Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

15 Hệ Thống Ôn Nhu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lạc Hi rời khỏi căn hộ, ngay cả liếc mắt cũng không cho Lý Thiên Ân. Cô rời đi, khẽ khàng lướt qua căn hộ đối diện. Đôi môi miết thành một đường thẳng, đôi giày da đen điềm tĩnh bước tới cửa thang máy.

----

Trong lúc đó Lý Thiên Ái đã hoàn toàn thoát ra được cái tình huống lúc trước, bàn tay đang cầm chặt ly nước, uống một ngụm. Tuy là đã thoát nhưng vẫn không thể thoát khỏi cái nhìn nóng bỏng của Bạch Thư Yên. Nàng âm thầm bất mãn, cớ sự sao lại đi tới nước này? Hệ thống đến giờ vẫn không thấy đâu.

Mãi cho đến khi Bạch Thư Yên trở về, nàng vẫn không nhận được bất kì tín hiệu gì từ hệ thống.

Cái hệ thống chết bằm đó đâu rồi?!

Lý Thiên Ái bực dọc nằm ngã lên giường, mở màn hình cài đặt hệ thống lên, nàng lướt lướt nhưng cũng không thấy gì mới. Cảm thấy kì lạ, nàng chọn vào phần nhiệm vụ. Kể từ khi hệ thống bắt đầu tương tác nhiều với nàng hơn thì nó cũng không đưa ra nhiệm vụ nào cho nàng cả. Nhiệm vụ hiện tại là tiếp cận nữ chủ vẫn còn nguyên, không thấy có sự tiến bộ. Nàng thoát ra.

Nhìn lên trần nhà trắng tinh, cảm thấy như một giấc mơ. Mình lần đầu đi bar, chỉ mới vừa uống một ly rượu đã say tí bị, được người ta dắt vào phòng nghỉ. Cuối cùng tỉnh dậy thấy mình đang ở đây, ở một nơi xa lạ. Không ai quen biết cả. Bất quá cũng không khác gì ở thế giới cũ. Nàng thẫn thờ nhìn, cuối cùng thiếp đi lúc nào không hay.

Trong giấc mơ, nàng thấy nàng đang nắm tay Bạch Thư Yên, nàng nhìn cô ấy mỉm cười ôn nhu, nàng cũng đáp lại cô ấy bằng một nụ cười ngọt ngào. Đôi mắt nàng lấp lánh tràn ngập tình yêu nhìn Bạch Thư Yên. Dưới ánh hoàng hôn phủ màu đỏ rực ấy là đôi mắt đen tuyền sâu hun hút, cô ấy lại gần nàng. Ôm nàng vào lòng, từng ngón tay trắng nhuốm màu hoàng hôn đan xen từng kẻ tóc của nàng. Cô ấy nhìn nàng, hôn nàng, vuốt ve nàng, âu yếm nàng, mọi thứ thật nhẹ nhàng và ấm áp. Nàng cũng ôm lại cô, lòng tràn ngập những mật ngọt.

Nhưng sau đó bầu trời bỗng tối sầm lại, mọi thứ xung quanh nhuốm màu đỏ rực của lửa. Nàng thấy bản thân đứng chực chờ ở trước một tòa biệt thự đang hừng hực cháy, nàng thét lên, nước mắt rơi xuống gò má hồng hào ào ạt.

'A!'

Nàng kinh hoàng bừng tỉnh dậy, lưng đổ đầy mồ hôi lạnh. Khung cảnh quá mức chân thực, nàng đưa tay lên đỡ trán, cố trấn tĩnh lại bản thân. Lúc này hệ thống bỗng nhiên xuất hiện.

[Cô mơ thấy gì à?]

Hệ thống vẫn máy móc như cũ, nghe qua không có cảm xúc gì.

'Mơ thấy nhà hệ thống như cô chết trong đống lửa đấy!!!!'

Lý Thiên Ái vừa nghe âm thanh của hệ thống lập tức ném cơn ác mộng qua một bên, miệng gằn lên tức tối quát vào mặt hệ thống.

[Cô mơ thấy cảnh cháy nhà?]

Hệ thống dường như hoàn toàn lơ đi cơn phẫn nộ của nàng, mơ mơ hồ hồ hỏi ra trọng điểm. Tông giọng có hơi cao lên chút.

Chợt nghe thây âm thanh nhắc nhớ của hệ thống, nàng bắt đầu cảm thấy sợ hãi. Tay chèn cái gối rồi nằm lại trên giường. Tay mở cài đặt ra, hệ thống thấy một loạt hành động như thế, liền biết nàng đang giận. Liền chì thở dài một hơi.

'Hừ! Cô thở dài cái gì?!'

Nghe thấy tiếng của hệ thống, nàng lại càng bực dọc.

[Cô đã mơ thấy những gì? Nói cho tôi biết đi]

Hệ thống dịu giọng nói, bản xanh trên không trung hiện lên một tab mới, trên đó là một cái khúc ngắn.

[Nếu còn giận thì nghe cái này rồi nói chuyện sau cũng được]

Lúc này hệ thống hoàn toàn đổi tông giọng. Nghe có phần nữ tính hơn, trong trẻo hơn một chút lại nghe ra phần dịu dàng như đang dỗ dành trẻ nhỏ.

Lý Thiên Ái ngạc nhiên trước sự thay đổi của hệ thống. Tự nhiên suy nghĩ từ lúc nào hệ thống đã có thay đổi như này. Bất quá nàng cũng không rõ nhưng khi bật bài nhạc đó lên, tâm tình nàng quả thật có phần dịu lại. Nàng chớp chớp mắt, hưởng thụ giai điệu nhẹ nhàng len lỏi vào đôi tai trắng của nàng.

'Hệ thống ơi'

[Ừ?]

'Tôi mơ...tôi mơ thấy mình đang ở cùng với Bạch Thư Yên. Sau đó cảnh vật đột nhiên thay đổi. Tôi thấy mình đứng trước một căn biệt thự đang cháy và khóc'

Lý Thiên Ái tóm lược lại cho hệ thống nghe. Hệ thống im lặng một hồi, tựa như đang suy nghĩ gì đó. Sau đó lại lặng lẽ mở màn hình cho nàng, trên màn hình xuất hiện một biểu tượng hình mũi tên kèm theo là một con thỏ như là mũi tên của máy tính bình thường. Mũi tên chú thỏ tự động di chuyển đến mục nhiệm vụ.

[Trùng hợp, giấc mơ của cô cũng tương tự như nhiệm vụ lần này]

Hệ thống trả lời, màn hình hiện lên một thanh nhiên vụ. Lý Thiên Ái trố mắt ra nhìn.

[Nhiên vụ phụ: Thu thập vật phẩm của Lục gia]

[Tuy là tuyến nhiệm vụ phụ nhưng bắt buộc cô phải làm. Nó có liên quan đến việc cô có thể rời khỏi đây hay không?]

'Rời khỏi đây?!'

Lý Thiên Ái ngạc nhiên. Đôi mắt nhìn chằm chằm vào màn hình.

[Phải]

Hệ thống trả lời chắc chắn.

'Nhưng chằng phải tôi đã chết rồi sao?'

[Một ly rượu có thể giết chết cô à?]

Hệ thống không những không trả lời câu hỏi của nàng mà còn hỏi vặn lại. Khiến Lý Thiên Ái nhất thời có chút sủng sốt. Tựa như có thể nghe được sự hoài nghi trong âm thanh cứng nhắc ấy.

[Cô chỉ đang hôn mê thôi]

Thấy nàng trở nên khó xử liền biết lúc nãy mình có hơi thất thố. Hệ thống một lần nữa dịu giọng lại.

'Th- thật sao? Vậy hiện tại tại sao tôi lại ở đây?'

Lý Thiên Ái bật người nửa quỳ trên giường, khuôn mặt xát lại gần trong khi màn hình đang lui ra xa.

Lý Thiên Ái mừng rỡ, hóa ra nàng chưa chết. Nàng vẫn còn sống nhưng tại sao lại bị hôn mê nhỉ? Nàng nhớ mình chỉ uống rượu rồi ngủ liệm đi. Sau khi tỉnh dậy liền phát hiện mình đã ở chỗ này.

'Hệ thống, tại sao tôi lại hôn mê vậy?'

Lý Thiên Ái dò hỏi.

[Không rõ, lập trình của tôi chỉ có nhiêu đó thôi]

[Sau khi cô hôn mê thì cô được đưa tới đây. Nếu cô hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc thì có thể sống sót trở về]

Hệ thống nhàn nhạt trả lời.

Lý Thiên Ái ồ lên một đoạn dài. Tỏ vẻ phấn khích trước giọng nói trong đầu nàng.

[Nhưng cô cũng có một lựa chọn khác]

'Lựa chọn gì?'

[Lựa chọn tiếp tục sống ở đây. Nếu cô chấp nhận, cơ thể bên ngoài của cô sẽ ngừng thở.]

Lý Thiên Ái trợn mắt, mày lá liễu nhướng lên hết cỡ. Nàng hoang mang, đây là thế nào? Một trò chơi có thể làm được đến thế à?

[Nếu cô vẫn tiếp tục chọn mục tiêu đầu tiên. Thì tôi sẽ cố gắng giúp cô hết sức, còn nếu cô chọn ở lại thì xem như tôi vô dụng]

Từ đây, thái độ của hệ thống lại thay đổi. Nghe ra giọng của một người phụ nữ trưởng thành, nhưng vang lên một chút ấm áp.

'...'

Lý Thiên Ái im lặng, xung quanh trở nên yên tĩnh. Nàng cảm thấy mọi chuyện đang trở nên thật phức tạp. Tại sao nàng hôn mê? Tại sao nàng lại được đưa đến đây với tư cách là một người chơi?

Tại sao một trò chơi có thể đưa ra nhiều lựa chọn như vậy được.

Nàng biết, hiện tại thế giới bên ngoài đang là năm 3000, công nghệ kĩ thuật đang ở trên tầm đỉnh cao. Đồng thời hàng loạt các trò chơi thực tế ảo cũng nhờ đó mà mọc lên hàng loạt. Trong đấy XK là trò chơi thực tế ảo nổi nhất vì độ chân thật của nó cũng như những tương tác các nhân vật trong đây. Trên mặt thị trường hiện tại, XK thống trị toàn mặt trận, được quảng cáo rầm rộ. Các thương hiệu đều đồng loạt muốn hợp tác, gia tăng sản phẩm và thu hút con người đến mua.

Nàng biết về nó nhưng chưa bao giờ chơi thử, căn bản ở thế giới thật nàng quá bận rộn. Không có dư thời gian để chơi. Cũng không hứng thú chơi. Nhưng dù công nghệ có tiên tiến bao nhiêu, nàng cũng cảm thấy thật quái lạ.

Tại sao không có biểu tượng đăng xuất trong tài khoản nàng?

Tại sao tạo hình nhân vật lại khác xa so với những gì nàng miêu tả trong cuốn teenfic ấy?

Và...tại sao hệ thống có lúc bị trục trặc có lúc thì không?

Nàng cũng để ý đến thái độ của hệ thống. Ngày đầu tiên chạm trán của cả hai, hệ thống rất cứng nhắc, giọng đều đều máy móc của phần mềm được lập trình sẵn thường thấy. Nhưng qua thời gian, chúng gần như không còn đơn thuần là một sự cứng cáp của một cái máy vô tri vô giác, mà nó như một sự lãnh đạm của một con người. Một thứ cảm xúc mà hiện nay các nhà phát hành gần như chưa thể tạo ra trong dòng game thực tế ảo này.

Tuy khoa học đã tiên tiến nhưng để máy móc biết hoạt động và có khả năng cảm nhận cảm xúc hay biết ý của chủ nhân thì thế giới nàng sống vẫn chưa làm được.

Nhưng hệ thống này tự nhiên lại chưa một sự mâu thuẫn nhỏ trong từng cử chỉ nhỏ của nó. Từng cử chỉ ở đây là thỉnh thoảng nàng có thể cảm nhận được nó đang hành động như nào thông qua lời nói. Dù là rất nhỏ nhưng với một đứa nhạy cảm như nào thì khác.

Mà hiện tại...

Nàng còn nghe rõ mồn một giọng nói của một người phụ nữ trẻ nữa cơ. Bất quá, âm thanh lại rất ôn nhu nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top