Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

☆Chương 631: Trở về (2) [16-01-2021]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc đối đầu ở cửa lớn lẽ ra là thời khắc căng thẳng ngàn cân treo sợi tóc, Quỷ Chủ lại có tâm tình nhàn nhã thoải mái mà ở đây chuyện trò vui vẻ.

Sư Thanh Y thậm chí còn cảm giác Quỷ Chủ đang... trêu chọc mình.

............Giống như trêu chọc con mồi.

Thợ săn giảo hoạt bắt được con mồi trong tay, rồi lại buông lỏng thả ra ngoài, đối diện con mồi cười nói: "Ngươi phải giấu thật kỹ, tuyệt đối đừng để ta phát hiện."

Quỷ Chủ trực tiếp nói cho Sư Thanh Y, ả muốn đoạt lấy Mắt Quỷ trong tay nàng, không khác nào quay mắt về phía con mồi nói, chạy trước đi, ta luôn có thể bắt được ngươi. Loại tuyên cáo không chút nào che giấu này, chính là một kiểu tự tin rằng vạn vật thế gian đều nằm trong lòng bàn tay ả.

Trước đây Quỷ Chủ lấy thân phận bà ngoại Sư gia sinh sống, Sư Thanh Y có thể cảm giác được ả ẩn náu, ả lúc đó rất thấp thỏm, trốn ở mảnh đất Âm Dương Khuyết dưới lòng đất Sư gia để an dưỡng, toàn bộ trừu tính cùng Khương Cừu cũng là giấu trong bóng tối. Mãi cho đến thời điểm ở Thần Chi Hải, Sư Thanh Y mới hoàn toàn đem bộ mặt của ả lôi ra ánh sáng.

Khi đó Quỷ Chủ đang ở thời kỳ suy yếu, nhưng ả rất thông minh, biết tình huống như vậy không thích hợp trương dương. Bây giờ ả dường như đã khôi phục, ả cũng không còn phải tiếp tục giấu giấu diếm diếm nữa.

Loại cảm giác đứng từ trên quan sát hết thảy này nói cho Sư Thanh Y, chỉ có cường giả đang thời kỳ đỉnh cao mới có thể thản nhiên tuyên cáo, không có gì kiêng kỵ.

"Mắt Quỷ, tổng cộng có bao nhiêu con?" Sư Thanh Y ổn định tinh thần, hỏi Quỷ Chủ.

Quỷ Chủ bây giờ còn có hứng thú cùng nàng 'ôn chuyện', nàng cảm thấy đây là một thời cơ không thể bỏ qua. Dù câu trả lời của ả cũng không hẳn chính xác, có thể ả sẽ lừa gạt nàng, hoặc là thật thật giả giả trêu chọc, nhưng ít ra sẽ có vài điều bị tiết lộ trong cuộc nói chuyện phiếm này, đến lúc đó nàng có thể đoán được nhiều hơn.

"Ngươi không phải đã đoán được rồi sao?" Quỷ Chủ cùng nàng vòng vo: "A Thanh, ngươi thông minh như vậy, không khó để suy luận đúng không? Ngươi nghĩ có bao nhiêu thì có bấy nhiêu."

Trước đó, Sư Thanh Y dựa trên các đồ án Mắt Quỷ thu thập được, cùng với đồ án Mắt Quỷ vừa sao chép được tại Động Quỷ trong mộng tràng Võng Lượng Thành, suy đoán Mắt Quỷ hẳn là có sáu con.

Sau khi các nàng thảo luận, nàng cảm thấy rằng lúc đầu Quỷ Chủ có ít nhất ba con Mắt Quỷ dưới lòng đất Sư gia, chỉ là một con trong đó bị ô nhiễm, phải đưa đi Phật thi bên trong Cổ Lâu để thanh tẩy, một con khác bị nàng tìm được, con thứ ba không biết ở nơi nào.

Không được đến Quỷ Chủ xác nhận, Sư Thanh Y cũng không nói chuyện nữa.

Hiện tại nàng chỉ có thể dùng vấn đề Mắt Quỷ đi dò hỏi Quỷ Chủ, tuyệt không thể nói ra suy đoán của mình, bằng không Quỷ Chủ sẽ căn cứ vào suy đoán của nàng, hiểu rõ nàng đến cùng lấy được bao nhiêu Mắt Quỷ, thậm chí đẩy ra rất nhiều manh mối nàng có được về Mắt Quỷ.

Sư Thanh Y thay đổi cái vấn đề: "Trước đó ngươi đã chiếm được bao nhiêu Mắt Quỷ rồi?"

"Cũng không bao nhiêu." Quỷ Chủ vẫn nói đến khúc chiết.

Sư Thanh Y hiểu rằng nàng vẫn chưa thể có được đáp án chuẩn xác.

Điều này có nghĩa là Quỷ Chủ tương đối thận trọng trong chuyện Mắt Quỷ, sẽ không giống vừa rồi nói tới chuyện Lưu Bá Ôn, như vậy tùy ý. Đây ngược lại có thể nhìn ra, Lưu Bá Ôn đối Quỷ Chủ không trọng yếu, hắn chỉ là nơi Quỷ Chủ dùng che giấu thân phận, Quỷ Chủ không để ý, mới có thể thản nhiên nói ra.

Sư Thanh Y phải bắt đầu tìm manh mối từ Lưu Bá Ôn: "Nếu ngươi muốn lợi dụng hoàng đế, ngươi phải kết nối được với triều đình. Ngươi từ lúc nào tiếp xúc Lưu Bá Ôn, tại sao phải dùng danh nghĩa đệ tử của hắn, bốn người các ngươi làm cách nào để đạt được sự đồng thuận này?"

Vu Mị, Nhị Ca, Quỷ Chủ, Nguyễn.

Bốn người này dường như không hề đi chung một con đường, để vào cùng một tổ chức Thanh Đầu Quỷ và trở thành thủ lĩnh bên trong, tấn nhiên cần một thời cơ.

Lưu Bá Ôn muốn Mắt Quỷ, bốn người này khẳng định có cùng mục đích với hắn, cũng vì Mắt Quỷ mới có thể thành lập tổ chức Thanh Đầu Quỷ tại Minh triều, hình thành mối quan hệ lợi dụng lẫn nhau. Thế nhưng bọn họ nghi ngờ lẫn nhau, từ cuộc đối thoại giữa Quỷ Chủ cùng Vu Mị ở Thần Chi Hải, bọn họ rất không vừa mắt nhau, đặc biệt là Vu Mị, Quỷ Chủ có hiềm khích với Nguyễn, thậm chí Quỷ Chủ cuối cùng đối Nguyễn xuống tay, đem Nguyễn ăn.

Mối quan hệ phức tạp như vậy, đến tột cùng làm sao kết nối lại với nhau, ai là người dẫn đầu?

Đây là điều Sư Thanh Y muốn biết, một khi biết được rồi, nàng ít nhất cũng có thể tìm ra manh mối.

"A Thanh, ngươi thật đáng yêu." Quỷ Chủ nở nụ cười: "Thời điểm thế này, còn không quên hướng bà ngoại tìm hiểu tri thức."

"Ngươi không phải nói 'ôn chuyện cũ' sao?" Sư Thanh Y đè xuống âm thanh: "Còn chưa đủ cũ?"

"Phải, đã rất cũ kỹ rồi." Quỷ Chủ cảm khái một tiếng: "Cũng hơn 600 năm."

Ánh mắt của ả chậm rãi lướt qua gương mặt Sư Thanh Y, trằn trọc nhìn về phía Lạc Thần, nói: "Ngươi cùng Lạc Thần tách ra, hơn 600 năm, đoạn thời gian này quá lâu, cũng quá cũ."

Lạc Thần ngưng lông mày.

Sư Thanh Y sắc mặt nhất thời chìm xuống: "Là ai ban tặng? Không phải ngươi sao, ngươi còn mặt mũi cảm khái?"

"Ngươi nói chuyện với bà ngoại như vậy sao?" Quỷ Chủ giả bộ không cao hứng: "Ngoại tôn nữ của ta, ngươi dùng thái độ này đối ta, thật khiến bà ngoại đây đau lòng."

"Bất quá ta không trách ngươi, ai bảo ta lúc trước ở Sư gia thương ngươi nhất đây." Nhưng Quỷ Chủ vẫn tiếp lời, cười đáp Sư Thanh Y, trong giọng nói mang theo mấy phần ý tứ trêu đùa: "Chuyện ngươi muốn biết, ta nói cho ngươi cũng không sao. Lúc ta gặp Lưu Bá Ôn cùng Chu Nguyên Chương, chính là ở cuối thời nhà Nguyên, bọn hắn bận bịu chiến sự, cần rất nhiều binh lính, khi đó đang tích cực chiêu mộ các đạo nhân mã, ta góp nhiều binh lực giúp Lưu Bá Ôn đánh thắng mấy trận dễ dàng, bọn hắn tự nhiên sẽ chú ý tới ta."

"Là ngươi dẫn đầu cùng Lưu Bá Ôn tiếp xúc?" Lạc thần đạm nhạt nói: "Lưu Bá Ôn từng nói về 'Nó', người được đến vật ấy có thể chiếm được trời, chiếm được đất, chiếm được thời gian. Hắn biết được Mắt Quỷ tồn tại, cũng là ngươi báo cho hắn?"

"Vừa bắt đầu đích thật là ta trước tiên tiếp xúc." Quỷ Chủ quét mắt về phía cửa lớn còn đang mở ra bên trong, không nhanh không chậm nói: "Mắt Quỷ tồn tại, cũng là ta nói cho Lưu Bá Ôn. Hắn là quân sư của Chu Nguyên Chương, muốn giúp Chu Nguyên Chương mưu được thiên hạ, ta nói có vật như thế tồn tại, hắn dĩ nhiên động tâm rồi."

Lạc Thần một hồi chặn lại bên trong then chốt, nói: "Hắn cũng không phải người dễ dàng tin tưởng người khác. Ngươi ở trước mắt hắn phô bày sự huyền diệu của 'Nó' sao? Bằng không hắn vì sao như thế say mê, cũng bẩm báo Chu Nguyên Chương, để tổ chức Thanh Đầu Quỷ được triều đình bảo trợ thành lập."

Nàng nhẹ nhàng xác nhận: "Nói như vậy, ngươi khi đó tất nhiên có Mắt Quỷ trong tay. Nhưng ngươi vẫn tiếp tục tìm kiếm Mắt Quỷ, điều này cho thấy ngươi cũng không có được mấy cái, ngươi trước tiên lấy ra cái này dẫn dụ, mượn sức triều đình thay ngươi làm việc, cũng đem tin tức về 'Nó' thả ra."

Quỷ Chủ nở nụ cười: "Lạc Thần, ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng. Người khác nghĩ không ra, ngươi cái gì đều đoán được, người khác không thể chịu được đau đớn, ngươi cũng có thể một mực chống đỡ."

Trong giọng nói của ả không giấu được thỏa mãn: "Người khác gắng không nổi, chỉ có ngươi chịu được. Ta chọn ngươi đưa vào Thần Phúc, là chính xác nhất, ngươi một người duy nhất có thể được đến Hồn Đọa, người khác không thể."

Ả không hề che giấu chút nào chính mình thưởng thức, giống như một người thợ rèn thưởng thức chính mình rèn ra một thanh kiếm sắc, một vũ khí sắc bén và hoàn hảo nhất trên đời.

"Thiên cũng không thể." Quỷ Chủ nghiêng mặt, liếc Thiên Thiên: "Nàng không cách nào Hồn Đọa thành công, chỉ có thể làm ra Bàn Nhược, tuy nói cũng có chút hữu dụng, nhưng cũng không ra gì. Bàn Nhược dù số lượng đông đảo, cũng không sánh bằng một người Hồn Đọa."

Từ lúc Quỷ Chủ xuất hiện, nụ cười thường ngày trên mặt Thiên Thiên đã bị sự thù hận thay thế, nhưng nàng vẫn nhẫn nhịn, chỉ là nhìn chằm chằm Quỷ Chủ.

Hiện tại nàng bị Quỷ Chủ nhìn, trong giọng nói của ả còn không che giấu được thất vọng, khiến nàng lửa giận trong nháy mắt bốc lên.

Ngọn lửa này, nàng đốt vì Nguyễn.

"Ta nói ngươi không thể." Quỷ Chủ ngữ khí có ý vị khác: "Ngươi tức rồi?"

"Ngươi... trả A Nguyễn lại cho ta." Thiên Thiên đè lên nghẹn ngào, như là kể ra một nguyện vọng vĩnh viễn không thể thực hiện.

"Thiên, ngươi bây giờ không phải vì chính mình tức giận, mà vì chuyện ta ăn Nguyễn nên hận ta sao?" Quỷ Chủ nói: "Ngươi thích nàng như thế, nhưng ngươi cũng không phải người nàng thích, ngươi hà tất phải như vậy."

"......Câm miệng." Thiên Thiên hai mắt đau thương, siết nắm đấm, run cầm cập nói.

Quỷ Chủ cũng không nói tiếp, tựa hồ không nghĩ đi phản ứng Thiên Thiên, lại lần thứ hai nhìn về phía Lạc Thần.

"Sau đó, là ai cùng Lưu Bá Ôn tiếp xúc?" Lạc Thần hỏi.

"Nhị ca." Quỷ Chủ cười nói: "Vẫn là Nhị ca chủ động tìm tới."

"Chương Thai Liễu." Lạc Thần thanh âm thật thấp: "Chủ động tìm tới?"

Quỷ Chủ biểu hiện rất tự nhiên, ả chưa bao giờ nói thẳng Nhị ca là ai, nhưng Lạc Thần nói như vậy, ả cũng không có phủ nhận. Trong bốn người đứng đầu tổ chức Thanh Đầu Quỷ, người có uy vọng cao nhất, hẳn là Chương Thai Liễu.

Sư Thanh Y nhớ tới trong mộng tràng, Chương Thai Liễu hiển nhiên là cùng Quỷ Chủ mặc hắc bào kiêng kỵ lẫn nhau, bọn họ rõ ràng đều biết sự tồn tại của đối phương, nhưng cũng không chọc thủng nhau, lập tức nói: "Chương Thai Liễu nhìn thấy ngươi tiếp xúc Lưu Bá Ôn, cho nên mới theo tới? Ngươi cùng hắn quen biết nhau?"

Quỷ Chủ ngữ khí ám muội: "Ta cùng nhị ca đích thật là người quen cũ. Hắn nói với Lưu Bá Ôn rằng, có thể giúp sức thu thập Mắt Quỷ."

Sư Thanh Y âm thầm phỏng đoán ý tứ trong lời nói này.

Nàng luôn cảm thấy mục đích của Chương Thai Liễu cùng những người khác không giống nhau, là thiện ý. Hắn chủ động gia nhập tổ chức Thanh Đầu Quỷ, lấy danh nghĩa là tìm Mắt Quỷ, trên thực tế là muốn ngăn cản Quỷ Chủ, phòng ngừa Quỷ Chủ được đến càng nhiều Mắt Quỷ, dùng Mắt Quỷ làm ra chuyện gì.

Lạc Thần nói: "Người thứ ba lại là ai? Vu Mị hay Nguyễn?"

"Vu Mị." Quỷ Chủ xem thường.

Người tham gia cuối cùng là Nguyễn.

"Bản thân ngươi có được một con Mắt Quỷ, muốn càng nhiều Mắt Quỷ, ta có thể lý giải." Sư Thanh Y cau mày: "Vu Mị tại sao đối Quỷ Nhãn cảm thấy hứng thú? Ả cũng có Quỷ Nhãn trong tay?"

"Ả cái gì cũng không có." Quỷ Chủ đối chuyện này cũng không chút nào để ý, cũng không ngại nói ra, ngược lại khiến ả có được cảm giác nắm trong tay mọi thứ: "Lúc đầu ả cũng không phải vì Mắt Quỷ, cũng không biết tác dụng của Mắt Quỷ. Khi đó chiến loạn, thân thể ả có vấn đề, luôn phải ăn thịt người để duy trì, mà phải là người sống loại kia. Ả cùng Chu Nguyên Chương làm giao dịch, ả thay Chu Nguyên Chương làm việc, giúp hắn đánh thắng trận, đổi lại ả có thể tùy ý lựa chọn tù binh để làm những gì ả muốn."

"Có một ngày, ả vô tình nghe được ta cùng Lưu Bá Ôn, còn có nhị ca nói chuyện, biết được Mắt Quỷ tồn tại. Ả trên chiến trường dồn dập lập kỳ công, được Chu Nguyên Chương coi trọng, cho nên ả nhờ Chu Nguyên Chương ra mặt, để ả gia nhập lãnh đạo tổ chức Thanh Đầu Quỷ, ả sẽ giúp tìm Mắt Quỷ."

"Vu Mị gia nhập trong đó, đến cùng muốn cái gì? Mắt Quỷ có thể giúp ả cái gì?" Sư Thanh Y dư quang liếc đi, cơ quan ở cửa lớn sắp được phá giải, thời gian để nàng hướng Quỷ Chủ tra hỏi tin tức cũng không còn nhiều, trái tim nàng bên trong nhảy đến lợi hại, nhưng ngoài mặt vẫn không biến sắc.

"Vu Mị muốn một thân thể, đối ả hữu dụng." Quỷ Chủ cũng chú ý tới cơ quan nơi cửa lớn sắp vận chuyển xong, trong tiếng nói ý cười càng sâu: "Người Hồn Đọa, là chọn lựa lý tưởng nhất, ả cũng muốn một người Hồn Đọa."

"Vì lẽ đó, sức mạnh của Mắt Quỷ giúp tạo ra Bàn Nhược, cũng là điều kiện bắt buộc để tạo ra người Hồn Đọa?"

Càng nhiều mũi tên được lắp vào cung.
Nàng càng phải nín thở ngưng thần.

Năm đó Quỷ Chủ đem Mắt Quỷ dùng ở trên người Lạc Thần. Tuy rằng Sư Thanh Y không biết cụ thể làm sao vận chuyển, nhưng Lạc Thần hồn đọa, nhất định cùng Thần Phúc, Mắt Quỷ có liên quan chặt chẽ. Mà trên thân thể những Bàn Nhược kia mọc đầy cơ thịt màu đen ung thư, tất nhiên cũng có liên quan đến Mắt Quỷ.

"Thật thông minh." Quỷ Chủ vẫn như cũ không hề che giấu chút nào.

"Còn Nguyễn thì sao?" Sư Thanh Y hỏi ra điều mình muốn biết nhất: "Mục đích của nàng cũng là như vậy? Nàng cũng muốn người Hồn Đọa, cho nên mới gia nhập tổ chức Thanh Đầu Quỷ?"

Thiên Thiên sắc mặt bừng tỉnh.

"Ta đây không biết." Quỷ Chủ giữ kín như bưng: "Ta đối với Nguyễn, cũng không tính quen thuộc. Nàng tới muộn nhất, lúc đó nàng mang theo một con Mắt Quỷ, vì lẽ đó Lưu Bá Ôn lập tức tiếp nạp nàng. Bốn người chúng ta, dựa theo từng người báo niên kỉ để xếp thứ tự, lấy danh nghĩa đệ tử Lưu Bá Ôn ở bên ngoài làm việc."

Ả đối Sư Thanh Y nói: "A Thanh, người Hồn Đọa, là thành công lớn nhất của chúng ta. Lạc Thần bị Hồn Đọa, kỳ thực ngươi cũng không cần khổ sở, bởi vì nàng chính là bảo vật đáng giá nhất trên đời."

Lạc Thần sắc mặt càng thêm hờ hững.

Trong mắt Sư Thanh Y bừng lên lửa giận: "Các ngươi xem người Hồn Đọa là cái gì? Công cụ, vũ khí?"

Cổ Thần coi trọng Lạc Thần, có phải cũng bởi vì nàng là người Hồn Đọa, Cổ Thần muốn được đến thân thể nàng?

Sư Thanh Y càng nghĩ, càng cảm giác lệ khí cùng lạnh lẽo trong thân thể cuồn cuộn mà ra. Người nàng nâng ở trên tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan, sủng ở đầu quả tim sợ lạnh, dĩ nhiên bị bọn họ xem là vũ khí mạnh mẽ có thể lợi dụng cùng khống chế?

Thời khắc này, nàng cũng không muốn cùng Quỷ Chủ ôn chuyện gì nữa, chỉ muốn tiến lên bóp chết đối phương, hủy diệt tất cả.

"A Thanh, ta nói cho ngươi hiểu. Bàn Nhược là vũ khí cấp cao, mà Hồn Đọa chính là phẩm chất cao nhất trong đó, là cực phẩm." Quỷ Chủ lần thứ hai liếc về cửa lớn, vẫy vẫy tay ra hiệu cho phía sau ả.

Vừa bắt đầu chỉ có ả cùng Khương Cừu.

Hiện tại từ bốn phương tám hướng chỗ ẩn núp, chậm rãi đi ra vô số người mang mặt nạ Thanh Đầu Quỷ. Trong đó có không ít người thân hình giống nhau như đúc, mỗi người cất bước không hề tiếng động, giống như Quỷ Chủ nói, Bàn Nhược chính là vũ khí lợi hại nhất, bởi vì bọn họ không có tình cảm, cũng hoàn toàn nghe theo sai khiến.

Sư Thanh Y ánh mắt sắc bén, có thể nhìn ra bên trong đông đảo Bàn Nhược, có một vài người vóc dáng rất giống Thiên Thiên.

Thậm chí... còn có mấy người thân hình rất giống Lạc Thần.

Sư Thanh Y run lập cập, tách ra ánh mắt.

Lạc Thần ánh mắt u lạnh, nhìn từng nhóm Bàn Nhược mang mặt nạ quỷ đang ùn ùn kéo đến.

Hết thảy Bàn Nhược đứng ngay hàng thẳng lối bên Khương Cừu cùng Quỷ Chủ. Số lượng nhiều như vậy, chính như Quỷ Chủ từng nói, chính là một đội quân vũ khí tối tân nhất.

"Chu Nguyên Chương đánh trận trên chiến trường, hắn rất quý trọng nhân tài, dưới trướng có vài vị tướng quân dũng mãnh thiện chiến, giống như Thường Ngộ Xuân." Quỷ Chủ nói: "Nhưng là, Thường Ngộ Xuân chỉ có một, còn lại phần lớn binh lính chỉ là người bình thường, thời điểm xông pha chiến đấu, chết rồi một đống lớn."

Ả tiếp theo nở nụ cười uy nghiêm đáng sợ: "Nhưng nếu toàn bộ số binh lính đó, đổi thành một đám võ nghệ siêu quần như Thường Ngộ Xuân, sẽ là dạng gì? Một đội quân toàn bộ đều cấp bậc như Thường Ngộ Xuân, cùng một đội quân chỉ có một người lãnh đạo là Thường Ngộ Xuân, chênh lệch sẽ là dạng gì, A Thanh ngươi nghĩ ra sao?"

Sư Thanh Y trên lưng phát lạnh, nàng trước kia đã đoán được ý nghĩa tồn tại của Bàn Nhược, hiện tại được chính Quỷ Chủ xác nhận, nàng cũng không sợ hãi chút nào, chỉ là cảm giác càng thêm điên cuồng.

Chẳng trách Lưu Bá Ôn sẽ nói, người được đến 'vật ấy', có thể chiếm được trời, chiếm được đất, chiếm được thời gian.

Quá điên cuồng.

Có đội quân Bàn Nhược này, quả thực Chu Nguyên Chương có được thiên hạ dễ như trở bàn tay.

Chẳng trách Lưu Bá Ôn hợp tác với bốn đệ tử tìm kiếm Mắt Quỷ, bởi vì Mắt Quỷ tạo ra Bàn Nhược, từ đó mới có được vô số vũ khí lợi hại. Lúc Quỷ Chủ nói đến Bàn Nhược, ả dùng hai chữ 'tạo xuất', điều này ý nghĩa, Bàn Nhược giống như một loại sản phẩm trên dây chuyền lắp ráp, có thể được sản xuất liên tục.

"Đáng tiếc, Bàn Nhược chỉ có thể mô phỏng theo những thứ có thể thấy từ bên ngoài, chẳng hạn như võ nghệ, cũng không thể học đến bên trong. Giống như Bàn Nhược của Thường Ngộ Xuân, bọn chúng không biết gì về vận binh mưu lược, cũng không học thức, chỉ có thể dùng làm vũ khí mà thôi." Quỷ Chủ nhìn Lạc Thần: "Thế nhưng người Hồn Đọa, là vượt xa bất kỳ Bàn Nhược nào, nàng là bản thể, có bản thân cho tới nay tích lũy, học thức cùng từng trải, có thể suy nghĩ, thân thể hồn đọa khi bị thương còn có thể lập tức được hồng tuyến chữa trị, là đỉnh cấp vũ khí vĩnh viễn sống sót."

"Hơn nữa...." Quỷ Chủ liếc Sư Thanh Y một chút: "Quan trọng nhất là, A Thanh ngươi yêu nàng như thế, dù cho nàng hồn đọa, ngươi cũng sẽ không rời nàng nửa bước. Có được nàng, dĩ nhiên cũng sẽ có được ngươi."

Quỷ Chủ càng nói càng thoải mái, lại duỗi tay ra hiệu cho một đống Bàn Nhược bên người, làm ra một động tác mời, cười nói: "Lạc Thần, đám này đều cho ngươi giết. Trong hết thảy, ngươi là người thích hợp nhất trở thành người Hồn Đọa. Ta đối với ngươi phi thường chờ mong, ngươi có thể giết chết bao nhiêu Bàn Nhược? Ta lập tức có thể mở rộng tầm mắt rồi."

Hồng quang nơi cửa lớn đã lưu chuyển đến góc đồ án cuối cùng.

Cánh cửa lớn suốt mấy trăm năm đứng sừng sững, rốt cuộc sắp mở ra.

Lạc Thần chậm rãi đi tới đội ngũ phía trước nhất, xoay mũi kiếm Cự Khuyết trong tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn Quỷ Chủ.

Sư Thanh Y đi tới, cùng nàng sóng vai đứng chung một chỗ.

Quỷ Chủ đối các nàng hiểu rất rõ, từng câu từng chữ đều chọc vào chỗ đau.

Bất kể là hồn đọa, vẫn là cái khác, Sư Thanh Y đều không muốn rời đi Lạc Thần nửa bước.

Chính như, Lạc Thần vĩnh viễn không muốn rời đi nàng.

Đại chiến nhìn động một cái liền bùng nổ, Quỷ Chủ nhìn, nửa điểm cũng không vội vã, đưa tay khoát lên vai Khương Cừu: "A Cừu, ngươi muốn biểu hiện."

Ả ghé đầu sát vào, nhẹ giọng nói: "Ngươi sẽ vì ta chiến đấu sao?"

Khương Cừu như là hạ xuống quyết tâm vô cùng ngoan độc: "Ta sẽ không để cho ngươi thất vọng."

"Tốt." Quỷ Chủ cười cợt.

"Nhưng ngươi nhìn dáng vẻ A Thanh kìa, nàng đỏ cả mắt, chỉ hận không thể ngay lập tức bóp chết ta cùng ngươi. Mà ngươi dĩ nhiên đánh không lại nàng." Quỷ Chủ lo lắng một câu: "Đây chẳng phải làm ngươi không công đi chịu chết?"

Khương Cừu không có hé răng.

"A Cừu, trên thế giới này đối ta tốt nhất, chỉ có ngươi. Người khác phản bội ta, chỉ có ngươi đối ta trước sau như một." Quỷ Chủ thanh âm nghe vào nhu không ít: "Chúng ta cùng nhau đi qua nhiều năm như vậy, nếu ngươi chết, ta làm sao bây giờ, ta không đành lòng ngươi."

Trong thanh âm của ả mang theo đầu độc, nói: "Nếu không, vẫn là đừng đi?"

Khương Cừu như trúng bùa mê, hoảng hốt nói: "Ta đồng ý, chỉ cần ngươi muốn."

Vũ Lâm Hanh trong lòng thầm mắng một câu, mụ Quỷ Chủ này nói chuyện làm gì còn mang theo lẳng lơ như vậy, đúng là không biết xấu hổ.

Quỷ Chủ thu tay về, chắp ở sau lưng, thong thả lui về sau mấy bước.

Khương Cừu đi phía trước, vung tay lên, mệnh lệnh cho một đám Bàn Nhược mang mặt nạ quỷ ở kia: "Động thủ."

Cơ quan trên cửa lớn đã vận chuyển tới phần cuối.

Chỉ nghe giữa không trung ầm ầm nổ vang, tiếng kinh lôi cuồn cuộn, nghiền ép màng nhĩ của hết thảy mọi người.

Gió từ nơi cửa thổi quét đến, làm phất lên mái tóc dài của Sư Thanh Y.

"Những gì năm đó ngươi làm đối Lạc Thần, đối Hiệp, đối tộc dân Thần Hoàng của ta." Sư Thanh Y hồng mâu như máu, nhìn chằm chằm Khương Cừu: "Ta muốn ngươi trả lại gấp trăm ngàn lần."

------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Bây giờ nhìn đến nơi này, kỳ thực mạch lạc đều rõ ràng, chờ ta viết đến chương kết, mọi người quay đầu lại xem một lần, sẽ càng có ý vị khác~

Đoạn trở về nhà này thật sự viết rất khó khăn, ta đã viết trong rất nhiều năm.

Muốn đánh nhau rồi!!! Sư Sư, đánh ta, ta có thể. [chờ đợi].

*Phần hiện đại sắp kết thúc rồi, mọi người nhiều hơn ở nơi này giao lưu. Phần Huyền Lữ sẽ được viết sau đó, mọi người có thể tìm thấy ở mục lục trên Tấn Giang.

*Thật sự rất nhiều cảm xúc, tuy rằng tôi rất mong đợi cái kết, nhưng cuối cùng câu chuyện kết thúc rồi, tôi vẫn không thể đối mặt..................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top