Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4. Huhu, nữ chủ thật đáng sợ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời điểm Ninh Vũ Nhiên tỉnh lại mới phát hiện mình đang ở phòng ngủ của Mạc Tô, trong phòng ngoài Ninh Vũ Nhiên, không có bất kì ai khác.

Nàng mơ mơ màng màng rửa mặt mới ý thức được hôm nay đã là tận thế. Ninh Vũ Nhiên cố gắng mở cửa, mở không được, xem ra đã bị khóa từ bên ngoài rồi, may mà trong phòng có rất nhiều đồ ăn vặt, không đến nỗi chết đói.

Vừa nhớ đến Mạc Tô, Ninh Vũ Nhiên liền suy nghĩ lung tung, cuối cùng đơn giản không thèm nghĩ cái gì cả, hóa bi phẫn thành thèm ăn, chít chít ăn đồ ăn vặt, ăn xong túi này lại đến túi khác, cuối cùng tám túi to đồ ăn vặt chỉ còn lại có một túi.

Ninh Vũ Nhiên sờ sờ bụng, không khỏi có chút chột dạ, ở tận thế có thể nhàn nhã ăn nhiều đồ ăn vặt như vậy chắc chỉ có mình nàng. Nhưng mà nghĩ đến Mạc Tô có không gian, Ninh Vũ Nhiên  không thèm để ý nữa, dù sao nữ chủ đại nhân có không gian, trong không gian khẳng định có không ít đồ vật.

Nâng cằm nghĩ nghĩ, Ninh Vũ Nhiên cảm giác giống như mình đã quên một chuyện gì đó, qua một hồi trong đầu mới nhớ ra, hệ thống phế vật kia đã có thể dùng đến!

[Đinh! Hệ thống tận thế thành thần đã khởi động, kí chủ có thể xem xét thông tin cơ bản của mình dô ~] nhận thấy được suy nghĩ của kí chủ nhà mình, hệ thống nhộn nhạo nói.

Ninh Vũ Nhiên:...

[Xem xét] Ninh Vũ Nhiên trong lòng mặc niệm.

[ Kí chủ: Ninh Vũ Nhiên

Giới tính: Nữ

Tuổi: 18

Cân nặng: 40kg

Chiều cao: 165cm

Dị năng: Thủy

Tích phân: 100 điểm

Đầu mối nhiệm vụ chính: Trong vòng 5 năm, giúp đỡ Mạc Tô nữ chủ trở thành thần.

Thưởng nhiệm vụ: Thực hiện một nguyện vọng bất kì của kí chủ.

Trừng phạt thất bại: Loại bỏ]

Nhìn đến trừng phạt thất bại, Ninh Vũ Nhiên lau mồ hôi lạnh trên đầu, từ lúc xuyên qua gặp cái hệ thống không đáng tin này, nàng liền biết nội dung nhiệm vụ, không nghĩ tới thì ra còn có thời gian hạn chế, hệ thống này quả nhiên không có ý tốt!

Ninh Vũ Nhiên đang tự hỏi chính mình nên làm cái gì bây giờ, liền nghe tiếng cửa mở, theo bản năng ngẩng đầu, chỉ thấy Mạc Tô mặt không chút thay đổi đi tới, trên tay còn bưng đồ ăn, lúc này mới ý thức được hôm nay là Tết Đoan Ngọ.

Mạc Tô đem đồ ăn đặt lên bàn, bưng lên một chén cháo bí đỏ, dùng thìa múc lên một muỗng nhỏ, còn ôn nhu đặt ở bên môi thổi thổi, sau đó đưa đến bên miệng của Ninh Vũ Nhiên.

Nhìn động tác của Mạc Tô, Ninh Vũ Nhiên không khỏi có chút dựng thẳng lông tơ, mẹ nó, Mạc Tô rốt cuộc muốn làm cái gì?

Thìa bên môi lại đến gần một chút, Mạc Tô cứng ngắc mệnh lệnh nói: "Ăn."

Ninh Vũ Nhiên khẩn trương nhìn cô một cái, thấy biểu tình không gợn sóng của cô, cảm giác tốt nhất mình nên ăn đi, nha nha, Mạc Tô sống lại thật là khủng khiếp! Bỗng dưng lại tự tay đút nàng ăn cơm!

Ninh Vũ Nhiên hầu như ăn xong cơm trưa trong nơm nớp lo sợ, không dám mở miệng nói không ăn, cuối cùng ăn đến no căng bụng.

Mạc Tô trước khi ra ngoài có vẻ muốn xoa đầu Ninh Vũ Nhiên, nhưng sau khi sống lại, cô hoàn toàn làm không được, bàn tay cương ngạnh dừng trên không trung nửa ngày, cuối cùng đặt trên cổ của Ninh Vũ Nhiên, trong ánh mắt còn ẩn ẩn lộ ra một chút ác khí. 

Cổ nàng rất tinh tế, chỉ cần nhẹ nhàng sờ, liền có thể tắt thở, nhưng mà trong lòng cô có một thanh âm ngăn cản, cuối cùng vẫn buông ra, ngữ khí lành lạnh nói nàng ngoan ngoãn đợi ở chỗ này rồi đi ra cửa.

Mẹ nó! Ninh Vũ Nhiên quả thực bị hù chết, ai nói nữ chủ đạm mạc ôn nhu, cao quý lãnh diễm? Hiện tại đã thay đổi thành thất thường quỷ súc đại biến thái!!! Nữ chủ, cô thật đáng sợ!

Yên lặng giật giật thân mình, Ninh Vũ Nhiên nằm trên giường, có chút ưu thương, chẳng lẽ từ nay về sau sẽ bị nữ chủ nuôi nhốt như thế này sao? Ăn ngủ như vậy, sớm muộn cũng thành heo mập a a a! Chẳng lẽ nữ chủ muốn trả thù nàng bằng cách này? Quả nhiên ác độc!

Trong mắt Ninh Vũ Nhiên hàm chứa hai hàng nước mắt, vừa nghĩ bản thân mình sau này sẽ béo lên vô hạn, trong lòng càng thêm ưu thương.

Tiểu thuyết viết nữ chủ sẽ ở lại nơi này một tháng, cùng cấp dưới giết quái luyện cấp, tăng dị năng và kinh nghiệm chiến đấu, đương nhiên còn thuận tay thu thập vật tư. Về phần vì sao chỉ dừng lại một tháng, đương nhiên vì nữ chủ biết thành thị này một tháng sau sẽ bị tang thi chiếm đóng.

Có nghĩa là, một tháng này, bản bảo bảo phải bị giam ở trong này sao? Ninh Vũ Nhiên đau khổ nghĩ, đương nhiên nghĩ mệt sẽ ngủ. Là một người lạc quan, Ninh Vũ Nhiên rất ít khi làm mình khó xử, không thì dưới tình huống như vậy đã không ngủ được như giờ.

Đương nhiên, Ninh Vũ Nhiên không thừa nhận nàng đánh cược Mạc Tô sẽ không giết nàng.

Sắc trời dần tối, Ninh Vũ Nhiên đã tỉnh hơn nửa giờ, trời gần chạng vạng, Mạc Tô vẫn chưa trở về, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.

[Hệ thống, nữ chủ đại nhân nhà ngươi không sao chứ?] Ninh Vũ Nhiên hỏi.

[Đương nhiên, còn không nhìn xem nàng là ai!] hệ thống dương dương tự đắc nói [nữ chủ nhà ta không yếu ớt như kí chủ cô!]

Ninh Vũ Nhiên sắc mặt tối sầm, đang muốn mở miệng mắng, liền thấy Mạc Tô một thân quần áo đen đi đến, trên người cô còn mang theo điểm điểm vết máu. Ninh Vũ Nhiên trong lòng hoảng hốt, chạy tới trước mặt Mạc Tô, thần sắc lo lắng hỏi: "Tỷ tỷ, chị bị thương?"

Mạc Tô nâng cằm của nàng lên, đôi mắt màu đen thẳng tắp nhìn chằm chằm đôi mắt Ninh Vũ Nhiên, phảng phất ẩn chứa mưa rền gió dữ, hơi vô ý liền sẽ bị xé thành mảnh nhỏ. Ninh Vũ Nhiên dưới áp lực cường đại hồi phục lý trí, không dám có chút động tác nào.

"Cô thực chờ mong tôi chết đi sao?" Hai người cứ như vậy đối diện nửa ngày, Mạc Tô ngữ khí nghi hoặc hỏi, không giống với ngày xưa thanh lãnh đạm mạc, ngược lại tràn ngập khàn khàn mị hoặc.

Ninh Vũ Nhiên tức khắc trừng lớn đôi mắt, nàng quả thực khóc không ra nước mắt, a a a, lão tử căn bản không phải là Ninh Vũ Nhiên, cái người hại cô bỏ mình có được hay không!!! Hơn nữa cô mà chết lão tử sẽ bị cái hệ thống ngu ngốc cánh tay hướng ra ngoài kia loại bỏ luôn, có được hay không!!!

Thật lâu không nghe được câu trả lời, Mạc Tô cười lạnh một tiếng, một bàn tay hung hăng tát lên khuôn mặt Ninh Vũ Nhiên, thanh âm trầm thấp mị hoặc: "Không nói lời nào, xem ra là sự thật."

Ninh Vũ Nhiên bị đánh đến khóe môi chảy máu, má trái đã sưng lên, nàng không thể tin nhìn Mạc Tô, rõ ràng giữa trưa mới nhận định Mạc Tô sẽ không thương tổn nàng, kết quả bây giờ hung hăng cho Ninh Vũ Nhiên một bạt tai.

[Đinh! Nữ chủ sát khí quá nhiều, tâm ma vẫn luôn áp chế dưới đáy lòng đang nảy sinh, xin kí chủ nghĩ biện pháp khống chế cảm xúc của nữ chủ, bằng không một khi nữ chủ nhập ma, nhiệm vụ sẽ trực tiếp phán định thất bại!] Hệ thống nghiêm túc chân thành nói, rất khó tưởng tượng cái hệ thống không đáng tin này cũng có một mặt như vậy.

Nhưng từ trước đến nay Ninh Vũ Nhiên là một người cảm tính, cho nên nàng chỉ gắt gao mím môi, ánh mắt bất khuất quật cường nhìn Mạc Tô.

Trong nháy mắt, đôi mắt đã trở nên đỏ ửng của Mạc Tô lập tức khôi phục thành màu đen trầm tĩnh, nàng cúi đầu cười, kéo Ninh Vũ Nhiên ném lên trên giường.

Rồi sau đó Mạc Tô mỉm cười, ôn nhu nói: "Cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không chết."

Nói xong tay lại dừng trên cổ nàng, Ninh Vũ Nhiên hoảng sợ mở to mắt, Mạc Tô chỉ nhẹ nhàng nhéo nhéo, tươi cười ôn nhu mà cưng chiều: "Đương nhiên, cô hiện tại là bảo bối của tôi, tôi sẽ không giết cô."

Ninh Vũ Nhiên... QAQ nha nha, nữ chủ hắc hóa thật đáng sợ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top