkinh vi thiên nhân, có chút do dự có nên đem bàn dự bị ra cho hai người hay không. Lâm Úy lộ ra ánh mắt cầu xin đối với hắn, em trai nhất thời cầm giữ không được, quăng quầy chạy tới hỏi quyết định của quản lý! Một bên Phạm Dĩ Nhiên rất là xem thường Lâm Úy khoe khoang mỹ nhân kế. Lâm Úy nghĩ rằng, nếu không phải ngươi nhất định muốn ăn nhà hàng này, còn cần ta bán khuôn mặt tươi cười sao! Hứ! Cô gái không biết đủ.

Ai ngờ, thật đúng lúc, quản lý nhà hàng lại là bạn đại học của Lâm Úy, Thẩm Cương ! Hơn một tầng quan hệ, đương nhiên, lập tức mở bàn, gọi đồ ăn!

Thẩm Cương khi đi ra cũng chỉ chuyên chú nhìn về phía Phạm Dĩ Nhiên, bởi vì hắn thiên vị người cao ráo xinh đẹp. Đến gần xem thì phát hiện Phạm Dĩ Nhiên tướng mạo cùng dáng người đều chân thực có nghiêng nước nghiêng thành, liền lập tức âm thầm quyết định muốn mở bàn dự bị, cho đến khi Lâm Úy đột nhiên gọi tên của hắn, Thẩm Cương mới dời ánh mắt đã đóng đinh ở trên người Phạm Dĩ Nhiên. Nhìn đến bạn học cũ rất là vui vẻ, nhưng tuyệt đối không nhìn đến mĩ nữ vui vẻ, mắt cảm thấy có thể nhờ bạn học cũ tiếp cận người đẹp, Thẩm Cương khóe miệng đã kéo đến huyệt thái dương. Không chút nào giữ lại thể hiện diện mạo nam tính!

Bộ dạng Thẩm Cương không xấu không đẹp, mọi người đều biết hắn là công tử có tiền, lúc mới học đại học từng có ý đồ theo đuổi Lâm Úy. Khi đó vừa mới bắt đầu học viết chương trình, giáo viên ra một chuyên đề thiết kế cuối kỳ, các bạn học cùng khóa bấy giờ đều vì cái chuyên đề thiết kế đó mà nghĩ muốn vỡ đầu, Thẩm Cương vì muốn lấy lòng nàng, lúc kỳ học ban đầu liền khoác lác không biết ngượng với Lâm Úy nói, báo cáo cứ giao cho hắn, cam đoan trước kỳ hạn một tháng liền giúp Lâm Úy làm tốt hết. Kết quả.....cuối kỳ đến, Thẩm Cương ham chơi, giờ học chính khóa tới không mấy lần, hắn vốn liền không hiểu logic, viết phương trình cũng non nớt đáng thương. Cuối cùng là Lâm Úy đem chuyên đề thiết kế của chính mình đưa Thẩm Cương tham khảo tham khảo, mới khiến hắn qua được mấy môn bắt buộc kia.

Sau khi trải qua lần đó, Thẩm Cương không dám lại động ý niệm đến trên người Lâm Úy, chỉ coi nàng là bạn bè bình thường, bình thường không có việc gì thì chơi vui, lúc có cái gì tốt cũng không quên đưa một phần cho nàng, cũng chỉ là như thế này mà thôi. Sau khi tốt nghiệp liên lạc ít lại, Lâm Úy không biết hắn nguyên lai là công tử của nhà hàng gia đình này. Chậc chậc, ngẫm lại lúc trước sớm biết hẳn là mở một con mắt nhắm một con mắt, qua qua ngày lành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top