Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4: Bắt đầu khó chịu và gặp bạn của nàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- DiA con đang cãi lộn với ai dị ( nàng vừa đi vừa lấy khăn lau tóc mà lên tiếng nói )
- Mẹ cô ta là ai dị ( cô )
- Ai ? ( nàng ngước mặt lên nhìn xem con gái mình đang hỏi ai nhưng khi vừa mới ngước mặt lên thì có một vật thể bay lại ôm lấy nàng, nàng không đứng vững mà té xuống ghế sofa và kèm theo ng kia té theo mình ( hình minh họa )

...: nhớ mày quá đi ( dụi đầu vào nàng )
- Aaa...nhột ... nhột mày đứng dạy đàng hoàng lại coi Đỗ Hoàng Băng Băng ( nàng)
( Đỗ Hoàng Băng Băng là con gái út của Đỗ gia bằng tủi nàng, bạn thân nàng )
Cô thấy Băng băng đè lên nàng mà không khỏi khó chịu mà tiến tới đẩy Băng băng ra và kéo nàng ngồi dậy
- Nè cái bà cô Băng cái bẳng gì kia không đc ôm mẹ tôi nữa ( cô )
Thế là cuộc cải lộn lại xảy ra tiếp
- Im hết coi ( nàng quát lên)
~~ Im lặng ~~~
- Con đứng qua bên đây, mày đứng qua bên kia . 2 ng phải con nít đâu mà cãi nhau quài dị ( nàng)
Tuy Cô và bĂng băng không cãi nữa nhưng vẫn liếc nhau, nàng nhìn thấy liền lắc đầu
- Đây là DiA người mà tao hay kể với mày ( gt cô rồi quay sang băng băng) đây là đi băng băng bạn mẹ ( gt băng băng)
Đồng thanh ( cô và băng băng ) : KHÔNG QUAN TÂM
- Haizzz ( nàng thở dài ) 2 người đói chưa ?
Đồng thanh ( cô và băng băng ): ĐÓI
Cô và băng băng nhìn nhau rồi liếc nhau thêm một lần nữa, hai người lại cãi lộn về chủ đề nó giống nhau
- NÈ NÈ ( Nàng Gằng giọng )
- Dạ con đói rồi ( cô )
- Tao cũng đói ( băng băng)
- 2 ng ngồi ở đây đi tôi vào làm đồ ăn trưa cho ( nàng)
Khi nàng đi thì 2 ng lại bắt đầu cái lộn với nhau
1 tiếng sau
- Ăn ngon quá đúng là mẹ mình ( cô ôm bụng nói)
Nàng bừng dĩa trái cây ra để trơn bàn rồi ngồi xuống kế bên cô
Sơ lịch chỗ ngồi trên sofa
Cô Nàng Băng băng
- Mầy ngủ một tí đi Thư, xíu mầy còn đi diễn tới tối nữa mà ( Băng băng)
- Ừm, tao cũng tính ngủ ( nàng )
Nàng hạ ghế sofa thông minh của mình đang ngồi thành cái giường nhỏ đủ mình nằm
- DiA 3h con nhớ gọi mẹ dậy nha ( nàng )
- Dạ con biết rồi ( cô )
- thư mày có muốn tao ôm mày ngủ không ( băng băng cười vẻ gian tà)
- Nè bà dì kia im đi tôi không cho bà dì ôm mẹ tôi ngủ đâu ( cô đi lại đẩy băng băng ra xa nàng)
Mặc kệ hai người vẫn cãi lộn còn nàng vẫn ngủ một cách ngon lành . Sau mười lăm phút hai người cảm thấy mõi miệng nên nghĩ cãi lộn với nhau và xoay sang nàng thấy nàng đã ngủ say nên cô tự động đi về chỗ mình và không thèm cãi lộn với băng băng nữa mà thay vào đó xem tivi. Còn băng băng thì cũng không thèm kiếm chuyện với cô nữa mà ngồi xuống bấm đt.
Cô vừa xem tivi vừa nghĩ trong đầu < làm sao để cho bà dì băng băng và cái ông chú Trần khải tránh xa mẹ mình càng xa càng tốt >. Còn băng băng thì nghĩ trong đầu < làm sao để cho nàng mua ba chai rượu đắt để cho mình uống >😹 mà cô tự nhiên chợt nhận ra tại sao mình lại khó chịu khi nàng tiếp xúc thân mật với ai dù đó là nam hay nữ, một dấu chấm hỏi, thiệt to trong đầu nàng.
Thế là thời gian trôi qua hiện tại là 3h
- Mẹ ( lay người nàng ) người mau dậy đi, 3h rồi đấy ạ
- ưmmm.... Cho mẹ thêm 5' nx ii ( giọng nàng say ngủ mà lên tiếng)
Thế 5' trôi qua
- Mẹ năm phút trôi qua rồi mẹ mới dậy đi ( cô lại lấy người nàng)
- 5' nữa ( nàng )
Cô lắc đầu nhìn con mèo ham ngủ đang xin thêm tg để ngủ. Cô không nỡ đánh thức nàng nên cô để đừng nàng ngủ thêm 5' nx. Tính cách nàng như vậy ai nghĩ nàng gần 40 mà chỉ nghĩ nàng là trẻ con mới đúng
~~5' trôi qua ~~
- Mẹ d...ậ ( chưa nói hết câu liền bị băng băng dành nói)
- NGUYỄN ANH THƯ DÂY NHANH CHO BÀ ( băng băng hét lớn lên )
-mệt quá i mè ( nàng)
Nàng mệt mỏi mà ngồi dậy rồi lếch lên phòng tấm rửa thay đồ để đi diễn. Cô thì phì cười còn Băng băng thì lắc đầu nhìn nàng, 15p trồi qua nàng đi xuống với chiếc váy rin cùng áo sơ mi xanh biển và búi tóc, trang điểm nhẹ
Tuy đơn giản nhưng vẫn hiện rõ vẽ đẹp sắc sảo của nàng

- DiA con ở nhà ngoan nha, mẹ đi làm và về cũng hơi tối nữa có dì con kêu Băng Băng làm đồ ăn tối cho con và nhéo ngủ sớm nghe hong ! ( nàng dịu dàng mà nói với cô )
- Dạ con bít rầu ( cô )
- Tao đi nhá, ở nhà m mà ăn híp DiA t mà bít thì quýnh mầy chết ( nàng hâm doạ Băng băng )
- Chắc tao sợ ( băng băng 😛 )
Nàng cười rồi bỏ đi ra hầm xe để lấy xe đi làm
- Này Dì kia, chắc mẹ tôi nhìn ng theo đuổi lắm hả ( cô )
Băng băng đang bấm điện thoại thì nghe cô hỏi lìn giụt đt sang bên mà ngồi xoay mặt lại cô mà nói
- Vậy là cô pé chưa bít rồi! ( băng băng)
- Chuyện gì ( cô )
- Bít gia đình Trần gia không ?
- Bít chút chút ( cô )
- Trần gia có 3 đứa con trai lần lượt là Trần Phúc, Trần Khải, Trần Duy
- Rồi sao ( cô )
- Thì cả ba ng đó đều thích Thư chứ sao! Ba người có mặt trong xã hội không ai không biết
-....( cô )
- Thoi nói pé cũng kh hỉu đâu! Chuyện ng lớn. Muốn tối ăn gì ( băng băng)
- Ăn gì cũng đc ( cô ) Mà chừng nào mẹ mà về
- Ai bít đc tuỳ lịch ( băng băng ) Đi chợ đây ở nhà coi nhà nhá
- Bít roii ( cô )
Băng băng căng dặn xong thì đi ra chợ mua đồ ăn, khoảng 20' sau thì băng băng liền về trên tay là đủ thứ đồ đủ ăn 2 tháng
- Để coi giờ nấu món gì nhỉ ( băng băng)
- Dì mới về hả ( cô )
- không thấy ha hỏi ( băng băng)
- Dì... ( cô )
Cô liếc băng băng liền bỏ đi lại ghế ngồi xem ti vi tiếp, thời gian đúng là trôi mau thế mà đã được 10h tối .Cô và băng băng ngồi trên ghế làm nhưng việc riếng của mình, người thì bấm dt người thì xem tivvi nhà sang im lặng thì băng băng lên tiếng
- Đi ngủ thoi nhóc
- Dì ngủ trước đi , tôi chờ mẹ tôi về ( cô )
- Hahah tốt dữ thoi ngủ trước đây ( băng băng)
Nói rồi băng băng chạy về phòng mình để ngủ bỏ cô đang ngồi ăn trái cây và bấm máy chờ nàng về
~11h30~ Nàng về đi vào nhà thì thấy nhà tối thui liền tưởng mn ngủ hết rồi, nhưng khi đi lại gần ghế sofa thì thấy cô đáng ôm gối ngủ. Nàng đi lại khều cô để kêu cô dậy về phòng mình ngủ cho ấm. Cô giựt mình nhìn nàng mà nói
- Người về rồi sao ( ngáp)
- Sao không ngủ trên phòng mà ngủ ở đây ( nàng )
- Con chờ mẹ mà con ngủ quên ( cô )
Nàng kí nhện vào đầu cô
- Cái con bé này kêu ngủ khỏi chờ ròi ( nàng )
- Ui...dạ ( cô ôm đầu )
- Đi lên phòng ngủ đi ( nàng )
- Dạ con bít ròi ( cô )
Cô đi về phòng mình để ngủ, nàng cũng đi về phòng mình
Sáng hôm sau, ánh sáng dịu nhẹ xuyên qua rèm cửa sổ phản ảnh hào quang khắp nơi. Tiếng gõ cửa làm đánh thức cô
- Con gái dây ăn sáng chuẩn bị đi học nè con ( nàng )
- Ưmm...( cô dung vai rồi nói) con xuống liền
15' sau
- Ăn tutu thoi. Hôm nay băng băng sẽ đưa con đi học thay mẹ, vì hôm nay em có lịch bữa sáng. Con đi học nhéo ngoan nha ( nàng vút tóc cô rồi nói)
- Dạ con bít rồi ( cô Sâu trong đôi mắt có có hơi buồn)
Ăn xong Cô và nàng nói tạm biệt nhau rồi mạnh ai nấy đi
~ Tại trường ~
Hồng Dung là chủ nhiệm lớp cô lớp A1 ngành kinh tế
Đồng dung : hôm nay trường ta sẽ có hs mới các em nhớ giúp đỡ cho em Ấy ( nói xong cô giáo quắt cô vào )
- Chào các bạn , tên DiA rất vui đc làm quen
- cả lớp: chào
Hs1: bạn lại đây ngồi kế mình nè
Hs3: Chỗ còn trống nè lại đây
Bla...bla
Cô không qt mà đi thẳng xuống bàn chót không có ai ngồi mà đặt Mông ngồi xuống
Phượng: Rất vui đc gặp bạn, tui tên Phượng
Cô cười nhẹ rồi đáp lại
- Rất vui đc gặp bạn , mong bạn giúp đỡ
Chuyển sang giờ ra chơi
Cô và cô bạn mới quen đang ăn trưa thì có một đám côn đồ trên con đò lại kiếm chuyện với cô
- Này này nghe nói mầy là hs mới, bít tụi tao là ai không hả
- ....
- Ấy da cái con này ( ả ta nắm tóc cô ghị ra sau )
Cô tức giận liền lấy chân đá ả làm ả té sml, thấy đại ka té dậy đàn em cũng không phải dạng vừa liền nhào lên đánh cô. Cô càng không phải dạng vừa đánh tụi nó tơi vời hoa lá hẹ, tụi côn đồ trên con đò này thấy cô quá mạnh lùn bây cô làm sư phụ
Phượng: bạn giỏi ghê
- Haha tui có giỏi gì chứ ( cô )
Reng...Reng
- Côn đồ : TỤI EM VỀ HỌC TRƯỚC...PAI SƯ PHỤ
Cô quắt tay sua đuổi tụi nó. Thế là nàng y đầu tiên cô học đã thu đc đám đệ tử. Cô vào học đc 3 tiết cuối thì đc ra về
Tại cổng trường. Cô đang đứng dựa vào tường để chờ nàng tới đón, trước mắt cô là có một chiếc xe màu đen nhìn vào là biết hàng độc có 102 người láy không ai khác chính là người mà cô Mông đc gặp nhất . CHÍNH XÁC chính là nàng, nàng hạ của kiếng xuống nói
- Lên xe nào con gái ( nàng )
Cô vui vẻ lên xe, thấy cô chưa thắc dây an toàn nàng trườn người sang để thắt hộ cô, mùi hương trên người nàng đc toả ra khắp nơi mà nàng đi qua, thắc xong nàng nhìn cô và hỏi
- Con bị sốt hay sao mà mặt đỏ hết vậy nè ( nàng lo lắng mà đưa tay lên trán cô )
- Con..con không sao tại trời lạnh quá nên con mới đ..ỏ như vậy ( cô )
Nàng nhìn sơ ra là đã biết cô nói dối rồi với kinh nghiệm làm nghề dv của nàng ai nói dối là nàng biết hết. Cô nhìn nàng với khuôn mặt ngây thơ nhất có thể để nàng không sinh nghi thêm. Thấy cô trách né không nói thật cho mình nghe nên nàng đành thuận theo í cô lun

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top