Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8:[H] Đêm dài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ver, đưa em đi, còn 26 ngày nữa, em muốn cùng chị." Adler dựa vào người Vermouth, tay rút tập tài liệu để trong người ra, đặt xuống ghế sau của xe. "Nhiệm vụ hoàn thành rồi, ngày còn lại, cùng em được không?" Adler chớp chớp mắt nhìn Vermouth, nàng hiện tại mới có cơ hội nhìn rõ người trước mắt này. Cô có vẻ gầy đi, là vì mình sao? Nghĩ thế Adler âm thầm vui vẻ, người này có thể thật sự để ý mình.

"Tất nhiên." Vermouth cưng chiều trả lời, vốn dĩ thời gian này cô vừa muốn tìm Adler vừa muốn phối hợp FBI để phá vỡ tổ chức, hiện tại coi như được một phần, những chuyện kia cứ để sau chắc không thành vấn đề đi?

Vermouth ôm Adler ngồi ngay ngắn lại, bắt đầu lái xe rời đi. Từ lúc thấy Adler đi với tên tổng giám đốc kia, cô đã tính nghĩ đến kế hoạch của Adler, đồng thời xem xét xung quanh xem có dấu hiệu theo dõi của tổ chức hay không.

Vermouth cười khẩy, có một chút chất độc mà muốn điều khiển được người của cô, quả là quá ngây thơ rồi!

Cô vừa lái xe vừa nhìn người vẫn đang cố chấp ôm lấy eo mình, cười bất đắc dĩ, em ấy thật là nũng nịu quá đi.

"Reng... Reng...." Tiếng chuông điện thoại có vẻ không hợp thời vang lên, Vermouth bấm nút nhận, đồng thời đeo tai nghe lên.

"Xong rồi chứ?" Akai ở đầu bên kia, giọng có vẻ hơi sốt sắng hỏi.

"Tôi nghĩ kế hoạch sẽ có chút thay đổi." Vermouth nhoẻn miệng cười, vừa vặn, tìm được Adler thì cô không việc gì phải kiêng nể lũ người kia nữa.

Kì thật, lần này cô có mặt ở đây là vì lần đó.

Cô liên lạc với Akai, biết được Adler là do tổ chức bắt đi nên tự nguyện yêu cầu được hợp tác với FBI, đương nhiên cô chẳng yêu cầu phía họ cung cấp cái gì cho mình, chỉ cần nhân lực của họ theo dõi tổ chức rồi báo cho mình hành động bên kia, để tránh lộ dấu vết của bản thân, sau đó âm thầm phá vỡ kế hoạch của chúng.

Nhiệm vụ lần này của Adler, vừa vặn là vụ cô tự đề cử bản thân đi phá hoại.

Ban đầu, cô cũng lấy thân phận một nam minh tinh mới nổi để trà trộn vào party đó, khi nhìn thấy Adler cô hơi cảm thấy quen thuộc nhưng vẫn đề cao cảnh giác lên. Đến khi nhìn thấy những thao tác quen thuộc của người kia mới xác nhận đó chính là Adler. Cô âm thâmg cảm thấy may mắn người đến phá hoại kế hoạch là mình, nếu không có khi Adler đã gặp nguy hiểm với lũ người FBI kia.

Khi đến khách sạn, vốn rằng cô sẽ tiến vào cùng họ để tiện bề tiếp ứng, chỉ là gặp phải một người bạn cũ của CIA, Kir.

Kiếp trước, Kir xui xẻo khi trở thành món hàng tranh dành của cả hai bên, tuy nhiên kiếp này lại hoàn vô sứt mẻ vẫn âm thầm ẩn nấp trong tổ chức, hiện tại còn không biết là tình cờ đến đây hay cũng cùng mục đích nhắm đến tên tổng giám đốc kia.

Nói một chút về tập tài liệu này, hẳn là một vụ buôn thuốc phiện quy mô lớn đi?.

Nói đến CIA, Vermouth vẫn có chút không nắm chắc, tổ chức này chuyên nghiệp hơn FBI rất nhiều, nhân lực cử ra tuy ít, nhưng toàn là tinh anh trong tinh anh. Kiếp trước trước khi cô chết, cũng chỉ biết về Kir và một tên nữa của CIA đang nằm vùng mà thôi.

Kir cũng hơi bất ngờ khi gặp phải Vermouth, nhưng hôm nay cô đến đây không có mục đích gì cả, với lại nghe nói Vermouth đã thoát ly tổ chức, bản thân cũng không cần thiết phải tìm cứng với cô ta.

Hai người chỉ chào hỏi nhau thân thiện rồi việc ai nấy làm.

_____



Vermouth đưa Adler về căn hộ của mình. Những biệt thự trước kia cô đều đã bán hết, vì không muốn có dấu vết gì để tổ chức tìm đến nên quyết định chỉ ở một nơi vô cùng bình thường như hiện nay.

"Kế hoạch mới là gì." Akai từ trong góc khuất bước ra, khẽ liếc mắt qua Adler một chút, trong mắt cũng có kinh ngạc nhưng rất nhanh lại lãnh đạm hỏi.

Adler thấy Akai thì cũng hơi có chút chột dạ, dù gì trước kia cô làm cho FBI để chống đối tổ chức, hiện tại lại làm cho tổ chức, quả thật là không phải một lời có thể nói xong a.

"Đừng nghĩ nhiều, em ấy là bị tổ chức để mắt." Thấy biến hoá trên mặt Akai, Vermouth có chút không vui nói. " Hiện tại việc cần làm là tìm cho em ấy thuốc giải, sau đó tôi sẽ giải thích thật kĩ sau, về phần nhiệm vụ lần này, tôi tự có cân nhắc."

Nói xong, Vermouth gảy một ống máu nhỏ cho Akai.

"Nhờ cô bé kia đi."

"Được rồi, cũng không thay đổi gì được. Vậy tôi chờ tin của cô." Akai nhìn nhìn ống máu hẳn là máu của Adler, nhún vai bất đắc dĩ rời đi.

Hỏi vì sao Akai lại tin tưởng Vermouth, đơn giản thôi, vì cậu tin so với bất kì ai, Vermouth càng muốn phá hủy tổ chức kia.

"Có chị đây, đừng sợ." Vermouth quay sang trấn an Adler, cô biết rối rắm trong lòng Adler là gì.

"Hứ, Ai sợ chứ!." Adler thẹm quá hoá giận vùng ra khỏi tay Vermouth, mở cửa bươc vào nhà trước

Vermouth bất đắc dĩ cười cười đi theo phía sau.

_______

(Đề nghị trẻ em dưới 18 bỏ qua😶😶😶)




"Em muốn tắm." Adler ngồi phịch xuống ghế salon, cũng lười đi nhìn tình hình xung quanh đây, vì chỗ này không phải nơi cần thiết phải thuộc nằm lòng.

"Được, phòng tắm ở kia, chị đi lấy đồ cho em."

Adler bước vào phòng tắm, Vermouth cũng tranh thủ lấy ra laptop, tiếng nước chẳng mấy chốc truyền ra làm cắt đứt mạch suy nghĩ của Vermouth hiện tại. Cô nhìn về phía cửa phòng tắm đang phủ một làn hơi mỏng, ẩn hiện thân hình cực đẹp của ai đó. Cách một lớp cửa, Vermouth đã có thể tưởng tượng ra thân hình mịn màng tinh tế kia, bất giác cả người nóng lên không ít.

"Cạnh... Roạt...."

Tấm màn che tường nhà tắm được thu vào, hiện ra tấm kính trong suốt có thể nhìn rõ bên trong kia. Adler đang chuyên tâm tắm thì hơi có chút hoảng hốt nhìn nhìn, thấy ai đó đang cách một lớp kính nhìn mình chằm chằm không khỏi xấu hổ muốn chết, nàng lập tức nhảy vào bồn tắm che đi thân thể kiều diễm không một mảnh vải.

Khoảnh khắc tấm màn được kéo ra, nhìn thấy thân hình kia Vermouth lập tức bùng nổ. Tối nay nhìn thấy người kia yểu điệu câu dẫn tên giám đốc kia thật là chán ghét, người đứng bên cạnh nàng hẳn phải là mình mới đúng. Hiện tại người hoàn hảo đứng trước mắt mình, không chiếm lấy thì em ấy không biết bản thân là của ai a.

Thấy Adler vội vã chui vào bồn tắm, Vermouth thực bất đắc dĩ cười cười. Cô thân thủ mở cửa nhà tắm vốn cũng không có chức năng che đậy cái gì, bước vào bên trong.

"Lúc câu dẫn người khác cũng không thấy em ngượng ngùng a." Vermouth bỡn cợt nói. Mặc kệ nước từ vòi sen xối thẳng lên người, cô vẫn đứng nhìn xuống người kia đang cố gắng ẩn mình sau đám xà bông của bồn tắm kia.

"Chị.... Chị... Làm gì vậy..." Adler lắp bắp nói, hiện tại nàng thực ngượng chết đi được. Lúc kia câu dẫn người không cảm thấy gì bởi vì chỉ là làm nhiệm vụ mà thôi, hơn nữa còn mang hoá trang nên căn bản không ai biết khuôn mặt thật của nàng. Nhưng hiện tại, bại lộ trước mắt người thương thì là chuyện khác a.

Vermouth vươn tay ra bắt lấy cánh tay của Adler, hơi dùng sức kéo để người kia ngồi thẳng dậy.

"Yêu em a."

Nói xong, lập tức khoá môi người kia.

Lần đầu tiên cả hai hôn môi, cảm giác tuyệt vời không thể diễn tả bằng lời, hai cánh môi mềm mại dán chặt vào nhau, không khí lập tức nóng lên, làn da hai người không biết do nước nóng hay lí do gì khác mà ửng đỏ.

Adler ngoan ngoãn nhắm mắt lại, nàng cũng thực mong được gần gũi người này, có lẽ, từ lần đầu gặp mặt kia, trong lòng đã vô thức muốn dựa vào, muốn gần gũi người này.

Vermouth cảm nhận được sự đồng ý của Adler, đầu lưỡi thành công tách ra hàm răng, chui vào khoang miệng người thoả thích chơi đùa.

Từng đợt ngọt ngào quấn lấy cả hai người, hai chiếc lưỡi đuổi bắt liên miên không dứt, từng tiếng thở dốc bắt đầu tràn ra, hoà cùng tiếng nước  chảy, tiếng nước bọt hoà vào nhau tràm ngập ái muội.

Vermouth vươn tay bế Adler lên, để nàng đứng dưới vòi sen cùng mình. Nước xối xuống cuốn hết đống bọt nước kia, Vermouth nghì chặt eo Adler, để nàng thêm sát vào người mình, muốn để cho nàng hoà vào thân thể của mình.

Adler thấy Vermouth còn mặc nguyên đồ thì bất mãn giơ tay cởi phăng tất cả, hai thân thể không một mảnh vải chạm vào nhau, làm cả hai nức nở không thôi.

Bàn tay Vermouth sớm đã chạy loạn khắp cơ thể Adler, nghe thấy người kia kìm lòng không đậu mà ngân khẽ, Vermouth càng thêm hưng phấn lập tức ngậm lấy một bên bánh bao căng tròn.

"Ưm..."

Tay kia cũng không yên phận mà xoa nắn bên còn lại, Adler càng thấy bứt rứt mà rên rỉ, cả người nhuộm hồng thấu, đôi tay người kia như có ma lực kích thích tất cả dục vọng ẩn sâu trong nàng.

Vermouth để nàng ngồi xuống thành bồn tắm, bản thân thì lập tức dùng cơ thể chen vào giữa hai chân của người kia, tay vẫn đang gắt gao xoa nắn từng bộ vị trên người Adler.

"Ưm... Không... Ở đây..." Adler khó nhọc nói, nàng cảm thấy nếu mình không nói, chắc hẳn phải hành sự ở đây không thể nghi ngờ!

Vermouth hiểu được, vội bế nàng lên, hai chân Adler vẫn gắt gao cuốn lấy eo Vermouth, cô lấy khăn tắm qua loa lau cho cả hai, chỉ một động tác nhỏ cũng làm cho Adler bị kích thích mà ngâm khẽ.

Vermouth nhẹ nhàng đặt Adler xuống giường, chân Adler cũng thả lỏng rời khỏi hông Vermouth, tức thì, cảnh xuân bất ngờ hiện ra làm Vermouth không khỏi ngây ngân cả người.

Bông hoa phấn nộn vướng thật nhiều sương đang rung rinh nhè nhẹ, thoạt nhìn cực kì ngon miệng. Nghĩ là làm, Vermouth lập tức vùi đầu xuống.

"Đừng... A... Ưm..."

Adler bị khoái cảm tập kích bất ngờ, lập tức cong eo lên, động tác này càng làm cho lưỡi người kia dán sát vào hoa huyệt của nàng, càng làm cho người ra bức rức khó nhịn.

"Ưm...."

Nghe được âm thanh tiêu hồn trong dự liệu, Vermouth càng như được tiếp lực vùi sâu vào bể mật nhỏ bé này. Lưỡi của nàng xảo quyệt đánh quét từ đông sang tây, từ bắc xuống nam rồi ngậm lấy hạt đậu nho nhỏ kia khẽ khàng day day nó.

"A...." Adler quả thật không chịu được người kia quả thật xấu xa, dù vậy nàng chỉ có sức để rên rỉ, cũng không còn sức đi làm việc dư thừa.

Vermouth càng đánh càng hăng, một tay cô bắt lấy chiếc bánh bao mềm mại trên kia, một tay bóp lấy mông người phía dưới, tay nhịp nhàng đưa hông người kia nâng lên càng sát với mình hơn.

Lưỡi cô lại một đợt qua lại, hữu tình hữu ý quét qua cửa động đang không ngừng chuyền ra mật dịch ngọt ngào, cuối cùng thẳng thắn vươn lưỡi vào trong sơn cốc ẩm ướt kia.

"A... Ha... Ưm... Ver..."

Adler bị khoái cảm bào mòn lý trí, khoảng khắc Vermouth đưa lưỡi vào làm nàng vừa vui sướng lại vừa thống khổ, cảm giác như có như không làm lý trí trốn mất không còn gì, nàng vừa muốn nhiều hơn lại vừa muốn nhanh kết thúc sự dằn vặt yêu thương này.

Bỗng nhiên chiếc lưỡi tinh ranh trượt sâu vào trong, cực kì bướng bỉnh khuấy động tất cả bên trong hang động, đánh vào vách tường mềm mại ẩm ướt, dùng lực cuốn lấy tất cả.

"Ver...em ra... A..."

Bị kích thích lên đến đỉnh điểm, Adler nhanh chóng buông vũ khí đầu hàng.

Một dòng nước ôn nhuận chảy ra, Vermouth thật bất ngờ khi thân thể Adler lại nhạy cảm như vậy, cô chỉ mới dùng lưỡi đã làm nàng lên đỉnh rồi.

Vermouth đưa lưỡi quét hết mật ngọt vừa chảy ra, nhìn người phía dưới đang xụi lơ, run rẩy, Vermouth yêu thương hôn hôn khắp cơ thể nàng.

Cô vòng tay ôm lấy người dưới thân, hôn lên hai bên ngực cao vút mềm mại, hôn lên xương quai xanh gợi cảm, để lại từng vết từng vết ô mai hồng hồng xinh đẹp.

Adler cảm nhận được Vermouth đang ôn nhu hôn mình thì cực kì vui vẻ, tay lậo tức nâng mặt người kia lên, hôn thật sâu.

Được Adler chủ động làm Vermouth vui thích không thôi, tận lực vùi sâu vào, vỗ về người kia.

Thấy trong miệng người kia toàn là hưong vị của mình, Adler ngượng ngùng rụt rụt lưỡi, mặt lại hồng thấu lên.

Vermouth thấy thế thì khẽ cười trêu chọc. "Rất ngọt mà."

"Chị.... Hư hỏng..." Adler ngượng ngùng quay mặt đi. Người này dù ở trên hay dưới giường đều thích trêu chọc người khác như vậy.

"Hư hỏng sao, chị còn chưa có hư hỏng đâu... Xem đây."

Vermouth lanh lẹ bắt lấy đôi chân đang kẹp chặt của Adler, khẽ tách chúng ra, nhanh chóng chen gối vào, tiện thể ma sát bộ vị ướt át mê người kia.

"A... Chị, không phải vừa làm sao?" Adlet ủy khuất hỏi.

"Còn chưa có làm mà." Vermouth cười tà, lập tức hôn lên làm cho ai đó đầu óc quay cuồng.

Dục vọng vừa phát tiết rất nhanh thì lại được nhóm lên, cảm giác bức rức quen thuộc lại ập đến khiến Adler vô lực phản kháng, giữa hai chân khó chịu, kẹp chặt lấy chân người kia nhẹ nhàng cọ cọ.

"A... Thật thích..."

Adler cảm thấy bên dưới có chút an ủi bất giác thốt ra khỏi miệng. Vermouth đang chuyên tâm gặm cắn đôi bánh bao kia bị Adler cọ đến lập tức bốc hoả toàn thân.

"Em mới thật là hư."

Nói xong khẩn cấp đưa tay xuống chạm vào đoá hoa kia, hiện tại đã vô cùng ẩm ướt, cô khẽ vuốt ve, chiều chuộng nó.

"Ưm.... Ver... Nhanh chút..."

Adler lắc lắc eo theo nhịp xoa nắn của đôi tay kia, càng ngày càng cảm thấy nóng hơn, bên dưới như đang gào thét muốn thật nhiều hơn nữa, ái dịch cũng theo đó mà tràn ra thật nhiều, đã có chút muốn nhỏ xuống drap giường bên dưới.

"Em đúng là yêu tinh." Vermouth bị động tác đưa đẩy của Adler làm cho điên cuồng, tay lại xoa nhanh hơn nữa, tiếng nước cũng bẹp bẹp vang vọng cùng tiếng thở dốc làm cho đầu Vermouth như muốn nổ tung.

"Cho... Em..."

Adler cứ lắc eo, cảm giác hư vô bên trong cơ thể không những giảm mà còn tăng ngày càng nhiều hơn. Nàng biết bản thân cần gì.

"Được..."

Vermouth thật không chống đỡ nổi nữa, nghe nàng nói càng khẩn cấp đưa một ngón tay đi vào.

"A............."

Đau đớn làm Adler tỉnh táo không ít, nhưng khoái cảm vẫn dồn dập làm nàng không thể không hướng người phía trên đòi hỏi nhiều hơn, hông tự động nhịp nhàng lên xuống.

Vermouth thấy nàng bị đau thì hơi bất ngờ xen lẫn là cực đại vui vẻ. Ai mà ngờ được nàng đã 30 mà vẫn hoàn hảo chỉ thuộc về mình.

Thấy Adler chủ động chào đón ngón tay mình, Vermouth một lần nữa nhẹ nhàng thăm dò đi vào, vết máu hồng diễm cũng theo đó chảy xuôi ra ngoài.

Đến khi ngón tay được lấp đầy, cả hai người cùng sung sướng thở ra một hơi.

" Ver... Cho em đi..."

Adler có vẻ vẫn chưa hài lòng, bắt đầu đưa đẩy vòng eo tinh tế.

Vermouth tuân lệnh vui vẻ làm theo, gia tăng tốc độ ngón tay ra vào. Tiếng nước ái muội liên tục vang lên đánh sâu vào thính giác cả hai người đang điên đảo vì ái tình.

Tay đưa đẩy thật nhanh, bất chợt Vermouth cong lên ngón tay, ấn sâu vào bên trong.

"A.... Ưm...."

Adler lại chạm đỉnh khoái cảm một lần nữa, cảm giác sung sướng này là người kia mang đến cho mình, nàng thấy bản thân hiện tại cực kì hạnh phúc.

Đêm còn rất dài...😇😇😇😇

________










Lần đầu viết H.

Ngại quá huhu.

(ノ≧∇≦)ノ ミ ┻━┻

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top