Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Sao ...ưm...không được.
Âm thanh mập mờ của Ngọc Hoa vang lên.
- Bẩn....ân...bẩn rồi...ưmmmm
Ngọc Hoa tìm được hạt châu của cô, mút thật mạnh rồi nói:
- Nơi nào bẩn. Cậu vừa tắm xong mà
Nói xong cô lại tiếp tục ngậm hai cánh hoa mê người kia vào miệng rồi mút. Một tay giữ eo cô, một tay lại vuốt ve mông cô ấy làm xuân thủy không ngừng chảy ra. Sau đó cô liếm dọc theo cánh hoa rồi đưa lưỡi vào u huyệt kia. Đổi lại là tiếng thét nghẹn ngào của Minh Khuê vì cô ấy đang ngậm lấy tay mình ngăn âm thanh tràn ra. Bên trong u huyệt thật ấm áp, vách thịt không ngừng vây chặt lấy luỗi cô. Eo không ngừng vặn vẹo, làn da ửng hồng, đôi mắt Minh Khuê chỉ biết nhìn trần nhà mặc người ta muốn làm gì thì làm. Ngọc Hoa đưa lưỡi vào rồi rút ra, sau đó mút uống hết thứ nước ngọt ngào kia. Khoái cảm dần dâng lên, Minh Khuê đong đưa vòng eo theo sự ra vào của lưỡi Ngọc Hoa. Miệng không ngừng nói:
- Ưm....ân....có thứ gì đó....muốn...ân...muốn..ra...ngoài...
Nghe Minh Khuê nói, Ngọc Hoa biết cô đã sắp đến, liền cho lưỡi ra vào nhanh hơn, thỉnh thoảng lại mút thật mạnh hai cánh hoa cùng hạt châu làm cô ấy tê dại cả người.
- Ưm...không được....mình....mình muốn....muốn....tiểu.....cậu...mau ...ân...buông mình....ah....ra.
Vừa nói cô vừa thẹn thùng che mặt mình lại. Không ngờ đến một ngày cô lại có thể thốt ra những lời mắc cỡ như vậy.
- Uhm...không....cậu...ra....đi
- Không được....không....ưmmmmmm
Minh Khuê đưa tay lên miệng tiếp tục cắn. Vách thịt co rút không ngừng rồi một thứ chất lỏng ấm nóng vừa rời khỏi cơ thể cô. Sau đó cô xụi lơ dựa vào vách tường không ngừng thở dốc. Vừa thở cô vừa nghe tiếng liếm mút chụt chụt rồi tiếng nuốt ừng ực từ phía dưới vang lên. Cô xấu hổ nghĩ chẳng lẻ Hoa lại uống thứ vừa ra từ cơ thể mình, nhưng nhưng... Cô đang suy nghĩ thì một đôi môi ấm nóng đã đặt lên môi cô hôn không ngừng, sau đó tách hai hàm răng cô ra rồi luồn chiếc lưỡi vào khoang miệng cô như thể đang muốn chia sẻ một món ngon nào đó. Cô cũng ngậm lấy rồi mút chiếc lưỡi tinh nghịch đó cảm nhận mùi vị mà nó mang đến. Ấm nóng, trơn trượt và vị hơi mằn mặn. Hôn xong, Ngọc Hoa nhìn gương mặt đỏ bừng vì vừa trải qua kích tình của cô mỉm cười:
- Mùi vị của cậu không tệ chứ?
- Cái này...cái này là...
- Ừm... là thứ cậu vừa bắn ra lúc nãy.
Minh Khuê cúi mặt mắc cỡ nghĩ đến bản thân mình vừa nếm thứ đến từ trong cơ thể mình cô càng cúi đầu thấp hơn nữa. Ngọc Hoa đưa tay nâng mặt cô lên mỉm cười nói:
- Ngốc ạ. Điều đó chứng tỏ cậu yêu mình biết không. Khi một người phụ nữ được người yêu "yêu" đến lúc cao trào thì sẽ xuất hiện hiện tượng đó.
Cô mỉm cười hôn nhẹ môi Minh Khuê rồi tiến đến ngậm một bên ngực cô ấy mút.
- Ưm....đừng đến nữa.
- Được rồi tắm thôi. Sau đó chúng ta sẽ đi ngủ.
Nói rồi cô cầm lấy vòi sen làm ướt cả hai rồi bôi sữa tắm lên cơ thể lẫn nhau. Trong lúc đó cô cũng tranh thủ ăn đậu hũ của Minh Khuê, tay không ngừng vuốt ve rồi lại chạm đến vùng cấm địa phái nữ kia. Đổi lại là ánh mắt hờn dỗi yêu kiều của Minh Khuê. Tắm rửa xong cô lấy khăn tắm lau khô cho cả hai rồi bế Minh Khuê về giường. Cả hai chui vào chăn, vảm nhận cái cảm giác da thịt cận kề. Ngọc Hoa nửa nằm nửa tựa vào giường ôm lấy Minh Khuê nằm trên ngực mình.
- Gần thực tập xong rồi. Cậu có ý định gì không? Minh Khuê ngẩng đầu hỏi cô.
- Công ty mình đang thực tập điều kiện rất tốt. Cô vuốt ve tấm lưng bóng loáng kia rồi nói tiếp. Mình nghe nói là họ sẽ giữ lại những thực tập sinh ưu tú. Vì vậy mình sẽ cố gắng để có thể được nhận vào đó.
Cô hôn lên tóc Minh Khuê rồi hỏi lại.
- Cậu có định ở lain thành phố H này không?
- Chưa biết nữa. Mình phải hỏi qua ý kiến gia đình mới biết được. Nhưng nếu cậu ở lại đây thì mình sẽ cố gắng thuyết phục gia đình để được ở lại. Cô mỉm cười trả lời.
- Ừm. Ánh mắt Ngọc Hoa lóe lên tia vui vẻ. Chúng ta sẽ cùng ở lại nơi đây.
- Ừm. Oáp, mình buồn ngủ quá.
Minh Khuê ngáp dài trả lời rồi hôn lên môi Ngọc Hoa:
- Ngủ ngon.
- Cậu cũng vậy.
Ngọc Hoa nói rồi cũng hôn lên trán Minh Khuê rồi nhắm mắt lại từ từ thiếp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top