Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13 : Điện ảnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Không đợi Phạm Dĩ Nhiên đáp ứng, ánh mắt Lâm Úy đã nhanh chóng nhìn đến chỗ giữ xe trống vừa có xe đi ra. Phạm Dĩ Nhiên nghĩ rằng, buổi chiều ngủ bù đã đủ rồi, dù sao hiện tại cũng không buồn ngủ, xem chút cũng tốt.

Rạp chiếu phim luân phiên trong nội thành này có hai phòng chiếu, hôm nay buổi tối xem như cũng đông người, có không ít người đang xếp hàng, Lâm Úy nhìn xem phim đang được công chiếu, rạp A: Người Yêu Cũ Bên Người + Cưa Đoạt Hồn, rạp B: Xác Chết Khu Vui Chơi (Thi Nhạc Viên) + Phố Wall.

Lâm Úy có chút ảo não, rạp nào cũng có phim kinh dị! Hơn nữa lúc này, vừa vặn phim hai rạp sắp chiếu đều là phim kinh dị. Lâm Úy cũng không phải là kinh hoảng, thế nhưng, nàng thập phần chán ghét tiếng động thình lình xuất hiện trong phim, khuôn mặt đó có thể dọa được nàng, bởi vậy nàng bình thường đều là xem phim kinh dị tắt mất tiếng.

"Ý ý! Có Xác Chết Khu Vui Chơi!!! Ta muốn coi!" Phạm Dĩ Nhiên bên kia đột nhiên nhảy nhót nói.

"Ngươi có nhìn đến là 'Thi' trong thi thể, mà không phải 'Thất' trong biến mất không?"

"Ta đâu có bị mù! Đồng nghiệp ta đều bảo xem khá hay, thế nào? Ngươi không dám xem?" Phạm Dĩ Nhiên cho một bạch nhãn, còn mang theo một cái kiêu ngạo thần tình hỏi Lâm Úy.

"Không có. Tốt thôi!" Lâm Úy cảm giác Phạm Dĩ Nhiên chính là cậy thế chính mình thân cao hơn, hết sức dùng khinh bỉ ánh mắt nhìn nàng ! Hừ! Xem liền xem!

Hai người xếp hàng mua vé rạp B, tuy rằng vừa ăn no, nhưng Lâm Úy kiên trì muốn mua một bịch bắp rang, cho đỡ sợ.

Người xem phim, đa số là tình nhân, đúng rồi, rạp chiếu phim chính là nơi tình nhân hẹn hò, mà phim lại là luân phiên chiếu, tiện nghi lại kéo dài == ! Tốt biết bao nhiêu!

Từ phim bắt đầu, toàn bộ rạp đều có chút cảm giác nín thở ngưng thần. Hai vị nữ tử vừa ăn ngon vừa xem say sưa, Lâm Úy ôm bắp rang, cũng là lúc ăn lúc không.

Dần dần, lúc kịch tính bắt đầu tiến vào muốn dọa chết người xem, dưới đám người xem rất là phối hợp có tiếng thét chói tai. Lâm Úy cảm giác có chút chịu không nổi nữ sinh ngồi sau nàng, bởi vì nhỏ thường thường thét chói tai, tạo âm thanh song song thì thôi, thế nhưng còn có thể phối hợp cước lực đá phía trước. Ghế dựa của Lâm Úy nhất thời biến thành rạp chiếu phim 3D, có hiệu quả rung động ! Hại nàng có chút không thể coi phim, lúc Lâm Úy muốn cùng Phạm Dĩ Nhiên chia sẻ cảm thụ cảm thụ của nàng,

Phụt!

Phạm Dĩ Nhiên đang dùng mười ngón tay che hết mặt, hé ra mỗi đôi mắt, này không phải là động tác tiêu chuẩn "Sợ nhưng thích xem" sao.

Lâm Úy hiện tại có chút hoài nghi, lúc bên ngoài rạp chiếu, cái biểu tình kiêu ngoại kia, đến cuối cùng là đào đâu ra!?

Đến lúc cao trào, rạp chiếu một đống người hét lớn lên, Lâm Úy là nuốt một ngụm không khí lạnh, nhịn xuống, mà bên cạnh Phạm Dĩ Nhiên nhưng là cố nén khí thế ít hơn bình thường cũng hét to một tiếng, lại vùi đầu vào bả vai Lâm Úy.

Lâm Úy bị nắm được, hoảng sợ vừa rồi nhất thời đều biến mất, vui vẻ nắm tay Phạm Dĩ Nhiên: "Không có, không có, không sợ."

Qua vài cái hình ảnh sau đó, Lâm Úy muốn ăn bắp, thả lỏng nắm tay, nhưng Phạm Dĩ Nhiên chính là không chịu thả, gắt gao nắm.

"Ta muốn ăn bắp." Lâm Úy đè nhỏ giọng nói.

"Không cho buông, ta đút cho ngươi." Phạm Dĩ Nhiên cũng đè nặng thanh âm nói.

Cứ như vậy, Lâm Úy một tay ôm bắp, một tay nắm tay Phạm Dĩ Nhiên, còn có kẻ cắp tự động đưa đồ ăn, xem phim ngược lại có chút thích hơn.

Xem xong phim thứ nhất, bắp cũng ăn xong, nhưng là thẳng đến xem xong phim thứ hai, tay vẫn nắm như cũ chưa buông ra.

Sau khi kết thúc, đi đến bên ngoài mới phát hiện trời đổ mưa, may mà nơi đỗ xe ở bên cạnh, vận khí không sai, chưa bị ướt mưa liền lên xe. Thời tiết đẹp chưa được hai ngày, lại có không khí lạnh muốn tới, ẩm ướt lạnh lẽo.

Về nhà, đêm đã khuya, Lâm Úy đi tắm rửa trước, đi ra là lúc Phạm Dĩ Nhiên đã nằm trên giường. Lâm Úy sấy tóc nhanh chóng xong tắt đèn đầu giường, chui vào ổ chăn làm ấm thân mình.

Chưa được một lúc, đèn giường lại bị bật lại.

"Làm gì vậy?" Lâm Úy hỏi.

"Đừng tắt đèn được không?" Phạm Dĩ Nhiên không ngủ được.

"Không được! Không tắt đèn ta không ngủ được!" Kỳ thật Lâm Úy căn bản là ngủ sao cũng được, nàng chỉ không cho Phạm Dĩ Nhiên như nguyện.

"Hôm nay một buổi tối thôi mà."

"Làm sao? Ngươi sợ sao?"

"Ừ. Nhắm mắt lại tất cả đều là hình ảnh vừa rồi."

"Sợ vậy...vậy ngươi vừa rồi còn đòi xem kinh dị làm gì?"

"Thích, rồi sợ, bộ có tội sao?"

"Không ~ ngươi vui vẻ là được rồi. Lại đây đi."

"Qua làm gì?"

"Ta ôm sẽ không sợ nữa!"

"Xí, thuyết âm mưu." Phạm Dĩ Nhiên khí thế không thua tắt đèn, nằm xuống.

"Âm mưu, thì thôi." Xì, Lâm Úy xoay người buồn ngủ.

Đêm khuya tĩnh lặng, Lâm Úy ngủ ngon, Phạm Dĩ Nhiên ngủ không được, cô nghe ngoài cửa sổ tiếng gió cứ vô tình thổi hiu hiu, cô thật sự ngủ không được.

Không được, mới nhắm mắt lại là xuất hiện hình ảnh ghê tởm, đáng sợ hồi nãy. Phạm Dĩ Nhiên lại đem đèn đầu giường bật lên.

"Lại làm sao?" Lâm Úy thanh âm miễn cưỡng.

"Muốn không bật đèn, ngươi phải lại đây!" Phạm Dĩ Nhiên tuy rằng bên trong hoảng sợ, nhưng ngạo khí chính là không giảm.

"Qua làm gì?" Lâm Úy cảm giác những lời này thực quen tai!

"Ôm ta ngủ." Phạm Dĩ Nhiên nói ra mặt không đỏ khí không suyễn.

"........."

Hai đứa con gái giằng co một hồi, cuối cùng, Lâm Úy đại đại thở dài một hơi, tắt đi đèn điện đầu giường, dựa gần, ôm lấy Phạm Dĩ Nhiên, nhận: "Được rồi! Nữ Vương đại nhân."

Không có thân mình rộng rãi, không có cánh tay rắn chắc, nhưng bị ôm lấy Phạm Dĩ Nhiên chính là có thể cảm nhận được rất nhiều lực ôm của đối phương.

Phạm Dĩ Nhiên vừa lòng ngủ. Lâm Úy cũng vậy.

Buổi sáng lúc tỉnh lại, Lâm Úy quả thật ôm Phạm Dĩ Nhiên, ôm gắt gao. Nàng nghĩ, hai lần chung giường, một lần bị cô ôm chặt, một lần ôm chặt cô, này cuối cùng, thế nào đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top