Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 101

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngọc Hoa dụi dụi mắt thức dậy, cô với tay lấy điện thoại ở tủ đầu giường xem giờ. Hơn bảy giờ rồi, hôm nay là cuối tuần nên cả hai sẽ không đi làm. Ngọc Hoa nhìn người vẫn còn ngủ say trong ngực mình khẽ mỉm cười đầy vui vẻ. Nếu không có tăng ca thì hôm nay cả hai ra ngoài hẹn hò vậy. Ý tưởng này cũng không tồi. Cô ngồi dậy tựa vào đầu giường bắt đầu lên mạng xem cả hai có thể đi đâu. Gần đây mấy địa điểm du lịch được quảng cáo trên mạng rất nhiều. Nhưng với tình hình của hai người thì chỉ có thể đi chơi ở những nơi ở ngoại ô thành phố thôi, không thể đi xa hơn được.

Lúc Minh Khuê mở mắt thức dậy thì thấy Ngọc Hoa đang cầm điện thoại ngón tay lướt lướt trên màn hình. Cô khẽ mỉm cười ôm lấy eo cô ấy rồi lười biếng nói:

- Bạn dậy sớm thế?

Nói rồi cô áp má mình vào phần bụng trơn bóng của cô ấy định bụng sẽ ngủ nữa mà không quan tâm đến câu trả lời. Ngọc Hoa vừa lướt điện thoại vừa hỏi:

- Cuối tuần bạn muốn đi đâu chơi không?

Minh Khuê lắc đầu, giọng bắt đầu hơi mơ màng nói:

- Không muốn đi đâu cả, chỉ muốn ngủ thôi.

Nói xong cô còn mỉm cười nói thêm:

- Muốn ôm bạn ngủ.

Ngọc Hoa nghe cô nói thế thì bật cười. Minh Khuê của cô hôm nay trở thành con sâu lười rồi. Cô xoa xoa mặt Minh Khuê khẽ dịu dàng nói:

- Dậy thôi, sâu lười nhỏ của mình. Hôm nay ra ngoài chơi nhé, nếu không thì mình sẽ nấu ăn cho bạn, được không?

Minh Khuê vẫn lắc đầu không đáp lại. Hôm nay cô thật sự chỉ muốn được ngủ thôi. Ngọc Hoa vẫn không bỏ cuộc mà tiếp tục dụ dỗ:

- Mặt trời đã qua ba ngọn sào rồi kìa. Dậy đi nào, vợ yêu à.

Nghe Ngọc Hoa gọi mình là vợ yêu làm Minh Khuê chợt tỉnh ngủ. Cô bật ngồi dậy hỏi:

- Bạn vừa gọi mình là gì?

Ngọc Hoa cười cười nói:

- Vợ yêu. Hay bạn muốn mình đổi cách xưng hô. Em yêu, darling, mật ngọt, bé yêu bạn thích cái nào.

Minh Khuê nghe Ngọc Hoa liệt kê một loạt cách gọi thì ngượng đến đỏ mặt. Cô nén cảm giác xấu hổ đó lại, tiến đến cắn lên môi Ngọc Hoa một cái sau đó vòng tay ôm lấy cổ cô ấy rồi nhỏ giọng thì thầm bên tai:

- Mình muốn bạn gọi mình là vợ yêu cơ. Như vậy mới chứng tỏ bạn là của mình.

Nói rồi cô cọ sát ngực mình lên ngực Ngọc Hoa, hôn hôn lên vành tai cô ấy. Ngọc Hoa bị khiêu khích đến cả cơ thể nóng lên, hơi thở không còn ổn định. Hai mắt cô dần phiếm màu tình dục, cô đưa tay vuốt ve tấm lưng trần của Minh Khuê rồi cất giọng trầm thấp nói:

- Bạn đang quyến rũ mình sao?

Minh Khuê ngậm lấy vành tai cô mút mát rồi thì thầm:

- Đúng vậy. Hiện giờ mình muốn làm tình với bạn. Muốn bạn hầu hạ mình sung sướng.

Ngọc Hoa mặc cho Minh Khuê đang ngậm lấy vành tai mình quấy phá, cô đưa tay về phía hoa tâm Minh Khuê khẽ xoa xoa rồi hỏi:

- Còn đau nữa không?

Minh Khuê ôm lấy cổ Ngọc Hoa nũng nịu nói:

- Không đau nữa, chỉ còn cảm giác ngứa ngáy muốn được yêu thương thôi.

Ngọc Hoa liếm liếm môi rồi nói:

- Đến đây, tách hai chân quỳ trước eo mình đi.

Minh Khuê ngoan ngoãn làm theo lời Ngọc Hoa, cô dạng hai chân quỳ trước eo Ngọc Hoa. Ngọc Hoa cũng không hề khó khăn mà đưa tay bắt lấy hoa tâm Minh Khuê xoa nắn vuốt ve. Chỉ một lúc sau thì mật hoa đã chảy ra. Minh Khuê ôm cổ Ngọc Hoa khó chịu lắc eo, nói:

- Mau vào đi, dùng tay bạn ấy.

Ngọc Hoa hôn hôn lên cô Minh Khuê rồi đáp:

- Tuân lệnh vợ yêu.

Nói rồi Ngọc Hoa đưa ngón giữa của mình theo dũng đạo tiến vào bên trong. Dù tối qua đã trải qua tình cảnh này nhưng bây giờ Minh Khuê vẫn cảm thấy có chút xót. Cô cắn môi vùi đầu vào tóc Minh Khuê chịu đựng cho đến khi ngón tay Ngọc Hoa đã hoàn toàn ở bên trong cô. Ngọc Hoa cũng không vội di chuyển, cô để yên ngón tay mình ở đó, ngón cái thì vuốt vuốt rồi dùng sức ấn lên hoa hạch, tay còn lại thì vuốt ve, xoa nắn bờ mông căng tròn của Minh Khuê. Môi cô tìm đến đôi gò bồng đảo xinh đẹp của cô ấy dùng đầu lưỡi trêu đùa nó một lúc rồi mới ngậm quả anh đào đỏ thẳm vào miệng dùng sức hút liếm. Trên dưới đều bị kích thích làm Minh Khuê run lên, hoa tâm vì vậy mà cũng giàn giụa mật dịch. Cảm thấy yêu dịch đã chảy ướt tay mình thì Ngọc Hoa mới từ từ luật động.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top