Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20. Scandal

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần này tiến hành nghi thức khai máy không mời nhiều phóng viên, đều là người quen của Bạch Vũ Đường hoặc đạo diễn Triệu, hiểu chuyện biết rõ tình huống, Bạch Vũ Đường thường hợp tác cùng họ nên cũng không quá đa nghi, bởi họ sẽ biết lúc về nên đưa tin gì nên tung ảnh nào, và vì tín nhiệm như vậy, lại không nghĩ lần này lại có chuyện ngoài ý muốn.

Xào CP trước lúc khởi quay là chuyện thường xảy ra, thậm chí mỗi bộ phim truyền hình đều có thể xào được mấy đôi liền, đôi khi phim hay kịch bản cũng cần fans CP để giữ nhiệt.

Nhưng đó đều là lăng xê diễn viên cùng diễn viên.

Chưa từng thấy trường hợp lão bản cùng diễn viên thành CP.

Dụ Ngôn cùng Tăng Khả Ny.

Cứ thế bị đẩy lên hot search.

Theo lý thuyết, hot search đều có danh ngạch hạn chế, vị trí này bình thường không phải muốn lên là lên được, nếu không dàn xếp quan hệ linh hoạt một chút, muốn ngồi lên không phải là chuyện dễ dàng.

Nhưng cũng có thể vì Dụ Ngôn thời gian này quả thật xuất hiện quá ít, không để lộ dấu vết nào, không chỉ giới truyền thông, ngay cả người hâm mộ cũng đều trông mong ngóng chờ, mỗi ngày đều chờ đợi tin tức của cô, vậy nên nhìn thấy tin mới về Dụ Ngôn liền lập tức sôi trào.

Trước đó tin công khai là đồng tính đã khiến trên mạng nổ tung một trận, cư dân mạng không lạ gì với tên cô, thường xuyên thảo luận qua lại, mức nhiệt còn chưa đi xuống, rất dễ lại bị đẩy lên cao.

Bạch Vũ Đường nhìn chủ đề vọt thẳng lên hot search, huyệt thái dương nhảy lên thình thịch.

Dụ Ngôn ngồi trong phòng làm việc, cũng đang xem hot search, nhìn mấy tấm ảnh, có tấm chụp cô đứng cùng những người khác, cũng có tấm chụp cô cùng Tăng Khả Ny, ảnh chụp chung dàn diễn viên cùng nhà đầu tư được truyền thông sửa đẹp một chút rồi đăng lên Weibo, còn chú thích --- Thịnh thế mỹ nhân đụng thịnh thế mỹ nhân, rốt cuộc ai đẹp hơn.

Tuyên truyền kiểu chết tiệt gì thế này, Dụ Ngôn trợn trắng mắt, ngón tay lướt trên màn hình, thấy các fans hoan hô.

--- Dụ Ngôn nhà chúng ta rốt cuộc có tin tức rồi, lo chết mất, phải chăm sóc cho mình thật tốt nha.

--- Còn phải hỏi sao? Chắc chắn Ngôn của tôi là mỹ nhân thịnh thế rồi, cơ mà bên cạnh là ai vậy, không tệ.

--- Bên cạnh là diễn viên sao? Cùng đoàn phim?

--- Ư ư ư ư Ngôn Ngôn cục cưng to lớn, sao có thể ba trăm sáu mươi độ đều không góc chết thế này.

--- Tôi có thể dập đầu trước CP này không? Cũng đẹp, cơ mà Ngôn Ngôn đẹp hơn!

--- Có nhất thiết phải so sánh không? Tiêu đề này là muốn làm gì? Kick war? Chị em đừng để truyền thông đạt được mục đích, dù sao tôi cũng thấy cả hai người đều rất đẹp.

--- Ngôn Ngôn đẹp nhất! Không chấp nhận phản bác!

Dụ Ngôn được thổ lộ mà mở cờ trong bụng, nhưng Bạch Vũ Đường ngồi cạnh lại không có vẻ mặt sáng sủa như vậy, đang gọi điện thoại: "Sao các chị lại làm thế này?"

"Không phải nói chỉ xào diễn viên đoàn phim thôi à?"

"Hiệu quả tốt?"

"Chị Lam nói vậy là không đúng rồi, chị cũng biết Ngôn Ngôn của chúng tôi hiện giờ không thể xào thành scandal như vậy, tôi biết các chị đã bỏ công sức cân nhắc, nhưng mà ---"

Tiếng nói chuyện đứt quãng truyền đến từ bên cửa sổ, Dụ Ngôn biết rõ truyền thông này nọ từ trước đến nay đều không dễ nói chuyện, còn không thể đắc tội, bằng không sẽ bị nhìn chằm chằm. Lần trước cô mắng phóng viên, đã bị Bạch Vũ Đường thuyết giáo đến ba trăm lần.

"Vậy là được, nửa giờ sau tôi lùi hot search."

Bạch Vũ Đường cúp điện thoại đến gần Dụ Ngôn, còn chưa kịp uống ngụm nước, di động đã lại vang lên, cô hít sâu: "Alô, trợ lý Tiếu. Được, tôi lập tức đến."

Dụ Ngôn rót nước cho cô, Bạch Vũ Đường uống một ngụm, nói: "Tăng tổng tìm chị, chị lên kia trước."

"Nửa tiếng sau sẽ lui hot search."

Những việc giao tiếp cùng truyền thông thế này, Dụ Ngôn giao toàn quyền trách nhiệm cho Bạch Vũ Đường, cô gật đầu: "Vâng."

Bạch Vũ Đường nhìn cô xoay điện thoại, không yên tâm nói: "Ít lên mạng thôi, đừng đăng Weibo."

Weibo của những người khác đều do người đại diện quản lý, đăng bài phải theo thời gian cố định, thời điểm không phim không chương trình thì đăng nhiều, thời điểm có tuyên truyền thì đăng ít, nhưng Dụ Ngôn không hài lòng với việc này, trừ lần trước bị cấm, cô vẫn tự quản lý Weibo của mình.

Cũng không phải chuyện phức tạp gì, vui thì đăng, một ngày có thể lên rất nhiều bài, không vui hay bận rộn thì hai tháng cũng không đăng một bài, fans của cô cũng đã quen, Bạch Vũ Đường cũng vậy.

Chỉ là hiện tại không giống như bình thường, Bạch Vũ Đường thấy cần phải dặn dò cô nhiều.

Dụ Ngôn cười: "Em biết."

Bạch Vũ Đường vội vàng nhìn: "Vậy chị lên trước."

Nói xong bóng dáng bay khỏi văn phòng, Dụ Ngôn ngồi đợi một lúc liền huấn luyện viên thể hình tới, đi theo còn có Lưu Lệnh Tư.

Huấn luyện viên thể hình họ Kỳ, là huấn luyện viên riêng của Dụ Ngôn, cũng là bạn thân của Bạch Vũ Đường, lịch trình thường ngày đều sắp xếp theo Dụ Ngôn, đợt này Dụ Ngôn không đến công ty tập luyện, anh ta cũng không nhàn rỗi, nghe Chung Thần nói, anh ta hiện tại còn hướng dẫn cho Lưu Lệnh Tư.

Dụ Ngôn nhìn bóng người phía sau, rũ mắt, quả nhiên là không lãng phí tài nguyên.

"Dụ Ngôn." Lưu Lệnh Tư chào hỏi trước, đứng sau huấn luyện viên nói: "Anh Kỳ nói về sau chúng ta cùng luyện tập."

Kỳ Chi Thanh nhìn Dụ Ngôn, giải thích: "Anh thấy Vũ Đường xếp lịch cho hai em không khác nhau lắm, dứt khoát điều chỉnh một chút, đặt lịch tập cùng nhau."

"Dụ Ngôn, em có ý kiến gì không?"

Dụ Ngôn lắc đầu, cùng nhau luyện tập mà thôi, có thể ý kiến gì.

Kỳ Chi Thanh dường như đoán trước được câu trả lời của cô, cười: "Vậy hai em khởi động trước, anh đi sửa lại dụng cụ."

Dụ Ngôn vào phòng nghỉ chuẩn bị thay đồ, thấy Lưu Lệnh Tư cũng đang ôm quần áo thể thao đứng cạnh mình, cô tránh sang nửa bước: "Cậu thay trước đi."

Phong thay đồ chỉ có một gian, cô không có thói quen để người khác chờ, nên nhường Lưu Lệnh Tư vào trước, Lưu Lệnh Tư cười: "Không bằng thay cùng nhau đi."

Dụ Ngôn mím môi; "Không cần. Cậu không vào trước thì tôi vào."

Nói xong ôm quần áo vào phòng, Lưu Lệnh Tư đứng ngoài đợi, ánh mắt lấp lánh.

Dụ Ngôn mặc áo ba lỗ quần đùi ra ngoài, đồ thể thao, dáng hình thon thả, làn da trắng hồng khỏe khoắn, tóc dài buộc đuôi ngựa sau đầu lay động, vai gầy eo nhỏ mà không yếu ớt, có lẽ vì thường xuyên vận động, đường cong trên người cực kỳ xinh đẹp, cổ thiên nga tinh tế thon dài, lộ ra cao quý cùng ưu nhã.

Lưu Lệnh Tư bước vào thay đồ, lục đục hồi lâu mới ra ngoài.

Dụ Ngôn đã khởi động xong, huấn luyện viên đang giúp cô sửa tư thế, Lưu Lệnh Tư cũng đã đến bên cạnh, huấn luyện viên nói: "Làm nóng người trước đi."

Lưu Lệnh Tư đứng tại chỗ: "Vâng."

Dụ Ngôn ở phòng tập cả buổi chiều, khát có Chung Thần dâng nước, nóng có Chung Thần dâng khăn, tập hết máy này lại đổi sang máy khác, cuối cùng bước lên máy chạy bộ, huấn luyện viên nhìn cô: "Dụ Ngôn, em tập quá mức rồi."

Đáng lẽ được nghỉ từ nửa tiếng trước, nhưng cô từ chối để tiếp tục, Kỳ Chi Thanh hết cách, chỉ có thể để cô tập luyện tiếp, nhưng thấy cô sắp quá tải, anh ta không thể không nhắc nhở, Dụ Ngôn gật đầu, tắt máy chạy, thả chậm bước chân.

Lưu Lệnh Tư bên cạnh vẫn đang chạy chậm, dường như không hay vận động, thân kiều thể nhược, không đến mười phút liền gục xuống, thật sự mệt mỏi gục xuống không hề làm bộ, mỗi lần cô thở phì phò nói xin lỗi huấn luyện viên em sẽ nỗ lực hơn, Chung Thần chỉ bĩu môi.

Cô nhìn Lưu Lệnh Tư thế nào cũng không thấy vừa mắt, đặc biệt là bộ dáng nói chuyện mềm nhũn, thật sự muốn nổi hết da gà.

Chung Thần thấy Dụ Ngôn xuống, đưa khăn mặt cho cô, Lưu Lệnh Tư bên kia cũng đang tắt máy chạy nghe huấn luyện viên dặn dò, Kỳ Chi Thanh gọi: "Chung Thần, lấy một cái khăn cho cô Lưu."

Lưu Lệnh Tư đứng tại chỗ bị khăn nện vào mặt: ...

Chung Thần tỏ ra vô tội: "Có lỗi, có bị ném trúng không ạ?"

Lưu Lệnh Tư tùy ý lau hai má, cười: "Không sao."

Nói rồi ngồi xuống bên cạnh Dụ Ngôn.

Dụ Ngôn đổ một thân mồ hôi, trên trán sáng lấp lánh, Chung Thần nhìn cái cốc rỗng bên cạnh, nói: "Ngôn Ngôn, em đi lấy nước cho chị."

"Đi đi."

Dụ Ngôn đưa cốc cho Chung Thần, Kỳ Chi Thanh đi tới, nói với hai cô: "Buổi tập tiếp theo là tuần sau, anh sẽ nhờ Vũ Đường báo thời gian cho các em."

"Đúng rồi, Lưu tiểu thư, anh kiến nghị em mỗi ngày chạy bộ nửa tiếng, thể chất của em quá yếu."

Lưu Lệnh Tư cười dịu dàng: "Cảm ơn huấn luyện viên Kỳ, em sẽ nhớ kỹ."

Kỳ Chi Thanh gật đầu, dặn dò Dụ Ngôn thêm đôi câu, Dụ Ngôn đáp ứng.

Mấy phút sau, Kỳ Chi Thanh thu dọn thỏa đáng rời đi, trong phòng nghỉ chỉ còn Dụ Ngôn cùng Lưu Lệnh Tư, hai người ngồi trên sô pha, Dụ Ngôn ung dung, thuận tay cầm điện thoại lên nhìn, hot search đã biến mất, nhưng chủ đề đứng đầu vẫn có tên cô, Dụ Ngôn cúi mắt ấn vào.

--- Dụ Ngôn muốn đóng phim mới? Lại còn bắt đầu bán CP, không phải trước kia được xưng Ngọc Nữ trong vòng, không có scandal sao.

--- Chỉ là danh hiệu người khác đặt cho thôi, ngươi còn tin có Ngọc Nữ thật sao, nếu thật, mọi người còn có mối tình đầu của riêng mình chắc.

--- Phim mới là soap opera đô thị tình duyên? Có phải không còn kịch bản nào khác cho cô ấy diễn không? Tôi có ảo giác cô ấy bị phong sát.

--- Tôi cũng có loại cảm giác này, theo lý thuyết mà nói cô ấy vừa cầm hai giải thị hậu, hẳn là phải phỏng vấn ra thông cáo không ngừng, giờ sao lại như mai danh ẩn tích, lại còn đóng phim kiểu này, không phải đang làm ra vẻ chứ?

--- Có cảm giác như là Tiêu Lệ Thủy tiếp theo.

Dụ Ngôn nhìn bình luận đứng đầu, trầm mặc không nói gì, Lưu Lệnh Tư không biết đã ngồi xuống bên cạnh từ khi nào, thân thiết hỏi: "Đang xem Weibo sao? Tôi cũng đọc rồi, cậu đừng để bụng những gì mấy người đó nói, họ chỉ thích áp đặt người khác mà thôi."

Lưu Lệnh Tư nói xong lấy điện thoại ra, mở chủ đề, thấy tin trên hot search, trên mặt vẫn là nụ cười nhẹ: "Nhưng truyền thông cũng nói không sai, tôi thấy cậu và Tăng Khả thật sự xứng đôi."

"Ngôn Ngôn, cậu thấy thế nào?"

Dụ Ngôn nghiêng đầu nhìn sang, đối diện với đôi mắt Lưu Lệnh Tư, thấy dáng vẻ muốn hỏi rõ lại quanh co lòng vòng, cảm thấy buồn cười: "Đúng vậy."

"Tôi cũng thấy cực kỳ xứng đôi, còn đang muốn in ảnh to đùng treo trên đầu giường đây, cô Lưu cảm thấy ý kiến này thế nào?"

Sắc mặt Lưu Lệnh Tư cứng vài giây.

Sau lưng có tiếng ho nhẹ, Dụ Ngôn quay đầu, nhìn thấy Bạch Vũ Đường không biết đã đứng ngoài cửa phòng từ lúc nào, bên cạnh còn có Tăng Khả Ny.

Dụ Ngôn giật khóe miệng, muốn tự vả chính mình.

--------

Tác giả có lời muốn nói:

Tăng Khả Ny: Ngôn Ngôn, tôi đã in ảnh rồi, lúc nào ---

Dụ Ngôn: Cút.

Tằng Khả Ny: ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top