Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiểu tử ngốc! Mau tỉnh dậy! "

Cố Tử Ngọc mở mắt. Hoảng hốt ngồi bật dậy. Khuôn mặt của lão sư phụ có thể làm nàng gặp ác mộng trong tối nay.

"Lão già này! Làm gì mà kề sát như vậy? Làm ta giật cả mình! "
Tử Ngọc bực mình nói.

"4 năm rồi ngươi vẫn như vậy! Luyện được một chút lại hẹn chu công đánh cờ! " Chu Bá Thông đẩy nhẹ đầu nàng trách cứ.

"Một chút gì chứ?! Ta luyện mỗi ngày 7 canh giờ, bất quá chỉ ngủ một chút lão sư phụ ngươi liền phá ta! ".Cố Tử Ngọc đứng dậy từ mặt đất, phủi đi số đất đang bám trên y phục, cằn nhằn nói.
Chu Bá Thông hừ một cái.
"Là lão già ta phá người, được chưa?! Mà hôm nay ta lại đây là để nói cho ngươi một chuyện! "
Đi quanh người đánh giá Cố Tử Ngọc một phen.
4 năm trôi cũng thật nhanh đi. Tên nhóc 10 tuổi năm nào bây giờ đã thành một tên..à ừm... như nào nhỉ... Tuấn mỹ? Cho là vậy đi. 4 năm Cố Tử Ngọc cũng chỉ vận công bắt bướm. Nhiều lần hỏi lão sư phụ sao lại không dạy nàng các võ công của các môn phái khác, nhưng lão già thủy chung nói một câu

"Chưa đến lúc! "

Tử Ngọc nhìn lão sư phụ dùng ánh mắt như muốn moi cả lục phủ ngũ tạng nàng ra xem. Ôm lấy vai sợ hãi.
"Lão sư phụ, không phải ngươi có ý đồ gì đó chứ? "

Chu Bá Thông giật giật khóe miệng. Cốc mạnh đầu nàng.

"Tiểu tử ngươi là đang nghĩ đến chuyện tào lao gì? "

Tử Ngọc ăn đau ôm đầu bị cốc ai oán nhìn sư phụ nàng.
"Chứ ngươi nhìn ta như vậy làm gì?"

"Ta là nhìn xem ngươi nữ nhân như nào lớn lên loại cao to và soái như vậy thôi! Đầu óc đen tối! "

"Ta khi nào đen tối??? Mà lão sư phụ hôm nay lại quan tâm đến mấy chuyện này làm gì? "
Nàng thắc mắc, lão nhân này bình thường ngoài việc luyện công ra thì chẳng để ý đến chuyện gì của nàng.

"Ngươi ở trên núi bao lâu rồi? "

"Khá lâu rồi!"

"Có muốn xuống núi thử một lần không? "Chu Bá Thông vẻ mặt ý vị thâm trường nhìn Tử Ngọc.

"Muốn! Tất nhiên là muốn! "Không cần suy nghĩ, ở trên núi lâu như vậy, chưa từng biết kinh thành là cái dạng gì. Lão sư phụ cũng chưa từng đáp ứng cho nàng xuống núi!

"Vậy thu thập một chút! Ta có việc cần đến kinh thành, tiện thể cho ngươi nhìn đây ngó kia một chút. "

Cố Tử Ngọc cũng đã 14 tuổi, không thể cứ nhốt nàng mãi ở trên núi, cũng nên cho nàng thấy cái gì là kinh thành phồn hoa.

"Được được! Ta liền đi thu thập một số Đồ! "
Tử Ngọc Hưng phấn đến cực điểm, cuối cùng cũng có thể nhìn đến chút cảnh cổ đại.

.......................

Hai người xuống núi, nàng nhìn đến lóa mắt. Nơi này.... Là... Là k.. Kinh Thành??? Đẹp quá...

Tử Ngọc chỉ biết cảm thán. Nhìn nàng thời khắc này như vừa dưới quê lên, mà cũng đúng, trên núi xuống khác gì ở dưới quê lên.

"Ta nói ngươi tiểu tử, đừng có gặp cái gì cũng la làng lên như vậy được không? Mọi người đang nhìn ta và ngươi đó. Đừng làm mất mặt sư phụ ngươi !" Chu Bá Thông thấy mọi người đều đang dồn sự chú ý đến hai người thì cắn răng ken két nhắc nhở Cố Tử Ngọc để nàng thu liễm.

Tử Ngọc cũng thấy mọi người đang nhìn nàng nên cũng bớt lại một chút.

Kì thật mọi người, nhất là nữ tử xung quanh đang nói với nhau về dung nhan của Tử Ngọc.

"Sao có thể có người soái như vậy đây !"-nữ tử thứ nhất

"Đúng đúng,ta muốn gả! "-nữ tử kế bên

"Ngươi mơ đi!"cả một đám nữ tử quay lại đồng thanh nói với người vừa phát ngôn kia.

"Sư phụ! Bọn họ ở đây ăn mặc sang trọng thật! " Tử Ngọc liếc mắt, lui về sau đi cùng sư phụ.

"Tất nhiên! Ngươi nghĩ đây là đâu? Đây là thành Thiên Không! Nơi phồn hoa nhất của Sở Quốc! "
Chu Bá Thông để tay ra sau lưng, đi như người có tiền tiến vào một chỗ may quần Áo. Tử Ngọc thấy vậy cũng cong chân chạy ngay theo sau.

"Khách quan, tiểu nhân có thể giúp gì cho các ngài? "Từ trong chạy ra một nam nhân trung niên với vẻ mặt nịnh hót.

"Ta muốn thử y phục tốt nhất ở nơi này! "- Lão sư phụ không do dự nói.

What??? Có tiền không vậy???

Tử Ngọc giật giật khóe miệng. Đến gần lão sư phụ, nhỏ giọng hỏi. "Sư phụ ngươi có tiền sao? "

Lão ngoan đồng cũng không để ý nàng.

"Được được, đại nhân, mời đi bên này!."

Haiz. Tử Ngọc chỉ biết thở dài. Đi theo vào trong, trước mặt nàng là loạt ngoại sam đủ màu sắc,tất cả bằng Lụa, phụ kiện đi kèm đa dạng, rất đẹp mắt.

"Đại nhân, công tử cứ tự nhiên chọn. "

"Được rồi, tiểu tử ngươi thích gì thì chọn đi! ".Vào đây chủ yếu là mua ngoại sam cho Cố Tử Ngọc, ăn mặc như nông dân vầy....

"Thật sao? Thích gì đều có thể?? " Nghi hoặc nhìn lão sư phụ, không phải sẽ bán mình để trả tiền chứ?

"Ta gạt ngươi làm gì? Chon thoải mái, không cần lo tiền bạc! "Chu Bá Thông chắc nịch gật đầu.

Như này làm mình càng lo hơn thì có!

Thôi thì chọn đại vậy.
Tử Ngọc lượng một vòng. Chọn được một ngoại sam màu lam . Đến chọn cho mình một miếng ngọc bội và một cái chiết phiến. Từ tên nông dân nghèo liền biến thành công tử Tuấn Mỹ phong lưu. Đến Chu Bá Thông còn phải kinh ngạc.

Thấy lão sư phụ trên người vẫn là ngoại sam cũ kỹ, Tử Ngọc hỏi:
"Lão sư phụ ngươi không đổi ngoại sam khác sao? "

"Ta thì không cần. "
Nghe vậy Tử Ngọc cũng không hỏi thêm.
Chu Bá Thông đi một vòng quanh người nàng, nhìn từ trên xuống dưới, từ trái qua phải,nói.

"Chậc.. Chậc... Hảo soái. "

Được lão sư phụ khen, Tử Ngọc phất nhẹ chiết phiến trong tay ra vẻ phong tình vạn chủng, Kiều mị Bách Thái, đáp
"Bản công tử từ nhỏ đã soái khí ngất trời! "Hất cao mặt.

Chu Bá Thông cốc đầu nàng, ăn đau ,Tử Ngọc ôm đầu ai oán nhìn lão sư phụ của nàng.

"Lão bản, bao nhiêu tiền đây? "

"Của đại nhân 50 lượng! "

........giết ta đi! 50 lượng???

TBC

Mọi người góp ý với....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#bhtt#np