Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phồn hoa chốn đô thành chẳng bao giờ thôi náo nhiệt, cũng đôi lúc lắm thị phi đi. Hứa Giai Kỳ trở về, không nóng nảy không háo thắng như trước, trong mắt dường như đều thấu bao nhiêu khổ sở. Nàng mỗi ngày tương tư lấy Khổng Tuyết Nhi, trong lòng có thể nói đau tựa như bị hàng vạn con dao đâm vào.

Nàng tá túc ở một quán trọ không lớn cũng không nhỏ, ngay cái khoảnh khắc nàng bước vào người bên trong lại có chút kiên dè. Cánh tay thấp thoáng ẩn hiện làm họ kinh sợ đi, tuy dung mạo Hứa Giai Kỳ ưu nhã xinh đẹp nhưng một nữ nhân mang sát khí há có ai muốn gần gũi đâu.

Ngay cả chủ quán cũng có chút kiên kị nhưng người đến đều là khách, hắn không thể đuổi nàng nếu nàng có bạc, rất nhiều lại là một chuyện khác.

Hắn thoạt nhìn qua Hứa Giai Kỳ, mỹ quan tuy nhiễm sương khói nhưng vẫn toát ra một vẻ mị hoặc kinh người, nữ nhân này tuyệt chỉ để nhìn không thể động, không thể đoán được nàng ta sẽ làm ra loại chuyện gì đi.

Kỳ thật mọi thứ sẽ rất bình thường nếu người trong quán trọ không đổ xô ra bên ngoài sau một tiếng trống. Hứa Giai Kỳ trở lại thật có chút bất ngờ muốn xem xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Nàng chen chút giữa đám người kia lại khá thuận lợi đi, dáng người mảnh khảnh vừa vặn lách qua những gã cao to phía trước. Chỉ thấy trước mắt là một cao lâu được trang hoàng lộng lẫy, điểm vài dải lụa hồng gây bắt mắt. Hứa Giai Kỳ thoạt nghĩ chắc hẳn là nhà nào đó mở hội, theo nàng đại loại là như vậy.

Tiện tay bắt lấy cái huynh đài trước mắt nhẹ giọng hỏi, rốt cuộc mới thông rõ ràng đây là tuyển phu quân của thiên kiêm tiểu thư tướng phân phủ. Trước đây nàng cũng có nghe nói qua loại hình thức tìm phu quân này, nhưng nàng không quá tán thành với cách làm như vậy, quá mức tùy tiện. Đem tương lai duyên phận của mình ra cá cược vào một lần ném thì quả thật có chút không còn cách nào.

Nàng đại khái cũng không còn hứng thú với chuyện kia liền tìm lối rời đi, nhìn xem đám nam nhân tranh nhau chen lấn nàng không nghĩ đến vị cô nương kia xinh đẹp đến nhường nào.

Tiếng trống lần nữa vang lên, Hứa Giai Kỳ theo quán tính xoay người lại, vô tình quả cầu không biết từ phương nào rơi thẳng vào vòng tay nàng mà yên vị trong đó. Bao nhiêu cặp mặt nương theo hướng rơi của quả cầu mà nhìn, đập vào mắt hình ảnh Hứa Giai Kỳ dung mạo như hoa như ngọc hai tay ôm trọn quả cầu đỏ mà họ ao ước. Một khi đã ném và có người nhận được thì tức là duyên không thể chối từ. Hứa Giai Kỳ chợt nhíu mày, nàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra cũng không quan tâm rốt cuộc vì cái này quả cầu rơi đến tay nàng.

Ném sang cho một tên lang băm gần đó, hắn như bắt được vàng mà nhảy cẩn lên vui sướng. Chỉ có những người xung quanh ngờ vực nhìn Hứa Giai Kỳ không chớp mắt, đúng rồi nàng ta là nữ nhân, nữ nhân lấy nữ nhân đúng là đi ngược luân lý. Nhưng bước chân Hứa Giai Kỳ chưa đầy năm bước đã có vài người đứng trước mắt nàng cung kính cúi chào.

Nhìn qua y phục quan binh chắc chắn là người của phủ tướng quân, Hứa Giai Kỳ không có đối họ trả lời chỉ im lặng đứng một chỗ.

Một lúc sau mới có người đứng ra nói chuyện với nàng, bộ dạng là người có phẩm vị cao.

"Cô nương xin dừng bước, đại tướng quân chúng tôi muốn gặp cô nương để đàm đạo một lát."

"Không cần, quả cầu kia ta chỉ vô tình bắt được, huống hồ ta cũng sẽ không lấy tiểu thư nhà các ngươi, ta đã là người có thê tử không thể thu nạp thêm ai khác."

Lời này đả kích không ít đến những người xung quanh, chính xác hơn là rất dọa người. Ngay cả đối phương cùng nàng thương lượng cũng bị nàng làm cho kinh hô không ít nhưng trong lòng có chút nhẹ nhõm hơn.

"Xin hỏi cao danh quý tánh của cô nương là gì?"

Giọng nói này điệu bộ này làm sao nàng có thể quên được cơ chứ, người mà nnagf ngày nhớ đêm mong rốt cuộc đang đứng trước mặt chất vấn nàng. Nhưng tại sao đôi mắt của nàng ấy vẫn chưa được chữa khỏi, Khổng Tuyết Nhi vẫn nhìn vào mông lung như vậy. Đợi không thấy câu trả lời thỏa đáng, Khổng Tuyết Nhi chỉ mong bản thân nàng nhận nhầm người, ngay khi người kia mở miệng nó đến nàng liền nghĩ đến Hứa Giai Kỳ, nàng ấy đã trở về rồi sao. Nhưng đến đây nàng lại lần nữa hụt hẫng, tuy đường đột hỏi nàng vẫn mong người kia có thể trả lời nàng dù không đúng cũng được nàng tuyệt không hối hận.

Hứa Giai Kỳ thật chỉ muốn tiến đến ôm chặt lấy nương tử duy nhất của nàng, chỉ là nàng không có tư cách đó, là nàng rời bỏ nàng ấy, đem cho nàng ấy hi vọng rồi dập tắt nó, nàng ấy nhất định đã rất hận nàng. Xung quanh một bầu không khí kỳ lạ đang diễn ra, chính là ánh mắt Hứa Giai Kỳ dành cho Khổng Tuyết Nhi tại sao lại nhu tình khổ sở như vậy. Vị kia có chút tinh tế nhận ra liền nhoẻn miệng cười, dung mạo của Khổng Tuyết Nhi thật có thể câu min thiên hạ, ngay cả nữ nhân cũng sẽ điêu đứng trước nàng, hắn thầm trong lòng đắt ý không ít.

"Nếu cô nương không muốn trả lời..."

"Thanh Ca là tên của ta, ta là cô nhi không có phụ mẫu không có họ."

Quả thật mất mát, người kia giọng nói khí thế đều y đúc Hứa Giai Kỳ nhưng lại là một Thanh Ca. Biểu hiện khổ sở của Khổng Tuyết Nhi lập tức thu vào mắt Hứa Giai Kỳ, nhìn xem nàng ấy gầy đi rất nhiều lại trở nên ngày càng xanh xao, khẽ cắn răng, Khổng Tuyết Nhi ta có lỗi với nàng.

"Làm phiền cô nương rồi, nếu cô nương không chê ta mời cô một bữa."

"Được, ta cũng đang đói."

Cơ hội được nhìn ngắm Khổng Tuyết Nhi kỹ càng thêm một chút Hứa Giai Kỳ tuyệt không bỏ qua. Theo chân Khổng Tuyết Nhi rời đi, bỏ lại rất nhiều hoài nghi cho người xung quanh nhưng lại khiến hai nữ nhân núp đằng xa cười thầm. Chuyện của nàng và Khổng Tuyết Nhi họ nhất định không xen vào, đôi khi hai người đó trùng phùng lại khiến họ vui vẻ đột ngột. Triệu Tiểu Đường cơ bản bấm ra được Hứa Giai Kỳ trở về nhân duyên sẽ được nối lại, càng lúc càng bên chặt khó có thứ gì có thể chặt đứt. Nàng đem mọi chuyện kể cho nương tử mình ra, lại không nghĩ nàng ấy háo hức kéo nàng xuống núi tìm cho ra các nàng ấy. Nhìn xem, cảnh người ta hạnh phúc, còn các nàng chẳng khác gì những tên hắc y nhân lén la lén lút, thật mất mặt.

" Tiểu Đường, nàng đoán xem tiếp theo hai người đó sẽ như thế nào."

"Vạn sự tùy duyên, nàng cũng đừng có quá mức dọa người như vậy."

"Ta làm thế nào dọa người, Triệu Tiểu Đường nàng là đang nói điêu ta."

"Được được nàng không dọa người nhưng là dọa ta nhiều lần muốn tức điên lên."

Ngu Thư Hân biết người kia chính là loại ngoài miệng không có gì tốt lành nhưng tâm địa bồ tát. Bên nhau đến hiện tại, Triệu Tiểu Đường đối với nàng nàng hiểu rõ nhất. Hiện tại các nàng vận thường phục, Triệu Tiểu Đường nam trang nhưng vẫn thu hút ánh nhìn nữ nhân bên đường. Ngu Thư Hân nhiều lần phóng ra tia cảnh cáo đối với hồ ly tinh xung quanh, lại nhìn đến ánh mắt động lòng người của Triệu Tiểu Đường, nàng không muốn nữ nhân xinh đẹp kia bị người khác để ý liền mang khăn che mặt của mình che lên cho nàng ấy. Ai đời nào nam nhân mang khăn che mặt, Triệu Tiểu Đường thầm khóc ròng trong tâm, Ngu Thư Hân lại ăn giấm chua rồi.

Trên đường dạo quanh thành một đoạn, Ngu Thư Hân liên tục nắm chặt lấy tay Triệu Tiểu Đường, cho dù là buộc dây vào kéo các nàng cũng sẽ không rời ra được. Điểm nàng nàng liền thích đi, nữ nhân của nàng bản tính chiếm hữu rất cao, lại chỉ đối với mình nàng liên tực ăn giấm chua hơn nữa lại thường xuyên làm ra mấy loại chuyện đáng yêu vài bậc. Triệu Tiểu Đường đôi lúc sẽ không kiếm chế được bản tính chiếm đoạt mà đem nàng ấy ra ăn đến sạch sẽ. Nhưng chung quy nữ nhân như Ngu Thư Hân không thuộc dạng hiếm thấy nhưng tư chất là cực phẩm nữ nhân.

" Tiểu Đường nàng nhìn xem đôi vòng tay này thật đẹp, nàng một cái ta một cái, nàng là kim sắc lung linh xinh đẹp, ta là lục bảo dịu dàng đầm thấm, có phải rất đẹp không?!"

"Lão bản gói lại cho ta hai món đấy đi."

"A, nàng thật tùy tiện, ta chỉ khen vài câu nàng liền mua rồi Triệu Tiểu Đường. "

"Nàng không thích sao?"

"Không có, ta thích, rất thích~"

Nụ cười của Ngu Thư Hân sau tất cả vẫn không thay đổi, vẫn luôn như đóa hướng dương nở rộ, điểm này Triệu Tiểu Đường càng lúc càng say mê nàng.

--------
Chuyện là vừa rồi phần mềm của tui bị lỗi không thể đăng chap được, nên hôm nay và ngày mai tui sẽ đăng bù cho hôm chủ nhật tuần trước hai chap fic này, thành thật xin lỗi mọi người ^-^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top