Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7: Căn cứ bí mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Dĩ Nhiên! Chúng ta nói chuyện đi! " Nhan Dật Chung tại hành lang ngăn lại Phạm Dĩ Nhiên mới từ WC đi ra.

" Không cần, không có gì để nói hết."

Đối mặt Phạm Dĩ Nhiên lạnh lùng, Nhan Dật Chung dừng một lát mới mở miệng tiếp: " Ngươi hiện tại có tốt không? Lúc trước là ta sai, nhưng ngươi từ đó đến nay vẫn không cho ta giải thích, ngay đến cả cơ hội để giải thích cũng không cho ta."

Phạm Dĩ Nhiên nhìn trước người trước mắt lâu thật lâu, đột nhiên cảm thấy thoải mái, mới chậm rãi mở miệng: " Không quan trọng, ta hiện tại sống rất tốt!"

Nhìn Phạm Dĩ Nhiên mặt đầy kiên định, Nhan Dật Chung lúc này mới lui ra.

" Chồng, ngươi đang ở đây à! Ta tìm ngươi nãy giờ! Vị này là? " Người nói là một cô gái ôm đứa trẻ có vẻ tức giận.
" Là bạn học đại học trước đây, nàng cũng đến xem triển lãm tranh của Hân Hối, đã lâu không thấy nên hàn huyên một chút! Đây là vợ của ta, Tinh Nghi." Tinh Nghi đưa tay ra.

" Xin chào, ta là Phạm Dĩ Nhiên." Phạm Dĩ Nhiên cũng đưa tay lại bắt.

" Xin chào a, nguyên lai người lúc trước tại họp lớp vẫn nổi tiếng không thấy mặt chính là ngươi nha. Khó trách, là mĩ nữ xinh đẹp! "

" Cám ơn, ừ, ta còn có việc, phải đi trước.Tạm biệt!" Phạm Dĩ Nhiên cho Tinh Nghi một cái mỉm cười lễ phép, xoay người vào triển lãm tranh.

Lâm Úy thấy Phạm Dĩ Nhiên đi lâu như thế, có chút sốt ruột, cuối cùng bỏ qua lưu manh nam kia một bên, vừa mới mở cửa ra, liền thấy Phạm Dĩ Nhiên hướng nàng đi tới.

" Đi thôi." Phạm Dĩ Nhiên nói không mang theo độ ấm, lập tức lôi kéo nàng hướng Uông Hân Hối nói tạm biệt, tuy rằng Uông Hân Hối giữ lại nói cùng nhau ăn cơm trưa, nhưng vẫn là bị Phạm Dĩ Nhiên nói có chuyện để cự tuyệt.

" Ta đói quá!! " Lâm Úy nhìn ra được là tâm tình Phạm Dĩ Nhiên không tốt, nhưng chịu không nổi không khí trầm thấp nàng kéo kéo tay Phạm Dĩ Nhiên hô.

" Ừ, đều đã qua giữa trưa, ngươi muốn ăn cái gì?"

" Ta muốn ăn cái gì no! " Lâm Úy đúng thật là đói bụng, bữa sáng buổi sáng nàng căn bản chưa kịp ăn, đã bị kéo lên xe thật không tốt.

Phạm Dĩ Nhiên đề nghị vào nhà hàng ăn beefsteak, Lâm Úy cũng vui vẻ đồng ý, nhưng bọn họ thời điểm tại bãi đỗ xe chuẩn bị xuất phát, thấy Nhan Dật Chung cùng vợ của hắn đi ra.

Ngồi ở bên trong xe Phạm Dĩ Nhiên cũng không cảm thấy ngoài ý muốn Nhan Dật Chung đã kết hôn mà còn có con nhỏ, bởi vì cô sớm đã nghe nói, còn nghe nói đối phương là thiên kim ở công ty hắn làm, cô ngoài ý muốn chỉ là hôm nay sẽ gặp lại hắn, chung quy, có chút hồi ức, cũng không phải tốt đẹp như vậy.

Nhan Dật Chung mở ra chiếc xe có tiếng mà đi, Lâm Úy nhìn nhìn bên người Phạm Dĩ Nhiên, thực bình thản chỉ là nhìn thẳng phía trước, Lâm Úy nhếch nhếch khóe miệng, đối với Phạm Dĩ Nhiên bướng bỉnh nói: " đi thôi ~ " .

Phạm Dĩ Nhiên quay đầu chống lại Lâm Úy mỉm cười, cô cảm thấy thâm tâm ấm áp, có một cảm giác an tâm trào ra.

Lúc ăn cơm, Phạm Dĩ Nhiên thực im lặng, bọn họ hai người là ngẫu nhiên nói đáp vài câu, thông minh như Lâm Úy đã sớm đoán được quan hệ của bọn họ, chỉ là nàng nói chuyện quan tâm hay an ủi thật sự không tốt, cho nên chỉ có thể thường thường nói chuyện trêu đùa với cô. Ăn cơm xong, hai người lại về đến trên xe, nguyên bản là chuẩn bị dẹp đường hồi phủ! Thế nhưng Lâm Úy nhìn ánh mắt cô thấy có chút tan rã, trong đầu không bỏ Phạm Dĩ Nhiên ra được, liền yên lặng đem xe rẽ sang hướng khác.

" Hả? Đây là nơi nào?" Qua một khoảng thời gian sau, Phạm Dĩ Nhiên cuối cùng phát hiện đường đi không đúng, này không phải đường về nhà!

" A, ngươi biết rồi sao! Ta muốn là thừa dịp hiện tại đem ngươi bán đi, đổi chút tiền đến tiêu xài! " Lâm Úy cho rằng cô tới nơi nơi rồi mới có phản ứng, cũng không tệ lắm nha, nhanh như vậy liền phát hiện.

" Hừ. Ta là vô giá mới đúng ! ? Muốn đi đâu? " Phạm Dĩ Nhiên xem như trả lời về một câu thuộc về tác phong của cô.

" Bờ biển ! "

" Bờ biển? Gần đây có biển sao? " Phạm Dĩ Nhiên ở đây đã năm năm, còn chưa từng đi tới biển ở gần đây bao giờ.

" Ừ! Lúc ta vừa chuyển tới, công ty vẫn chưa bận rộn như bây giờ, kết thúc giờ làm ta liền lái xe tới đây chơi đùa, rồi mới, ngoài ý muốn phát hiện bờ cát này. Lúc tâm tình không tốt, thích nhìn biển, nghe tiếng sóng biển."

" Cool ! Cho nên lúc này tâm tình ngươi đang không tốt?" cô gái mạnh miệng.

" A, ừ! Tâm tình không tốt ! Thuận tiện chia sẻ cho ngươi căn cứ bí mật của ta." Lâm Úy cũng không cùng cô so đo, dù sao nàng hiện tại cũng muốn thấy biển, nhìn thấy hoàng hôn, vừa lúc có người làm bạn.

...

Đến bờ biển, bờ cát này không lớn, bán hàng rong rất ít, chỉ có một hai cửa hàng bán cà phê di động mà thôi, du khách cũng thực thưa thớt, người biết nơi này, thật sự không nhiều, cho nên thực im lặng, cũng thực sạch sẽ.

Lâm Úy cùng Phạm Dĩ Nhiên cởi giày, đạp lên hạt cát nhuyễn mịn, trước sau đi tới, không có quá nhiều lời nói, chỉ là nhấm nháp một chút cảm giác nhàn hạ này. Lâm Úy nhìn Phạm Dĩ Nhiên thân mình đơn bạc, đột nhiên rất muốn tiến lên ôm lấy cô, cô lúc này, giống như một đứa trẻ, đương nhiên, nàng không làm như thế. Đi mệt mỏi, bọn họ tìm nơi tốt để ngắm hoàng hôn, ngồi xuống đất.

" Ngươi không muốn hỏi cái gì sao? " Phạm Dĩ Nhiên thản nhiên mở miệng.

Lâm Úy lắc đầu nói: " Không muốn. Nhưng ta, muốn biết cái gì đó."

" Vậy sao ngươi không hỏi? "

" Vậy ngươi muốn nói sao? "

Phạm Dĩ Nhiên trầm mặc. Hoàng hôn chậm rãi rơi vào mặt biển, hình ảnh mĩ lệ như thế, phảng phất như nói cho mọi người phải im lặng nhìn nó biểu diễn huyền ảo đặc sắc, một phần một giây, màu sắc của mặt đất biến hóa.

" Hắt xì " Phạm Dĩ Nhiên đánh hắt xì. Cô mặc quá mỏng, gió lạnh đã đổ vào cơ thể cô.

Lâm Úy lúc xuống xe có đem theo áo khoác lớn, nàng biết khi hoàng hôn xuống biển, gió biển sẽ càng thêm lạnh, nàng đứng dậy đi đến phía sau Phạm Dĩ Nhiên, đem áo khoác lớn che lại quanh thân phía trước Phạm Dĩ Nhiên, chính mình thì là từ mặt sau với vào phía dưới áo khoác, vây quanh cô, gắt gao ôm Phạm Dĩ Nhiên, đầu đặt trên vai cô, ngửi thấy hương vị dễ chịu. Nên nói tư thế này có bao nhiêu ái muội, liền có nhiều ái muội, người bên ngoài nhìn đến hai mĩ nữ tóc dài phiêu dật dựa sát vào nhau, đều cảm giác là một bức tranh cực kỳ mĩ lệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top