Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"CỐ TỬ NGỌC!!! "Chu Bá Thông đứng giữa sân hướng tiểu tử đang trốn trên cây hét.

Người trên cây bịch tai lại trước tiếng hét có phần... Ừm hơi cao kia.

"Cố tiểu tử! Ngươi mau xuống đây đi luyện công! "

"Sư phụ, ngày hôm qua ta đã luyện đến tối rồi! Hôm nay không thể nghĩ sao? " Từ trên cây phát ra tiếng nói có phần trẻ con.

"Không thể không thể! Tăng cường tập luyện thì tiểu tử ngươi mới có thể bước vào giang hồ! Ngươi không thể làm Chu Bá Thông ta mất mặt! "

Lão Ngoan Đồng chống nạnh hướng trên cây nói.

"Chỉ nghĩ một ngày thôi!!!Sư phụ!!! "

"Ta cho ngươi 3 khắc! Có xuống hay không!? "

"Không xuống! " Tử Ngọc cứng đầu ôm thân cây to lớn nói

"1.."-Chu Bá Thông bắt đầu đếm.

"Không xuống không xuống!!! "

"2..."

Làm động tát muốn tung chưởng lên cây, lão nhân tóc trắng cuối cùng cũng dọa được tiểu tử Cố Tử Ngọc Xuống.

"Hảo hảo hảo, ta xuống là được! " Tử Ngọc từ trên cây tuột xuống vẻ mặt vừa tức giận vừa ủy khuất 

Chu lão thấy vậy liền cười ha hả nói.

"Ngươi a, không phải muốn hành tẩu giang hồ như ta hay sao? Muốn như ta thì phải tập luyện thật chăm chỉ! Ngươi hiện tại cũng đã 10 tuổi, ngay từ lúc này bắt đầu liền tốt a! Đi đi đi, ra sau núi luyện công. "Lão kéo tay Tử Ngọc vừa đi vừa nói.

Cố Tử Ngọc cũng chỉ biết thở dài.

Nếu 6 tháng trước ở hiện đại không bất cẩn té xuống núi thì cũng không từ 20 tuổi trở lại 10 tuổi như này, hơn nữa thân thể này còn không phải của nàng. Khi tỉnh dậy liền ở trong một ngôi nhà trên núi. Là nhà của Lão Ngoan Đồng này, Chu Bá Thông. Mới đầu cũng thật bất ngờ đi, 6 tháng qua đi, cũng quen dần. Ở đây cũng thật yên bình, bản thân nàng chỉ ăn ngủ rồi luyện võ. Ở hiện đại, nàng tính ra cũng biết võ, mà khi xuyên đến đây lại được mở mang tầm mắt. Bọn họ có thể vận cái gì Nội công, cái gì chân khí và nhiều thứ khác chỉ thấy được trong phim mà căn bản trong phim đều là hư cấu. Thực tế còn muốn ảo hơn phim. Mà nơi nàng ở là cái gì núi Cửu Châu, 6 tháng qua cũng chưa từng xuống núi, có nói qua với lão sư phụ nhưng hết lần này đến lần khác chỉ nhận được một câu. "Ngươi chưa 18!"
Nói ra thì cũng không phải chỉ như vậy, lão sư phụ còn nói khi ta thành thục các loại võ công mà lão dạy ta thì sẽ cho ta xuống núi rồi làm cái gì Hành Tẩu Giang Hồ.

Cửu Châu là một ngọn núi phía sau  Thiên Không thành. Được bao bọc bởi kết giới của lão sư phụ Chu Bá Thông, bên trong không muốn phá thì bên ngoài cũng đừng hòng bước vào trong.

Lão sư phụ rất tốt với nàng. 6 tháng qua cũng rõ được lý do mình sao lại ở đây với hắn. Hắn kể với nàng là lúc nàng 3 tuổi hắn đang từ Thiên Không thành trở về núi Cửu Châu, trên đường đi thì nghe tiếng khóc, liền phát hiện nàng được bọc bằng vải bố trong một cái vỏ tre đặt bên đường, mặt mũi lắm lem bùn đất ,mà lão sư phụ này của nàng cũng thật khoa trương đi, kể đến khúc này liền nói phóng đại lên nào là do lòng tốt to lớn của hắn đột nhiên tái phát thấy nàng tội nghiệp liền mang về nuôi. Lão sư phụ cũng biết nàng là nữ tử. Nuôi dạy nàng như nam nhân. Tử Ngọc từng hỏi qua lão sư phụ, hắn nói : "lúc tìm được ngươi, trong vỏ tre có một tờ giấy, nói là hãy cho ngươi sống với thân phận nam nhân, ta cũng không hiểu. Thân nhân của ngươi yêu cầu như vậy, phòng cho sau này có việc gì, ta thấy nên làm theo thì tốt hơn" Mà nàng cũng không ý kiến, nam nữ gì cũng được, phẫn nam trang cũng chỉ mang buộc ngực hơn nữa ngực nàng cũng chẳng lớn. Nữ trang các thứ rất phiền phức, nhất là mái tóc dài này, nam trang nàng chỉ đơn giản quấn vài vòng rồi cột lên ,hảo thoải mái a.

Suy nghĩ linh tinh nãy giờ cũng đã đi đến được chỗ luyện công. Nơi này là một khu vườn đầy hoa và ong bướm.

"Được rồi Cố tiểu tử. Hôm nay ngươi ở đây bắt bướm cho ta! " Lão sư phụ đi đến giữa khu vườn dừng lại xoay người đối diện với Cố Tử Ngọc.

"Bắt bướm? Lão sư phụ à, không đùa đó chứ? " Cố Tử Ngọc giật giật khóe miệng. Gì đây trời, bắt bướm thì liên quan gì tới luyện công?

"Ta biết ngươi nghĩ gì. Ngươi phải dùng khinh công để bay lên bắt những con bướm ở trên cao kia! "

Chu Bá Thông ngước lên nhìn đám bướm ở phía trên kia.

"À... Vậy phải bắt bao nhiêu con? "

"Bắt xong rồi thả, cứ tiếp tục như vậy đến khi ngươi thuần thuật sử dụng khinh công. "Lão nhân bình thản nói.

"B..bắt xong rồi thả??? "

"Chứ không lẽ ngươi tính mang về cho chúng nó bay đầy nhà ?"

Tử Ngọc nhìn đám bướm, thở dài trong lòng. Sao lại khổ vầy nè TT

"Hảo, bắt bướm thôi mà. " Tử Ngọc lấy lại tinh thần vỗ ngực nói.

"Nhớ chăm chỉ tập luyện! ta về ngủ đây. " nói xong cũng bay nhảy đi mất, chỉ còn một mình nàng giữa không gian toàn tiếng gió và tiếng chim như thế này.

"Hảo! Bây giờ liền bắt đầu. "Nàng Sử dụng lượng kiến thức ít ỏi lão sư phụ dạy nàng mà thi hành.

.......................
"A! "

Hét lên một tiếng, Cố Tử Ngọc lúc nãy còn vỗ ngực tự tin bây giờ đang nằm la liệt trên mặt đất. Tay chân bực tức múa loạn xạ.

"Aishhh!! Sao cứ té quài vậy nè?! "

Ở nơi này đã 3 canh giờ, nàng té lên té xuống hơn trăm lần, đau chết đi được.

"Lúc đầu nghe bắt bướm đơn giản như thế, thực hành lại khó như vậy đây. "

Nghĩ một chút vậy.

Nghĩ rồi gối đầu lên tay hướng bầu trời nhắm mắt lại ở nơi đầy hương hoa cỏ đánh một giấc.

4 năm sau.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#bhtt#np